Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3333 - Chương 3090: Ảo Giác Trên Hồ Nước

Chương 3090: Ảo giác trên hồ nước Chương 3090: Ảo giác trên hồ nước

Thành phố Đại Hải, đối kháng giữa thuyền u linh và các đội trưởng lúc này chính thức bắt đầu.

Ác quỷ rơi xuống từ thuyền u linh, định đi vào thành phố Đại Hải tích lũy ra các sự kiện linh dị đáng sợ. Đội trưởng của tổng bộ không thể mặc kệ chúng nó, thế là dùng Quỷ Hồ phong tỏa nguyên khu vực, dựng lên tuyến phòng thủ thứ nhất, tiếp đó lại phối hợp tất cả đội trưởng cùng với người ngự quỷ hàng đầu của tổng bộ xây lên tuyến phòng thủ thứ hai.

Hai tuyến phòng thủ đại biểu dốc hết tất cả nhân lực của tổng bộ, nếu ác quỷ có thể bỏ qua Quỷ Hồ, lại vượt qua phòng thủ của đội trưởng thì nó không còn bị trói buộc nữa, có thể tùy ý hoành hành trong thành phố Đại Hải.

Dù sao đội trưởng còn không đối phó được con quỷ đó thì thành phố Đại Hải chẳng còn ai có thể giải quyết.

Tùy theo thời gian trôi qua.

Số lượng ác quỷ thoát khỏi Quỷ Hồ trói buộc đang tăng thêm, các đội trưởng giờ phút này đã có thể cảm thụ được áp lực cực lớn, dù sao bọn họ phải đối mặt mức độ khủng bố của quỷ rất cao, không phải loại chuẩn bị tùy tiện bắt nhốt được, với một số ác quỷ nếu không cẩn thận một chút thì bọn họ có thể bị giết chết.

Dương Gian đang đối mặt con quỷ siêu khủng bố.

Hắn sản sinh ảo giác, đứng trước một sân khấu màu đỏ cũ kỹ. Sân khấu màu đỏ phai màu nặng nề, trông rất kỳ dị. Ác quỷ cao gầy mặc đồ diễn kịch đứng trên sân khấu mở miệng cất tiếng hát nghe không hiểu, giống như đang biểu diễn vở kịch cho Dương Gian xem.

“Không thể nào, mới nãy ta giơ thương dài màu đỏ ném về phía ác quỷ, linh dị của ác quỷ hẳn là không thể ảnh hưởng thân thương hình thành từ Quỷ Cầu Nguyện, càng không thể nào ảnh hưởng đinh quan tài, thương kia bay ra tuyệt đối là đâm trúng. Tại sao trong khoảnh khắc ta đã bị kéo vào cảnh ảo đáng sợ này?”

Dương Gian đứng dưới sân khấu, hắn không thể động đậy, nhưng lại không ảnh hưởng suy nghĩ, hắn liên tục thay đổi sắc mặt, trong đầu nhanh chóng phân tích tình huống trước mắt.

"Nếu như nói ý thức của ta bị ảnh hưởng thì chó dữ gửi trong ký ức của ta sẽ làm ra phản ứng, nhưng ta không nghe thấy chó dữ gầm rống, chứng minh ý thức của ta không thành vấn đề, cũng không bị thứ linh dị khác xâm nhập. Nhưng thân thể của ta không cử động được, ta cũng không có cảm thụ được linh dị tập kích, nếu bị tấn công thì vừa rồi ta đã có cảm giác.”

“Chuyện phát sinh trước mắt hoàn toàn phá vỡ nhận tri của ta đối với linh dị, quả nhiên, trên thuyền u linh tồn tại một số quỷ vượt ngoài lẽ thường, khó trách tổ chức Quốc Vương khẳng định chỉ dựa vào thuyền u linh lên bờ một lần liền có thể đánh gục chúng ta, nếu không phải Quỷ Hồ có thể cắt giảm số lượng ác quỷ, trong hỗn loạn trực tiếp gặp phải thứ này đội trưởng cũng sẽ mất mạng.”

Nhưng ác quỷ trên sân khấu sẽ không ngừng lại chỉ vì Dương Gian bận suy nghĩ.

Ác quỷ mặc đồ diễn kịch tuy còn phát ra giọng hát quái dị, nhưng khuôn mặt màu đen của nó hơi thay đổi, không còn lạnh như băng cứng ngắc, ngược lại có một ít nét mặt, chẳng qua biểu cảm dường như rất tức giận, lông mày dựng đứng.

