Trong tình huống con thuyền vong linh mất đi hạn chế, sức mạnh linh dị tự thân của Dương Gian được giải phóng, tình huống này bọn họ chuẩn bị đối đầu với quỷ, hắn cũng có thể thư thả mà ứng phó.
Nhanh chóng trừ khử ba ác quỷ bên cạnh xong, Dương Gian chuyển sự chú ý lên người ác quỷ có ngũ quan mơ hồ kia, chờ đợi khoảnh khắc nó cúi người nhặt đồng xu.
Ác quỷ không tồn tại trong hiện thực vốn dĩ rất khó đối phó, nhưng đồng tiền trên sàn kia lại phá vỡ giới hạn này, cưỡng ép khiến những ác quỷ quỷ tồn tại duy tâm xuất hiện trong hiện thực. Dù cho thời gian hiện ra rất ngắn ngủi nhưng đối với người ngự quỷ đẳng cấp như Dương Gian mà nó đã đủ rồi.
“Chính là lúc này.”
Dương Gian đã đợi được đến lúc này, hắn nhìn thấy ngón tay lạnh lẽo cứng đờ của ác quỷ chạm vào đồng tiền trên mặt đất, lúc này hắn thử nheo mắt. Quả nhiên ác quỷ không có thay đổi gì nó vẫn ở tại chỗ nhặt đồng tiền.
Đồng tiền này không những có thể dẫn dụ ác quỷ đang ẩn nấp mà còn có thể thu hút sự chú ý của quỷ trong thời gian ngắn, tấn công ác quỷ giữa chừng.
Dưới chân khẽ động, Dương Gian sải bước lớn xông đến, lấy cây súng trường đỏ bên cạnh ra, sau đó không chút do dự chém một dao xuống ác quỷ đang khom lưng nhặt tiền.
Lúc này đòn tấn công của dao chẻ củi không hề bị rơi vào không trung, mà chuẩn xác bổ cơ thể ác quỷ ra làm đôi.
“Uỳnh!”
Cơ thể nặng nề của ác quỷ ngã xuống đất, đồng tiền vừa nhặt được trong tay cũng rơi xuống. Khi này dù không có sự ảnh hưởng của đồng tiền thì ác quỷ cũng không cách nào biến mất ngay trước mắt nữa, nó thoát khỏi sự tồn tại của duy tâm, trở thành hai phần cơ thể trong thực tại.
Bị dao chẻ củi chém trúng đồng nghĩa với việc sức mạnh linh dị bị đánh tan, nếu không tìm lại được mảnh ghép thì quỷ sẽ vĩnh viễn không thể phục hồi lại trạng thái ban đầu.
Dương Gian nhấc cái xác vừa bị phanh thây lên, sau đó ném xuống dưới thuyền.
Ác quỷ này rất nguy hiểm, lại rất khó đối phó, hiện giờ khó khăn lắm mới phanh thây được nó, chắc chắn không thể để nó khôi phục lại, nên buộc phải khiến hai phần thân ác quỷ tách rời, xóa bỏ khả năng tìm lại những mảnh ghép khác.
Chỉ là không biết thi thể rơi ra từ thuyền vong linh sẽ đến nơi nào.
“Tạm thời đã giải quyết xong nguy hiểm bên cạnh rồi, nhưng tình huống này không tiếp tục được quá lâu.” Hiện giờ Dương Gian vẫn đầy cảnh giác, trong lòng không chút thảnh thơi.
Sau đó hắn cúi người nhặt đồng tiền lên, thu hồi lại vật phẩm linh dị.
Nhưng việc này còn chưa làm xong thì sắc mặt Dương Gian thoáng thay đổi nhìn về một hướng.
Đó là nơi Quỷ Lửa đang cháy.
Có một bóng người đang chống cự trong sự thiêu trụi của Quỷ Lửa, đó là ác quỷ vừa thử tấn công Dương Gian.
Vốn tưởng ác quỷ đó sẽ bị Quỷ Lửa thiêu cháy, sau đó bị hạn chế tại chỗ không thể cử động, nhưng hiện tại Quỷ Lửa nuốt chửng ác quỷ kia đang bắt đầu nhanh chóng vụt tắt.
Quỷ không bị thiêu cháy, ngược lại còn đang dập tắt Quỷ Lửa.
Rất nhanh, Quỷ Lửa vốn đang hừng hực cháy đã hoàn toàn lụi tắt, mà nơi vừa bao trùm ánh lửa khi nãy lại trống trơn, không có bóng của ác quỷ, nhưng lại để lại một đống tro tàn màu đen, giống như mổ đống củi bị cháy rụi.
Quỷ không thể bị Quỷ Lửa đốt chết, cách giải thích duy nhất đó là Quỷ Lửa đã thiêu rụi thi thể mà ác quỷ đã ký sinh lên, ác quỷ thực sự đã trốn thoát.
“Thật là rắc rối.” Dương Gian có thể cảm nhận được ác quỷ đó đang lượn lờ và đã nhắm vào hắn.
Nhưng hắn không thể dùng toàn bộ sức lực để đối phó với một ác quỷ, bởi vì sự nguy hiểm trên thuyền vong linh không chỉ có thứ này. Lúc này trong bóng tối xung quanh lại xuất hiện động tĩnh khác, Dương Gian chỉ có thể lôi sự chú ý về, đặt ở một vị trí khác.
Bỗng.
Dương Gian cảm thấy đầu mình hoa mắt chóng mặt, một hơi thở lạnh lẽo xuất hiện phía sau gáy, trực tiếp xâm lấn vào ý thức của bản thân, khiến hắn suýt chút nữa xỉu lăn ra đất.
Đến rồi.
Lần này lại là một lần linh dị tập kích, một ác quỷ nào đó đã tấn công vào tiềm thức của Dương Gian.
May mà những thứ ký gửi trong trí nhớ ác khuyển lúc này hiện ra.
Dương Gian mơ hồ nghe thấy ác khuyển đang gào thét.
Sau đó linh dị tấn công ý thức kia rút lui, hơi thở lạnh lẽo sau lưng Dương Gian rút dần, tiếp đó trong bóng tối vang lên một tràng tiếng bước chân, một ác quỷ nào đó đang dần rời xa, kết thúc đợt tập kích lần này.
“Ghê gớm, chỉ đứng yên một chỗ cũng gặp quỷ tập kích, trên boong thuyền quá nguy hiểm rồi.” Ý thức của Dương Gian dần khôi phục, hắn xoay xoay đầu, cảm giác hoa mắt chóng mặt đã giảm nhẹ.
Nhưng chân trước hắn vừa mới đứng vững thì đã thấy một bóng người xông ra từ trong bóng tối lao về phía mình.
“Chết thật.”
Dương Gian vừa kinh ngạc lại vừa phẫn nộ, Quỷ Bóng tụ hội, hóa thành một bức tường không lọt gió chắn ngay trước mắt.
Thế nhưng tiếp đó hắn lại cảm nhận thấy một nguồn sức mạnh cực lớn truyền đến.
Quỷ Bóng lắc lư, xuất hiện từng cái lỗ nhỏ, bức tường tối đen bỗng chốc bị đánh sập, đồng thời nguồn sức mạnh to lớn đó ập lên cơ thể, khiến cả người Dương Gian bay văng ra, lăn trên sàn mấy vòng mới tỉnh.
“Đây lại là thứ quỷ gì nữa?” Dương Gian cảm thấy khắp người đau đớn, cơ thể giống như bị tách rời suýt nữa mất đi tri giác.