Khương Tiên Sinh Hôm Nay Cũng Muốn Công Khai

Chương 50

Editor: Mứt Chanh

Trong nhà hàng Carris,nhà hàng Ý lớn nhất trung tâm thành phố có mức tiêu thụ bình quân đầu người là ba vạn trở lên. 

Khương Kiền gửi vị trí cho Thẩm Hi, Thẩm Hi đúng hẹn tới nơi chỉ là không nhìn thấy Mạnh Thử Hàn.

Hắn cúi đầu gửi tin nhắn cho Mạnh Thử Hàn: [ Thử Hàn em ở nơi nào? Anh tới rồi ]

Mới vừa gửi xong tin nhắn, ánh sáng trước mặt đã bị người ta ngăn trở.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một người đàn ông dáng người cao ráo,tây trang phẳng phiu đang đứng ở trước bàn.

Tây trang tinh xảo, áo sơ mi trắng,cổ tay áo thiết kế độc đáo, người đàn ông này từ trên xuống dưới đều lộ ra một cổ tự phụ.

Điện thoại Thẩm Hi run lên, hắn cúi đầu nhìn thấy  Mạnh Thử Hàn trả lời: [ vậy anh nhìn thấy chồng tôi chưa:) ]

Thẩm Hi âm thầm cắn răng, không nghĩ tới Mạnh Thử Hàn lại là không lưu tình như vậy!

Khương Kiền ngồi xuống, ngồi ở đối diện hắn.

Toàn thân anh để lộ ra lạnh nhạt, Thẩm Hi ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng trước: "Khương tổng, tôi cùng Thử Hàn......"

Khương Kiền nhấc mí mắt lên, lạnh nhạt mà lại nội liễm.

Anh lạnh nhạt nhìn Thẩm Hi, Thẩm Hi vừa rồi một miệng muốn biểu hiện tình yêu với Mạnh Thử Hàn đều bị nghẹn trở về.

Khương Kiền như cũ không nói gì.

Thẩm Hi tưởng tượng đến Vạn Thịnh kia tài phú, không biết so với Đỉnh Minh quý hơn bao nhiêu, tiếp tục nói tiếp: "Tôi cùng Thử Hàn đã từng thật lòng yêu nhau, bất quá là do Đỉnh Minh tài đại thế đại gây sức ép cho chúng tôi nên mới tách ra."

Khương Kiền nhàn nhạt nói tiếp: "Cảm tạ Đỉnh Minh."

"......" Thẩm Hi lại bị nghẹn, "Khương tổng, anh  muốn dạng phụ nữ gì không có, hà tất chia rẽ tôi cùng Thử Hàn chứ?"

Nhà hàng truyền đến tiếng đàn violon du dương, mỗi một âm luật đều từ bên tai xẹt qua.

Ánh đèn màu lam nhạt chiếu xuống khiến  nhà hàng cực kì lãng mạn.

Phần lớn xung quanh đều là tình nhân hẹn hò, như là Khương Kiền cùng Thẩm Hi loại cảnh tượng tình địch gặp mặt có lẽ là chưa từng có người nào gặp qua.

Khương Kiền cũng không nói lời nào, bên tai Thẩm Hi chỉ có tiếng đàn violon.

Trước mặt Khương Kiền tay chống cằm lộ ra đồng hồ cầu vồng trên cổ tay.

Khí chất của anh lạnh nhạt, càng  không nói lời nào thì  trong lòng Thẩm Hi  càng hoảng.

Sau một lúc lâu, Khương Kiền rốt cuộc mới mở miệng, tiếng cười trào phúng từ trong cổ họng tràn ra tới: "Thẩm Hi, cậu dựa vào cái gì mà bảo tôi phải nhường?"

"Cậu cho rằng tôi là nhà từ thiện sao? Liền tính là nhà từ thiện thì  ai sẽ đem vợ mình nhường ra tới?"

Thẩm Hi há mồm, còn chưa kịp nói chuyện, liền thấy Khương Kiền đứng lên.

Anh cao lớn đĩnh bạt, đem ánh sáng đều chắn hết.

Ánh mắt Khương Kiền càng thêm khinh miệt, "Còn tưởng rằng là cái mặt hàng gì lợi hại bất quá cũng chỉ có như thế."

