Trong bóng tối liên tục truyền đến tiếng bước chân cùng tiếng thở gấp rút, Dương Gian đang lôi kéo Trương Lôi cùng với những người khác nhanh chóng rời xa con quỷ đen sì sì đứng ở trước mặt đám người lúc nãy.
Nó là thứ cực kỳ khủng bố.
Nếu tiếp xúc với nó một cách tùy tiện sẽ dẫn đến một số biến hóa không thể tưởng tượng được, có khả năng quỷ luật giết người của nó sẽ bị sửa đổi.
"Nó không có đuổi theo?"
Trong khi chạy trốn, Dương Gian cũng có dùng con mắt quỷ ở sau đầu để quan sát tình hình sau lưng, con quỷ cũng không hề đuổi theo bọn họ.
Đây cũng không phải là con quỷ kia nhân từ, cũng không phải là tác dụng của quỷ nến, càng không phải do bọn họ may mắn. Mà do khi đám người Dương Gian tụ họp lại với Trương Lôi đã thay đổi được số lượng lệ quỷ mà họ sở hữu. Cả bọn không còn trong trạng thái lạc đàn nữa. Cho nên trong một đoạn thời gian ngắn, bọn họ hẳn là sẽ an toàn. Đến khi sự cân bằng về số lượng quỷ kia bị phá vỡ, cũng hoặc là con quỷ kia xuất hiện một số biến hóa không tưởng nào đó.
Bọn họ cứ thế chạy thẳng một mạch về phía trước, không có ngừng lại. Thậm chí Dương Gian cũng không định tiếp tục chờ đợi ở trong ký túc xá, bởi vì điều này đã không hề cần thiết nữa.
Lúc trước hắn đã bắt đầu tìm kiếm từ tầng một, hiện tại ngoài trừ tầng năm ra những chỗ khác hắn đều đã đi qua. Toàn bộ ký túc xá chỉ còn mỗi đám người bọn họ mà thôi. Những người còn lại hoặc là đã chết, hoặc là đang phân tán ở đâu đó gần căn cứ huấn luyện.
Hiện tại cũng không phải là lúc lang thang ở trong này, bọn họ cần dùng tốc độ nhanh nhất để rời xa con quỷ kia, sau đó lại suy nghĩ bước hành động tiếp theo. Một đám cứ bước vội ở trên đường, không ai nói với nhau câu nào. Đến khi bọn đi đến bãi tập bắn của căn cứ huấn luyện thì mới lựa chọn dừng lại.
Việc phải chạy trốn cật lực trong cơn hoảng sợ đã khiến cho thể lực của bọn họ tiêu hao một cách nhanh chóng. Một vài người thể lực yếu ớt không thể nào chống đỡ nổi tiêu hao đã phải thở hổn hển từng ngụm. Mặc dù bọn họ đã là ngự quỷ nhân, nhưng thân thể vẫn chỉ là người bình thường. Cũng không phải tất cả ngự quỷ nhân đều có được sức lực không phù hợp với lẽ thường như Dương Gian được.
Sau khi sự sợ hãi giảm xuống, cảm giác sống sót trở về từ trong cõi chết, khiến cho Vương Giang không nhịn được mà phải cười rộ lên.
- Ha ha, ha ha, chúng ta chưa chết, chúng ta vẫn sống.
Đối mặt với lệ quỷ cấp bậc này vốn là cục diện phải chết, vậy mà bọn họ vẫn còn sống.
Đây là một kỳ tích.
- Dương Gian, cảm ơn anh. Nếu không phải lúc nãy anh đuổi đến kịp thời, có lẽ tôi đã chết mất rồi.
Giờ phút này Trương Lôi cũng có được cảm giác sống sót từ trong cõi chết. Vì bóng tối ở khu vực này không có nồng đậm như trước, hắn ta có thể nhìn thấy được tình hình xung quanh một cách miễn cưỡng, vì thế Trương Lôi nhìn về phía Dương Gian và cảm ơn.
Hoàng Tử Nhã cũng gật đầu:
- Đúng thế, nếu không phải có hành động của Dương Gian anh, chúng tôi chắc chắn đã chết sạch rồi.
- Hiện tại nói cao hứng thì còn quá sớm, đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi, mới thành công bước đầu. Nguy hiểm vẫn chưa thể giải trừ được, chúng ta vẫn còn đang ở bên trong quỷ vực của con quỷ kia. Đồng thời quỷ vực của nó lại cực kỳ khác biệt, là một loại quỷ vực không thể nào đi ra ngoài.
Sắc mặt Dương Gian vẫn rất nghiêm túc. Mặc dù có hơi thở phào một cái nhưng thế cục hiện tại cũng không được lạc quan cho lắm.
- Nếu chúng ta không thể nào nghĩ ra cách để thoát khỏi đây, cuối cùng chúng ta đều sẽ phải chết.
Trương Lôi hỏi:
- Anh nói đúng, hiện tại chỉ là an toàn tạm thời mà thôi.
Dương Gian nói:
- Trước mắt chúng ta chỉ có 5 người, tổng cộng lại là có 8 con quỷ. Nếu như tôi đoán không sai, vậy số lượng quỷ áp chế của con quỷ kia hẳn là 6 hoặc 7. Thế nhưng mọi người đừng có quên, ngự quỷ nhân ở trong này cũng không phải chỉ có mấy người chúng ta mà thôi. Trong này còn có một số ngự quỷ nhân khác còn sống, vẫn đang tẩu tán đâu đó xung quanh căn cứ huấn luyện.
- Cho nên lệ quỷ vẫn tiếp tục giết người để trưởng thành. Một khi nó giết chết khoảng ba ngự quỷ còn lại. Như vậy chúng ta sẽ có khả năng trở thành mục tiêu tiếp theo của nó. Hiện tại chúng ta vẫn chưa có thời gian để nghỉ ngơi. Chúng ta cần phải tận dụng đoạn thời gian này để tìm kiếm thêm người khác, đồng thời tụ tập lại với nhau.
Dương Gian phân tích tình hình trước mắt của bọn họ, đồng thời so sánh số lượng quỷ giữa hai bên. Mặc dù hiện tại bọn họ có được ưu thế, nhưng cái ưu thế này không hề lớn.
Vương Giang ở bên cạnh cũng gật gật đầu và bảo.
- Anh nói đúng, hiện tại vẫn chưa phải là lúc để chúng ta thư giãn, chúng ta còn cần phải đẩy nhanh tốc độ tìm kiếm người khác.
Vương Gian không còn vui sướng vì thoát chết nữa.
Dương Gian chỉ chỉ về hướng cửa ra vào của căn cứ huấn luyện rồi nói.
- Tốt lắm, chúng ta bắt đầu hành động từ hướng này rồi dùng tốc độ nhanh nhất đi một vòng xung quanh căn cứ huấn luyện. Nếu còn ngự quỷ nhân sống sót, bọn họ nhất định đã rời xa căn cứ huấn luyện, không thể nào còn lãng vảng đâu đó gần căn cứ được nữa.