Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320: Anh Em Họ Vương

Chương 320: Anh Em Họ Vương

Người cục trưởng kia lại nói tiếp:

- Việc này rất quan trọng, bên trên đã hạ lệnh bắt buộc, nếu hành động thất bại sẽ phải chịu trách nhiệm nặng nề, cậu đừng có miễn cưỡng quá.

Dương Gian nói:

- Chỉ cần mấy người các anh không lơ là là được rồi, chuyện này không có khả năng thất bại được. Triệu Khai Minh cùng Tôn Nghĩa đâu rồi?

Người cục trưởng kia lập tức chỉ tay về một phía và bảo:

- Ở bên kia.

Dương Gian nói:

- Để cho bọn họ canh chừng, tôi vào một mình.

Người cục trưởng của khu Đông Thành kia vội nói:

- Một mình cậu hành động có tiện không, bằng không tôi sẽ để cho một đội đi vào theo để giúp đỡ cậu.

Dương Gian suy nghĩ một hồi, sau đó mở miệng nói:

- Không cần, để bọn họ canh chừng ở bên ngoài là được rồi.

Nghe thấy Dương Gian nói như vậy, cục trưởng cũng không kiên trì nữa. Mặc dù lần hành động này do hắn ta bố trí nhưng cụ thể hành động như thế nào còn phải tôn trọng ý kiến của Dương Gian. Dù sao hiện tại Dương Gian cũng là Dương Gian Cảnh sát Quốc tế của thành phố Đại Xương.

Ngay khi Dương Gian chuẩn bị đi vào bên trong khu trang viên của câu lạc bộ Tiểu Cường, Triệu Khai Minh đang đứng canh chừng ở trên đường lập tức lạnh nhạt nói với hắn.

- Cậu thật sự định giết tên Vương Tiểu Cường kia thật hay sao vậy? Nếu giết hắn, cậu sẽ bàn giao như thế nào cho bên phía Vương Tiểu Minh? Phân lượng của giáo sư Bruce - Da còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu đó.

Dương Gian thản nhiên nói:

- Nếu hắn ta không chết, Vương Tiểu Minh dùng cái gì để cấp cho tôi một cái công đạo đây? Thế nhưng không phải anh là người đang mong mỏi chuyện này sẽ diễn ra như vậy nhất hay sao?

Triệu Khai Minh nói:

- Điều đó cũng đúng. Nhưng nếu hôm nay cậu thật sự giết chết em trai của Vương Tiểu Minh, có lẽ hắn ta sẽ đối phó với cậu. Đến lúc đó cậu sẽ chết, đó là điều chắc chắn.

Dương Gian nói.

- Cho dù tôi có chết, cũng sẽ chết sau anh. Anh cảm thấy thế nào?

Triệu Khai Minh đương nhiên nghe hiểu được toàn bộ ý tứ trong câu nói của Dương Gian, hắn ta lại nói tiếp:

- Cậu không tò mò về nguyên nhân vì sao tôi lại phải quyết tâm giết chết cậu à? Cậu cho rằng chỉ có cái chức vị Cảnh sát Quốc tế cỏn con lại đáng để tôi và cậu tranh đoạt với nhau đến mức người sống ta chết hay sao? Tôi không phải là người ở đây, chức vị Cảnh sát Quốc tế của thành phố Đại Xương đối với tôi mà nói có cũng được mà không có cũng không sao. Tôi không làm Cảnh sát Quốc tế ở chỗ này thì tôi lại chuyển qua làm ở thành phố khác.

Dương Gian nói:

- Không phải vì chức vị Cảnh sát Quốc tế, vậy thì là vì cái gì?

Triệu Khai Minh nói:

- Đợi đến khi chết cậu sẽ biết.

Dương Gian nói:

- Nhưng tôi cảm thấy nhân lúc bản thân anh còn sống, hãy nói ra mọi chuyện đi. Nếu không có lẽ anh sẽ không có cơ hội để nói ra đâu.

Triệu Khai Minh cười lạnh, không nói gì nữa.

Dương Gian cũng không thèm để ý nhiều đến tên này.

Hiện tại còn không phải lúc để đối phó với hắn ta. Sau khi trở thành Cảnh sát Quốc tế rồi, bản thân hắn còn phải tìm một cơ hội nào đó hoặc là một số thủ pháp đặc biệt thì mới giết chết tên Triệu Khai Minh này được.

Giờ phút này, ở tầng 3 của câu lạc bộ.

Hiện tại dường như Vương Tiểu Cường đang ngủ quên ở trên mặt đất. Bên cạnh hắn ta là một đống vỏ chai của đầy đủ các loại rượu, toàn bộ căn phòng đều thoang thoảng vùi rượu nồng nặc.

Tựa như đêm hôm qua hắn ta đã uống say một đêm, say đến độ không còn biết chuyện gì nữa.

Thế nhưng hắn ta cũng không có chính thức say.

Từ sau khi trở thành ngự quỷ nhân, hắn ta mất đi rất nhiều thứ. Hắn ta không cảm thấy đói bụng, không cảm thấy nóng hay lạnh, càng không có khả năng uống say.

