Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3327 - Chương 3084: Va Chạm (2)

Chương 3084: Va chạm (2) Chương 3084: Va chạm (2)

Tùy theo cự ly càng gần hơn, ánh đèn trong thùng xe lúc sáng lúc tối, ác quỷ trong lưng ghế dựa dường như đã thức tỉnh, thân thể cuộn lại đang duỗi ra, Dương Gian thậm chí nghe được tiếng động rùng rợn từ sau lưng, tiếng động lạ và động tĩnh càng lúc càng kịch liệt.

"Tiếp tục đi tới." Hắn hít sâu một hơi, khiến chính mình tỉnh táo lại, đồng thời đề phòng bất cứ lạ thường xuất hiện.

Rất nhanh, cự ly lại lần nữa bị kéo gần hơn.

Tuy tốc độ của xe buýt quỷ bất giác chậm dần, thuyền u linh thì không có dấu hiệu dừng lại.

Liễu Tam khẽ quát:

"Mọi người đều lưu ý, sắp va chạm!”

Đã đến phút then chốt.

Khoảng cách giữa thuyền u linh và xe buýt quỷ đã thu nhỏ đến ba mét, hai bên sắp đụng vào nhau. Đèn trong thùng xe buýt công cộng hoàn toàn mờ tối, chỉ còn chút xíu ánh sáng sắp tắt, quỷ trong thùng xe đột nhiên rời khỏi chỗ ngồi đứng thẳng dậy.

Linh dị quấy nhiễu mãnh liệt, xe buýt quỷ đã không có biện pháp áp chế quỷ ngồi trên ghế, những con quỷ này bắt đầu bỏ qua quy tắc trên xe buýt, hoạt động trong thùng xe.

Dương Gian quan sát đến tất cả điều này, hắn không để ý, cũng không có áp dụng bất cứ thi thố.

Mấy con quỷ trong thùng xe tuy hoạt động nhưng tạm thời không có nguy hiểm, bởi vì số lượng quỷ quá ít, Dương Gian ngồi ở chỗ điều khiển căn bản không có kích phát quy luật giết người của ác quỷ, cho nên quỷ chỉ là lang thang không mục đích.

Nhưng nếu quỷ quá nhiều thì Dương Gian phải cân nhắc lại.

Dù sao khi quỷ nhiều đến mức độ nhất định, dù Dương Gian đứng yên một chỗ cũng sẽ kích phát quy luật giết người của ác quỷ, hay là bị một ít quỷ thích giết người không phân biệt địch ta nhằm vào, giống lúc trên thuyền u linh vậy.

Một thuyền ác quỷ bị thả ra, thế nào đều sẽ bị tấn công, căn bản không giảng đạo lý.

"Nhất định phải đụng ngừng chiếc thuyền này." Trong lòng Dương Gian chỉ có một ý tưởng như vậy, hắn nhìn chăm chú vào đằng trước.

Lưng ghế bỗng nhô ra, đường nét mặt người trống rỗng kỳ dị hiện ra, phát ra từng tiếng hú quái dị giống như ác quỷ kêu gào, lại giống như xe buýt quỷ bị đè ép móp thùng xe.

Bởi vì ngay lúc này, thân thuyền và xe buýt quỷ rốt cuộc tiếp xúc với nhau.

Hai bên va chạm.

"A!"

Tiếng hú quái dị của ác quỷ trong thùng xe chớp mắt quanh quẩn bên tai của Dương Gian, cùng lúc đó ở bên ngoài, trên thuyền u linh cũng phát ra tiếng kêu kỳ lạ, tiếng kêu sắc bén chói tai, khiến người cảm thấy sởn gai ốc.

Đầu xe đang móp méo, thân thuyền bị vặn vẹo.

Đèn trong thùng xe nháy mắt dập tắt, nhưng thuyền u linh ngừng tiến lên, nó bị xe buýt công cộng cưỡng bức ngừng lại.

"Dừng lại?" Tất cả đội trưởng đều nhìn chằm chằm cảnh này, trái tim treo cao.

