Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 973 - Chương 973: Biến Hóa

Chương 973: Biến Hóa

Chỉ trong chốc lát, 5 bóng người đi ra từ quỷ vực của quỷ họa kia đã tiến vào một khoảng cách cực kỳ nguy hiểm.

Quách Phàm cũng thế, hay là Chung Sơn và Trần Nghĩa ở bên cạnh cũng vậy. Bọn họ đều đã nhìn thấy rõ ràng dung mạo và quần áo, thậm chí là biểu hiện trên mặt của 5 người kia.

- Là bọn họ.

Thế nhưng khi nhìn thấy 5 khuôn mặt quen thuộc kia, cả ba người đều phải sững sờ mất một lát.

Vốn dĩ trước đó bọn họ còn tưởng 5 con quỷ đi ra từ quỷ vực của quỷ họa là 5 con quỷ vô danh, không biết mức độ khủng bố. Thế nhưng ngay khi vừa mới tiếp xúc với nhau, bọn họ phát hiển ra, 5 người này chính là mấy người đồng nghiệp từng tham gia cuộc họp của tổng bộ với bọn họ.

Thậm chí Trần Nghĩa còn có thể kể ra tên họ đầy đủ của 5 người này, Lý Quân, Liễu Tam, Tô Phàm, A Hồng, Từ Nhất Bình...

Sắc mặt Chung Sơn thay đổi liên tục:

- Sao có thể như thế này được chứ?

Mặc dù có hơi kinh hãi, nhưng trong lòng bọn họ đã bắt đầu hiểu ra được rốt cục chuyện này là chuyện nào rồi.

Trước đó tổng bộ từng tổ chức một lần hành động.

Hiện tại 5 người này dùng loại tư thái quỷ dị như này để xuất hiện trước mắt bọn họ.

Vậy kết quả chỉ có một, đám người Lý Quân đã bị đoàn diệt.

Có lẽ hiện tại bọn họ đã bị chết bởi lệ quỷ khôi phục, đã trở thành một con quỷ thực sự. Cũng có thể bị một loại linh dị nào đó mà bọn họ không biết khống chế mất, nên trở thành một loại tương tự quỷ nô.

Thế nhưng, bất kể là trường hợp nào thì đều không phải là một chuyện tốt.

- Đám người như này mà cũng bị đoàn diệt? Tổng bộ đang đùa cái gì vậy?

Khóe miệng Chung Sơn mạnh mẽ co lại. Mặc dù hiện thực tàn khốc đang bày ra trước mặt hắn ta, nhưng trong lòng hắn ta vẫn có chút không thể tin tưởng.

Kinh nghiệm, lịch duyệt của hắn ta mạnh hơn nhiều so với Dương Gian, nên đối với những vị ngự quỷ nhân đỉnh phong của tổng bộ cũng có một chút gọi là hiểu biết.

Không nói đến Lý Quân, hắn ta là bảo tiêu bên cạnh giáo sư Vương. Là người đầu tiên của tổng bộ có được một loại năng lực khó giải như quỷ vực.

Còn Liễu Tam có danh hiệu là người giấy, cực kỳ thần bí. Tư lịch của người này còn già hơn cả hắn ta, là nhóm ngự quỷ nhân đời đầu tiên của tổng bộ còn sống sót đến hiện tại. Đồng thời hắn ta chưa từng xuất hiện dấu hiệu bị lệ quỷ khôi phục lại.

Tô Phàm thì càng ly kỳ hơn. Nghe nói mỗi một lần xử lý chuyện linh dị, hắn ta đều là người sống sót đến cuối cùng, mà chẳng hề hảo tổn một cọng lông hay cọng tóc gì hết. Còn người hợp tác với hắn ta thì đã đổi qua mấy nhóm rồi.

Có thể nói, bất kể một vị ngự quỷ nhân nào trong số 5 người bọn họ, năng lực sinh tồn đều là đỉnh phong.

Nếu ngay cả 5 người như bọn họ mà còn bị đoàn diệt, thì Chung Sơn không thể tin được là ai còn có thể sống sót khi đối mặt với loại chuyện linh dị ở cấp độ này.

