Vào lúc này, hai gương mặt Quỷ Diện của hắn đã triệt để thay đổi diện mạo, đã trở thành hai gương mặt lạ.
Một gương mặt toàn là nếp nhăn của lão bà bà, nhưng do trang điểm quá diễm lệ, cho nên nhìn gương mặt của lão bà bà đặc biệt kỳ lạ, nhìn giống như mới trang điểm xong cho người chết vậy, nhìn vào khiến người ta phải sợ hãi.
Một gương mặt khác cũng là một người già, nhưng lại rất nghiêm túc, lộ ra chút uy nghiêm của ông lão, nhưng sắc mặt của ông có chút ảm đạm, cho người ta cảm giác u ám.
“Đó là…” Người giấy Liễu Tam nhìn thấy lập tức ngơ ngác.
Đó là hai gương mắt hắn chưa từng gặp qua, cũng không biết vì sao Đồng Thiến lại vẽ ra hai gương mặt già như vậy, hay là do hai người già này vô cùng không bình thường, là hai người ngự quỷ giỏi giang sao?
Liễu Tam tuy không có quen biết, nhưng Hà Nguyệt Liên ở bên cạnh hình như nhận ra được, đó là một phần ký ức không thuộc bản thân của nàng, trong ký ức có tồn tại một chút tin tức này của hai người.
“Đây là Mạnh Tiểu Đổng… còn có Trương Động?” Giọng nói của Hà Nguyệt Liên nhẹ nhàng truyền ra từ dưới tấm che đầu, và nói ra tên của hai khuôn mặt này trước khi họ còn sống.
Không sai.
Đích thật là Mạnh Tiểu Đổng và Trương Động.
Đó là do Dương Gian yêu cầu Đồng Thiến dùng Quỷ Trang để vẽ ra thân phận của gương mặt này, hắn biết rằng đối kháng với thuyền u linh thì nhất định phải mượn sức mạnh linh dị của người ngự quỷ xuất sắc thời dân quốc, và trong số người ngự quỷ thời dân quốc mà hắn từng tiếp xúc qua, thì chỉ có Trương Động người già ở nhà cổ là đáng sợ nhất.
Điều này khi ở thị trấn Bạch Thủy đã được chứng minh.
Nhưng Dương Gian cũng lo lắng tùy tiện vẽ ra Trương Động sẽ dẫn đến sự thay đổi nào đó mà không biết trước được, cho nên hắn mới để Đồng Thiến vẽ ra Mạnh Tiểu Đổng, để mượn sức mạnh linh dị của Mạnh Tiểu Đổng bảo vệ bản thân, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sau khi hoàn thành Quỷ Trang, cả người của Đồng Thiến đã lan tỏa ra khi tiết kỳ lạ đáng sợ, giống như ác quỷ thức tỉnh vậy, khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.
Và điều kỳ lạ hơn là, Quỷ Diện của Mạnh Tiểu Đổng lúc này đột nhiên mở to mắt, chỉ một lúc thì đã sống lại rồi.
Người giấy Liễu Tam cảm thấy sợ hãi, đã tự lùi xuống một bước. “Quỷ này rất đáng sợ.”
Tuy là người giấy, nhưng Liễu Tam không nghi ngờ gì nếu bị thứ này nhắm trúng, thì bản thân chắc chắn sẽ chết.
“Ta đi giúp Dương Gian.” Đồng Thiến mở miệng nói, nàng không có vẽ ra gương mặt thứ ba, bởi vì không có cần thiết.
Sau khi hắn nói dứt lời, khi bước lên chưa được vài bước thì đột nhiên ngừng lại.
Tiếp theo sắc mặt của Đồng Thiến thay đổi, hắn cảm thấy cơ thể mình xảy ra thay đổi, cơ thể đột nhiên run lên, sau đó có một trận đau đớn kịch liệt từ một khuôn mặt khác truyền đến, khiến hắn không tự chủ mà kêu lên một tiếng.
Nỗi đau lan tỏa khắp người, khiến cho Đồng Thiến không cách nào đứng vững, cả người trực tiếp té xuống dưới đất.
“Sao lại như vậy.” Người giấy Liễu Tam lo lắng.
