Tất cả mọi người ở đây đều là người ngự quỷ, chỉ có hắn là người thường, dù gì hắn cũng là phó bộ trưởng tiếp theo mà tổng bộ chỉ định.
“Mang theo Búp Bê Chết Thay và Quỷ Nến để đề phòng.” Lục Chí Văn nói.
Lý Dương cũng nói: “Ta sẽ ở ngoài cửa đợi, có chuyện gì thì la lên.”
“Được.” Vương Quốc Cường gật đầu.
Rất nhanh, các đội trưởng đều chuẩn bị cho hắn một căn phòng kín đáo, sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Vương Quốc Cường xách theo một cái rương đi vào trong phòng.
Sau khi cửa phòng đóng lại, mọi thứ chìm vào tĩnh lặng.
Ngoài cửa không ít đội trưởng đứng chờ, bởi vì lần này Vương Quốc Cường thực sự mang đầu người của chủ trang viên theo, không hề làm giả, suy cho cùng lần giao dịch này thực sự đáng để tiến hành, trước đó có nhiều người phản đối là do rủi ro của cuộc giao dịch quá lớn, dễ khiến người của đều mất.
Trong căn phòng kín đáo không có đèn, một mảng tối đen.
Tuy căn phòng không lớn, đi đến phía trước vài bước liền có thể đụng được tường, nhưng Vương Quốc Cường đứng yên tại chỗ căn phòng tối tăm này còn thâm sâu hơn so với tưởng tượng, Dương Gian như trong khoảnh khắc nào đó liên kết với một nơi nào đó.
Cảm giác lạnh lẽo ấp đến, từng trận gió lạnh thổi quanh.
Vương Quốc Cường toàn thân cương cứng, cảm giác được sự xuất hiện của sức mạnh linh dị khiến hắn dựng tóc gáy.
“Các ngươi rất giữ lời khiến ta lấy làm vui mừng.”
Bỗng trong bóng tối vang lên giọng của người phụ nữ nước ngoài, sau đó trong phòng tối này đột nhiên có thêm một người, tuy rằng không nhìn thấy nhưng Vương Quốc Cường có thể cảm nhận được người này đang ở trước mặt hắn.
Quả nhiên, tình huống này giống như những gì đội trưởng dự đoán, đối phương dùng sức mạnh linh dị phá tan chướng ngại hiện thực, liên kết vào trong căn phòng bí mật này.
“Bọn ta không giống các ngươi không có chút chữ tín nào.” Vương Quốc Cường đáp: “Hi vọng lần này các ngươi mang thành ý đến, nếu muốn đông thủ các ngươi sẽ không được lợi.”
“Ta là Anna, cũng là một người bình thường, ngươi có thể yên tâm, lần giao dịch này thực sự có hiệu quả, không chút lừa dối.” Người tự xưng là Anna nói: “Dương Gian nhiên, tiền đề là các ngươi thực sự đem cái đầu người đó đến đây.”
“Trong rương, nhưng ta sẽ không mở ra để ngươi xem trước, bởi vì hắn vẫn còn sống, cho dù là một cái đầu cũng đủ để trừ khử một người bình thường như ta, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể hoàn thành cuộc giao dịch này.” Vương Quốc Cường nói.
Anna không chút do dự, lập tức nói: “Được.”
Vừa dứt lời, sau vài giây Vương Quốc Cường đã cảm thấy trong bóng tối có một cánh tay vươn ra nắm lấy tay hắn.
“Không cần căng thẳng.” Anna nói, sau đó đem thứ như vậy nhét vào tay Vương Quốc Cường.
Vương Quốc Cường cảm thấu chắc là một trang giấy.
“Đây là bản đồ hàng hải của thuyền vong linh, bởi vì nó là một thể với thuyền vong linh, thẩm thấu linh dị của thuyền vong linh, do đó mỗi khi thuyền vong linh xuất hiện trong thực tại trên hải đồ đều sẽ có thay đổi. Thông qua thứ này các ngươi có thể dự đoán trước được vị trí xuất hiện của thuyền vong linh, nhưng chỉ có thể dự đoán trước được năm phút.” Anna nói, nàng bày tỏ đủ thành ý, chủ động tiết lộ những thông tin quan trọng này.
“Bản đồ hàng hải?” Vương Quốc Cường nói: “Ta cần thử nghiệm.”
“Được.” Anna đáp.
Sau đó Vương Quốc Cường lấy ra một cái bật lửa, lần theo ngọn lửa nhảy múa, bóng tối xung quanh nhạt dần, nhưng ánh sáng của ngọn lửa không cách nào lan rộng ra, chỉ có thể miễn cưỡng chiếu sáng khoảng cách mấy cen-ti-met.
Mà men theo ánh lửa xuất hiện, hắn chợt nhìn thấy mọi thứ xung quanh lắc lư qua.
“Đó là cái gì? Ở đây còn có người khác?” Vương Quốc Cường nghi hoặc nói, đồng thời trong tiềm thức nắm chặt lấy chiếc rương.
“Đó không phải, đây là khe hở giữa thực tại và linh dị, ác quỷ sẽ quanh quẩn trong bóng tối, ngươi không kinh động đến bọn chúng thì sẽ không có chuyện gì.” Anna giải thích.
