Chỉ là hắn không biết được tình trạng này sẽ kéo dài được bao lâu.
Hẳn là năng lực của quỷ lừa gạt cũng sẽ có giới hạn, một khi bị quỷ ăn mòn thân thể đến một mức độ nghiêm trọng nào đó, mà muốn lợi dụng năng lực của quỷ lừa gạt để khôi phục lại, chỉ sợ là sẽ khá khó.
- Đinh đông!
Đúng lúc này ở bên ngoài cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa.
- Vạn Đức Lộ đến nhanh như vậy sao? Tên gia hỏa này để tâm thật đó.
Dương Gian sững sờ một chút, từ nãy đến giờ thời gian mới chỉ trôi qua được có 15 phút thôi mà.
Mặc quần áo tử tế, đi ra khỏi phòng tắm. Thế nhưng khi hắn mở cửa thì phát hiện ra người nhấn chuông không phải là Vạn Đức Lộ, mà chính là một cô gái, với vóc dáng cao gầy, đeo kính đen, giống như những người mẫu ở trên các trang bìa tạp chí vậy.
Lý Dao?
Ánh mắt Dương Gian trở nên ngưng trọng, hắn từng tiếp xúc qua với cô gái này. Nhưng điều khiến cho hắn ấn tượng sâu sắc đối với cô ta không phải là dung mạo hay dáng người, mà chính là hắn đã dùng tờ báo cũ bị nhuốm máu kia để sửa đổi trí nhớ.
- Sao cô lại đến đây?
Giọng điệu của hắn khá lãnh đạm, thậm chí còn có chút cảnh giác.
- Không cần phải khẩn trương như vậy chứ, đám người của Hội anh em sẽ không phát hiện ra mối quan hệ giữa chúng ta đâu.
Lý Dao tháo kính râm xuống, cười hì hì, sau đó chủ động đi qua ôm lấy cánh tay của Dương Gian:
- Đã mấy ngày chúng ta không gặp nhau rồi, anh có nhớ em không vậy?
Sắc mặt Dương Gian hơi đổi, hắn có chút không thể thích ứng được đối với loại nhiệt tình như này của Lý Dao.
Dù sao trước đó hai người vẫn chỉ là những kẻ xa lạ, hơn nữa còn là người xa lạ có địch ý với nhau. Cho nên sự thay đổi đột ngột và trái ngược này khiến cho hắn khó mà tiếp nhận nổi.
Nhưng nhiêu đó thôi là đã đủ để thấy được, năng lực ảnh hưởng của quỷ đối với người nó đáng sợ đến cỡ nào.
- Gần đây tôi quá bận, nên ít có thì giờ để nghĩ đến cô. Nếu đã đến thì đi vào đi.
Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi rồi nói, hắn cũng không thể nào bày ra bộ dạng cự tuyệt ngoài ngàn dặm đượ, nếu không bộ phim tình cảm mà hắn viết ra không thể nào diễn tiếp cùng Lý Dao được nữa.
Lý Dao vừa cười vừa nói:
- Tôi biết là gần đây anh đang bận cái gì, chắc chắn là đang lo chuyện của đám người Hội anh em đúng không? Ở tại tổng bộ, anh đã ra tay giết chết Cao Chí Cường, thậm chí thiếu chút nữa là đã nổi ra xung đột với đám người Khương Thượng Bạch ở trong cuộc họp, suýt nữa là thành một trận đại chiến. Nếu không phải là có người của tổng bộ đứng ra ngăn cản thì không biết chuyện sẽ thành cái gì nữa.
Dương Gian vừa mới ngồi xuống, nghe cô ta nói như vậy thì lập tức tỏ ra kinh ngạc:
- Tin tức của cô linh thông vậy, chuyện này chỉ mới xảy ra ngày hôm qua thôi nữa. Hơn nữa còn là chuyện cực kỳ bí mật, vậy mà hôm nay cô đã biết được rồi?
Trên cơ bản, những chuyện xảy ra ở bên trong tổng bộ sẽ không lan truyền ra bên ngoài, càng không nói đến những loại tin tức đáng xấu hổ như thế này nữa.
Lý Dao chủ động ôm lấy cổ của Dương Gian, dạng chân ngồi trên đùi của hắn, nũng nịu nói:
- Vậy anh còn không khen em một cái? Nếu khen tốt em còn có thể nói cho anh biết được một số chuyện quan trọng hơn nữa.
Dương Gian nhìn chằm chằm vào cô ta và hỏi:
- Chuyện quan trọng hơn, là chuyện gì vậy?
Lý Dao đưa mặt ra, cười hì hì rồi nói:
- Hôn em một cái em sẽ nói cho anh biết.
Dương Gian nói:
- Cô không nói cũng không sao, tôi cũng không thấy hứng thú lắm.
Dường như sợ Dương Gian tức giận, nên Lý Dao vội vàng chịu thua:
- Được, được rồi, em chỉ giỡn với anh một chút thôi mà. Tin tức quan trọng như vậy thì sao em lại không nói cho anh nghe được chứ? Hôm nay em cố ý trốn việc để chạy đến đây với anh đó, ngay cả bữa sáng cũng chưa kịp ăm, chơ một lát nữa anh phải mời em ăn một bựa đấy nhé.
Nói đến đoạn sau, giọng điệu của cô ta trở nên ngọt ngào đến mức buồn nôn, giống như một tiểu yêu tinh vậy.
Dương Gian không hề lay động, chỉ bình tĩnh nhìn lấy cô ta.
Lý Dao tựa đầu ở trong ngực của hắn, nhỏ nhẹ nói:
- Ngay tại đêm qua, đám người của Hội anh em đã tổ chức một cuộc họp để bàn bạc về chuyện của anh. Nội dung của cuộc họp chính là bàn bạc làm cách nào để đối phó với anh đó.
- Sao vậy, đám người Hội anh em vẫn định tiêu giết tôi à?
Tròng mắt Dương Gian hơi híp, hắn cũng không hề tỏ ra giật mình đối với tin tức này.
Lý Dao kề miệng vào lỗ tai của Dương Gian mà thì thầm:
- Có một ngự quỷ nhân tên là Mã Thiên Hùng đưa ra kế hoạch như thế, nhưng bị mấy người khác bác bỏ. Riêng Khương Thượng Bạch, tên này cảm thấy anh rất nguy hiểm, cho nên sợ lỡ lại bị anh lật bàn.
Cô ta không dám nói lớn tiếng, để tránh xảy ra việc bị người khác nghe lén. Mặc dù trước đó Dương Gian đã tìm và phá hủy hết toàn bộ máy nghe trộm bên trong rồi. Nhưng chỉ có trời mới biết là trong đoạn thời gian Dương Gian rời đi này thì có ai lẻn vào lắp thêm cái mới hay không?
Dương Gian cười lạnh:
- Không phải là sợ tôi lật bàn, mà là không dám. Bởi vì bọn hắn biết tôi có năng lực lật bàn, nếu như tôi yếu một chút, thì chắc tối hôm qua bọn họ đã ra tay rồi.
Xem ra ở bên trong chuyện linh dị của quan tài quỷ, Khương Thượng Bạch đã thấy được năng lực của hắn, cho nên bị kinh hãi.