Trên tầng 5 có ba căn phòng, hiện tại tất cả đều đang được khóa chặt.
Trong căn phòng thứ nhất là một chiếc kính thời kỳ dân quốc, lúc này nó đang bị một tấm vải đen che kín. Dương Gian nhìn qua nhìn lại nó rất nhiều lần nhưng nó vẫn như những ngày thường, không có bất cứ thay đổi nào cả.
Bên trên tấm gương có khá nhiều vết nứt nhỏ, hẳn là thứ được lưu lại sau cuộc đọ sức giữa nó và quỷ ảnh. Phía dưới cùng của tấm gương có một cánh tay cháy đen, băng lãnh. Này là của một con lệ quỷ ở bên trong tấm gương lưu lại. Vì sau khi Dương Gian phục sinh, quỷ ảnh đã thò tay vào và bẻ gãy nó.
Ở trong căn phòng thứ hai là một cái rương nhỏ, bên trong được dùng vàng lá để gói gém cẩn thận. Đấy là bộ xương quỷ trong người của Vương Tiểu Cường.
Từ khi giam giữ nó đến giờ, Dương Gian vẫn để nó lại chỗ này, hắn chưa từng động đến nó. Đương nhiên hắn sẽ không thể nào trả nó lại cho Vương Tiểu Minh được.
Lúc trước, khi mới bắt được thứ này xong, điều đầu tiên hắn nghĩ đến đó là sẽ tạo ra một vị ngự quỷ nhân. Chỉ cần nhét bộ xương khô này vào bên trong thân thể của người khác, như vậy người này sẽ trở thành Vương Tiểu Cường thứ hai, một người giết thế nào cũng không chết.
Nhưng khi đó do hắn thiếu thốn những thủ đoạn tương ứng để làm việc này cho nên hắn quên bẵng đi.
Thế nhưng hiện tại hắn đã có thể sử dụng kết giữa lực lượng của quỷ ảnh và quỷ vực để tiến hành hoán đổi xương cốt của một người nào đó. Đương nhiên cũng bao gồm cả bản thân hắn ở trong đó.
Dương Gian nghĩ trong lòng.
"Nếu dùng bộ xương quỷ này thay vào người của mình cũng chả có tác dụng lớn lắm. Mặc dù mình có thể sử dụng quỷ ảnh để tiếp tục khống chế bộ xương quỷ. Nhưng ngoại trừ năng lực bất tử ra, hình như thứ này cũng chẳng còn tác dụng nào khác. Mà hiện tại bản thân mình cũng có khả năng bất tử rồi, giữ lại để làm đồ dự phòng cho sau này đi."
Ở bên trong căn phòng thứ ba cất giữ quỷ dây thừng.
Hiện tại nó đã ở trong trạng thái khôi phục hoàn toàn, chỉ cần mở ra lớp vàng đang bao bọc nó là nó sẽ lập tức tràn lan ra vô hạn. Ngay cả quỷ mà thứ này cũng còn có thể treo cổ chứ đừng nói gì đến người.
Hiện tại Dương Gian đã có thể áp chế hoàn mỹ thứ này rồi, hôm nay còn muốn đi ra ngoài nên dứt khoát mang nó đi theo luôn.
Sợi dây thừng cũ kỹ này đã đuọc hắn dùng là vàng để bọc lại, nhìn nó giống như một sợi dây bằng vàng, hiện tại không còn cảm giác quỷ dị như lúc trước nữa.
Hắn dùng sợi dây thừng này làm một cây roi quấn ở bên hông, xem nó như là một thứ vũ khí đặc thù dùng để đối phó với lệ quỷ. Ngoài ra còn có thể lấy ra để phòng thân, nhưng điều kiện là hắn phải khống chế nó thật tốt. Bởi vì thật sự mà nói, thứ này cũng tương tự như một kiện vũ khí có sát thương trên diện rộng. Chỉ cần hắn giải khai hạn chế cho con quỷ này và ném về phía trước, ngoại trừ hắn ra, toàn bộ những người trước mặt của hắn đều sẽ bị nó treo cổ hết.
Việc khống chế một con lệ quỷ đã khôi phục hoàn toàn, chắc chỉ có mỗi mình Dương Gian là có thể làm được.
Căn phòng thứ tư không hề có thứ quỷ dị nào hết. Toàn bộ đều là những thứ mà hắn mua trên mạng về. Nào là trang bị như túi đựng thi thể, hộp làm bằng vàng,... Hay một số vũ khí đặc chế như cây gậy bằng vàng, găng tay làm từ những sợi vàng, bật lửa bằng vàng, đèn pin, ống nhòm, bom khói pha vàng... Ngoại trừ những thứ đó ra còn có một đống súng ống đạn được mà hắn thu được từ vụ lần trước. Toàn bộ đều là hàng đặc chế, đặc biệt trong đó còn có ba khẩu súng bắn tỉa.
Trước đó vì mua mấy thứ này, hắn đã tiêu tốn gần trăm triệu.
Thật ra những thứ này không có đắt đến mức như vậy, thứ khiến cho chúng trở nên đắt đỏ như vậy chính là toàn bộ chúng đều là hàng đặc chế. Hơn nữa nếu không được làm bằng vàng thì cũng được làm bằng hợp kim của vàng.
Bốn căn phòng đều được khóa lại cẩn thận. Ngoài ra còn có một căn phòng thứ 5 nhưng nó không tồn tại cửa ra vào.
Căn phòng này là một bức tường.
Và chỉ có Dương Gian là có thể lấy nó ra được, bởi vì hắn có quỷ vực.
Trong này là nơi cất chứa chiếc hộp nhỏ đựng tấm da màu nâu.
Hắn có nghe Trương Vĩ nói khi ở bên trong phòng an toàn, chiếc hộp này dường như từng bị mở ra.
Thông qua một vài thủ đoạn kiểm tra nhỏ, Dương Gian cũng xác nhận được rằng chiếc hộp này đã từng bị mở ra. Nhưng từ dấu vết cho thấy người mở nó ra không phải là người, vì miệng vết rách quá hoàn hảo.
Dương Gian nhìn chằm chằm vào bức tường.
"Thứ này cực kỳ quái dị, nếu không phải giá trị của nó quá lớn mình đã vứt nó xuống đáy biển từ lâu rồi."
Sau lần tiếp xúc vừa rồi với Triệu Khai Minh, hắn bắt đầu phát hiện ra thứ này là một tồn tại kinh khủng nào đó. Chỉ là hiện tại nó còn chưa có lộ mặt ra mà thôi.
Một khi nó lộ bộ mặt thật ra, chỉ sợ ít nhất nó cũng phải tồn tại ngang hàng với con quỷ chết đói kia.
Cho nên trừ khi gặp được tuyệt cảnh, nếu không hắn sẽ không bao giờ sử dụng lại thứ này.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
"Cũng được 5 ngày rồi, mọi thứ đều rất bình tĩnh. Có thể đến chùa Hoằng Pháp một chuyến rồi."
Sau đó hắn rời đi khỏi khu tầng 5 âm u này.
Nguyên nhân chủ yếu của việc hắn phải ru rú ở trong nhà mà không đi ra ngoài chính là hắn muốn nhìn xem việc con quỷ từng bị chiếc đinh đóng quan tài kia sau khi bị hạn chế có động tĩnh nào không.
Nhưng mọi việc lại diễn ra ngoài ý định của hắn, hết thảy mọi thứ đều cực kỳ bình thường.