Dương Gian lên tiếng, đang muốn giao lưu với xác nữ này.
Nếu như xác nữ này là ác quỷ thật sự, vậy thì khi nghe những lời nói của Dương Gian sẽ không thể nào có phản ứng gì, nhưng nếu xác nữ này thật sự có ý thức thì lại khác.
Kết quả sẽ như thế nào?
Dương Gian nhìn chằm vào xác nữ, trong lòng kỳ vọng vào sự biểu hiện của xác nữ.
Linh dị của xác nữ lần nữa thức tỉnh, hành động của xác nữ lần nữa hồi phục.
Cơ thể hơi cứng ngắc đang bắt đầu cử động, chậm rãi đi về phía trước vài bước, như đang tìm kiếm giọng nói của Dương Gian.
Nhưng cây thương dài trên tay của Dương Gian đang đập xuống đất nặng nề, phát ra âm thanh chói tai.
Đây là một lời cảnh cáo mạnh mẽ.
Xác nữ hình như nghe được tiếng gõ cảnh cáo của Dương Gian, lập tức dừng bước, không còn bước tiếp, phản ứng này như đang nói với Dương Gian, xác nữ này là có ý thức nhất định, chứ không đơn thuần là ác quỷ, nếu như chỉ đơn thuần là ác quỷ thì sẽ không quan tâm đến lời cảnh cáo của Dương Gian.
Xác nữ sau khi ngừng bước lúc này không có tấn công Dương Gian, mà lại từ từ đưa tay lên.
Chỉ là bàn tay này không có máu, nhìn rất tái nhạt.
Nhìn thấy bàn tay bất động giữa không trung, Dương Gian nhíu mày, không hiểu ý đồ của xác nữ.
Hắn quan sát một lúc, tư thế của xác nữ vẫn như cũ không hề thay đổi.
Rõ ràng là Dương Gian không có hiểu rõ ý đồ của xác nữ, dù gì hiện giờ trên mặt của xác nữ đang bị tầng lớp vôi che hết cả gương mặt, đây có nghĩa là xác nữ không cách nào nhìn thấy, cũng không cách nào mở miệng nói, điều duy nhất là tai của nó vẫn còn nghe được do không bị vôi bao phủ, cho nên xác nữ có lẽ nghe được gì đó.
“Ta không giỏi đoán câu đố, nhưng xác nữ này lại có ý thức, và không có tấn công ta, vậy thì lúc nãy nó xuất hiện là muốn nhắc nhở ta không nên lấy cây dù màu đen ở tầng thứ năm, và sự nhắc nhở này không phải là ác ý, mà là thiện ý.”
Trong lòng của Dương Gian suy nghĩ như vậy.
Nhưng hắn vẫn muốn giao tiếp với xác nữ này.
Sau đó Dương Gian do dự một chút, và cũng đưa tay lên nắm lấy bàn tay của xác nữ.
Có lẽ yêu cầu của xác nữ đó không hề phức tạp, chỉ là muốn tiếp xúc mà thôi.
Sau khi Dương Gian nắm lấy bàn tay đó vẫn không có thay đổi gì, hắn chỉ biết bàn tay của xác nữ rất lạnh lẽo, không có chút nhiệt độ, nhưng lại không cứng đơ, mà lại giống như người sống rất mềm mại.
Dưới tình hình thử vậy không có tác dụng, Dương Gian định rút tay về.
Nhưng phút tiếp theo.
Nhưng cái xác nữ lạnh lẽo và tái nhạt lại nắm chặt cánh tay của Dương Gian, và dùng lực rất mạnh.
Với sự phản ứng đột ngột này, khiến cho Dương Gian đang muốn đưa cây thương dài trong tay lên, chuẩn bị dùng dao chém đứt đầu chia cắt xác nữ đó ra.
Nhưng Dương Gian chưa kịp ra tay, thì ý thức của hắn từ từ mơ hồ.
“Cảm giác này là.. vào mộng sao?”
Dương Gian cảm thấy ý thức của mình đang bước vào trong giấc mộng.
Nhưng sao lại như thế được, cội nguồn của Quỷ Mộng là con chó hung dữ, mà con chó hung dữ chỉ nghe mệnh lệnh của ta, chỉ có ta mới có thể khiến con chó hung dữ kéo ta vào trong giấc mộng, và bản thân mình sẽ không vào trong giấc mộng.
Xác nữ này sao có thể dùng đến linh dị của con chó hung dữ được?
Không cách nào giải thích.
Với những suy nghĩ như vậy, Dương Gian đã thành công bước vào trong giấc mộng.
Thế giới trong giấc mộng không có thay đổi, cũng là thôn quê quen thuộc đó.
Đó là quê của Dương Gian.
Dương Giang đang đứng ở một mảnh đất trống ở giữa thôn, ý thức của hắn vô cùng tỉnh táo, đã trực tiếp gọi thử con chó hung dữ ra.
Phút tiếp theo.
Có một con chó hung dữ to lớn lập tức lao ra từ một góc nào đó.
“Quả nhiên là thế giới Quỷ Mộng thật sự, và con chó hung dữ xuất hiện cũng không có vấn để gì, vậy thì mọi thứ có chút không hợp lý.” Trong lòng của Dương Gian đầy nghi vấn.
Sau đó.
Dương Gian lại cảm thấy có cảm giác nhìn trộm quen thuộc.
Lập tức, hắn nhìn qua một hướng nào đó.
Ở trong thôn có một ngôi nhà, đang có một người phụ nữ vừa già vừa mặc đồ rách nát đứng đó.
Không nghi ngờ gì, người phụ nữ đó chính là xác nữ lúc nãy.
Tuy nhiên, khác với trước đây, xác nữ đó ở trong Quỷ Mộng lại không bị vôi che mặt, mà nhìn rất bình thường, và ngũ quan của nàng, tất cả đều bình thường, và cũng không có gì kỳ lạ.
“Nàng là ai? Có vẻ như nàng đã đi theo ta được một thời gian.” Dương Gian nhìn chằm chằm vào nàng và hỏi.
Con chó hung dữ ở bên cạnh lúc này cũng đã phát hiện ra người thứ ba trong giấc mộng, đôi mắt lập tức đỏ hoe, răng nanh nhe ra, trông vô cùng hung dữ.
Chỉ cần một lời nói của Dương Gian, thì con chó hung dữ sẽ lập tức lao lên xé nát người phụ nữ đó.