Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3513 - Chương 3270: Bước Vào Cánh Cửa Thứ Ba (2)

Chương 3270: Bước vào cánh cửa thứ ba (2) Chương 3270: Bước vào cánh cửa thứ ba (2)

Ở giữa sân, có đặt chín cái quan tài, có bảy cái màu đỏ, hai cái màu đen, trong đó có ba ngày màu đỏ là đang nằm ba người đồng đội của Dương Gian, họ không có cách nào rời khỏi Quỷ Quan, đoán chắc là có thể sẽ ở trong đó một thời gian dài.

“Đội trưởng, là ngươi sao?” Giọng nói của Lý Dương từ trong quan tài vang lên.

“Là ta.” Dương Gian trả lời.

Đội trưởng, phía sau ngươi còn có một người, rất là xa lạ, là ai vậy?” Sau đó Lý Dương hỏi.

Dương Gian nói: “Trương Tiện Quang.”

“Không phải chứ, đội trưởng ngươi lại dẫn nhân vật nguy hiểm như vậy tới đây sao.”

Giọng nói của Huỳnh Tử Nhã vang lên, nàng rất ngạc nhiên, tuy hắn chưa từng gặp qua Trương Tiện Quang, nhưng bình thường hay cũng trò chuyện với Lý Dương nên cũng biết được nhân vật số một này.

“Bây giờ trong giới linh dị, không còn nhân vật nào nào nguy hiểm hơn ta, các ngươi hãy yên tĩnh nằm trong đó, ta phải lên lầu hai.” Dương Gian nói.

Trương Tiện Quang nhìn qua các Quỷ Quan cười: “Ngươi đánh cướp tiệm quan tài sao, lại dời toàn bộ quan tài qua đây, ngươi quả nhiên rất là liễu lình.”

“Chỉ là tận dụng hết mọi thứ thôi, chứ những chiếc quan tài này để trong tiệm quan tài cũng bị lãng phí.” Dương Gian nói.

Dương Gian dẫn Trương Tiện Quang đi tới lầu hai.

Lầu hai có ba phòng, trong đó có hai phòng là đang sử dụng, nhưng duy nhất có phòng thứ ba là đang ở trạng thái phong tỏa, chưa từng mở qua.

Dương Gian đưa tay lên cửa phòng thứ ba.

Với linh dị xâm nhập, cửa phòng ngụy trang đang nhanh chóng biến mất, sau đó lộ ra vẻ bề ngoài vốn có của nó.

Đây là một cánh cửa được làm bằng vàng.

“Ta đoán và La Văn Tùng không có nói cho ngươi hãy tin tức quan trọng này, giữa hiện thực và linh dị có một tồn tại một điểm liên kết, và điểm liên kết này chính là cánh cửa thứ ba này.” Dương Gian nói.

“Ngươi sai rồi, ta biết tin này.” Trương Tiện Quang nói: “Nhưng mà ta lại không có đi tìm kiếm cánh cửa thứ ba này, bởi vì theo ta thấy, thì sự tồn tại của cánh cửa này không quan trọng, ở đây luôn bị phong tỏa cũng rất tốt, ít ra sẽ không có ác quỷ từ cánh cửa này bước ra.”

Dương Gian bình tỉnh nói: “Cho nên ta mới nói ngươi nhìn không xa, lúc trước ta vẫn luôn tìm phương pháp ngăn chặn sự xuất hiện của thời đại linh dị, cho đến khi ta đốt cháy nén nhang chiều hồn và trò chuyện với La Văn Tùng, thì mới biết được sự tồn tại của cánh cửa này, thì ta mới có chút manh mối, và bây giờ ta sẽ kiểm chứng phương pháp của ta có thật sự là khả thi không.”

“Cho nên mục đích ngươi gọi ta tới là để chứng kiến?” Trương Tiện Quang nói.

“Không phải chứng kiến, mà là đề phòng, lỡ như ta thất bại, thì ngươi biết kế hoạch của ta sẽ tiếp tục đi tiếp con đường của ta.” Dương Gian nói.

“Ngươi chắc chắn vậy sao?” Ánh mắt của Trương Tiện Quang lấp lóe.

Dương Gian nói: “Đương nhiên.”

Sau đó, hắn giơ tay và đấm mạnh vào cánh cửa bằng vàng đó.

Với một lực mạnh như vậy, cánh cửa bị đấm vào đã trực tiếp lõm xuống, và cả ngôi nhà dường như rung chuyển theo nó.

Dương Gian không hề do dự, hôm nay hắn phải mở cánh cửa thứ ba này ra.

