Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3260 - Chương 3017: Đến Muộn (2)

Chương 3017: Đến muộn (2) Chương 3017: Đến muộn (2)

Dương Gian ngẫm nghĩ nói:

“Tín hiệu ở yên một chỗ thời gian dài là rất bất thường, Lý Quân và Liễu Tam nên đóng giữ ở thành phố Đại Phúc mới đúng, nhưng địa điểm này không phải trong thành phố Đại Phúc.”

“Ta cảm thấy có chút kỳ lạ, nên đi xem thử.” Hà Nguyệt Liên nói: “Cự ly không xa, đi rồi về rất nhanh.”

Dương Gian nói: “Ta đi xem thử, các ngươi ở lại chỗ này tạm nghỉ một lúc đi, nếu có vấn đề thì các ngươi hãy sẵn sàng chi viện.”

Hắn quyết định tự mình đi điều tra, không khiến người khác đồng hành, bởi vì chuyện đêm nay vẫn chưa kết thúc, thành phố Daito cũng cần đội trưởng trông chừng.

Dương Gian vận dụng Quỷ Vực trực tiếp biến mất trên tầng thượng thành phố Daito.

Tín hiệu định vị không quá xa, ở một trấn nhỏ ven biển cách mấy trăm cây số.

Thời gian di chuyển rất ngắn ngủi, giây lát sau Dương Gian đã đi trên con đường trong thị trấn nhỏ.

Con đường buổi tối trống trải, yên lặng hơi bất thường, tuy rằng trong thị trấn không có nhiều cư dân nhưng cũng không đến mức lạnh lẽo đến loại tình trạng này mới đúng.

Quỷ Nhãn quét qua, rất nhanh hắn phát hiện ra một ít dấu vết.

Trên đường còn sót lại mảng lớn vết máu đã sớm khô, chúng không phải máu bình thường mà lộ ra hơi thở linh dị, phạm vi lớn xung quanh còn có dấu vết bị phá hoại, tất cả dấu vết này không giống như con người làm, mà giống như người ngự quỷ tạo thành.

“Có người ngự quỷ đã đánh nhau ở đây, nhưng cả tòa thị trấn không có tung tích của ba người Lý Quân, Liễu Tam, A Hồng.”

Quỷ Vực của Dương Gian dễ dàng phủ lên thị trấn, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

“Xem ra những gì đã phát sinh ở chốn này kết thúc rồi, đa số dấu vết linh dị bị người cố ý rửa sạch, thoạt nhìn thị trấn đìu hiu nhưng trên thực tế không có bất cứ nguy hiểm, kẻ địch sẽ không cố ý dọn dẹp, chắc là Lý Quân làm.”

Dương Gian suy đoán Lý Quân gặp kẻ địch ở đây, giải quyết đối phương xong dọn dẹp rồi rời đi.

Nhưng điều này nói lên Lý Quân hẳn là còn sống mới đúng, nếu sống thì tại sao không liên hệ được?

Dương Gian mang theo ý tưởng này tiếp tục điều tra xung quanh.

Cuối cùng trên một con đường ven biển Dương Gian nhìn thấy một người quen.

Đó là Liễu Tam.

Nhưng chỉ là người giấy Liễu Tam, người giấy cực kỳ tàn phá, giống như bị tổn hại nặng, hơn phân nửa thân thể đã biến mất, chỉ còn lại một cái đầu và nửa khúc lồng ngực.

Người giấy Liễu Tam bị gió thổi bay tới ven đường, nằm im, đã hoàn toàn mất đi năng lực hành động.

Dương Gian lập tức xuất hiện, nhặt người giấy rách nát của Liễu Tam lên.

Vừa được nhặt lên, người giấy Liễu Tam đảo mắt nhìn qua.

“Vậy mà còn chưa chết? Người giấy này của ngươi rất ương ngạnh.” Người giấy sống lại, cảnh tượng kỳ dị như vậy không khiến Dương Gian bây giờ cảm thấy kỳ lạ.

Liễu Tam nhìn Dương Gian, câu nói đầu tiên là: “Dương Gian, ngươi đến muộn.”

“Phát sinh chuyện gì?” Dương Gian cảm giác được không đúng, lập tức hỏi.