Không, có lẽ sẽ còn có người.

Không biết vì cái gì trong đầu của Chung Sơn lại nghĩ đến một người.

Dương Gian.

Chính là người có danh hiệu mắt quỷ, từng đơn thương độc mã xử lý xong một chuyện linh dị quỷ chết đói cấp độ S ở thành phố Đại Xương.

Mặc dù có một số người bảo là do Dương Gian may mắn, vận khí tốt nên mới thành công. Nhưng Chung Sơn hiểu rất rõ, nếu chuyện lần đó đã bị giáo sư Vương cho là chuyện linh dị cấp S, thì căn bản không tồn tại thứ gọi là may mắn ở đây.

Chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ cũng là minh chứng tốt nhất.

Nếu không phải bởi vì có sự xuất hiện của Dương Gian, thì tất cả những người tham gia khóa huấn luyện ở trong căn cứ huấn luyện đã phải chết sạch rồi, không thể nào còn có người trở về đơn giản như thế được.

- Không đúng.

Bất chợt ở bên cạnh vang lên câu nói của Trần Nghĩa.

Thanh âm không lớn, nhưng vì xung quanh quá yên tĩnh nên ai cũng có thể nghe thấy được.

Chung Sơn lập tức lấy lại tinh thần, nghiêm túc nhắc nhở:

- Đâu phải là không thích hợp thôi đâu, năm người bọn họ đã trở thành lệ quỷ thật sự rồi. Không nên bị vẻ bề ngoài của bọn họ mê hoặc. Chúng ta cần phải hành động theo kế hoạch đã đưa ra lúc trước.

Trần Nghĩa nói:

- Đương nhiên tôi biết đám người Lý Quân không còn là người nữa. Nhưng cái không đúng kia của tôi không phải nói về năm người bọn họ, mà chính là Quách Phàm đang có vấn đề.

Đương nhiên hắn ta không thể nào cho rằng 5 người ở phía đối diện còn là người sống được nữa.

- Quách Phàm, cậu ta không thắp quỷ nến...

Hả?

Chung Sơn đột nhiên giật mình, ánh mắt nhanh chóng chuyển di lên trên người của Quách Phàm.

Mặc dù chỉ nhìn thấy mỗi bóng lưng của tên kia, nhưng hắn ta có thể biết được, trong tay của Quách Phàm không cầm quỷ nến, cũng không thắp nó lên.

Dựa theo kế hoạch ban đầu, đám bọn họ phải thắp quỷ nến, sau đó hấp dẫn 5 con quỷ kia rời xa thành phố Đại Xương, đảm bảo thành phố được an toaonf.

Nhưng hiện tại Quách Phàm không có hành động theo kế hoạch.

Sắc mặt Chung Sơn thay đổi:

- Chết tiệt, tên này xảy ra chuyện rồi.

Điều hắn ta lo lắng nhất đã xảy ra, có lẽ Quách Phàm không thể nào khống chế con quỷ của hắn ta được nữa rồi, cho nên mới không thực hiện theo kế hoạch.

Thế nhưng điều trí mạng nhất chính là hiện tại Quách Phàm đã sắp sửa tiếp xúc trực tiếp với 5 người ở phía trước rồi.

Mà giờ khắc này.

Ở một chỗ không có ánh sáng của ngọn đèn đường, Dương Gian ẩn núp ở trong bóng đem, mắt quỷ chớp động, phát ra ánh sáng quỷ dị màu đỏ, nhìn về phía bên này.

"Bọn họ đang tính làm cái gì vậy?"

Từ đầu đến cuối, những hành động của mấy người kia đều lọt vào tầm mắt của Dương Gian.

Nhưng hắn không thể nào hiểu được, vì cái gì mấy người này còn muốn mạo hiểm tiếp cận với 5 con quỷ cực kỳ nguy hiểm vừa đi ra khỏi quỷ vực của quỷ họa kia.

Là do bọn họ đã chuẩn bị trước rồi? Hay bản thân bọn họ cũng bị cuốn vào bên trong?

Bình Luận (0)
Comment