Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3375 - Chương 3132: Chuyến Đi Ba Người

Chương 3132: Chuyến đi ba người Chương 3132: Chuyến đi ba người

Dương Gian xuất hiện khiến tiểu đội Lý Dương cảm giác được áp lực và bất an khó tả.

Bọn họ không phải kẻ ngu dốt, đã ý thức được xảy ra chuyện gì, nếu không thì trong lúc mấu chốt này, Dương Gian sẽ không cố ý chạy đến đây gặp họ.

Không khí thoáng chốc trở nên nghiêm túc.

Dương Gian cũng không có che giấu, rất trực tiếp nói: "Trước giữa trưa, rất có thể thuyền u linh lúc trước biến mất lại lên bờ, có lẽ sẽ xuất hiện ở nội thành của thành phố Đại Hải như đợt đầu. Ta lập ra một kế hoạch ứng đối, cần ngươi, Đồng Thiến phối hợp.”

"Cái gì?"

Nghe thấy thuyền u linh lại xuất hiện, đám người nghỉ lấy sức trong nhà kho giật nảy mình.

Trương Lôi hỏi với giọng ngạc nhiên nghi ngờ:

"Dương Gian, sao có thể đột nhiên như vậy? Chẳng phải đám Quốc Vương cơ hồ bị đoàn diệt sao? Tại sao thuyền u linh xuất hiện nữa?”

Dương Gian nói:

“Có lẽ lần này điều khiển thuyền u linh không phải Quốc Vương, mà là ác quỷ, nhưng tình huống cụ thể thì không ai nói chính xác được. Tóm lại nếu thuyền u linh xuất hiện thì phải ứng đối, lỡ như cả thuyền ác quỷ lại được thả xuống thuyền thì thế cục khó khăn lắm mới ổn định sẽ hoàn toàn tan vỡ.”

Lý Dương hỏi:

"Đội trưởng, chúng ta nên làm như thế nào?"

Dương Gian lắc đầu nói:

“Trạng thái của các ngươi không tốt, không cần tham gia hành động lần này, ta chỉ điều động một mình Đồng Thiến.”

“Dương Gian, hiện tại thiếu người, chỉ dùng một mình Đồng Thiến có đủ không? Để ta đi đi, ta còn có thể liều một chút, hơn nữa sẽ không khiến ngươi thất vọng." Đội trưởng dự bị tên Văn Trung đi qua nghiêm túc nói.

"Không cần, các ngươi là nhóm người ngự quỷ hàng đầu cuối cùng của tổng bộ, nếu một hơi ngã xuống hết thì tổng bộ sẽ suy sụp. Lần này chẳng những không cho các ngươi tham dự hành động, mấy đội trưởng như Liễu Tam, Lý Nhạc Bình, Hà Ngân Nhi cũng không tham dự." Dương Gian nói.

Văn Trung nhíu mày:

“Đội trưởng còn sót lại đều không tham gia thì sao ứng đối với thuyền u linh được? Chẳng lẽ . . .”

Dường như đoán được cái gì, hắn sửng sốt nhìn về hướng Dương Gian.

Dương Gian không nói một lời, không đáp lại.

Đồng Thiến lúc này đi qua nói: "Đây là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa có một số việc thế nào cũng phải có người đi làm. Dương Gian, quyết định của ngươi là đúng, để đa số người đi mạo hiểm, ngược lại chẳng bằng khiến vài người làm ra hy sinh, ta rất vui vẻ phút cuối này ngươi lựa chọn ta."

Đồng Thiến hiểu nhiệm vụ lần này của mình, nhưng không hề sợ hãi, ngược lại có sự quyết tuyệt không quay đầu.

"Đội trưởng, không đến mức như vậy, tình huống vẫn chưa nghiêm trọng đến mức đó.” Lý Dương vội vàng nói: "Chúng ta còn có người mà, tụ tập lại với nhau vẫn đủ thực lực ứng đối thuyền u linh, không cần thiết làm ra lựa chọn như vậy.”

Tô Phàm đứng ở một bên chậm rãi nói:

“Lý Dương, quyết định của Dương Gian không sai, nếu tụ tập hết đội trưởng, người ngự quỷ hàng đầu còn lại thì đủ sức chống cự đợt lên bờ tiếp theo của thuyền u linh, nhưng phải trả cái giá là đa số người sẽ chết, một khi liều hết chút vốn liếng cuối cùng thì tổng bộ cũng tiêu đời. Lúc này tổng bộ nhất định phải ổn định, nếu không linh dị sẽ hoàn toàn mất kiểm soát."