Người giấy rách nát của Liễu Tam mở miệng nói:

“Ta và Lý Quân, A Hồng gặp một tiểu đội do Quốc Vương dẫn dắt, đánh nhau trong một thị trấn nhỏ. Bởi vì ta chỉ là người giấy cho nên không trợ giúp được nhiều.”

Liễu Tam thuật lại ngắn gọn chuyện đã xảy ra.

Dương Gian càng nghe càng nghiêm túc: “Cuối cùng là Lý Quân thắng rồi sao?”

“Thắng, nhưng cũng thua, A Hồng chống đỡ không được, mặt bị hòa tan, biến thành người không mặt, nhưng trước đó cơ hồ đoàn diệt một tiểu đội của đối phương, chỉ có một con cá lọt lưới chạy mất. Lý Quân và người ngự quỷ tên Simon đánh đến cuối cùng, tuy Lý Quân sống tiếp nhưng tình huống của hắn rất tệ, còn phải xử lý quỷ mất kiểm soát ở xung quanh.”

“Nếu những con quỷ này xử lý không được thì cả tòa thị trấn đều phải xong đời, nhưng với trạng thái lúc đó của Lý Quân cộng thêm mất A Hồng thì đành bất lực.”

Liễu Tam nói đến đây im lặng một lúc.

Hiện giờ Dương Gian đã có thể tưởng tượng tình huống lúc ấy, Lý Quân liều mạng giết một Quốc Vương phe địch, nhưng sau đó đối phương ác quỷ thức tỉnh, hơn nữa A Hồng giết nhiều người ngự quỷ như vậy, những xác chết này cũng là một phiền phức lớn. Trong tình huống này hơn phân nửa đã không còn sức dọn dẹp.

Nhưng Dương Gian đã nhìn thị trấn kia, rõ ràng xử lý rất sạch sẽ.

“Chẳng lẽ . . .”

Dương Gian bỗng nhiên ý thức được cái gì, nhìn về hướng phương xa.

Đó là hướng biển cả.

Người giấy Liễu Tam trầm trọng nói: “Không sai, ngươi đoán đúng rồi, Lý Quân nhìn thấy ác quỷ sắp mất kiểm soát thì không chút do dự lại lần nữa vận dụng sức mạnh linh dị, nửa khuôn mặt sót lại của hắn cũng bị hòa tan, nhưng linh dị Người Chăn Quỷ phát huy hiệu quả. Lý Quân mất khuôn mặt người dẫn đám ác quỷ mất kiểm soát đi sâu về phía biển.”

“Không biết do không kiểm soát được linh dị hay A Hồng còn có sót lại ý thức, không muốn Lý Quân cô đơn đi một mình, cũng lẫn vào trong ác quỷ đi cùng Lý Quân.”

Liễu Tam nói xong há mồm phun ra một hộp trang điểm màu đỏ.

“A Hồng chỉ để lại cái này, ta thu vào.”

Dương Gian thấy vậy lại lần nữa trầm mặc.

Theo sau hắn xem đồng hồ.

Thời gian này đã vượt qua giới hạn reset, hắn không thể làm chút gì đó.

Liễu Tam nói:

“Nếu dùng hộp trang điểm này vẽ mặt của Lý Quân và A Hồng chắc có thể cứu bọn họ về, dù sao lần trước có ví dụ thành công.”

“Cứu về?”

Dương Gian lắc đầu:

“ Lý Quân thật đã sớm chết, hơn nữa chỉ có A Hồng mới vẽ ra mặt của Lý Quân được, người khác cố vẽ cỡ nào cũng không ra Lý Quân ban đầu. A Hồng cũng đã chết, trừ phi vẽ ra mặt của nàng, nhưng một khuôn mặt không đủ để chịu đựng mọi thứ của A Hồng, dù sao thân thể đã mất.”

“Nhưng ta có thể làm thử, tuy không biết có thành công được hay không.”

Dương Gian nói rồi cầm lấy hộp trang điểm màu đỏ.

Chính mình có thể dùng Quỷ Lừa Đảo làm ra thân thể, sau đó vẽ mặt của A Hồng.

Nhưng A Hồng được vẽ ra chắc chắn không phải A Hồng thật sự, chỉ là người giả chế tạo từ linh dị, nhưng không thử thì không cam lòng.

Bình Luận (0)
Comment