Dương Gian sau khi mời Diệp Chân xong thì đã lập tức rời khỏi thành phố Đại Hải, hắn không có quay về thành phố Đại Đông, mà đã trở về thành phố Đại Xương nơi mình phụ trách.
Trận chiến tối nay đã kết thúc, tiếp theo sẽ có một khoảng thời gian an toàn, tổng bộ và tổ chức quốc vương cũng sẽ không có hành động gì nữa, do đó hắn phải làm một chút việc của mình.
Rất nhanh.
Hắn đã xuất hiện ở cao ốc Samton trong thành phố Đại Xương.
Trong phòng làm việc.
Lý Dương, Huỳnh Tử Nhã, Đồng Thiến, Vương Dũng, Hùng Văn Văn năm người vẫn không có rời khỏi, họ vẫn đang trực đêm, đảm bảo trong thời gian này thành phố Đại Xương sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Điều đáng tiếc duy nhất là Phùng Toàn vẫn còn đang trong đất mộ ở bưu cục quỷ chưa có cách nào rời khỏi, chứ không thì đã có thêm một phần sức lực.
Dương Gian đi tới phòng làm việc khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, vì theo lý mà nói thời gian này hắn không nên xuất hiện ở thành phố Đại Xương.
“Đội trưởng.” Lý Dương đứng dậy, hắn lập tức hỏi: “Tình hình sao rồi, kết quả cuộc họp đội trưởng ra sao?”
“Không tệ lắm, nhưng cũng không được tốt, đội trưởng đã thuận lợi tập hợp đầy đủ, nhưng tối nay đã đánh với người của tổ chức quốc vương, đối phương muốn giết người phụ trách thành phố, chúng ta đã thành công cản trở, đồng thời cũng giết đi không ít thành viên của tổ chức quốc vương, nhưng cũng phải trả giá không ít, có mấy người phụ trách đã chết, Lý Quân va a Hồng cũng tổn thất, Tào Dương đánh tới cuối cùng cũng không có cách nào gánh chịu lời nguyền đáng sợ, không thể không rời khỏi, tìm phương pháp sống tiếp.”
Dương Gian đã nói đơn giản vài câu, nhưng trong lời nói có thể cảm nhận được cuộc chiến ác liệt của giới linh dị.
Sau khi nghe xong sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
“Việc này đúng là nghiêm trọng.” Huỳnh Tử Nhã nói: “Đội trưởng còn không chịu được thì đừng nói tới người ngự quỷ bình thường.”
Toàn quốc trong giới linh dị mới chọn ra được mười hai người đội trưởng, mới va chạm với người của tổ chức quốc vương thì đã tổn thất hai người, nghĩ cũng biết được tình hình nguy hiểm cỡ nào.
Dương Gian không muốn đả kích lòng tin của mọi người lại nói: “Nhưng đối phương cũng tổn thất ba người, Lý Quân liều chết đã giết chết một người, ta và Lý Nhạc Bình, Tào Dương, Lâm Bắc liên thủ đã giết được hai người, tính luôn lần trước đã thành công giết chết Trang Viện Chủ, đối phương cũng đã tổn thất nhiều người.”
“Nhưng mà lần này còn có bổ sung người, ta đã cho Hà Nguyệt Liên trở thành đội trưởng cũng được chọn đúng thời cơ, nhưng đây cũng không đủ thay đổi cục diện, chúng ta cần nhiều người hơn.”
“Đội trưởng, ta muốn tham gia, ta tin ta có năng lực có thể xử lý một số việc.” Lý Dương lập tức nói.
Đồng Thiến cũng bước qua nói: “Ta cũng không muốn cứ ở thành phố Đại Xương, ta đồng ý cùng Lý Dương đi hỗ trợ.”
“Người ngự quỷ bình thường đối mặt với tổ chức quốc vương và cuộc chiến linh dị, vừa gặp mặt thì sẽ chết thảm, không có năng lực thì chỉ là đi chết, tình hình sẽ càng tệ hơn.”
Dương Gian nghiêm túc nói: “Nhưng mà lần này tổng bộ đã định điều động đội trưởng ứng cử thành lập một đội nhỏ tham gia cuộc chiến.”
“Phùng Toàn và Lý Dương nên ở trong phạm vi điều động này, nhưng hiện giờ Phùng Toàn không có ở đây, lần này Lý Dương ngươi phải đi.”
Lý Dương lộ ra một nụ cười: “Cầu còn không được, cuộc chiến này cũng được được gọi là quang tông diệu tổ.”
Hắn nghĩ thông rồi, người ngự quỷ trước sau gì cũng phải chết, nếu như chết đúng chỗ, chết có ý nghĩa, thì cũng không uổng đã từng sống qua.
“Ta nữa? Phùng Toàn đi không được, ta có thể thay thế vị trí của hắn, ngươi biết con quỷ ta giá ngự đã chết máy, ta có lòng tin đối kháng với linh dị trong thời gian dài.” Đồng Thiến cũng lập tức nói.
Dương Gian nói: “Không có nghi ngờ hạn mức của ngươi rất cao, nhưng ngươi phát huy năng lực cần một chút thời gian, cho nên ngươi mới chưa trở thành đội trưởng ứng cử được.”
Đồng Thiến tiếp tục nói: “Bên cạnh ta còn có một con quỷ, nếu như ta có thể giá ngự nó thì nói không chừng.”
Lần trước khi nàng đi khách sạn Grand Caesar đã gánh chịu lời nguyền của ác quỷ, bên cạnh vẫn có một con quỷ không nhìn thấy đi theo.
Mỗi lần Đồng Thiến quay đầu thì mới xuất hiện trong tầm nhìn, bình thường luôn đi theo nàng, lúc bắt đầu nàng còn lo ngại, nhưng thời gian dài rồi nàng phát hiện chỉ cần mình không tùy tiện quay đầu thì con quỷ đó cũng không làm gì, từ từ cũng không còn quan tâm.
“Vậy cũng không đủ, đội trưởng ứng cử nhất định phải có một sức mạnh linh dị đủ lớn mới được, Phùng Toàn có thể trở thành đội trưởng ứng cử là do năng lực sinh tồn của hắn rất mạnh, rất khó bị giết chết, cộng thêm bản thân hắn giá ngự ba con quỷ, hoàn toàn có thể đảm nhận bất kỳ nhiệm vụ nào.” Dương Gian nói.
“Đồng Thiến, ngươi cũng đừng có tham gia vào, hãy an phận mà ở lại thành phố Đại Xương không được sao?”
Huỳnh Tử Nhã cười, nàng mở miệng khuyên: “Nên nhớ rằng bên đây chúng ta cũng có nhiệm vụ, đội trưởng đi rồi, thì an toàn của thành phố Đại Xương và các thành phố gần đó là do chúng ta phụ trách, chúng ta cũng không thể lơ là được.”
“Mỗi một người đều có việc cần làm của mỗi người, nếu vượt quá phạm vi năng lực của bản thân mà làm thì chỉ có thể liên lụy người khác.”
Vương Dũng cũng gật đầu nói: “Những lời này nói không sai, năng lực ta có hạn, không giúp được gì, ta chỉ có thể đảm nhận phụ trách một thành phố là được rồi.”
Đồng Thiến lại nghiêm túc nói: “Ta không được, chức trách của ta không cho phép ta núp ở phía sau, ngay cả Lý Quân cũng đã liều mạng, thì ta làm sao có thể an tâm mà ở đây được.”