Chủ trang viên khàn giọng quát, dường như hơi tức giận:
“Không chỉ mình ngươi mới có Quỷ Vực!”
Thân thể chủ trang viên dâng lên sương mù dày đặc màu đen, theo sau sương mù dày đặc khuếch tán, cắn nuốt bốn phương tám hướng.
Trong sương mù màu đen hiện ra vong hồn người chết rậm rạp, những vong hồn này đều là người ngự quỷ bị chủ trang viên giết chết mà ra, từ mức độ nào đó thì thậm chí giữ lại chút linh dị khi còn sống, có lẽ một vong hồn rất nhỏ yếu, nhưng khi số lượng đạt tới trình độ nhất định cũng đủ hình thành một loại biến chất.
Sương mù đen dày ngăn cách mọi thứ, ánh sáng của Quỷ Vực sáu tầng xé mở một mảnh sương mù dày đặc, nhưng không thể chiếu tới nơi sâu hơn, không thể bao phủ chủ trang viên.
Đây là lần thứ hai chủ trang viên ngăn lại Quỷ Vực của Dương Gian.
Đổi lại là trước kia thì thật là không dám tưởng tượng.
Nhưng hôm nay, phát sinh trên người chủ trang viên dường như rất hợp lý.
Cùng với Quỷ Vực xuất hiện, Dương Gian nhìn thấy trong sương mù dày xuất hiện một bóng ma kỳ dị càng tối đen hơn, bóng ma rất cao lớn, dường như là ngọn nguồn của mảnh sương mù này, nhưng hình tượng hoàn toàn khác với chủ trang viên.
“Đây là con quỷ mà chủ trang viên khống chế sao?” Dương Gian trực giác thứ quỷ này mới là cần hắn đối phó.
Suy nghĩ là một chuyện, Quỷ Vực sáu tầng của Dương Gian vẫn đang đối kháng với sương mù đen này, thương dài màu đỏ chực chờ bay ra.
“Không phân ra thắng thua sao?”
Sau va chạm ngắn ngủi Dương Gian lập tức hiểu, khi cả hai đều là dị loại mà còn không sợ tiêu hao lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngắn khó mà chấm dứt trận chiến này. Có lẽ Dương Gian có thể làm chủ trang viên mệt chết, nhưng sẽ cần thời gian đủ nhiều.
Quốc Vương khác đang chạy tới, Dương Gian có cảm giác nguy cơ mãnh liệt, có lẽ trong vòng một phút thì viện binh sẽ đến.
Dương Gian nói nhỏ:
“Hà Nguyệt Liên, tới lượt ngươi lên sân, phá vỡ loại cân bằng này, khiến ta tiễn hắn lên đường.”
Tín hiệu đã giao hẹn phát ra.
Giây sau, trong lâu đài bị các loại linh dị tiêm nhiễm bỗng có thêm một cô gái mặc áo cưới màu đỏ, đầu trùm khăn đỏ.
Sau khi Hà Nguyệt Liên xuất hiện, trong lâu đài trôi nổi tro tàn màu trắng xám tựa như tro của giấy, nàng chậm rãi nâng lên bàn tay ngoắc hướng sương mù dày.
Sương mù dày đối kháng với Dương Gian bỗng mất kiểm soát, tất cả tuôn hướng Hà Nguyệt Liên.
Đây là linh dị đáng sợ lúc trước thuộc về Cô Dâu Thây Khô, có thể chiêu quỷ.
“Ngươi còn có giúp đỡ?” Sương mù dày đặc biến mỏng, Quỷ Vực đang bị bài trừ, giọng nói của chủ trang viên mang theo mấy phần vừa kinh vừa giận.
Không ngờ Dương Gian âm hiểm như vậy, còn giấu một giúp đỡ mạnh mẽ, lúc trước chủ trang viên không hề phát hiện ra.
Dương Gian lạnh lùng nói:
“Ám sát một vị Quốc Vương nếu không có giúp đỡ thì sao được? Lúc các ngươi đối phó Trương Chuẩn mang giúp đỡ còn nhiều hơn ta, ngươi nghĩ ta đến đấu một chọi một với ngươi sao? Quá ngây thơ.”
Sương mù dày màu đen di chuyển, chủ trang viên không thể ngăn cản ánh sáng đỏ chiếu tới trước mắt nữa.
Sương mù đen mỏng bỗng bị xé nát, Quỷ Vực sáu tầng nháy mắt bao phủ qua.
Năng lực linh dị tạm dừng mọi thứ xuất hiện.
Dù chủ trang viên là dị loại, có linh dị khủng bố, nhưng tùy theo cánh tay bị tách rời, Quỷ Vực sương mù dày màu đen bị Hà Nguyệt Liên cưỡng bức hút đi, chủ trang viên bị suy yếu nên lẽ tất nhiên sẽ đông lại.
Một giây!
Hai giây!