Thẩm Hi nóng nảy, đứng lên gân cổ rống lên một tiếng: "Khương Kiền anh có ý tứ gì!"

Thanh âm quá lớn, bốn phía có người quay lại đây.

Khương Kiền dừng lại, trên mặt gợn sóng thậm chí lạnh nhạt, anh nhàn nhạt nói câu: "Cậu không xứng với cô ấy."

Chân dài bước ra, đi ra ngoài nhà hàng.

Ngoài nhà hàng, Thẩm Hi muốn đuổi theo lại bị người khác ngăn lại liên tục chụp ảnh.

Thật vất vả  mớitránh thoát khỏi đám người đuổi theo thì  Khương Kiền sớm đã không thấy tung tích.

Trong nhà hàng, tiếng đàn violon tiếp tục vang lên, bất quá thực khách đều không rảnh lại đi nghe âm nhạc du dương này.

Có người nhỏ giọng khe khẽ nói nhỏ lên: "Này còn không phải là Thẩm Hi sao? Một người khác tôi biết, là Khương tổng của Tinh Quang!"

"Hai người kia tụ ở bên nhau làm cái gì?"

"Cậu không biết hả? Khương phu nhân là bạn gái cũ của Thẩm Hi!"

"Hai người kia chẳng phải là tình địch sao?"

"Cậu vừa mới nghe được hai người kia nói cái gì không?"

"Tớ nghe được, Thẩm Hi thật sự ghê tởm!"

"......"

Từ nhà hàng đến trên mạng, bất quá là chỉ mất nửa ngày.

Thẩm Hi cùng Khương Kiền ở trong nhà hàng nói chuyện, tin tức lan truyền nhanh chóng, trên mạng các loại ảnh chụp được đăng tải.

Thậm chí còn có người  quay phim lại, có thể nhìn thấy hai người đến tột cùng là làm cái gì.

Trên mạng sự tình lên men, Khương Kiền cũng không nghĩ tới sẽ phát triển trở thành như vậy.

Anh mướn người thổi gió, cho người ở trên mạng để lộ ra chân tướng Thẩm Hi 6 năm trước vì tiền mà cô phụ Mạnh Thử Hàn.

Trừ bỏ mướn người ở ngoài,người vất vả nhất chính là bản thân Khương tổng.

Gần đây Khương Kiền không bận cho nên liền mở máy tính ở trên mạng tóm được người bôi đen Mạnh Thử Hàn rồi bắt đầu chiến đấu.

Thẩm Hi cùng anh hẹn nhau nói chuyện được đưa ra ánh sáng,đã thu hút một số lớn fan của Thẩm Hi đến.

[ Khương tổng? Thật là bị hồ ly tinh mê hoặc  tâm trí rồi ]

[xswl Thẩm Hi của chúng tôi sớm tám trăm năm liền cùng tiểu tiện nhân Mạnh Thử Hàn này không quan hệ, Khương Kiền này ăn dấm cái gì? ]

[ tôi cảm thấy khẳng định là Mạnh Thử Hàn thổi gió bên tai, chuẩn bị hại ca ca chúng ta]

[ Khương tổng xin ngài tỉnh táo lại! Không nên bị Mạnh Thử Hàn mê hoặc! ]

[ Thẩm Hi ca ca chịu đựng! ]

Đương nhiên, cũng không thiếu fan của anh cùng Mạnh Thử Hàn ra sức phản kháng.

Khương Kiền nhận được tin tức xong thì trợ lý Lưu tiến vào liền nhìn thấy ngón tay Khương Kiền ở trên bàn phím tung bay, không hề có ý tứ dừng lại.

Khương Kiền cũng không ngẩng đầu lên, lãnh đạm hỏi: "Có việc sao?"

Trợ lý Lưu: "Khương tổng. Chuyện ngài cùng Thẩm Hi muốn bộ phận quan hệ xã hội xử lý không?"

"Không cần, dư lại có người sẽ làm."

"Đã rõ."

Mạnh Thử Hàn  thuê nhà ở tiểu khu Cẩm Giang đã đến hạn,lúc trước bị người ta tiết lộ một lần cho nên cũng không quá an toàn, cho nên cô chuẩn bị tìm phòng ở mới, suy nghĩ muốn về chỗ ở của Khương Kiền hay không, Lâm Lê liền gửi tin nhắn cho cô.

