Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 767 - Chương 767: Lý Dao 1

Chương 767: Lý Dao 1

Khi Dương Gian ngồi thang máy lên tầng hai mươi, thang máy không dừng tầng mười chứ mà di chuyển tiếp.

- Hử?

Vốn Dương Gian đang nghĩ cách ngụy biện với mẹ hắn về việc hắn trở thành ngự quỷ nhân. Có điều thang máy dừng cũng khiến Dương Gian lấy lại tinh thần.

"Không thể là sự kiện linh dị.

Dương Gian nhìn thoáng qua về phía sau và xác định được ngay. Nếu không phải chuyện linh dị, vậy là thang máy gặp trục trặc. Khả năng thang máy trục trặc không lớn, không có lý do gì hắn vừa vào liền bị hư.

- Là cố ý?

Dương Gian lập tức nghĩ tới khả năng thứ ba.

Hắn cũng chẳng hoảng hốt gì, chỉ cần không phải chuyện linh dị Dương Gian đều giải quyết được. Cuối cùng thang máy đã dừng ở tầng một trăm, tầng cao nhất của tòa nhà.

Đây là cao ốc cao số một số hai tại Đại Kinh, so với tòa nhà Thượng Thông ở Đại Xương thì cao hơn nhiều. Mà thang máy lại dừng ở tầng cao nhất chứ không phải bất kỳ tầng lầu nào khác. Việc này chứng tỏ suy đoán của Dương Gian khá chính xác.

"Leng keng ~!"

Cuối cùng thang máy cũng mở cửa.

Tầng này rất trống trải, khá giống với đại sảnh các tòa nhà, trang hoàng không hề hoa lệ hay phức tạp, chỉ có vài chiếc bàn làm việc cùng ghế salon mà thôi. So với những tầng khác thì cách bày trí này quá mức tầm thường rồi.

Dương Gian rời khỏi thang máy đứng nhìn chung quanh một lúc vẫn chẳng thấy ai. Cuối cùng mới lạnh lùng lên tiếng:

- Đã không có ai thì dứt khoát bỏ luôn cái tầng này đi, dù sao cũng vô dụng.

Dương Gian không tin nơi này không có người.

Tòa nhà Bình An thuộc về tổng bộ, mỗi tầng đều có chức năng riêng, không có khả năng bỏ trống tầng cao nhất.

- Thật xin lỗi, tôi không nghĩ cậu lại dùng thang máy để di chuyển. Thông thường khi ngự quỷ nhân phát hiện thang máy có chuyện lạ đều dùng năng lực để ép thang máy phải dừng hoặc thoát ra ngoài. Chẳng ngờ cậu lại khác người như thế. Quả thật rất nhạy bén, cậu đoán được thang máy di chuyển là có chủ đích à?

Âm thanh một nữ tử vang lên. Một cô gái mặc đồ công sở, váy ngắn kết hợp áo sơ mi trắng có dáng người cao gầy thành thuc, giày cao gót dẫm xuống nền nhà từng bước đi ra.

Cô gái mỉm vười, vừa nhiệt tình vừa tự tin:

- Chào cậu Dương Gian, tôi là Lý Dao, trợ lý ở đây. Hi vọng chuyện vừa rồi không khiến anh để bụng. Dù sao bình thường mà muốn được nói chuyện với Quỷ Nhãn Dương Gian cũng chẳng phải chuyện dễ. Cho nên tôi chờ ngày hôm nay rất lâu rồi.

- Lý Dao?

Dương Gian nhíu mày:

- Chưa nghe nói qua.

- Tôi chỉ là tiểu nhân vật thôi, tất nhiên anh hùng như cậu chưa nghe tới rồi.

Lý Dao nói.

Dương Gian:

- Không cần khen thôi. Cô biết tôi tới thăm mẹ nên cố ý dùng thang máy đưa tôi lên đây. Hiển nhiên đã sớm chuẩn bị xong. Nói đi, tìm tôi là gì. Tính tình tôi không tốt, dễ đắc tội với người khác. Vì thế các người muốn làm gì cũng nên chuẩn bị tâm lý đi. Vì đại đa số lời đề nghị tôi đều từ chối.

Lý Dao cười cười:

- Hiếm khi gặp được người thẳng thắn như cậu.

- Người thường không dám từ chối là sợ đắc tội người khác, ảnh hưởng tới lợi ích có nhân. Loại người như tôi thì có gì mà sợ?

Dương Gian nói ra:

- Cho nên cô không cần nhiều lời, tôi không muốn lãng phí tinh lực lẫn thời gian vô ích.

- Cậu nói có lý. Đúng thật cậu không cần lãng khí công sức mà khách khi, thẳng thắn làm người mới là phong cách của cậu.

Lý Dao ra hiệu nói:

- Không mời khách nhưng lễ tiết vẫn phải có. Trước hết mời cậu ngồi uống nước. Có một số việc quan hệ mật thiết cùng cậu, tôi nghĩ cậu cần biết.

- Xem ra cô là nhân viên cao cấp của tòa nhà này, tôi cho cô năm phút.

Dương Gian nhíu nhíu mày, cân nhắc đến nơi đây thuộc về tổng bộ bối cảnh nên không có trực tiếp quay người rời đi mà nhìn đồng hồ, đi tới và nói.

- Cậu uống trà hay cà phê? Nước trái cây cũng có.

Lý Dao đi tới quầy bar và hỏi.

Dương Gian nói:

- Nước lọc là được

Lý Dao có chút sửng sốt, cầm chai nước đưa tới:

- Khẩu vị của cậu thật đặc biệt.

- Rất phổ thông, không có gì đặc biệt.

Dương Gian nói.

- Cô nói đi, tìm tôi có việc gì, hẳn không phải mối qun hệ xã hội gì chứ? Nói thật, tôi không có hứng thú với bà lõa. Nếu vì công việc hi vọng có thể đem tới thứ gì hợp khẩu vị của tôi.

Ý cười của Lý Dao có chút cứng đờ:

- Ý nghĩ của ngài ý nghĩ thật kỳ quái.

- Kỳ quái à? Cách ăn mặc của cô khá giống một bà dì sống gần tôi. Đáng tiếc tình báo của cô thật lạc hậu, bà dì kia thích mặc như thế không có nghĩa tôi cũng thích.

Dương Gian chậm rãi nói.

Bản thân Giang Diễm tự tin vào bản thân, muốn dụ dỗ Dương Gian, có điều cô nàng không biết khẩu vị của Dương Gian không phải loại mỹ nữ thành thục.

- Trước nói chính sự trước, tôi muốn hỏi cái nhìn của cậu về kế hoạch đội trưởng?

Bình Luận (0)
Comment