“Đừng mừng quá sớm, hiện tại mới chân chính bắt đầu sản sinh xung đột linh dị, là ai thua ai thắng phải xem tình huống kế tiếp.” Giọng Lục Chí Văn khàn khàn nói chuyện, ánh mắt không rời khỏi xe buýt quỷ một giây.

Liễu Tam bỗng kêu lên:

“Dương Gian, đừng ở trên xe nữa, thừa dịp cơ hội này nhanh chóng xuống xe ngay!”

“Ta cũng muốn đi lắm.” Dương Gian ngồi ở ghế lái xe buýt quỷ, có khổ nói không ra.

Hắn muốn đánh mở cửa xe, xuống xe rời đi, kết quả tất cả cửa xe đều mất đi khống chế, vô luận hắn thao tác kiểu gì cũng vô ích. Nguyên buồng điều khiển đã vặn vẹo biến hình, thậm chí kính chắn gió đằng trước đầy vết rạn.

Dương Gian không dám ở lại chỗ ghế lái nữa, lập tức đứng lên chuẩn bị ra sau thùng xe.

Hắn không muốn bị thuyền u linh đâm chết.

Nhưng ngay lúc đó.

Cùng với tiếng vải ghế bị xé mở, một cánh tay lạnh như băng khủng bố đột nhiên duỗi ra túm lấy cánh tay của Dương Gian.

Thân thể của Dương Gian bỗng không nghe theo điều khiển, ngồi lại ghế lái.

"Sao có thể như vậy?" Hắn thay đổi sắc mặt, quay đầu nhìn thoáng qua.

Kết quả hắn nhìn thấy một cái đầu người nồng mùi chết chóc, đầu người đã vươn ra chỗ ghế ngồi, mở to mắt mang theo tia độc ác khó tả nhìn chăm chú vào Dương Gian.

"Không muốn thả ta rời đi sao? Hay bởi vì ta là tài xế của xe buýt quỷ, cho nên lúc này gắn kết với chiếc xe?” Ánh mắt của Dương Gian bình tĩnh, hắn sớm nghĩ ra cách ứng đối nguy cơ này.

Dương Gian móc một cây kéo màu đỏ mang theo bên người ra.

Lần trước Kéo Quỷ được rửa trong ao máu đã tẩy sạch nguyền rủa trên kéo, hiện tại sử dụng Kéo Quỷ thì xác suất dính nguyền rủa rất nhỏ.

Khi một sợi tóc của Dương Gian quấn tay cầm Kéo Quỷ, trước mắt hắn xuất hiện những sợi chỉ mảnh.

Dương Gian chú ý sợi chỉ thô nhất gắn kết mình và xe buýt quỷ.

Dương Gian cầm Kéo Quỷ không chút do dự cắt đứt sợi chỉ.

Hắn có dự cảm, một khi hắn cắt sợi chỉ này thì không còn là tài xế của xe buýt quỷ nữa.

Nhưng hiện tại chưa chắc giữ được xe buýt quỷ, không làm tài xế xe buýt cũng chẳng sao.

Sợi chỉ nguyền rủa bị Kéo Quỷ dễ dàng cắt đứt.

Chỉ đứt, Dương Gian lập tức cảm giác bàn tay lạnh băng cầm lấy mình bỗng thả ra.

Dương Gian thừa dịp này nhanh chóng vùng thoát khỏi trói buộc, rời khỏi chỗ điều khiển, tiếp đó không ngừng lui về phía sau, đi đến mặt sau cùng thùng xe.

Dương Gian mới rời đi vài giây thì cửa kính xe buýt quỷ vỡ nát, đầu xe vặn vẹo biến hình, trũng xuống, vị trí mà hắn ngồi cũng bị mui xe sụp xuống đè bẹp.

Trạng huống đó giống như hiện trường tai nạn xe thảm khốc.

Hơn nữa càng đáng sợ là, vị trí xe buýt quỷ vặn vẹo sụp đổ đang không ngừng lan tràn.

Bình Luận (0)
Comment