Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 440 - Chương 440: Thành Công? 1

Chương 440: Thành Công? 1

Lớp sương bụi màu xanh đen này đã bao phủ hết toàn bộ, khiến xung quanh đen như mực. Vì thế Dương Gian không thể thấy được bên người của hắn còn có ai hay không, đồng thời hắn cũng chả nghe thấy được bất cứ thứ gì. Hắn cứ như là một người vừa mù vừa điếc ở trong thế giới này vậy.

Vốn dĩ mắt quỷ có thể nhìn được trong bóng tôi nhưng lúc này nó đã mất tác dụng. Đến lúc căng thẳng thì nó lại bị đứt đây đàn.

Xem ra nếu mắt quỷ không có khôi phục nó sẽ không thể nào ứng phó được với mấy chuyện như thế này được.

Cũng có thể là không chỉ riêng mắt quỷ của hắn, mà là bất cứ con quỷ nào khác, nếu không khôi phục lại hoàn toàn thì sẽ khó mà đối phó với thứ này được.

Cũng giống như những gì mà Triệu Khai Minh đã nói, lệ quỷ chỉ là một trong những mảnh ghép. Thứ mà hiện tại Dương Gian đang phải đối mặt chính là một bức tranh đã được ghép lại hoàn chỉnh, hoặc cũng đã ghép xong được khung xương, chỉ còn thiếu mấy chi tiết lặt vặt.

- Cộp, cộp, cộp!

Đúng lúc này xung quanh đột nhiên vang lên tiếng giày da gõ trên mặt đất.

Sau nửa tiếng đồng hồ chờ đợi, dưới sự quyết đoán của Dương Gian khi tạo dựng sơ hở thì cuối cùng con quỷ kia cũng đã có hành động.

"Nó đang đi về phía của mình."

Dương Gian nhanh chóng nhìn về phương hướng phát ra của âm thanh.

Mặc dù hắn vẫn như cũ, không thấy bất cứ một thứ gì nhưng hắn lại có thể lờ mờ đoán ra được, khoảng cách giữa hai bên cũng không đủ 10 mét.

Mà theo bước chân vang lên càng nhiều, khoảng cách này lại càng thu nhỏ lại.

Năm mét, ba mét,... Hiện tại, hình như nó đang ở trước mặt của hắn.

Dương Gian cảm thấy nếu hắn vươn tay ra, có khả năng cao là sẽ chạm trúng con quỷ kia.

"Đã đến lúc động thủ chưa?"

Trên mặt hắn chảy đầy mồ hôi lạnh, hắn nhịn không nổi, hắn muốn cầm chiếc đinh này và xông lên trước.

"Không, chỉ dựa vào tiếng bước chân này bản thân mình sẽ không thể nào xác định được thứ kia có phải là quỷ hay không. Nếu thứ này lại dính vào trên người của một con quỷ anh khác như lần trước, mình chắc chắn sẽ ngỏm."

Hắn khẽ cắn môi, cố gắng kìm nén xúc động ở trong lòng.

Trước tiên hắn phải để cho con quỷ kia ra tay trước. Hắn không thể nào ra tay trước khi con quỷ kia ra tay. Bời vì hắn không thể gánh chịu được hậu quả của chuyện này khi thất bại.

Đột nhiên tiếng bước chân kia dừng lại, khi khoảng cách hai bên còn khoảng một mét.

Dường như con quỷ này đang đứng trước mặt hắn.

"Dừng lại rồi?"

Dương Gian nắm chặt chiếc đinh đóng quan tài ở trong tay, trong lòng bắt đầu do dự.

Bản thân có nên thử tấn công dò xét một lần không?

Thế nhưng vị trí tiếng bước chân truyền ra lại không có bất kỳ con quỷ nào, chẳng có con quỷ ngọn nguồn nào hết. Thứ kia chỉ là một đôi giày da mà thôi. Khi tiếng bước chân kia dừng lại, chỉ có một đôi giày da đặt trước mặt của Dương Gian.

Còn con quỷ chính thức, nó vẫn còn đứng sau lưng Dương Gian, nó giống như hắn, không hề nhúc nhích.

Tiếng bước chân kia chỉ là mồi nhử.

Dương Gian lấy bản thân hắn ra để làm mồi nhử nhằm dẫn con quỷ kia mắc câu. Nhưng con quỷ ngọn nguồn cũng sử dụng đôi giày da để làm mồi nhử. Nó chế tạo ra tiếng bước chân để dụ Dương Gian ra tay và lộ sơ hở.

Giờ phút này, Dương Gian không hề biết toàn bộ chuyện này. Nếu hắn biết, chắc hắn sẽ phải cảm thấy rợn người mất.

