Nhưng con chó hung dữ lại nghiêng đầu qua, cảm thấy có chút mơ màng, có chút không hiểu mệnh lệnh của Dương Gian, hoặc là có linh dị nào đó đã tránh đi sự thăm dò của con chó hung dữ, khiến nó cảm thấy trong thế giới giấc mộng chỉ có một mình Dương Gian, và cũng không có thứ gì khác xâm nhập vào đây.
Nhìn con chó hung dữ không có phản ứng gì, Dương Gian không cách nào khác đành phải bỏ cuộc.
Nhưng mà hắn không vì thế mà ngưng hành động, mấy tiếng trong giấc mộng hắn dẫn theo con chó hung dữ vẫn luôn không ngừng tìm kiếm thứ nhìn trộm mình.
Hắn bước ra thôn, đi tới một vùng đất trống, đang muốn dụ thứ đó ra.
Kết quả, Dương Gian vẫn không thành công.
Tuy gần đó là một vùng đất trống, vừa nhìn là có thể xác định xung quanh có thứ gì không, nhưng cảm giác bị nhìn trộm vẫn không biến mất, vẫn lâu lâu xuất hiện, chỉ là hắn không kiếm được cội nguồn ở đâu.
Nghĩ tới thời gian nghỉ ngơi cũng đủ rồi, Dương Gian không còn ở trong thế giới Quỷ Mộng nữa.
Hắn đã tỉnh lại, thời gian đã là mười giờ sáng.
Bởi vì đã vào hạ, cho nên sáng sớm ở thành phố Tiểu Phong rất nắng, thậm chí có chút nóng rát.
Cho dù Dương Gian có tắm dưới ánh mặt trời, nhưng cơ thể hắn vẫn lạnh lẽo, và đối với hắn, hành động vào ban ngày hay vào ban đêm cũng không có gì khác biệt, bởi vì khi vừa bước vào nơi linh dị, thì hiện thực sẽ bị ảnh hưởng, một chút ánh sáng không có giúp ích được gì.
“Hành động.”
Dương Gian không suy nghĩ nữa, hắn ngước đầu lên, Quỷ Nhãn chuyển động, nhìn về phía ngoại ô.
Ở đó trời mưa u ám và không khí linh dị bao trùm khắp nơi.
Phút tiếp theo.
Dương Gian biến mất tại chỗ, khi hắn lần nữa xuất hiện thì đang ở ngoại ô và trời đang mưa âm u.
Và ở giữa nơi linh dị đó, là một công trường đã ngừng hoạt động.
Nhưng mà trước khi đến công trường này thì linh dị sớm đã bị phong tỏa, và cũng không có người sống.
Với sự xuất hiện của Dương Gian.
Một số hiện tượng kỳ lạ đã bắt đầu xuất hiện trên công trường bị một trận mưa âm u bao trùm.
Trên con đường gần đó đã không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện mấy người đang cầm cây dù màu đen và che bằng vải voan.
Những người này nhìn không rõ mặt, và hành động là giống nhau, thật chất không phải là người sống, mà là từng con ác quỷ, chỉ là những ác quỷ này lại tồn tại trong trận mưa âm u bao trùm, họ không thể nào rời khỏi thành phố này, bởi vì có thứ gì đó đang trói buộc họ.
Lúc trước Dương Gian từng có qua kinh nghiệm đối kháng với linh dị cây dù màu đen, hắn không lãng phí thời gian, trực tiếp đi tới trước mặt người đang cầm lấy cây dù màu đen, sau đó dành lấy, tiếp đó đá con quỷ một cái bay ra ngoài.
Cầm lấy cây dù, tầm nhìn xung quanh của Dương Gian từ từ trở nên u ám.
Tình hình này xuất hiện cũng có nghĩa là hắn phải bước vào Quỷ Vực tầng hai của cây dù màu đen.