Hà Nguyệt Liên nhìn chằm Đồng Thiến đang la đau đớn, sau đó quan sát nói: “Không hay rồi, nàng vẽ ra Quỷ Diện của Trương Động đang tan chảy ra, đã xảy ra chuyện rồi, tuy Quỷ Diện đã vẽ ra Trương Động, nhưng lại không có cách nào gánh chịu linh dị trước khi còn sống của Trương Động, cho nên khi mượn sức mạnh linh dị của Trương Động, đồng thời Quỷ Diện cũng phải gánh chịu sự ăn mòn khó mà tưởng tượng được.”
“Nói đùa gì thế, không thể mượn được sức mạnh linh dị còn sống sao? Đây là Quỷ Diện là con quỷ thật sự đó.” Người giấy Liễu Tam kinh ngạc.
Nên biết rằng, lúc trước khi a Hồng dùng đến Quỷ Trang, thì linh dị của bất kỳ đội trưởng nào cũng có thể dễ dàng mượn được, tuy là thời gian duy trì không dài, nhưng ít ra sẽ không xảy ra vấn đề.
Nếu như nói, ngay cả Quỷ Diện cũng không cách nào gánh chịu, vậy thì có thể biết, sức mạnh linh dị khi còn sống là đáng sợ đến cỡ nào.
Đây chính là đường lui của Dương Gian dành cho Đồng Thiến sao?
Chả trách phải đợi tới cuối cùng mới sử dụng, vì có quá nhiều cái không chắc chắn.
Người giấy Liễu Tam lúc này nhanh chóng chạy lên chỗ Đồng Thiến, hắn thử làm mờ Quỷ Diện, chỉ có như thế thì mới có thể tiếp tục được.
Đồng Thiến đang đau đớn, hắn cảm nhận được cả gương mặt, thậm chí là não cũng đang tan chảy giống như có một linh khí đang sợ đang xóa đi và đang nghiền nát bản thân hắn.
Sự đau đớn này không cách nào hình dung được, đó vượt ra xa sự hành hạ của ác quỷ thức tỉnh.
Đây không phải là dựa vào ý chí của người sống mà chống đỡ được, chỉ có thể thông qua la lớn để giải tỏa phần nào.
Người giấy Liễu Tam ra tay rất nhanh, hắn trực tiếp dùng bàn tay nhiễm nước hồ lạnh lẹo, mà nhanh chóng phủ lên gương mặt không ngừng tan chảy của Đồng Thiến, với tốc độ nhanh nhất để làm mờ đi gương mặt của Quỷ Diện.
Quỷ Trang một khi bị mờ, vậy thì linh dị của Quỷ Trang sẽ mất hiệu lực. Rất nhanh.
Liễu Tam đã thành công.
Tiếng la đau đớn của Đồng Thiến từ từ im lặng, nhưng gương mặt Quỷ Diện của hắn đã để lại vô số dấu vết đáng sợ mà không thể nào xóa bỏ được.
Bởi vì, chân mày, đôi mắt, mũi trên Quỷ Diện, thậm chí là miệng cũng hoàn toàn bị biến mất, giống bị xóa đi ngủ quan vậy, trở thành một gương mặt không có ngũ quan.
Gương mặt này có chút giống người không mặt ở thị trấn cổ Thái Bình, bởi vì người không mặt cũng không có ngũ quan.
“Đồng Thiến, ngươi sao rồi, có nghe thấy lời ta nói không?” Người giấy Liễu Tam đứng bên cạnh la lớn, lo cho Đồng Thiến sẽ vì thế mà bị chết.
Đồng Thiến vẫn vô cùng đau đớn, nhưng mà ý thức của hắn vẫn còn tỉnh táo, đang cố gắng nói: “Ta, ta không sao, nhưng kế hoạch… thất bại rồi.”
Trong lúc nói chuyện, một gương mặt Quỷ Diện của của nàng Quỷ Trang cũng nhanh chóng tan chảy, tuy là ngũ quan của gương mặt Quỷ Diện vẫn còn, chưa có biến mất, nhưng lại do thế mà bị ảnh hưởng, lập tức nhắm mắt lại, chìm trong im lặng.
Xem ra, trong một khoảng thời gian, Đồng Thiến không có cách nào sử dụng linh dị của Quỷ Diện.