Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3351 - Chương 3108: Niêm Phong Chính Mình (2)

Chương 3108: Niêm phong chính mình (2) Chương 3108: Niêm phong chính mình (2)

Khi Dương Gian đến tầng ba, tìm vị trí từ âm thanh liền trông thấy cảnh tượng tàn nhẫn.

Một Nhà Truyền Giáo toàn thân đẫm máu đang cầm một cái cưa xẻ Vương Sát Linh đang nằm yên dưới đất ra thành từng mảnh, kỳ dị có hai thiếu nữ sinh đôi mặt mũi giống y như đúc, tựa như búp bê đang đứng ở trên người Vương Sát Linh, dường như đang hạn chế hành động của hắn.

Vương Sát Linh hiện tại đã là người ngự quỷ, không dễ chết như thế, hành vi này của Nhà Truyền Giáo càng giống như hình phạt, điên cuồng hành hạ Vương Sát Linh.

Dương Gian đến dường như gây bất ngờ, Nhà Truyền Giáo đang thi hình chợt ngừng lại, hai chị em sinh đôi đứng trên người Vương Sát Linh cùng nhìn về phía Dương Gian đứng ở cửa, đôi mắt đen siêu to lóe tia sáng khác lạ.

“Dương Gian?” Nhà Truyền Giáo giật nảy mình, rất sửng sốt, cũng rất ngạc nhiên nghi ngờ.

Bởi vì dù thế nào Dương Gian đều không nên xuất hiện ở nơi này vào thời gian này mới đúng, chủ trang viên hẳn là đã bám giữ hắn.

Chẳng lẽ chủ trang viên lại bị xử lý?

Vương Sát Linh ngừng la, toàn thân đẫm máu miễn cường mở mắt ra nhìn Dương Gian, không hiểu sao Vương Sát Linh bỗng cảm thấy hơi mừng.

Mừng vì Dương Gian xuất hiện thì hắn hẳn là sẽ không chết ở chỗ này.

“Chắc các ngươi không thấy phiền tiếp theo đến lượt ta chơi với các ngươi chứ?” Dương Gian chậm rãi mở miệng, Quỷ Nhãn đảo lia, thương dài màu đỏ chậm rãi chảy máu.

Nhà Truyền Giáo túm lấy Vương Sát Linh, buông lời hăm dọa:

“Ngươi dám động một chút là ta giết hắn!”

Nhà Truyền Giáo trong trạng thái này dù hợp sức với Song Sinh cũng tuyệt đối không thể nào đối phó Dương Gian, ngược lại có xác suất đại khái sẽ bị Dương Gian này xử lý, bởi vì trước đó đối kháng với Vương Sát Linh khiến trạng thái của bọn họ rất kém, không còn sức ứng đối đội trưởng khác.

Dương Gian lạnh lùng cười: "Nếu ngươi có thể giải quyết Vương Sát Linh trong thời gian ngắn thì hiện tại hắn đã chết, nguyên nhân hắn còn sống cũng không phải vì các ngươi nhẹ tay, mà là các ngươi tạm thời chưa thể giết chết hắn."

Sau khi Vương Sát Linh trở thành người ngự quỷ thì biến đổi lớn nhất là có nhiều năng lực giữ mạng, không dễ bị giết.

Nhà Truyền Giáo xụ mặt xuống, hiển nhiên là bị Dương Gian nói trúng rồi.

Đúng là khó giết Vương Sát Linh, nếu không thì Nhà Truyền Giáo đã chẳng cưa hắn ra thành nhiều mảnh.

"Cho nên, hiện tại các ngươi không có năng lực mặc cả.”

Dương Gian vừa dứt lời thì chợt biến mất.

Nhà Truyền Giáo con ngươi đột nhiên rút lại, cảm thấy hung hiểm đáng sợ tới gần chính mình, hắn không có quên Dương Gian sở hữu một cây đinh quan tài, có hiệu quả giải quyết dứt khoát với Quốc Vương.

