Lúc này, Dương Gian mang theo Vương Sát Linh thành công thoát khỏi không gian linh dị kỳ quái kia, quay trở lại hiện thực.
Cùng nhau trở về thực tại còn có bốn vong hồn bên người Vương Sát Linh.
Dương Gian cuối cùng vẫn thành công mang cha mẹ ông nội bà nội của Vương Sát Linh ra khỏi tòa cao ốc kia, nếu không làm như vậy, Vương Sát Linh không có thừa kế vong hồn trong nháy mắt sẽ từ cấp đội trưởng rơi xuống thành một vị người ngự quỷ bình thường, trong tình huống này, không thể chấp nhận bên mình bị hao tổn thực lực.
Vì vậy Dương Gian vẫn đặt nặng đại cục lên hàng đầu, dứt bỏ một ít ân oán cá nhân, lựa chọn giúp Vương Sát Linh.
"Tính tới thời điểm hiện tại, lần tập kích đầu tiên của tổ chức Quốc Vương hẳn là đã kết thúc, thắng hay thua thì tin tưởng rất nhanh sẽ có một kết quả, tuy ta không quá chú ý đến tình huống của người khác, nhưng chắc hẳn giờ đây đã có không ít người chết ở trong lần chiến đấu này."
Hiện giờ Vương Sát Linh vẻ mặt suy yếu, hắn nói một cách yếu ớt, dường như đã bị thương nặng, đến hiện tại đều chưa khôi phục lại.
"Khó mà tránh khỏi thương vong, nhưng chỉ cần tổn thất của đối phương nghiêm trọng hơn chúng ta thì coi như thắng trận chiến tranh này." Dương Gian vẻ mặt bình tĩnh nói, trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị.
Vương Sát Linh nói: "Ta không thể tham dự vào cuộc chiến lần kế tiếp với Quốc Vương, tình trạng thân thể hiện giờ của ta rất tệ, nhiều nhất có thể ra tay giúp xử lý một sự kiện linh dị, cho nên trong khoảng thời gian sắp tới ta phải tìm một chỗ khôi phục thân thể, nếu ta dùng loại trạng thái này đi đối mặt với người ngự quỷ cấp Quốc Vương, ta chắc chắn sẽ bị xử lý."
Trước đó hắn rơi vào tay Nhà Truyền Giáo, vì không để bị giết, hắn đã vận dụng sức mạnh linh dị rất nhiều, bây giờ đã có chút linh dị mất thăng bằng.
May mà Vương Sát Linh có phương pháp kéo dài ác quỷ thức tỉnh, đây là cách mà cha mẹ đã nói cho hắn biết lúc họ được chiêu hồn ra lần trước, cho nên Vương Sát Linh tạm thời không chết được, nhưng cũng vì vậy mà đành phải tạm thời rời sân.
"Nếu ngươi đã nói như vậy thì cứ tạm nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi, đợi trạng thái khôi phục thì lại tham gia hành động."
Dương Gian không có từ chối, bởi vì hắn cũng nhìn ra trạng thái của Vương Sát Linh quả thực rất tệ, nếu còn tiếp tục chống đỡ thì thậm chí có thể sẽ chết bởi ác quỷ thức tỉnh.
"Cảm ơn đã thông cảm."
Vương Sát Linh gật đầu, theo sau lại bảo đảm nói: "Chờ sau khi ta khôi phục xong thì sẽ lại xử lý một vị Quốc Vương, lần này vì đồng thời đối mặt với tập kích của ba Quốc Vương nên ta mới rơi xuống loại tình trạng này, nếu là một đấu một thì ta có tự tin xử lý được bất cứ một người nào bên đối phương."
Sau khi trải qua chuyện lần này, hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều, trong lời nói lộ ra sự tự tin.
Hiển nhiên hắn đã bắt đầu biết sức nặng của chính mình với tư cách là đời thứ ba nhà họ Vương, cũng định vị rõ ràng về bản thân.