“Vậy à?” Vương Quốc Cường ánh mắt khẽ động.
Hiển nhiên, đối phương cũng đã chuẩn bị kỹ, nếu không không thể hào phóng giao cho hắn thử hiệm bản đồ hàng hải.
Vương Quốc Cường cũng không nói nhiều, hắn lập tức bắt đầu kiểm tra tấm bản đồ hàng hải này.
Bản đồ hàng hải đã cũ kỹ ố vàng, bên trên còn có không ít vết bẩn, từ niên đại có thể phán đoán thứ này ít nhất cũng trên trăm năm lịch sử, miễn cưỡng cũng có thể xem là đồ cổ.
Thế mà vị trí trên bản đồ lại hiện lên một mảng mực đen, mà vị trí mực đó thông qua vị trí xác định phát hiện lại là khu vực biển gần thành phố đại đông.
“Đó là vị trí thuyền vong linh sẽ xuất hiện lần sau, vận may của ngươi không tệ, gặp được thời khắc thuyền linh dị hiện lên. Bình thường, bản đồ hàng hải sẽ không có gì bất thường, ngươi không cách nào kiểm nghiệm được thật giả, chỉ có lúc này nó mới hiện lên điều đặc biệt.” Anna nói.
“Khôgn, ta vẫn có cách kiểm nghiệm khác.” Vương Quốc Cường nói xong liền mang bản đồ hàng hải đặt trên ngọn lửa, chuẩn bị thiêu hủy.
“Vật bị nhuốm linh dị không dễ dàng gì bị hủy.”
Ngọn lửa trên bật lửa, chất giấy đã cũ của bản đồ hàng hải không có chút thay đổi, không những không bị cháy mà cong không bị đen.
Lửa thật không thể nào đốt cháy được vật linh dị.
Kết hợp với tình hình trước đó, hiển nhiên bản đồ hàng hải của con thuyền linh dị là thật, không phải hàng giả.
“Ngươi có thể dùng đủ mọi cách để kiểm nghiệm, ta đồng ý chờ ngươi lúc này.” Giọng của Anna truyền đến từ trong bóng tối.
Vương Quốc Cường không nói gì, chỉ nghiêm túc kiểm tra tính chân thực của bản đồ hàng hải, hắn dùng tất cả mọi cách bản thân có thể dùng, cố gắng tìm ra lỗ hổng, dù gì thì cuộc giao dịch này quan trọng đến vậy, lỡ như đổi lấy một món đồ giả, thì hắn sẽ tự trách đến muốn tự sát.
Thứ này liên quan đến phương hướng của một cuộc chiến.
Sau khi trải qua nhiều lần kiểm nghiệm, Vương Quốc Cường thực sự tìm không ra bất cứ vấn đề gì, hắn nói: “Đồ của ngươi không vấn đề gì, ít nhất cách kiểm nghiệm của ta nhìn ra như vậy.”
“Nếu đã như vậy thì ngươi nên giao cái đầu người đó rồi.” Anna nói.
Ánh mắt Vương Quốc Cường khẽ động, giây phút này hắn muốn hét lên một câu để đội trưởng xông vào phòng đoạt lấy bản đồ hàng hải, diệt trừ những tên địch trước mắt.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn dập tắt ý nghĩ này.
Chuyện này quá mạo hiểm, một khi thất bại hắn có thể sẽ mất đi tấm bản đồ hàng hải vô cùng quan trọng này.
“Mang đi đi, đầu người của chủ trang viên.” Vương Quốc Cường quyết định thành tâm giao dịch, đưa cái rương trong tay ra.
Trong bóng tối.
Bóng dáng Anna có vẻ nhanh chóng đến gần sau đó cánh tay một người phụ nữ đưa đến nhận lấy chiếc hộp.
“Ta cần kiểm nghiệm một chút.”
Anna lấy được chiếc hộp thì quay lại trong bóng tối, sau đó xung quanh chìm vào sự tĩnh mịch, không có tiếng gì truyền đến nữa.
Mười giây, ba mươi giây, một phút
“Thế nào? Kiểm nghiệm xong chưa.” Vương Quốc Cường dò hỏi.
Nhưng trong bóng tối không ai đáp lời.
“Anna? Anna?” Vương Quốc Cường cao giọng gọi.
Thế mà ngay sau đó.
Cửa chính mở ầm ra, ánh sáng bên ngoài chiếu vào, khiến Vương Quốc Cường vốn đã thích ứng với bóng tối bên trong phút chốc bị kích thích không mở nổi mắt.
Căn phòng tối được chiếu sáng, lúc này Vương Quốc Cường mới phát hiện xung quanh đã không còn ai, chỉ còn một chiếc rương bị mở, Anna đó đã mang đầu người của chủ viên trang rời đi.
“Tình hình thế nào?” Lục Chí Văn và những đội trưởng khác xông vào, khí thế dọa người.
Vương Quốc Cường không nói gì, chì cúi đầu nhìn tấm bản đồ hàng hải đang nắm khư khư trong tay.
Giao dịch đã hoàn thành.