Dương Gian tiếp tục treo cổ như bình thường, sau đó từ từ chết.
Thông qua màn hình điện thoại, Vương Tiểu Minh có thể chắc chắn một trăm phần trăm là Dương Gian đã mất đi loại sinh mệnh đặc thù mà người sống nên có. Nhịn tim của hắn đã ngừng, ngón tay cũng bất động. Đồng thời thân thể của hắn đã bắt đầu trở nên cứng ngắc.
Thời gian đã trôi qua được 10 phút đồng hồ kể từ khi Dương Gian treo cổ.
Đến lúc này hắn vẫn không có động tĩnh nào hết.
Hai mươi phút sau, vẫn không có động tĩnh.
Một giờ trôi qua.
Hiện tại Vương Tiểu Minh đã có thể chắc chắn Dương Gian đã chết đi. Hắn đã hoàn toàn chết. Có lẽ treo cổ 10 phút đồng hồ thì còn cơ hội để cứu sống nhưng treo cổ lâu như thế này, Dương Gian đã trở thành một người chết rồi.
Vương Tiểu Minh nhìn chằm chằm vào màn hình của điện thoại di động hơn một tiếng đồng hồ. Đến hiện tại trong lòng hắn ta đã bắt đầu cho rằng thứ có thể gây nên biến hóa của thế cục này sẽ không xuất hiện nữa. Dương Gian chết thật rồi, hành động của hắn đã thất bại.
Dù sao lúc trước chính miệng của Dương Gian đã nói là hắn chỉ có hai phần cơ hội sống sót.
Nói cách khác tỷ lệ chết của hắn là cực kỳ cao.
"Cuộc đánh cược này bị thua rồi sao?"
Vương Tiểu Minh dùng tay xoa xoa hai con mắt đã mỏi nhừ vì nhìn điện thoại quá lâu, đồng thời cũng thở dài một hơi trong bất lực.
Nhưng hắn ta không tắt cuộc gọi bằng video kia mà hắn ta cứ để vậy, đồng thời vẫn tiếp tục nhìn.
Hắn ta quyết tâm sẽ không cúp điện thoại, trừ khi chiếc điện thoại bên kia của Dương Gian bị hết pin.
Chỉ khi nhìn thấy kết quả cuối cùng hắn ta mới kết luận được chuyện này có thành công hay không.
Hắn ta đã chờ đợi nhiều ngày như thế rồi, hiện tại cũng không cần gì phải vội vàng chỉ vì mấy tiếng đồng hồ.
Nhưng theo thời gian dần trôi qua, nửa giờ sau, ở bên trong video vẫn cho thấy Dương Gian không có động tĩnh nào hết. Tay chân của hắn vẫn rũ xuống vì không có lực, cả khuôn mặt vẫn nhắm tịt và treo cổ trên không trung.
Hai giờ trôi qua, mọi chuyện vẫn như vậy.
Cỗ thi thể kia không hề nhúc nhích, dường như cả căn phòng kia đã bị dừng thời gian. Nếu có ai đó không biết mà chỉ liếc qua một lát thì chác chắn người kia sẽ nghĩ rằng Vương Tiểu Minh đang xem một bức ảnh.
Cũng tại lúc này, ở vị trí mà điện thoại của Vương Tiểu Minh không có cách nào thấy được.
Bên trong tấm gương quỷ.
Cái bóng ở bên trong gương cũng đang bị treo cổ trên không trung, hai tay hai chân rũ xuống, khuôn mặt bình thản.
Khuôn mặt, động tác của nó đã sớm trùng khớp với Dương Gian.
Như vậy nếu dựa theo quy luật bình thường của tấm gương quỷ, đúng ra hiện tại Dương Gian đã chết đi. Cho nên hắn sẽ phải được phục sinh lại ở bên trong tấm gương quỷ. Cũng giống như chuyện của Trương Vĩ lúc trước vậy. Sau khi Trương Vĩ chết đi, hắn ta lập tức xuất hiện ở bên trong tấm gương quỷ.