“Rút!”

Nhà Truyền Giáo không chút do dự lập tức xoay người đi.

Sau lưng Nhà Truyền Giáo xuất hiện một cánh cửa, cánh cửa đi thông căn phòng khác, hiển nhiên hắn cực kỳ quen thuộc mọi thứ nơi đây, dù Chủ Nhà đã chết thì hắn vẫn có thể tự do ra vào chung cư này, giống như Dương Gian quen thuộc sức mạnh linh dị vậy, dù không có người quản lý cũng có thể tự do ra vào.

Nhưng Nhà Truyền Giáo mới quay đầu thì ánh lửa kỳ dị đã nuốt chửng mọi thứ trong căn phòng này, cửa phòng hé mở kia bị Quỷ Hỏa phủ lên.

Giây sau, dao rựa đáng sợ dọc theo ánh lửa trống rỗng rơi xuống, trực tiếp chém xuống người của Nhà Truyền Giáo.

Bị một đao kia chém trúng, thân hình cao lớn của Nhà Truyền Giáo bị xé mở một lỗ thủng, tách thành hai khúc, nửa người trên vô lực rơi xuống trên mặt đất, nửa người dưới vẫn đứng thẳng tại chỗ.

“Đừng mơ trốn đi, lo mà nghĩ cách liều mạng tiêu diệt ta đi. Bộ dạng này của ngươi không thể nào trốn khỏi tay ta.” Giọng nói lạnh băng của Dương Gian quanh quẩn, hắn không vội vã xuống tay giết, bởi vì chừa ra một phần sự chú ý theo dõi thiếu nữ sinh đôi kia.

Hai Quốc Vương có mặt, ít nhiều gì phải cẩn thận chút, dù sao con chó không ở bên cạnh Dương Gian.

“Chết tiệt!” Nhà Truyền Giáo nhìn thân thể tàn khuyết của mình vừa kinh vừa giận, trong tay cầm cuốn sách cũ lật trang rào rào.

Khi lật đến một trang nọ thì cuốn sách ngừng lại.

Trang giấy để mở đó là một bức hình, trên hình vẽ hình dạng của Nhà Truyền Giáo.

Giây sau, Nhà Truyền Giáo trong tranh phát sinh biến đổi, Nhà Truyền Giáo vốn hoàn chỉnh bỗng dưng mất một cánh tay, sau đó thân thể đứt thành hai khúc, làn da có dấu vết bị phỏng.

Tất cả đều là linh dị tập kích Nhà Truyền Giáo trong hiện thực, nhưng bây giờ chúng xuất hiện trong tranh.

Sau khi Nhà Truyền Giáo trong tranh bị thương, Nhà Truyền Giáo ở hiện thực trong vòng một, hai giây ngắn ngủi đã lành lặn.

Giống như tất cả tổn thương đều chuyển dời vào tranh vẽ, giống như Quỷ Chết Thay của Diệp Chân vậy.

Nhưng đây lại không phải là linh dị của Quỷ Chết Thay, bởi vì sau khi làm xong tất cả điều này, rõ ràng Nhà Truyền Giáo có chút thay đổi kỳ dị, dường như bị mất một phần ý thức, trở nên càng lạnh lùng, trên người cũng đặc biệt âm u lạnh lẽo, đã không giống như người sống, càng xu hướng ác quỷ.

"Thì ra là vậy, niêm phong một phần chính mình và tình trạng vết thương sao? Nhưng không thể nhiều lần sử dụng, bởi vì lành vết thương cũng làm mất đi một phần chính mình, mãi đến phút cuối cùng chính mình hoàn toàn biến thành ác quỷ." Mắt Dương Gian lấp lóe, nhìn thấu khuyết điểm sức mạnh linh dị của Nhà Truyền Giáo.

Bình Luận (0)
Comment