Nhúc nhích đi, nhúc nhích đi chứ!
Chủ trang viên điên cuồng giãy giụa, định phá vỡ phong tỏa đáng sợ này, ý thức của hắn còn tỉnh táo, khi giãy giụa thì cơ thể nhúc nhích được, nhưng rất chậm chạp, theo thời gian trôi qua, biên độ nhúc nhích càng lúc càng lớn.
Việc này chứng minh đối phương không phong tỏa hắn được.
Tối đa gần sáu giây sau hắn có thể lại nhúc nhích rồi.
Nhưng đụng phải Dương Gian thì đừng nói là đứng im sáu giây, dù chỉ một giây không nhúc nhích cũng đủ quyết định rất nhiều sự tình.
Bỗng nhiên.
Thương dài màu đỏ bị ném ra, xuyên thủng đầu của chủ trang viên trong ánh mắt ngạc nhiên của hắn, chuẩn xác mà lại nhanh chóng, với đà còn sót lại mang theo thân thể của hắn bay ra sau dính chặt vào vách tường.
Người chủ trang viên run lên, hai tay rũ xuống, không còn động tĩnh.
Cánh tay kỳ dị đã bò tới bên chủ trang viên lúc này cũng ngừng hành động, dường như mất đi mục tiêu. Sương mù đen dày bao phủ Hà Nguyệt Liên cũng tan biến ngay.
Hiện tượng linh dị rút đi, đại biểu cho ngọn nguồn đã bị phong tỏa.
“Thành công sao?” Hà Nguyệt Liên đứng không nhúc nhích nhìn thoáng qua.
Dương Gian không nói chuyện, chỉ là mặt lạnh lùng bước nhanh đi qua.
Giống như lúc trước chủ trang viên đối kháng với Dương Gian, bản thân Dương Gian không sơ sẩy, không đến phút cuối thì không ai biết người thắng trong trận chiến này.
Nhưng khi Dương Gian đi tới trước mặt chủ trang viên thì đối phương không nhúc nhích gì, hắn cảm thấy đại khái mình đã thắng, vì nếu đối phương còn có thủ đoạn chắc chắn lúc này đã đánh trả.
Trận chiến đấu này thắng không thoải mái chút nào, nếu không phải Hà Nguyệt Liên xuất hiện, Dương Gian rất khó một mình xử lý chủ trang viên.
“Lập tức kiểm tra tình huống xung quanh, nếu như không có sai sót thì chúng ta lập tức rút lui quay về thành phố Đại Xương.”
Sau khi quan sát xác chết của chủ trang viên, Dương Gian dùng Quỷ Nhãn quét qua nguyên lâu đài, chuẩn bị rút lui.
Nhưng mà vào thời khắc này.
Dương Gian bỗng thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn nhìn thấy lâu đài thay đổi hình dạng, cho cảm giác như tranh sơn dầu, không chân thực.
“Nguy rồi, giúp đỡ của đối phương đã đến, có người muốn dùng linh dị thay thế hiện thực, giữ chúng ta lại!”
Dương Gian nhanh chóng ý thức được hàm nghĩa đại biểu của cảm giác không chân thực này.
“Không thể bị giữ lại, nếu không chúng ta sẽ có nguy hiểm tính mạng.”
Dương Gian không dám lơ là chút nào, mới nãy đấu với chủ trang viên khiến hắn hiểu rằng Quốc Vương của tổ chức kia rất mạnh, nếu hợp sức thì không chừng thật sự có thể uy hiếp sinh mệnh của mình, dù sao đối phương cũng có đinh quan tài.
Mục đích đến đây đã hoàn thành, Dương Gian mang theo Hà Nguyệt Liên cũng chỉ là để phòng ngừa, hiện tại mục đích đạt đến, chỉ cần có thể an toàn rút lui coi như thắng đợt này.
Dương Gian cho Hà Nguyệt Liên vào Quỷ Hồ trước, tiếp đó hắn muốn mang thân thể của chủ trang viên đi luôn.
Dương Gian phát hiện hơn một nửa thân thể của chủ trang viên biến mất, bị linh dị nào đó ảnh hưởng biến thành hình chiếu trên vách tường, chỉ có thể nhìn chứ không chạm vào được.
“Đối phương hành động rất nhanh.”
Dương Gian không có chần chừ, đành chặt đầu của chủ trang viên xuống, mang theo đầu người bước vào vũng nước, nhanh chóng biến mất.
Dương Gian vừa biến mất thì nguyên tòa trang viên bị linh dị thay thế, mọi thứ trong hiện thực biến mất, tất cả bị xóa đi.
Gần trang viên khủng bố, một bàn vẽ cũ kỹ xuất hiện ở đó từ bao giờ, trên bàn vẽ có một bức tranh sơn dầu, cảnh vật trong tranh là một tòa lâu đài quái dị.
Càng kỳ dị là, bàn vẽ đang không ngừng thấm nước.