Kiểu tức giận này không hề uy nghiêm, ngược lại toát ra cảm giác u ám, khiến người xem trực giác sởn gai ốc.

"Quỷ không có tập kích ta, cũng không thể ảnh hưởng ý thức của ta, như vậy cũng chỉ có một khả năng, ta không thể động thật ra cũng là một loại ảo giác, hơn nữa ảo giác này thậm chí ảnh hưởng Quỷ Nhãn của ta.” Ánh mắt của Dương Gian lấp lóe, thông qua tình huống của bản thân đưa ra một suy đoán rất to gan.

Dương Gian cho rằng chính mình có thể động, không bị ảnh hưởng, chẳng qua đang ở trong ảo giác nên dù mình cử động cũng không nhìn ra được.

Giống như một người ngồi trên xe nhìn cây ngoài cửa sổ xe, nhìn lâu sẽ cảm thấy không phải chính mình đang động mà là cây không ngừng lùi ra sau.

Mà linh dị hình thành ảo giác càng đáng sợ, toàn bộ thế giới đều thay đổi quay quanh một mình ngươi, khiến ngươi thậm chí cho rằng chính mình đứng yên tại chỗ không thể động.

"Nếu như phỏng đoán của ta là thật, mọi thứ ở trước mắt đều là ảo giác, nhưng xúc cảm sẽ không gạt người, nếu ta còn đi trên Quỷ Hồ thì thân thể nên có cảm giác mới đúng, hay là linh dị của ác quỷ này khiến xúc cảm của ta cũng sản sinh ảo giác?" Trong lòng Dương Gian lại cảm thấy có chút khó tin.

Nếu đúng là vậy thì ảo giác này có thể nhốt người suốt đời.

Vì xác minh phỏng đoán này, hắn định tiếp tục đi về phía trước.

Tuy rằng ý thức đang đi nhưng thân thể vẫn không cách nào động đậy, giống như bị đóng đinh tại chỗ.

Nhưng Dương Gian quan sát thấy mặt nước dưới chân nổi vằn sóng, giống như có cái gì đang chạm vào mặt nước, khi trong đầu của hắn dừng lại hành động thì sóng gợn biến mất.

"Quả nhiên, phỏng đoán của ta là đúng, quỷ có thể khiến ta sản sinh ảo giác, nhưng không có biện pháp khiến Quỷ Hồ cũng sản sinh ảo giác, cho nên quỷ không thể ảnh hưởng mặt đất, bởi vậy ảo giác hoàn mỹ có sơ hở.”

Suy đoán bị chứng thực, Dương Gian lập tức bắt đầu hành động.

Hắn nhắm mắt, không nhìn mọi thứ xung quanh, định móc ra Kéo Quỷ.

Chỉ cần hắn sử dụng Kéo Quỷ thì trước mắt nhất định sẽ xuất hiện một ít sợi chỉ nguyền rủa, chỉ có một mình hắn có thể nhìn thấy những sợi chỉ đó, có xác suất đại khái sẽ không bị ảo giác ảnh hưởng.

Dựa theo phương pháp lúc trước, rất nhanh, Dương Gian thành công sử dụng Kéo Quỷ.

Dù Dương Gian không cử động nhưng trước mắt xuất hiện những sợi chỉ mảnh, có một sợi chỉ nối hắn với ác quỷ trên sân khấu.

Có thể thấy hiện tại Dương Gian đã bị ác quỷ trên sân khấu theo dõi.

“Cắt đứt sợi chỉ này thì mọi thứ ở trước mắt hẳn là đều sẽ biến mất."

Quỷ Bóng khống chế thân thể Dương Gian định cắt đứt sợi chỉ đại biểu nguyền rủa.

Quỷ trên sân khấu dường như hát đến màn cuối vở kịch, biểu cảm của khuôn mặt màu đen càng dữ, da mặt nhăn nheo vặn vẹo trở nên đặc biệt đáng sợ, toàn bộ sân khấu đều rung lắc nhẹ.

Ác quỷ kia vừa phát ra giọng hát quái dị vừa đi hướng Dương Gian.

Mỗi khi tới gần một khoảng cách thì sắc mặt của Dương Gian sẽ tái nhợt một phần, giống như bị mực nước tiêm nhiễm, dường như chốc lát sau sẽ biến thành một khuôn mặt màu đen, quần áo trên người cũng đổi kiểu, giống như dần dần biến thành một bộ trang phục kịch.

Quỷ này muốn biến Dương Gian thành quỷ mặc đồ diễn kịch.