Lý Dương phản bác nói: "Chỉ cần Dương Gian còn ở, tổng bộ suy sụp cũng có thể trùng kiến, một vị người ngự quỷ đứng đầu nhất sản sinh ảnh hưởng không phải một đám người ngự quỷ cộng lại có thể so sánh. Lấy mạng của Dương Gian, Đồng Thiến đổi lấy mạng của đám chúng ta là cuộc mua bán lỗ vốn.”

"Thời đại này cần một người có thể xoay chuyển thế cục, thay đổi tương lai chứ không cần cả đám người bình thường chẳng được tích sự gì.”

Tô Phàm nói:

"Ngươi nói cũng không sai, nhưng bất cứ lựa chọn nào đều có lợi và hại."

Lý Dương nói: "Ta cho rằng đây là tệ lớn hơn lợi."

Tô Phàm nói:

“Chúng ta đã chống lại quỷ từ thuyền u linh xuống rồi, lại tới một thuyền quỷ nữa chắc chắn tiểu đội chúng ta sẽ bị đoàn diệt, không có ngoài ý muốn, trạng thái của các đội trưởng cũng rất tệ, lúc này cưỡng bức hành động thì chẳng những không giúp được gì, còn thêm phiền. Nếu lựa chọn vét hết gia sản thì dù cuối cùng thắng vẫn tính là thua, ngược lại với phương pháp của Dương Gian, nếu đánh đổi được phần thắng thì mới là thắng thật.”

"Người ngự quỷ đều có ngày phải chết, dù hôm nay sống sót thì sao chứ? Không giải quyết được vấn đề linh dị thức tỉnh thì cả đám chúng ta chẳng qua là chết sớm hay muộn thôi, ngươi cảm thấy chính mình quan trọng hơn Dương Gian không? Nếu như nói giới linh dị hiện nay người ngự quỷ nào có khả năng chấm dứt linh dị của thế giới này thì ta sẽ không chút do dự cho rằng người này là Dương Gian, tranh thắng thua nhất thời, sống sót không có bất cứ tác dụng gì." Lý Dương nhìn chằm chằm Tô Phàm, nói.

Hai người tranh chấp hơi căng thẳng, họ đều có cái nhìn và quan điểm riêng.

Dương Gian lên tiếng ngăn cản bọn họ:

“Được rồi, đã quyết định kế hoạch rồi, sẽ không sửa đổi. Lý Dương, chuyện này vẫn chưa nghiêm trọng đến mức đó, ta đi liều mạng chứ không phải đi tự sát, nếu lần này ta chết thật thì chứng minh ta chỉ có bấy nhiêu năng lực. Nhưng nếu như ta có thể sống tiếp, không chừng ta sẽ có bước tiến xa hơn trên con đường khống chế ác quỷ.”

"Trưởng thành là cần áp lực và mài giũa, không có nhiều lần đối kháng linh dị thì ta cũng sẽ không đi đến hôm nay, nếu ta dễ dàng rút lui, như vậy ta đã sớm chết ở thành phố Đại Xương, căn bản sẽ không sống đến hiện tại."

"Hơn nữa lần này ta cũng không một người."

“Được rồi, trò chuyện chấm dứt ở đây, tin thuyền u linh lên bờ tùy thời đều sẽ truyền tới, ta cần chuẩn bị sẵn sàng, Đồng Thiến, chúng ta đi thôi."

Đồng Thiến gật đầu:

“Ta đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước khi đến thành phố Đại Hải.”

"Vậy là tốt rồi." Dương Gian không nhiều lời nữa, lại lần nữa mở ra Quỷ Vực.

Rất nhanh hai người biến mất trong nhà kho, khi lại xuất hiện đã đến chỗ khác trong thành phố Đại Hải.

Nơi này có chút không thích hợp, bởi vì toàn bộ thế giới đều không chân thực, nhưng không nói ra được khác lạ ở chỗ nào.

“Đây là thế giới của Quỷ Họa.” Dương Gian mở miệng nói.

Đồng Thiến nói: "Lần này đối kháng thuyền u linh còn có mặt của Hà Nguyệt Liên sao?"

"Nàng ấy chỉ là phụ trách ngăn cản linh dị khuếch tán, sẽ không trực tiếp ra tay, chỉ có hai chúng ta thật sự ra tay.” Dương Gian nói xong lại lần nữa nhìn hắn một cái.