"Đừng quá tự tin, trong Quốc Vương bên đối phương có một số tồn tại mạnh mẽ, một khi gặp phải thì sẽ là trí mạng." Dương Gian nhắc nhở.
Vương Sát Linh nói: "Ta nghĩ mình sẽ không xui xẻo trùng hợp gặp phải một đối thủ như thế đâu, nhưng ta vẫn sẽ ghi nhớ lời nhắc nhở của ngươi, chỉ là chuyện kế tiếp ta sẽ không tham dự, ngươi nhớ chú ý nhiều hơn."
"Điều này là đương nhiên." Dương Gian gật đầu nói.
Ngay lập tức.
Dương Gian và Vương Sát Linh tách ra, hắn còn muốn đi xử lý những chuyện khác, không rảnh luôn ở đây nói chuyện phiếm với Vương Sát Linh.
Những gì Vương Sát Linh nói ngay từ đầu rất đúng, lần tập kích thứ nhất của tổ chức Quốc Vương lúc này hơn phân nửa xem như đã kết thúc, nhưng việc này cũng có nghĩa là, đợt tập kích lần thứ hai rất nhanh sẽ tới, mà lần tập kích thứ hai sẽ bắt đầu bằng phương thức gì, không ai biết được, vì vậy Dương Gian cảm thấy cần phải đi liên lạc với những đội trưởng khác, xác định tình trạng trước mắt một chút.
Nhìn thoáng qua.
Dương Gian không chần chờ, ngay lập tức đi về phía khu vực Liễu Tam đang ở. Dù sao trong tình huống này, chỉ có người giấy của Liễu Tam mới có thể thu được tất cả tình báo trong thời gian ngắn nhất.
Tùy theo Quỷ Vực bao phủ, toàn thân hắn lập tức biến mất.
Đến khi lần nữa xuất hiện, Dương Gian đã hiện ra ở trong khu vực mà Liễu Tam đang ở, đồng thời bên người Dương Gian đã xuất hiện người giấy của Liễu Tam.
Nhưng người giấy của Liễu Tam đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, không có bất cứ động tĩnh gì.
"Liễu Tam." Dương Gian thử gọi một tiếng, nhưng không được đáp lại.
Hắn đi qua vươn tay chạm vào, người giấy của Liễu Tam ngay lập tức mất đi cân bằng trực tiếp ngã xuống mặt đất, thân thể cứng ngắc kia lại càng kéo căng thẳng tắp, không có một chút dẻo dai nào.
"Đã chết?"
Dương Gian thoáng chốc cau mày, hắn phát hiện người giấy của Liễu Tam này đã không còn sức mạnh linh dị, hiện tại chỉ là một người giấy đơn giản mà thôi, đứng ở nơi đây ngoại trừ có chút rợn người ra thì không có bất kỳ tác dụng gì.
"Rõ ràng người giấy hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng sức mạnh linh dị giữ người giấy tồn tại lại biến mất, đây là tai họa ngầm bị để lại sau khi giao thủ với Quốc Vương, hay là Liễu Tam cũng gặp phải cái gì đó ngoài dự liệu?"
Hắn lập tức có một số phỏng đoán không tốt.
Bởi vì chỉ khi người ngự quỷ bị hạn chế hoàn toàn, không cách nào sử dụng sức mạnh linh dị, bao gồm cả loại người giấy này sẽ cùng nhau yên tĩnh lại, dưới tình huống bình thường, cho dù người giấy của Liễu Tam bị người chặt đầu xuống, tách rời thân thể, linh dị còn sót lại vẫn có thể cho người giấy hoạt động.
"Tìm thử xem." Quỷ Nhãn của Dương Gian lần nữa mở ra, hắn quét nhìn con phố gần đó.
Lúc này, có nhiều người giấy được để lại trên đường phố, những người giấy này đều giống như người giấy kia, hoàn toàn mất đi linh dị đứng ở đầu đường, không nhúc nhích.
Hơn nữa cùng với Quỷ Vực của Dương Gian khuếch tán, số lượng người giấy như vậy càng lúc càng nhiều.