Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 398 - Chương 398: Ấn Ký Nguyền Rủa

Chương 398: Ấn Ký Nguyền Rủa

Quả nhiên một khi chuyện linh dị xảy ra thì người bình thường cũng bắt đầu phát hiện ra những sự nguy hiểm và khủng bố đang được lớp sương bụi màu xanh đen bao phủ ở trong thành phố Đại Xương.

Ba người một nhà Vương Bân có quyết định như thế cũng không có gì kỳ quái.

Mà Dương Gian cũng không phải là một người hẹp hòi, người khác bất chấp tất cả nguy hiểm để chạy đến đây cầu xin, hắn cũng không thể nào cự tuyệt người ta được.

Dương Gian nói:

- Chú Vương, dì Vương, chỉ là cháu phải nhắc nhở cho hai người biết. Thật ra chỗ này cũng không phải là an toàn tuyệt đối. Cho nên cháu cũng không thể hứa trước với hai người bất cứ điều gì được. Dù sao sớm muộn gì thì chỗ này cũng sẽ phải xảy ra chuyện, vì vậy cháu nhắc trước để cho hai người chuẩn bị tâm lý.

Vương Bân cười nói:

- Đương nhiên rồi, tôi hiểu mà.

Chỉ cần Dương Gian đồng ý là đủ rồi. Ông ta nhìn ra mặc dù tiểu khu này nằm hơi lệch so với rtung tâm thành phố, cách trung tâm thành phố khá xa. Thế nhưng từ lúc trưa đến đây, ông ta cũng đã chạy một vòng xung quanh để xem xét tình hình và phát hiện ra trong này cũng có không ít ông chủ lớn của thành phố Đại Xương sinh sống.

Không nói đến cái gì khác, chỉ cần nhìn qua những chiếc xe sang trọng ở bên trong tiểu khu là đã thấy được rồi.

Dương Gian nói:

- Vậy ba người ngồi đây đợi một chút đi. Cháu còn có chuyện khác phải làm cho nên không thể ngồi đây tiếp chuyện ba người được. Nếu mọi người có nhu cầu gì thì cứ tìm Giang Diễm là được.

Hiện tại hắn cũng không còn tâm tư nào để đi chiếu cố người khác, bởi vì chính hắn còn có cả đống chuyện phải xử lý. Cho nên sau khi giao lưu trò chuyện vài câu là đủ rồi, chuyện còn lại cứ để cho Giang Diễm an bài là được.

Cũng may là hắn không có thân thích nào sống ở thành phố Đại Xương, không cần phải chiếu cố nhiều. Nếu không hắn cũng phải cực khổ chạy qua chạy lại không ít đâu.

Bởi vì phải bôn ba cả ngày cộng thêm hành động lúc trước nữa, cho nên hiện tại trạng thái của Dương Gian cuncg không được tốt lắm. Ngoài trừ sự mệt mỏi bên ngoài ra, thân thể của hắn cũng bắt đầu bước vào một loại cảm giác vi diệu.

Cũng tại vì lần này hắn đã sử dụng quỷ vực trong tình trạng bị áp chế, mắt quỷ bị kích thích khá là mạnh, hiện tại nó đã đạt đến mức độ không cách nào khống chế rồi.

Mặc dù hiện tại đã khôi phục lại sự thăng bằng giữa mắt quỷ và bóng quỷ không đầu rồi.

Thế nhưng Dương Gian lại cảm thấy từ nay về sau, trong khoảng thời gian ngắn, hắn sẽ không thể nào sử dụng lực lượng lệ quỷ một cách tùy tiện được nữa.

Trong phòng tắm, sau khi được những làn nước ấm áp chảy trên người, Dương Gian nhịn không được phải cảm khái một câu.

- Đúng là thất bại thảm hại.

Hắn quan sát qua thân thể một chút, không biết từ khi nào trên người của hắn đã xuất hiện những chấm màu xanh đen. Nhất là chỗ ở trên bả vai, chỗ này chính là nơi bị con quỷ anh giai đoạn thứ tư kia vỗ một cái. Cho nên hiện tại ở trên bả vai có lưu lại một ấn ký màu xanh đen hình bàn tay. Cái ấn ký này giống như đúc với ấn ký hình bàn tay trên cổ lúc trước của Vương San San, chỉ là ấn ký của hắn lớn hơn một chút.