"Không, việc tấn công thăm dò không có quá nhiều ý nghĩa. Bản thân vẫn nên tiếp tục chờ đợi đi."

Sự cẩn thận và kinh nghiệm sau nhiều lần đối phó lệ quỷ đã cứu Dương Gian một mạng.

Không gian lại chìm vào yên tĩnh như lúc trước.

Một lát sau.

"Không tập kích mình?"

Lúc này thần kinh Dương Gian căng thẳng đến cực điểm. Hắn phát hiện ra con quỷ đang đứng trước mặt hắn lại không hề có bất kỳ động tĩnh nào.

Dù là như thế, hắn vẫn chuẩn bị đầy đủ, luôn trong tư thế sẵn sàng. Chỉ cần bản thân có một cơ hội, hắn sẽ dùng tốc độ sấm sét để găm chiếc đinh đóng quan tài này vào trong người của quỷ ngọn nguồn.

Nhưng cơ hội này chưa từng xuất hiện.

Tiếng bước chân kia dừng lại cách hắn một mét hồi lâu rồi, nhưng không có bất cứ động tĩnh nào hết.

Cuộc giằng co giữa hai bên lại được tiếp tục.

Khoảng 10 phút sau, tiếng bước chân lại vang lên một lần nữa trước mặt hắn.

- Cộp, cộp, cộp!

Ở trong khu vực bị lớp sương bụi màu đen bao phủ, đôi giày da kia lại tự động bước đi. Nó bắt đầu đi vòng xung quanh người của Dương Gian.

Dương Gian nhìn chằm chằm về phương hướng phát ra tiếng bước chân. Đầu của hắn luôn luôn xoay về vị trí đó.

Nhưng cả hai bên đến không có ai ra tay hết.

Đến lúc này Dương Gian đã mơ hồ đoán ra được, hắn bắt đầu nghi ngờ tiếng bước chân này. Cũng giống như lúc hắn đối mặt với quỷ ảnh vậy, nó cố ý thả ra mồi nhử để dụ hắn ra tay.

Mà khi hắn ra tay cũng chính là thời điểm hắn lộ ra sơ hở, lúc đó con quỷ kia sẽ tập kích.

"Tiếng bước chân này chắc chắn có vấn đề... "

Dương Gian tin chắc vào suy đoán này, hắn cảm thấy mọi chuyện ở xung quanh ngày càng quỷ dị.

Con quỷ kia biến mất, xung quanh lại có tiếng bước chân không ngừng vang lên.

Hắn không có cách nào nhìn xuyên qua lớp sương bụi này được.

Tất cả mọi thứ kinh khủng kia đều được ẩn giấu đi.

Rõ ràng hắn đã thỏa mãn điều kiện tập kích của lệ quỷ nhưng từ đầu đến cuối con quỷ kia cũng không hề xuất hiện. Hiện tại Dương Gian ước gì con quỷ kia hiện thân ra, chỉ có như vậy hắn mới có không gian để thi triển khả năng.

Thế nhưng loại giằng có này sẽ không có khả năng giằng có mãi mãi.

Ngay khi lớp sương bụi kia bắt đầu chạm đến người của Dương Gian, xung quanh đột nhiên xuất hiện động tĩnh.

Một cánh tay màu xanh đen đang sắp sửa thối rữa, tỏa ra mùi hôi thối đột nhiên xuất hiện từ phía ngược lại với tiếng bước chân và bóp lấy cổ của Dương Gian.

Băng lãnh, cứng ngắc, kèm theo đó là một cỗ lực lượng cực kỳ đang sợ. Dương Gian có cảm giác dường như cái cổ của hắn sẽ bị nó bóp nát trong nháy mắt vậy.

"Đến rồi? Tiếng bước chân kia chính là mồi nhử."

Bởi vì lực chú ý của Dương Gian đều dồn hết về phương hướng tiếng bước chân. Cho nên khi tiếng bước chân đi về phía bên phải, mà lần tập kích này lại xuất phát ở bên trái.

Cộng thêm khoảng cách giữa hai bên lại khá gần, dường như con quỷ kia đang ẩn núp bên cạnh của hắn luôn vậy.

Cho nên phản ứng của Dương Gian chậm mất một nhịp.

Nhưng dù vậy, chỉ trong chớp mắt Dương Gian đã có thể mở ra toàn bộ mắt quỷ.

Quỷ vực xuất hiện.

Đồng thời hắn lập tức xé rách lớp lá vàng đang bao phủ chiếc đinh đóng quan tài. Sau đó một tay túm lấy cánh tay màu xanh đen ở trước mặt, còn tay kia cầm chiếc đinh và đâm thẳng về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment