Dương Gian đứng ở không xa, nghe được nội dung cuộc nói chuyện của họ, và cũng đại khái hiểu được hoàn cảnh của họ.
Những người này đang thiếu vật phẩm sinh hoạt, không có tiền cũng không có năng lực để dọn tới những thành phố khác tốt hơn để sinh sống, do nghèo khổ nên họ không thể không ở lại thành phố có linh dị này.
Rất nhanh.
Bốn năm người này đã mở được cửa tiệm, trong đó là một cửa hàng tiện ích, trên kệ có để rất nhiều đồ vật sinh hoạt, nhưng trong đó đều có một lớp bụi, nhìn có vẻ như tiệm này đã ngừng hoạt động một thời gian, chủ tiệm cũng không biết có phải đã rời khỏi thành phố này hay là đã chết trong sự việc linh dị nào đó.
Họ rất vui vẻ, lấy xe đẩy bỏ những vật phẩm sinh hoạt vào trong, chuẩn bị đem đi.
Dương Gian thu hồi ánh nhìn, xem như không biết chuyện gì xảy ra, chỉ xem như đi qua bình thường.
“Đợi chút, bên ngoài hình như có người.”
“Tối vậy thì làm gì có người chứ, không phải là gặp quỷ chứ?”
Có lẽ là khi Dương Gian bước qua tiếng bước chân đã thu hút sự chú ý của một trong người người đó, họ bị hù tới lập tức dừng tay lại, đứng ngơ không nhúc nhích trong tiệm.
“Ta không phải là quỷ, chỉ là đi ngang qua mà thôi, các ngươi tiếp tục, không cần quan tâm đến ta.” Dương Gian mở miệng nói.
Lập tức, những người trong cửa tiệm tức thời nhẹ nhõm ra.
“Thì ra là người, hù chết ta rồi, còn tưởng đêm nay lại gặp quỷ chứ.”
Mấy người này tiếp tục bận việc.
Nhưng mà rất nhanh, một người đàn ông ngó ra ngoài nói, thấy Dương Gian đang đi về phía trước đã lập tức nén giọng nói:”Bên đó đang có quỷ, đừng qua đó.”
“Ta là muốn đi chỗ có quỷ.” Dương Gian không quay đầu nói.
Người đàn ông không có khuyên nữa.
Có người phụ nữ trong tiệm vang lên:”Đừng có nhiều chuyện, chắc lại là một người mơ mộng hảo huyền, đang muốn tới chỗ có quỷ để trở thành người ngự quỷ.”
“Cái gì gọi là mơ mộng hảo huyền? Lỡ như người ta có thể trở thành người ngự quỷ thì không phải là một bước lên trời rồi sao? Nếu như không phải ta sợ chết thì ta cũng muốn liều một phen, cả ngày sống như vậy thật là quá đau khổ.” Người đàn ông trả lời.
Với hoàn cảnh ác liệt như vậy, có không ít người đồng ý đi đến những nơi có quỷ để có thể trở thành người ngự quỷ, tuy là sau khi đã trở thành người ngự quỷ có thể sống trong vòng một hai năm, nhưng một khi thành công thì có thể thay đổi số phận của cả nhà, ví dụ như mua mấy toà nhà ở thành phố Đại Xương, không lo cuộc sống, lại vừa kiếm được tiền.
Nếu như may mắn có thể giá ngự hai con quỷ, vậy thì càng dữ dằn hơn, vậy thì càng ghê gớm, trực tiếp trở thành người có tiền có quyền, thậm chí có thể trở thành người phụ trách cả một thành phố thì cũng không thành vấn đề.
Dương Gian đi qua mấy con đường, rất nhanh đã nhìn thấy phía trước con đường có đường ranh giới cảnh giác, ngoài ra còn có bảng cảnh giác.
“Khu vực cấm nguy hiểm.”
“Nghiêm cấm người khác tới gần.”
“Nơi linh dị nguy hiểm.”
Một số khẩu hiệu rất bắt mắt, sợ người khác không biết nơi này có quỷ vậy.
“Phong toả khu vực, ngăn cách với ác quỷ, đây cũng là phương pháp cấp bách, dù gì cũng có không ít quỷ là không di chuyển được, nếu như được ngăn cách bởi người khác tới gần, vậy thì ác quỷ sẽ không bị ảnh hưởng bởi quy luật giết người và chỉ có thể ở lại đây không đi ra ngoài, phần lớn người dân ở thành phố Đại Sơn không có rời khỏi nơi này, cũng là do quỷ ở nơi này tương đối an phận.”
Trong lòng của Dương Gain suy nghĩ, đồng thời hắn cũng không quan tâm ranh giới cảnh giác mà trực tiếp bước vào trong nơi có quỷ này.
So với những con đường lạnh lẽo, thì nơi bị phong toả này thì ngược lại cảm giác”náo nhiệt” hơn.
Tuy là không có người, nhưng trên đường đậu đầy xe hơi, các cửa hàng bên đường cũng đang ở trạng thái kinh doanh, xem ra lúc khu vực này bị phong toả là mọi người đang rất hối hả mà rời khỏi, có rất nhiều thứ cũng không có đem đi, và sau khi xong việc cũng không ai dám tới khu này để tập hợp vật phẩm sinh hoạt nữa.
Gia đình vừa rồi khá táo bạo vì dám ăn trộm trên đường phố gần khu vực cảnh báo.
Khi càng đi sâu vào khu vực bị phong tỏa này, tình hình xung quanh càng trở nên kỳ lạ.
Trước tiên là Dương Gian ngửi được một mùi vị rất quen thuộc.
Đó là mùi thối nát của xác chết.
Tiếp theo, đèn đường cứ nhấp nháy và có tiếng kêu chía chía, cảm giác như đang bị gì đó quấy nhiễu.
Và trên đường còn có xuất hiện rất nhiều dấu chân mới, hình như chỗ này còn có người đang sinh sống.
Ngoài ra, trên mặt đất gần đó, có rất nhiều người đã chết nằm ở đó, nhưng mức bảo quản những cái xác này rất tốt, cho dù là trời nóng, cũng không có dấu hiệu bị thối nát nghiêm trọng.
Dương Gian liếc nhìn một cái.
Phút tiếp theo, những cái xác ở gần đó đột nhiên xuất hiện ngọn lửa xanh nhạt.