Trong thân thể hắn ta có một con quỷ, ăn hết toàn bộ mọi thứ. Những gì hắn ta ăn vào người thì đều đút cho con quỷ trong cơ thể, như thế sao có thể uống say được chứ.

Giờ phút này, toàn bộ bảo vệ, phục vụ viên, quản lý đại sảnh... của trong câu lạc bộ Tiểu Cường đều bị khống chế, chỉ còn lại mấy người.

Một người bảo an cùng mấy người phục vụ viên chạy qua, đối phương thấy được Vương Tiểu Cường đang uống say và nằm ngủ trên mặt đất, định đưa tay để đánh thức hắn ta dậy.

- Ông chủ, mọi chuyện không hay rồi. Chúng ta đã bị bao vậy, toàn bộ người bên ngoài đều là cảnh sát.

Thế nhưng khi tay người này đụng trúng thân thể của Vương Tiểu Cường lập tức giật mình một cái.

Bởi vì hiện tại thân thể của Vương Tiểu Cường rất lạnh lẽo, cứng ngắc, không hề nhúc nhích chút nào, dường như hắn ta đã chết rồi.

- A, chết, chết rồi.

Nhưng mà còn chưa chờ cho người bảo vệ này nói xong, Vương Tiểu Cường đột nhiên mở mắt ra nhìn người kia, thân thể hắn bắt đầu ngồi dậy.

Giống như là xác của một người chết đột nhiên vùng dậy.

Nghe được câu nói của người bảo vệ này, Vương Tiểu Cường lập tức đứng dậy xoay người đi đến cạnh cửa sổ và nhìn ra ngoài.

Quả nhiên bên ngoài trang viên đều xuất hiện rất nhiều cảnh sát cơ động, bọn họ đã bao vây hết toàn bộ câu lạc bộ.

Có người hoảng hốt hỏi Vương Tiểu Cường:

- Ông chủ, chúng ta làm sao bây giờ?

Sắc mặt Vương Tiểu Cường bắt đầu thay đổi, trong lòng của hắn ta đã hiểu rõ mọi chuyện ở bên dưới. Những gì hắn ta lo sợ ở ngày hôm qua đã biến thành sự thật. Dương Gian đã bắt đầu hành động, lần này hắn không có ý định một người đến đối phó hắn ta, hắn đã sử dụng quyền lợi của Cảnh sát Quốc tế, biến lần ân oán cá nhân này thành một vụ trọng án.

Trốn!

Đây chính là chữ toát ra đầu tiên ở trong đầu của hắn ta một cách vô thức sau khi tỉnh lại.

Thế nhưng, hắn ta lại bắt đầu chần chừ.

Chạy? Chạy đi đâu bây giờ?

Chỉ cần hắn ta lộ mặt ra ngoài là sẽ bị toàn bộ cảnh sát của thành phố Đại Xương truy nã, cứ cho là bản thân hắn chạy thoát khỏi thành phố này và đi đến thành phố khác cũng như vậy thôi.

Nhưng đúng lúc này, có một chiếc điện thoại di động của phục vụ viên đột nhiên vang lên.

Người bán hàng kia vội vàng bấm nhận điện thoại.

- Alo!

Trong điện thoại truyền đến giọng của Vương Tiểu Minh.

- Đưa điện thoại cho Vương Tiểu Cường nghe.

- Ông chủ, có người tìm ngài.

Sắc mặt Vương Tiểu Cường thay đổi, hắn ta hỏi do dự một chút nhưng vẫn tiếp điện thoại.

- Chắc mày thấy mọi thứ ở bên ngoài câu lạc bộ rồi chứ? Hiện tại ở ngoài đó đang có mấy trăm cảnh sát cầm súng thật, đạn thật chỉ vào mày. Mấy con đường xung quanh cũng đã bị phong tỏa hết rồi, ngoài từng đó ra còn có Cảnh sát Quốc tế Triệu Khai Minh, nhân viên khảo hạch Tôn Nghĩa được bên trên phái xuống. Bất cứ lúc nào hai người kia cũng có thể xen vào chuyện này. Hiện tại số lượng ngự quỷ nhân mà mày phải đối mặt là ba người, ngoài ra còn có toàn bộ lực lượng cảnh sát của thành phố Đại Xương.

Bên trong điện thoại cũng truyền đến tiếng ầm ỹ của trực thăng, dường như hiện tại Vương Tiểu Minh đang ngồi trên trực thăng và gọi điện thoại cho hắn ta.

- Nếu hiện tại mày còn muốn sống sót thì hãy nghe lời của người anh này đi. Ở phía dưới lầu có để mấy chiếc xe thể thao, mày chỉ cần lấy xe và lái đi thôi. Trực tiếp lao ra từ cửa chính, chỉ cần tốc độ của mày đủ nhanh. Anh sẽ tiếp ứng màytrên đường cao tốc, sau khi mày lao ra được khu Đông Thành. Chỉ cần mày đến đến được chỗ của anh thì anh có thể bảo trụ tính mạng cho mày. Cứ như thế đi, hiện tại Dương Gian đã đi lên tầng trên rồi.

Bình Luận (0)
Comment