Có người nói chen vào:
- Như vậy tên Trương Lôi đâu rồi? Đúng rồi, Dương Gian đâu, không phải là hắn đang xử lý tên Lâm Bắc này hay sao? Chẳng lẽ hắn lại mặc kệ không quản mà cứ để cho cỗ thi thể này rơi ở trước mặt khách sạn như vậy hay sao?
Nhưng người này còn chưa có nói xong.
Ở trên không trung đột nhiên giáng xuống một luồng ánh sáng màu đỏ chiếu rọi ở xung quanh. Kế tiếp một người thanh niên với ánh mắt hung ác và nham hiểm bất chợt xuất hiện ở trước mặt đám người.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn liếc mắt nhìn đám người một cái, nói:
- Ai đang ăn nói bậy bạ vậy?
Người vừa mới nói chuyện kia lập tức im miệng không dám đáp lại, trong ánh mắt lộ ra mấy phần kinh hoảng cùng bất an.
Người này không phải ai khác mà chính là Cảnh sát mắt quỷ Dương Gian?
- Giúp thì không có người nào ló ra giúp một tay, đứng một đống nói chuyện tầm bậy tầm bạ. Nếu không muốn tham dự vào chuyện này thì thành thành thật thật ngồi yên tại chỗ mà chờ đợi, đừng có nói mấy câu vô dụng kia làm gì.
Dương Gian lạnh lùng thu hồi ánh mắt, sau đó nhanh chân bước về phía thi thể của Lâm Bắc.
Sau khi đến gần, hắn cố quan sát kỹ cỗ thi thể một chút.
Không thể nghi ngờ gì nữa.
Cú ném này của hắn đã khiến cho tên Lâm Bắc này hoàn toàn chết hẳn. Đầu cũng đã bị bẹp thành dạng như vậy rồi, ngay cả thân thể cồng kềnh cũng bị vỡ, văng ra bốn phía. Thế nhưng những mảnh vỡ thi thể bị văng ra này lại chảy ra loại nước tanh hôi. Sau đó những vũng nước tanh hôi nhỏ này hội tụ lại vào một chỗ, hình thành một vũng nước đọng. Điều quan trọng ở đây chính là tốc độ hình thành vũng nước còn nhanh hơn lúc trước, nó sắp sửa tạo thành một vùng đất quỷ dị mới.
Mà ngay khi Dương Gian tiến lại gần, thân thể vốn không có động tĩnh của Lâm Bắc đột nhiên chuyển động một cách quỷ dị.
Dưới lớp da cồng kềnh bị tàn phá không nên hình kia đang dựng dục một loại quỷ dị đáng sợ nào đó. Chính thứ này đang không ngừng xé bở từng tầng từng tầng cản trở để xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Lệ quỷ chính thức thức tỉnh.
Nhưng trên người cửa cỗ thi thể này vẫn đang có một sợi dây thừng cũ kỹ quấn quanh. Quỷ dây thừng vẫn còn đang ngăn cản con quỷ kia tiếp tục khôi phục nhưng nó cũng phải trả giá. Đó chính là quỷ dây thừng cũng chưa có khôi phục lại được. Bởi vì nếu thứ này mà khôi phục lại thì ở chỗ này sẽ là vô số sợi dây cỏ rũ xuống chứ không phải yên tĩnh như thế này.
Dương Gian không có tiếp tục tiến lại gần, đứng yên ở một bên tiếp tục quan sát.
"Dùng quỷ để hạn chế quỷ là cách an toàn hơn so với việc ngự quỷ nhân trực tiếp tiếp xúc với lệ quỷ. Bởi vì làm như vậy cũng không cần phải sợ gặp nguy hiểm khi thất bại. Đồng thời cực hạn của lệ quỷ lại vượt xa so với ngự quỷ nhân, cho nên không cần phải lo lắng việc bị chết do sử dụng năng lực vượt quá cực hạn. Có thể nói, đây mới chính là con đường tắt đúng đắn nhất đối với việc xử lý chuyện linh dị."
"Nhưng điều khó khăn nhất của phương pháp này chính là làm cách nào để khống chế được một con quỷ, sau đó dùng nó để xử lý chuyện linh dị mà bản thân không nhận phải nguy hiểm từ nó."
"Nếu coi quỷ là một món công cụ, như vậy vấn đề ở đây sẽ là làm cách nào để lấy được công cụ này và phải sử dụng nó như thế nào? Đây chính là vấn đề quan trọng."
Dương Gian đột nhiên nhớ đến những thứ linh dị mà lúc trước hắn từng tiếp xúc, nào là đinh đóng quan tài, hay tấm gương quỷ,.... Đối với những người ngự quỷ nhân mà nói, những thứ đồ vật quỷ dị này chẳng khác gì những món đồ đặc thù. Chẳng qua ngay từ lúc đầu những người chủ nhân của chúng có những cách sử dụng không giống nhau mà thôi. Điều này giống như quỷ dây thừng ở trước mắt hắn vậy.
- Con quỷ ở trong người của Lâm Bắc không có chạy ra, Dương Gian đã thành công hạn chế thứ đồ chơi này.
Ở nơi xa xa, Vương Giang nhìn thấy Dương Gian đứng ở gần cỗ thi thể như vậy. Hơn nữa còn đứng hơn ba bốn phút mà không gặp được tập kích, lập tức mở to hai mắt tỏ ra vẻ kinh dị.
Đây chính là một con lệ quỷ đang bị khôi phục đó, cứ thế bị hắn xử lý một cách nhẹ nhàng?
Không thể nào tin được, thật sự là không thể tin nổi.
Nếu đổi lại là bọn họ, đoán chừng mười mấy người ở đây cũng phải hao tổn khá khá thì mới có thể xử lý được con quỷ này.
Bởi vì những bãi nước đọng kia lại có thể biến những người mà nó giết chết thành quỷ nô. Nhưng nếu ngự quỷ nhân mà chết đuối ở bên trong, vậy số lượng quỷ ở bên trong sẽ gia tăng. Khi đó cấp độ khủng bố của chuyện này sẽ gia tăng thêm một cấp. Nếu chuyện như thế này mà tiếp tục kéo dài... Có lẽ sẽ không còn bất cứ ai có thể xử lý được đồ chơi này nữa.
Vương Giang hiểu rất rõ điểm này, hắn ta tuyệt đối không đi qua và tiếp xúc trực tiếp với thi thể của Lâm Bắc. Đồng thời hắn ta cũng đề nghị với những người ngự quỷ nhân không có bản lĩnh khác đừng có tiếp xúc, miễn cho tạo thành việc hại người hại mình.
Sau một hồi quan sát, đồng thời đã xác dịnh được tác dụng của quỷ dây thừng, Dương Gian mới cầm điện thoại di động định vị vệ tinh rồi nói:
- Tôi cần một cái rương.
- Tôi sẽ lập tức an bài cho cậu ngay.
Người phụ trách liên lạc với hắn chính là Trầm Lương, ngay khi nghe được hắn nói như vậy thì thầm thở phào một hơi. Điều này có nghĩa là đã xử lý xong tên Lâm Bắc kia.
Một lát sau, ở trên bầu trời đêm vang lên tiếng máy bay trực thăng.
Hiển nhiên là bên phía tổng bộ đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ. Mấy cái thùng chứa đã được để đâu đó ở gần đây, chỉ chờ bên này xử lý xong là đưa đến.
----
Từ 18-21 giờ tối nay sẽ ra chương tiếp. Mọi người nhớ đón đọc nhé!