“Bình thường? Tôi lại không phát hiện ra có người nào là bình thường"
Dương Gian lạnh mặt nói: “Chỉ mới có một ngự quỷ nhân thời dân quốc là cô sống lại cũng đã đủ làm người ta đau đầu rồi, lại thêm năm người này nữa, cô định tổ chức một đội ngũ ngự quỷ nhân thời dân quốc sao? Nếu là như thế thì tôi cũng sẽ không đồng ý”.
"Tốt nhất là phải xóa sạch những nhân tố không xác định ngay từ khi còn sớm, để tránh sau này tạo thành tai họa lớn"
Nói xong, hắn lập tức định đóng cửa xe lại, bỏ những người này và đám quỷ kích động ở phía sau lại trong huyện thành yên tĩnh nào.
"Dương Gian"
Lúc này Hồng tỷ đã thu đi nụ cười ngả ngớn, ngược lại có chút nghiêm túc, cố vươn tay túm lấy cánh tay của Dương Gian, cản trở hành vi này của hắn.
Lần ngăn cản này.
Năm người ngoài xe lập tức lên xe, đồng thời cũng có quỷ đi đến trước cửa xe.
Lúc này Hồng tỷ mới nhanh chóng thu tay lại, chỉ là tay của cô đã bị phỏng, bàn tay trắng nõn có dấu vết bị cháy đen.
"Chúng ta đã hứa hẹn, hiện tại còn chưa đến mười lăm phút, cậu đã nói phải chờ tôi."
Dương Gian nhìn thoáng qua đồng hồ, lạnh lùng nói: “Hiện tại đã đến mười lăm phút, đã hoàn thành lời hứa hẹn, chúng ta đã thanh toán xong, cho nên nếu tiếp theo tôi ra tay giết cô thì chắc là cũng được, đúng không?”.
"Sau khi họ quay về hiện thực sẽ không quấy rối, tôi có thể bảo đảm, cậu thấy thế nào?"
Hồng tỷ hứa hẹn.
"Cô cũng đã từng là ngự quỷ nhân đứng đầu, chắc là cũng có mắt quan sát, tuy rằng họ có ý thức người sống, nhưng từ trên xuống dưới đều để lộ ra khí tức lệ quỷ, dưới tình huống này thì khả năng ý thức bị linh dị ăn mòn là rất lớn, cuối cùng sẽ biến thành một con lệ quỷ có được ý thức của người sống, mà tôi cảm thấy cô không thể canh chừng được năm người này."
“Tuy rằng tôi không biết mấy người này có mối quan hệ gì với cô, nhưng mà cô phải rõ ràng, quá khứ đã qua đi, họ là người đã dừng lại ở thời trước, không nên ở lại thời đại này”.
Dương Gian lo lắng Hồng tỷ dẫn về năm tên lệ quỷ khủng bố, muốn bóp chết khả năng này, nhưng mà rất rõ ràng, Hồng tỷ cũng không đồng ý với cách làm này.
"Ấu Hồng, hắn cũng chỉ là tài xế của xe buýt linh dị mà thôi, lo chuyện bao đồng quá rồi đó, chúng ta hợp tác cũng có thể giết chết hắn, đến lúc đó lại tiếp quản chiếc xe buýt này"
Một người đàn ông mặc áo dài, mang một cặp mắt kính tàn tạ lạnh lùng nói.
"Chúng ta cần một ít tài nguyên mới có thể dung nhập vào thời đại này, cướp bóc hắn có lẽ cũng là một sự lựa chọn không tệ, tôi rất thích vũ khí của hắn."
Một thanh niên mặc áo ngắn màu xám trắng khác cũng nói, ánh mắt cũng rất lạnh nhạt, không có tình cảm của người sống.
"Chán sống"
Dương Gian lập tức đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, sau đó cầm trường thương màu đỏ đi đến.
"Im lặng hết."
Hồng tự quay đầu quát lớn, sau đó lại nhìn Dương Gian nói nhanh: “Tôi sẽ phụ trách chuyện của họ, nếu thật sự xảy ra chuyện tôi sẽ xử lý, hiện tại cậu chỉ cần tiếp tục lái xe dẫn mấy người chúng tôi rời khỏi nơi này là được, sau khi quay về hiện thực chúng tôi sẽ rời đi, sẽ không mang đến cho cậu bất cứ phiền phức gì”.
Nhưng mà ngay sau đó, đón đầu Hồng tỷ lại là một mũi đao của trường thương.
Một đao này cực kỳ nhanh và mạnh, gần như là chém thẳng xuống đầu Hồng tỷ, rõ ràng là muốn chém cô ra làm hai.
Con người Hồng tỷ co rụt lại, hình như không ngờ Dương Gian sẽ đột nhiên bùng nổ ra tay.
Cô vội mang giày cao gót lui ra sau một bước nhỏ, cơ thể lập tức biến mất, xuất hiện ở phía sau thùng xe.
"Cậu thật sự muốn giết tôi?"
Lúc này Hồng tỷ nhíu chặt mày lại.
"Vốn dĩ vẫn chưa quyết định chắc chắn, nhưng mà hành vi này của cô làm tôi không thể chấp nhận được, tôi muốn chấm dứt ở nơi này, tự tay chôn vùi mấy người các cô."
Dương Gian từ từ nâng trường thương lên, mặt lạnh tanh nói.
Hồng tỷ thở dài, lại lộ ra nụ cười quen thuộc: “Nhưng mà cho dù muốn ra tay thật thì cũng phải rời khỏi nơi này, nếu cậu lại không điều khiển xe buýt nữa thì tất cả đám chúng ta đều sẽ chết ở đây.
Lúc này, cửa xe vẫn còn chưa đóng lại.
Có quỷ lục tục bắt đầu lên xe, hơn nữa bên ngoài xe còn có càng nhiều quỷ đi về bên này.
Không bao lâu nữa, cả chiếc xe sẽ chứa đầy.
Một khi chứa đầy, quỷ bên trong thùng xe sẽ bắt đầu mất khống chế đi giết người, giành lấy vị trí của người sống.
"Trạm tiếp theo quyết đấu sống chết."
Dương Gian cũng ý thức được nơi đây không phải nơi thích hợp để ra tay, nơi này có quá nhiều quỷ, nguy hiểm quá lớn, cần phải đi đến trạm dừng an toàn một chút mới được.
Nếu không cho dù có thắng thì cũng chỉ là ôm nhau chết chùm.
Cho nên hắn tạm thời đè xuống sát ý trong lòng, xoay người quay trở về, đóng cửa xe lại, sau đó đạp chân ga, điều khiển xe buýt linh dị nhanh chóng chạy ra bên ngoài huyện thành.
Mà trong xe cũng đã đứng đầy quỷ, đám quỷ lục tục ngồi xuống ghế, giống như muốn lấp đầy tất cả chỗ ngồi.
"Lại quyết đấu sống chết? Haizz, nếu cậu thật sự không chịu lùi bước thì đến trạm tiếp theo tôi cũng không thể không ra tay"