Tầm nhìn u ám mờ đi một lúc thì xung quanh lại xuất hiện ánh sáng.
Vẫn là một công trường bỏ hoang đó, khung cảnh xung quanh dường như không có gì thay đổi, nhưng các ác quỷ cầm cây dù đứng ở gần đó đã biến mất, cùng lúc đó, cơn mưa trên đầu cũng bắt đầu nặng hạt hơn và mưa lớn hơn trước.
Sau khi Dương Gian bước vào tầng thứ hai của Quỷ Vực vẫn chưa ngừng lại, hắn quăng đi cây dù, sau đó ánh mắt chuyển động, bắt đầu tìm kiếm quỷ trên tầng hai.
Rất nhanh.
Hắn nhìn thấy một con quỷ đang cầm cây dù màu đen.
Cũng giống như trước, Dương Gian trực tiếp xông qua giật lấy cây dù, sau đó đá bay con quỷ đó ra.
Lần nữa cầm lấy cây dù.
Cảnh tượng lúc này lại lần nữa tái diễn.
Ánh sáng xung quanh lần nữa nhanh chóng trở nên u ám, tới khi tầm nhìn hoàn toàn biến mất, không còn nhìn thấy gì thì màn đen lại nhanh chóng biến mất, ánh sáng lại lần nữa sáng lên.
Cứ thế, Dương Gian rất thuận lợi bước vào trong tầng thứ ba cây dù màu đen.
“Tầng càng sâu, quỷ càng đáng sợ, nhưng số lượng quỷ tương ứng lại càng ít hơn, lúc trước lần đầu tiên khi ta xử lý sự việc linh dị thì đã bước vào tầng thứ ba, nhưng rất rõ ràng là Quỷ Dù ở tầng thứ ba này không phải là cực hạn.”
Dương Gian lần này không có quăng cây dù, mà cầm lấy cây dù đem từ tầng hai để bắt đầu tìm kiếm quỷ ở gần đó.
Hắn cần cướp lấy cây dù của ác quỷ ở tầng thứ ba để đi vào trong tầng thứ tư.
Số lượng quỷ tầng này không phải ít, cho nên không cần thiết phải cố tình dùng Nến Quỷ để dụ ra, chỉ cần tìm kiếm bình thường thì có thể phát hiện, không có tốn nhiều thời gian.
Dương Gian ở một tòa lầu bị bỏ hoang đã tìm thấy một con quỷ đang cầm cây dù màu đen.
Cảnh trước đó lại lần nữa tái diễn.
Giành lấy cây dù, đá bay con ác quỷ, sau đó cầm dù mà chờ đợi.
Ánh sáng xung quanh lại lần nữa tối đi, Dương Gian biến mất ở tầng ba và rất thuận lợi bước vào tầng thứ tứ.
“Có chút thay đổi.”
Lúc này, Dương Gian phát hiện cảnh tượng tầng thứ tư đã có sự thay đổi, công trường bỏ hoang gần đó đã biến mất, thay vào đó là một vài căn nhà gỗ cũ nát, hoang phế, những căn nhà gỗ này nằm rải rác xung quanh, giống như một ngôi làng nhỏ.
Đồng thời, mưa càng lúc càng lớn.
Chiếc dù đem lên từ tầng thứ ba rất nhanh đã bị mưa ăn mòn và đã bị hư hỏng, dùng không được bao lâu thì cây dù này đã không còn dùng được nữa, và triệt để đã bị mưa làm phá hủy hoàn toàn.
Đến lúc đó không còn dù để che, và nếu dầm mưa quá lâu thì Dương Gian sẽ bị đồng hóa, trở thành ác quỷ của tầng thứ tư.
Do đó, thời gian hành động rất là quan trọng.
Dương Gian lập tức thắp lên Nến Quỷ màu trắng, hắn muốn trực tiếp dụ quỷ ở gần đó ra, không muốn tốn thời gian tìm kiếm.