Ở trước cửa khách sạn Bình an.
Một chiếc xe thể thao màu đỏ, cực kỳ bắt mắt đậu ở ven đường. Bên cạnh có một cô gái cao gầy, rất xinh đẹp, đeo cặp kinh to dày, dựa người ở đầu xe, đồng thời không ngừng ngóng trông về phía khách sạn, giống như đang chờ ai đó bên trong.
- Không để em phải chờ quá lâu, anh đúng giờ hơn so với tưởng tượng của em.
Sau một lát, khóe miệng Lý Dao lộ ra một nụ cười mỉm, tháo kính xuống, để lộ ra một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, đồng thời dùng con ngươi đen nhánh nhìn về phía Dương Gian vừa mới đi ra khỏi khách sạn.
Dương Gian đi đến bên cạnh và nói:
- Tôi còn tưởng cô sẽ cho người khác mang thứ đó đến cho tôi cơ đấy. Không nghĩ là cô lại tự mình mang đến, lộ liễu như vậy, sợ thân phân của mình bại lộ còn chưa đủ nhanh hay sao vậy?
Lý Dao là gián điệp hắn cài vào bên trong Hội anh em, nếu để bị phát hiện ra thì cô ta sẽ trở nên vô dụng.
Lý Dao dùng cặp chân đẹp, thon dài kia bước đến, vừa đi vừa cười hì hì, sau đó ôm lấy cánh tay của Dương Gian:
- Bị phát hiện thì có sao đâu, cùng lắm thì chạy đến thành phố Đại Xương của anh là được mà. Không phải anh có mở một công ty hay sao? Có cần thuê một cô thư ký xinh đẹp không? Làm không công đấy nha, chỉ cần bao ăn ở là được.
- Tôi đã có một cô thư ký miễn phí rồi, vẫn còn dùng được, nên không tính đổi.
Sắc mặt Dương Gian vẫn rất bình tĩnh, không hề có biểu hiện gì đối với những lời trêu chọc kia của Lý Dao.
Lý Dao cười híp mắt:
- Không nghĩ anh vẫn còn hoa tâm như vậy đó. Không sao, thêm một người thì thêm đi, dù sao em cũng chẳng quan tâm. Em rất tự tin với bản thân mình, lựa chọn cuối cùng của anh sẽ là em.
Dương Gian dừng chân, sau đó dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn cô ta rồi nói:
- Cô cảm thấy nếu thân phận của cô bị phát hiện ra, thì cô còn có thể sống sót mà chạy được đến thành phố Đại Xương với tôi không? Đối với loại người như chúng tôi mà nói, việc khiến cho một người bình thường biến mất còn nhẹ nhàng hơn cả việc giết chết một con kiến.
Lý Dao thu hồi vẻ cười cợt:
- Mới rồi là em đang giỡn đó. Em cũng không có ngu xuẩn đến mức độ đó đâu. Chỉ là hiện tại nhưng thành phần cấp cao của Hội anh em đều đang cực kỳ bận rộn làm việc quan trọng hơn. Có lẽ bọn họ sẽ không rảnh để mà quan tâm đến một số hành động của một người trợ lý nhỏ nhoi như em đâu. Dù có là con kiến đi nữa, chỉ cần trốn nhanh thì vẫn có thể sống đến cuối cùng, đúng không?
- Lên xe trước đi, bên ngoài hơi lạnh.
Hiện tại đã là mùa đông, nên nhiệt độ ngoài trời không cao, qua một đoạn thời gian nữa khả năng cao sẽ có tuyết rơi.
Vừa mới lên xe, hơi ấm bên trong xe lập tức xua tan đi cái lạnh ở bên ngoài.
Lý Dao chủ động ngồi ở ghế phụ, nhường vị trí lái xe cho Dương Gian. Sau đó cởi chiếc áo khoác lông dày trịch kia ra, để lộ ra bên trong là một bộ đồ ngủ đơn bạc.
Cô ta ngáp một cái, sau đó hướng Dương Gian nháy nháy mắt, rồi dùng giọng điệu nũng nịu nói:
- Vì hoàn thành chuyện của anh mà tôi hôm qua em phải làm việc cả đêm đó. Sau đó anh nhớ đền bù tổn thất cho em đấy nhé.
Dương Gian không thèm quan tâm đến cô gái này.
Hắn biết toàn bộ những động tác kia không phải do cô ta muốn vậy, mà đây chính là kết quả sinh ra khi bị Dương Gian thay đổi trí nhớ.
- Vừa rồi cô bảo là đám người đầu to của Hội anh em đều đang rất bận rộn? Xảy ra chuyện gì thế?
Dương Gian nhìn chằm chằm vào Lý Dao, hắn ta không hề bị bộ dạng gợi cảm kia mê hoặc, mà nhạy cảm phát hiện ra sơ hở trong câu nói lúc trước của cô ta.
- Anh không nhận được thông báo của tổng bộ hay sao? Dựa theo cấp bậc bây giờ của anh thì đúng ra cô gái Lưu Tiểu Vũ kia hẳn phải nói cho anh biết thông tin về chuyện linh dị tối hôm qua chứ. Dù sao đây cũng là một chuyện cực kỳ quan trọng mà.
Lý Dao nhìn nhìn đồng hồ một lát rồi nói tiếp:
- Có lẽ còn chưa tới, dù sao tin tức của Hội anh em truyền đi nhanh hơn nhiều so với tổng bộ.
Sắc mặt Dương Gian hơi động:
- Chuyện tối hôm qua? Là chuyện của quỷ họa?
Lý Dao quay người sắp xếp một chút, sau đó lấy ra một tập hồ sơ:
- Đúng thế, đêm qua ở bên trong quỷ vực của quỷ họa đi ra 5 con quỷ. Bên phía tổng bộ định dùng quỷ nến để dẫn 5 con quỷ kia đi đến quỷ trạch. Thế nhưng giữa đường lại xảy ra chuyện bất trắc, nên chỉ dẫn được ba con quỷ về đến đích, còn lại hai con đã bị biến mất. Tổng bộ đã phái người đi điều tra rồi, nhưng trước mắt vẫn chưa tìm thấy hai con quỷ kia.
- Bởi vì Khương Thượng Bạch là người tiếp nhận chuyện linh dị này, cho nên lúc này Hội anh em cần phải xuất lực. Nếu không một khi chuyện linh dị của quỷ họa mà bộc phát thì đám người Hội anh em sẽ phải chịu một nửa trách nhiệm. Dù sao quỷ cũng chạy từ trong tay của bọn họ. Đây là toàn bộ tư liệu của các thành viên bên trong Hội anh em mà em có thể thu thập được, anh xem qua đi.
Nói xong, cô ta đưa xấp hồ sơ kia cho Dương Gian.
Dương Gian nhận lấy rồi nói:
- Tai họa ngầm của một chuyện linh dị cấp S là đủ cho đám người Hội anh em bận rộn đến sứt đầu mẻ trán rồi, nhất là hiện tại lại đang trong thời điểm then chốt của kế hoạch đội trưởng nữa.