Nhưng hiện tại lại không phải như vậy.
Bóng người ở trong tấm gương không hề có động tĩnh nào hết, mà người bên ngoài kính là thi thể của Dương Gian cũng như vậy.
Thế nhưng đây chỉ là biểu hiện bên ngoài của mọi chuyện mà thôi.
Trên thực tế lúc này đã xảy ra một cuộc đọ sức giữa quỷ và quỷ, nhưng điều này lại không thể nào nhìn thấy được.
Hiện tại quỷ ảnh đang muốn đoạt lấy thi thể của Dương Gian, nhưng nếu muốn được như vậy nó phải qua cửa đầu tiên là quỷ dây thừng.
Còn quỷ dây thừng đang treo cổ thi thể của Dương Gian, cho nên quỷ ảnh không có cách nào để khống chế nó. Vì thế cuộc đọ sức âm thầm giữa hai con quỷ đã bắt đầu từ lúc treo cổ đến giờ.
Cho nên hiện tại quỷ dây thừng giống như đang bị mất hết lực lượng vậy. Hiện tại dù có thả nó ra ngoài thì nó cũng chỉ biến ra được một sợi dây thừng mà thôi, chứ theo quy tắc bình thường là con quỷ dây thừng này sẽ biến ra cả đống sợi dây thừng, treo lít nha lít nhít.
Nhìn qua thì thấy mọi chuyện không có gì thay đổi, cũng không có biến hóa nào nhưng thực tế hiện tại đang xảy ra một sự thay đổi không hề nhẹ.
Quỷ đây thừng đang bị áp chế.
Ở bên trong thi thể của Dương Gian, quỷ ảnh đã chiếm được thượng phong. Nếu muốn áp chế con quỷ dây thừng một cách triệt để thì chỉ việc dựa vào cái bóng màu đen không có đầu kia thôi là chưa đủ.
Giờ phút này ở xung quanh thi thể của Dương Gian bắt đầu xuất hiện một cái bóng mờ màu đen mà cái bóng này càng ngày càng đậm thêm, dường như nó muốn biến một vùng ở xung quanh thành một khu vực tăm tối.
Quỷ ảnh đã bắt đầu khôi phục trở lại.
- Tí tách!
Mà tại thời điểm Dương Gian treo cổ được khoảng ba tiếng đồng hồ, đột nhiên có một giọt nước màu đen như mực nhỏ xuống đất từ mũi chân của Dương Gian.
Nhưng những cảnh như vậy camera lại quay không được. Bởi vì sự hạn chế của góc quay cho nên không thể nào quay được toàn bộ mọi vị trí ở bên trong căn phòng được.
Mà giọt nước đen như mực này lại giống như một phần thân thể của quỷ ảnh, có lẽ nó đang bị cái gì đó ép phải xuất ra ngoài thi thể của Dương Gian.
Tấm gương quỷ.
Lúc này Dương Gian đã chết. Nếu dựa theo tình huống bình thường thì đúng ra hắn đã phải phục sinh lại rồi.
Nhưng mà do có sự tồn tại của quỷ anh, toàn bộ những quy trình bình thường kia bị ngăn cản lại. Hiện tại nếu tấm gương quỷ muốn duy trì được sự bình thường thì việc đầu tiên của nó chính là phải khu trục quỷ ảnh ra khỏi thi thể của Dương Gian.
"Có phải là cỗ thi thể của Dương Gian vừa mới động đậy đúng không nhỉ?"
Giờ phút này, Vương Tiểu Minh cũng không biết là do bản thân hắn ta xuất hiện ảo giác do nhìn điện thoại quá lâu hay không, đột nhiên hắn cảm thấy vị trí thi thể của Dương Gian đột nhiên xuất hiện sự sai lệch.
Mặc dù sự sai lệch này không lớn nhưng Vương Tiểu Minh vẫn có thể phát hiện ra được. Dù sao hắn ta nhìn từ đầu đến giờ, hình ảnh trong đấy cũng chẳng có bao nhiêu cho nên không khó để nhớ.