Lại một cú đấm đấm xuống.

Cánh cửa bằng vàng vừa dày vừa nặng đã bị móp xuống lần nữa, và từ từ lộ ra một vết nứt.

“Dương Gian, ngươi đang muốn phá nhà sao?”

Lúc này, Vương San San với sắc mặt trắng bệch từ trong phòng kế bên bước ra, nàng đứng ở hành lang nhìn Dương Gian, dù gì với động tĩnh lớn vậy nàng không thể nào giả vờ không nhìn thấy được.

“Ta đang mở cửa, rất nhanh sẽ kết thúc.” Dương Gian nói.

“ Phía sau cánh cửa này hay phát ra một số động tĩnh kỳ lạ, và gần đây động tĩnh ngày càng rõ ràng hơn, mấy ngày nay ta vẫn luôn ở kế bên theo dõi, nếu ngươi muốn mở cửa thì cẩn thận chút.” Giọng nói của Vương San San lạnh lùng nhưng cũng không quên nhắc nhở.

Dương Gian trả lời: “Ta biết rồi, con quỷ đó đang muốn thông qua cảnh cửa này để đến hiện thực, nhưng mà cánh cửa này rất chắc chắn, sức mạnh linh dị của quỷ không cách nào ảnh hưởng vàng được, họ không dễ dàng gì mà ra đây, chỉ có thể tạo ra một số động tĩnh mà thôi.”

“Vậy ngươi vẫn muốn mở cửa?” Vương San San có chút ngờ vực.

“Không mở cửa, thì quỷ cũng có thể thông qua những đường khác mà xuất hiện trong hiện thực, đây cũng là lý do tại sao ở bên ngoài lại có nhiều sự việc linh dị xảy ra, ta bây giờ đang muốn giải quyết vấn đề này, cho nên nhất định phải bắt đầu từ việc mở cửa cánh cửa này.” Dương Gian nói.

Vương San San gật đầu, từ từ lui qua một bên, đồng thời bên cạnh nàng có một đứa âm u bé kỳ lạ cũng đột nhiên xuất hiện, làn da của đứa bé này màu trắng, mặc áo liệm, chân mang giày thêu hoa, đang nghiêng đầu, mở ra một đôi mắt hơi đỏ mà nhìn lén Trương Tiện Quang, giống như đang nhìn một món ăn ngon vậy.

“Nó không phải là quỷ, cũng không phải là người ngự quỷ, là đồ vật linh dị nào đó, và nó có bảy tám phần giống Dương Gian ngươi, là Quỷ Nô của ngươi sao? Không, lại không giống, nó đặc biệt hơn Quỷ Nô.” Trương Tiện Quang cũng nhìn chằm Quỷ Đồng và nghiêm túc nghiên cứu.

“Bùng!”

Lại có vài âm thành lớn nữa.

Dương Gian đập mạnh cánh cửa ra.

Cánh cửa vừa nặng vừa dày đã rơi xuống dưới đất.

Căn phòng tối đen như mực, sau đó bóng tối này giống như sương mù dày đặc vừa lạnh thấu xương đang tan ra, dường như đang muốn ăn mòn mọi thứ xung quanh.

Dương Gian không biểu cảm, hắn chỉ bước một bước lớn vào trong.

Bóng tối lập tức tan ra, mọi linh dị đáng sợ cũng đột nhiên dừng lại.

Dường như, Dương Gian là một cánh cửa không thể nào vượt qua được, có thể cản trở mọi linh dị đến gần.

“Đi thôi.”

Dương Gian gọi một tiếng, sau đó trực tiếp bước vào trong căn phòng tối thui này.

Trương Tiện Quang mỉm cười, thu hồi ánh nhìn, không còn nghiên cứu Quỷ Đồng nữa mà lập tức đi theo Dương Gian bước vào trong căn phòng.

Vừa tiếp cận bóng tối, thì thân thể của Trương Tiên Quang với tốc độ nhanh chóng mà mắt thường có thể thấy được đã biến mất, cuối cùng chỉ có thể nghe được tiếng bước chân của hắn.

Sau khi hai người bước vào trong, rất nhanh đã không thấy đâu.

Chỉ kỳ lạ là, với sự bước vào của hai người.

Bóng tối của căn phòng thứ ba này lại từ từ có xu hướng tan biến, đồng thời tình hình của bên trong cũng được lộ ra một chút.

Căn phòng này, hình như không có gì cả, chỉ có một con đường đặc biệt, con đường này mở rộng từ ngoài vào trong, và cuối cùng kéo dài vào vực sâu của bóng tối.

Bình Luận (0)
Comment