Đồng Thiến mắt lấp lóe, có chút kinh ngạc.

Tuy rằng biết lần này người hành động sẽ rất ít, nhưng không ngờ chỉ có hai người.

Dương Gian hỏi:

“Sao vậy? Ngươi cảm thấy ít người thì chúng ta không ngăn thuyền u linh nổi?”

“Ngươi quyết định làm như thế chắc chắn có lý do, nếu chỉ đi chịu chết, không có không chút phần thắng thì ngươi cũng sẽ không đi làm." Đồng Thiến nói.

Dương Gian nói: "Hy vọng lần này ngươi có thể sống tiếp, người ngự quỷ mà ta quen đã chết gần hết, ngươi là ít ỏi vài người còn sống.”

"Vậy còn ngươi?"

Chợt vang lên giọng nói hờ hững, một cô gái mặc áo cưới màu đỏ, đội khăn trùm đầu đột ngột xuất hiện.

Nàng xuất hiện lặng yên không một tiếng động, giống như vốn đã tồn ở nơi đó.

"Có một số việc chỉ có thể do ta làm, còn về có chết hay không thì ta chưa từng nghĩ tới.” Dương Gian bình tĩnh nói.

Hà Nguyệt Liên nói:

“Thật ra ngươi có thể không cần quản chuyện này, với năng lực của ngươi có thể sống rất tốt, hơn nữa cũng không có người dám làm gì ngươi, ta sẽ ủng hộ ngươi.”

Hiện tại đội trưởng tổng bộ thực lực yếu kém, chỉ cần Hà Nguyệt Liên đứng về phía Dương Gian, vô luận hắn làm cái gì đều là đúng, không có người dám nói hắn sai.

Dù bỏ lại thành phố Đại Hải, mặc kệ thuyền u linh lên bờ, phó bộ trưởng của tổng bộ Tào Diên Hoa cũng không dám nói Dương Gian có gì sai.

"Ác quỷ thức tỉnh thì không ai có thể may mắn thoát khỏi."

Dương Gian mặt lạnh lùng nói:

“Ta cho rằng ác quỷ cố ý thúc đẩy việc này, không phải cứ né qua hôm nay là mọi chuyện bình an. Ngươi cũng nghe được kế hoạch rồi, sau khi hành động ngươi chỉ cần làm tốt chuyện mình nên làm, tuyệt đối đừng để xảy ra trục trặc gì vào lúc này. Linh dị của ngươi rất đặc biệt, ngươi đã góp sức nhiều cho cuộc chiến với tổ chức Quốc Vương lần này, cũng bởi vì vậy cho nên ta mới không hy vọng nhìn thấy ngươi xảy ra vấn đề."

"Đương nhiên, ta sẽ nghe lời ngươi.” Giọng nói của Hà Nguyệt Liên phát ra từ dưới khăn trùm đầu.

Hà Nguyệt Liên là người phụ nữ thông minh, nghe hiểu ý tứ của Dương Gian, nàng biểu lộ lập trường của mình.

Khi nào Dương Gian còn sống thì Hà Nguyệt Liên sẽ luôn nghe mệnh lệnh của hắn, nhưng nếu Dương Gian mất, vậy thì nàng sẽ không nghe lệnh từ bất cứ người nào.

Dù sao trận chiến này kết thúc khiến Hà Nguyệt Liên thấy rõ yếu ớt của tổng bộ, nàng cũng biết thực lực của mình, cộng thêm nhiều đội trưởng đã chết, trong tình huống này trừ Dương Gian ra thật sự không ai có thể trói buộc được Hà Nguyệt Liên.

Lúc trong nhà kho Lý Dương cũng nhìn ra điểm này, cho nên mới sẽ nói chỉ cần Dương Gian còn ở, dù tổng bộ bị diệt cũng có thể dựng lại.

Bởi vì Dương Gian tồn tại mới đè ép được đám người ngự quỷ hàng đầu, mới có thể khiến bọn họ tụ tập lại hành động theo mệnh lệnh.

Trừ Dương Gian ra, trong giới linh dị trong nước hiện nay không tìm ra được người thứ hai.

"Nếu lựa chọn nghe theo mệnh lệnh thì bây giờ hãy đi theo ta.” Dương Gian không phải loại người lề mề.

Sau khi tập hợp người xong, hắn lập tức hành động.

Bình Luận (0)
Comment