Dương Gian có cảm giác nếu quỷ này đi ra sân khấu thì có lẽ hắn sẽ trở thành quỷ mới hát hí khúc trên sân khấu.

Đối diện ác quỷ không ngừng tới gần, vẻ mặt của Dương Gian hết sức bình tĩnh: "Quá chậm, phương thức linh dị tập kích này đã bị ta phá giải, giờ thì con quỷ nhà ngươi hãy biến mất trước mắt ta!”

Kéo Quỷ cắt.

Sợi chỉ mảnh nối Dương Gian và ác quỷ đứt đoạn, cùng với sợi chỉ nguyền rủa đứt, mọi thứ trước mắt nhanh chóng biến mất.

Sân khấu hay ác quỷ, hoặc ghế dài màu đỏ, tất cả đều là ảo giác, không phải chân thực.

Ảo giác biến mất, trước mắt Dương Gian lại lần nữa khôi phục bình thường, hắn phát hiện chính mình còn đứng trên Quỷ Hồ, chỉ là vị trí hơi khác với lúc trước, hắn đi tới một quãng đường, tuy nhiên cảnh tượng trước mắt khiến hắn lần nữa cảm thấy sửng sốt.

Một cây thương dài màu đỏ từ không trung bay về phía ác quỷ ở gần đó, xuyên qua ác quỷ.

Đó là thương dài mà hắn vừa ném ra?

"Đùa gì vậy." Dương Gian con ngươi đột nhiên rút lại.

Chẳng lẽ vừa rồi hắn sản sinh ảo giác rồi bị quỷ tập kích lâu như vậy mà ở bên ngoài chỉ là qua một giây? Thậm chí chưa tới một giây? Cho nên không phải công kích của Dương Gian không có hiệu quả, chỉ là bị ác quỷ tấn công sớm hơn là hắn công kích ác quỷ.

Nhưng tại sao có thể sử dụng Kéo Quỷ? Tại sao chính mình có thể đi trên Quỷ Hồ?

Không hiểu nổi.

Nhưng loại tình huống này lại khiến Dương Gian cảm thấy lạnh sống lưng.

Nhưng ác quỷ khủng bố đã bị đinh quan tài xuyên qua, hoàn toàn mất đi uy hiếp, hơn nữa xác chết đang chậm rãi chìm vào trong Quỷ Hồ.

Dương Gian trực tiếp xuất hiện ở vị trí xác chết chìm xuống, hắn nắm thương dài màu đỏ, thậm chí không dám nhổ đinh quan tài, mà chọn để nguyên đinh quan tài rồi dùng dao rựa tách rời ác quỷ ở trước mắt, chỉ có như vậy mới không có sơ sót gì.

Vì cẩn thận, Dương Gian thậm chí tách ác quỷ này thành mấy khúc, cố gắng đánh tan nhiều mảnh ghép linh dị, sau đó mới dám rút đinh quan tài ra.

Tuy quỷ mặc đồ diễn kịch rất khủng bố, nhưng ác quỷ không thể giải quyết đinh quan tài, nó rốt cuộc vẫn là bị Dương Gian bắt nhốt.

Dương Gian nhìn sáu mảnh xác chết nhanh chóng chìm vào trong Quỷ Hồ, trái tim treo cao mới thả xuống.

“Giờ chưa phải lúc nghỉ ngơi, lại có quỷ mới nổi lên mặt nước.”

Dương Gian thu về ánh nhìn, lại nhìn hướng thuyền u linh.

Trên mặt nước gần đó, một ông già nồng mùi chết chóc, quần áo rách rưới đứng yên trên mặt nước, đôi mắt đục ngầu vô thần nhìn Dương Gian.

Ông già này xuất hiện rất đột ngột, dường như đã đứng ở nơi đó thật lâu, lại dường như vừa mới xuất hiện.

Rất hiển nhiên, lại là một con ác quỷ mức độ khủng bố rất cao, Quỷ Hồ cũng không cách nào nhấn chìm nó.

Dương Gian không do dự, cũng không càu nhàu, cầm thương dài màu đỏ sải bước đi hướng ông già khủng bố kia, hắn nhất định phải cố gắng hết sức dùng thời gian ngắn nhất giải quyết ác quỷ này, dù sao hắn không muốn cùng một lúc đối mặt nhiều ác quỷ tập kích, xử từng con thì áp lực nhỏ nhất, không thể để chúng tụ tập lại.

Bình Luận (0)
Comment