Ấn ký hình bàn tay xuất hiện, như vậy cũng đồng nghĩa với việc trên người của hắn đã có nguyền rủa của quỷ anh.

"Chỉ dựa vào tình trạng hiện tại của bản thân mình, nếu tiếp xúc cùng quỷ anh thì chỉ có một con đường chết mà thôi."

Dương Gian dùng tay xoa xao vào vị trí ứ máu trên bả vai, sắc mặt của hắn hơi nặng nề khi thấy cái bớt màu xanh đen kia không thể nào bị xóa đi được.

Lúc này hắn lại bắt đầu nghĩ đến tấm gương quỷ.

"Ấn ký nguyền rủa đã dính lên người của mình rồi, mặc dù lực lượng lệ quỷ của mắt quỷ có thể khu trừ cái này nhưng hiện tại bản thân mình lại không thể chịu đựng được cái giá phải trả khi sử dụng lực lượng mắt quỷ. Hiện tại dù quỷ không tìm đến đây, sớm muộn gì nó cũng sẽ tìm đến nhưng mình vẫn còn tấm gương quỷ, có khả năng phục sinh lại..."

Dương Gian nhìn vào chiếc hộp bằng vàng khá tinh xảo đặt ở bên cạnh.

Bên trong chiếc hộp này có chứa tấm da màu nâu kia.

Bên trên tấm da này có ghi lại phương pháp khống chế lệ quỷ cực kỳ nguy hiểm. Lúc trước, dù thế nào đi nữa hắn cũng không hề có ý định sử dụng phương pháp này. Thế nhưng hiện tại, hắn đã rơi vào cùng đường mạt lộ rồi, bất cứ phương pháp nào cũng đáng để hắn nếm thử.

Trong đó bao gồm cả phương pháp này.

Hắn nhìn chằm chằm tấm da một hồi lâu.

Cũng không biết vì cái gì mà đột nhiên Dương Gian lại có cảm giác kỳ quái.

Hắn đột nhiên có cảm giác được những gì ghi trên tấm da kia, dường như đang có ý định dẫn dụ hắn. Có lẽ tấm da kia đã trải sẵn đường rồi, hiện tại chỉ chờ hắn bước lên con đường đó mà thôi.

Nó hiện ra tương lai cho hắn nhìn. Thế nhưng lúc đó hắn lại từ chối, không chịu tin. Đến một thời điểm nào đó, mọi chuyện sẽ diễn ra đúng y như những gì mà tấm da kia đã nói.

Có phải là nó đang đánh đòn tâm lý với hắn hay không? Hay đây là do nó có thể biết trước được tương lai.

Hoặc là... nó có thể khống chế tương lai của một vài thứ gì đó.

"Thôi, trước nghỉ ngơi mấy ngày đã. Chờ đến khi xây xong phòng an toàn cũng coi như là mình có được đường lùi. Khi đó lại suy nghĩ chuyện của tấm da này cũng không muộn."

Cuối cùng Dương Gian vẫn quyết định tạm thời từ bỏ chuyện này, không nghĩ nhiều về tấm da này nữa.

Mặc dù thứ này rất quỷ dị và lợi hại nhưng thật ra có rất nhiều người biết đến nó.

Ví dụ như mấy người Trương Vĩ, Vương San San, Miêu Tiểu Thiện, và mấy người bạn học còn sống sót. Chỉ là mấy người này không hỏi nhiều về nó mà thôi. Ngoài ra còn có Giang Diễm nữa, cô ta cũng đã gặp qua tấm da.

Nhưng hắn lại không thể nào để Vương Tiểu Minh nhìn thấy nó được. Vương Tiểu Minh đã nghiên cứu rất sâu đối với lệ quỷ, đồng thời hắn có tham niệm nghiên cứu lệ quỷ cực kỳ mạnh. Lần trước chỉ là một con quỷ quan tài, thế nhưng hắn ta lại không tiếc bất cứ giá nào để thay đổi hồ sơ nhằm đảm bảo tin tức không bị tiết lộ ra ngoài. Điều này có nghĩa là quỷ quan tài có năng lực thay đổi cục diện hiện tại. Nhưng tấm da này của hắn lại càng đặc thù hơn cả quỷ quan tài nữa. Cho đến lúc này nó đang là một con quỷ duy nhất có thể sử dụng được mà hắn biết.

Bình Luận (0)
Comment