Còn tưởng rằng là Lâm Lê giúp cô tìm phòng, kết quả vừa mở ra thế nhưng là Thẩm Hi cùng Khương Kiền lên hot search.

Cô nhanh vào Weibo,vừa nhìn thấy, không chút do dự liền gửi cho Đường Hân Viện, thuận tiện gọi điện thoại cho cô ta.

"Alo......" giọng Đường Hân Viện vang lên.

Mạnh Thử Hàn nói: "Đường tiểu thư, cô nếu không muốn động vào Thẩm Hi, vậy cô quản hắn cho tốt được không? Tôi công khai thân phận liền tới tìm tôi, cô cảm thấy người khác có bao nhiêu tốt?"

"Hắn, hắn tới tìm cô sao?" Đường Hân Viện cũng  nhìn Weibo, dần dần nghĩ lại, lẩm bẩm nói: "Thực xin lỗi thực xin lỗi."

Mạnh Thử Hàn không tiếp thu hai tiếng thực xin lỗi này mà chỉ  nhàn nhạt nói: "Hiện tại biết Thẩm Hi là cái dạng người gì rồi chứ? Lúc tôi không phải thiên kim Mạnh gia, vứt đi như giày rách; hiện giờ tôi công khai thân phận cho dù đã kết hôn, Thẩm Hi cũng muốn trông mong mà dán lên người tôi."

"Đường Hân Viện, hắn đem cô thành cái gì trong lòng cô cụng không  suy nghĩ gì  sao?"

Điện thoại đối diện, Đường Hân Viện còn muốn nói cái gì đó, nhưng trong miệng tất cả đều là tiếng khóc.

Cô ta lúc trước là người phụ nữ kiêu ngạo cỡ nào thì bây giờ lại biến thành bộ dạng như vậy.

Mạnh Thử Hàn không có thời gian đi nghe Đường Hân Viện ở chỗ này khóc, nghe nhiều bại hoại tâm tình.

Cô trực tiếp treo điện thoại, cô đối với Đường Hân Viện cái gì nên nói đều đã nói, nên răn dạy cũng thổi.

Muốn làm như thế nào thì xem Đường Hân Viện.

Mạnh Thử Hàn không thích Thẩm Hi cho nên  bây giờ  nắm nhược điểm của hắn trong tay, muốn thu thập Thẩm Hi bất quá chỉ là một cái nhấc tay.

Dù vậy cô cảm thấy chính mình thật gian xảo, liền thích xem Đường Hân Viện cùng Thẩm Hi hai người tương sát......

Cô"HỪ" một tiếng, tự nhủ với mình một câu: "Mạnh Thử Hàn cô cũng thật hư."

Việc trên mạng  thay đổi trong nháy mắt.

Vốn cho rằng chuyện Thẩm Hi cùng Khương Kiền đã là quả dưa lớn, nhưng quả dưa thứ hai trong năm nay lại tới đột nhiên không kịp phòng ngừa.

Bạn gái hiện tại của Thẩm Hi, thiên kim Đỉnh Minh Đường Hân Viện thế nhưng tuôn ra Thẩm Hi nhiều lần ngoại tình, chứng cứ vô cùng xác thực.

Những cái đó thật sự bị Đường Hân Viện đăng lên trên mạng,  hơn nữa Đỉnh Minh cùng Tinh Quang quạt gió thêm củi, hotsearch Thẩm Hi ngoại tình ở Weibo hiện suốt hai ba ngày.

Tình hình chiến đấu như vậy có thể nói là kịch liệt.

Mạnh Thử Hàn thành công đem cô cùng Khương Kiền thoát ra.

Cô ăn no căng, ngồi ở thảm yoga, một bên nhìn Weibo đủ các loại mắng.

[ tiểu Đường tỷ tỷ bị trộm tài khoản sao?? ]

[ Đường Hân Viện nhìn thấy Thẩm Hi đắc tội với Khương Kiền liền cắn ngược lại một cái sao? ]

[ cô làm giả cũng quá không chuyên nghiệp đấy? ]

[ có ghê tởm hay không! Đây chính là bạn trai cô, cô cũng hãm hại! ]

Phía dưới bình luận nghiêng về một phía.

Tất cả đều  đang mắng Đường Hân Viện, ngẫu nhiên có hai người cảm thấy có vấn đề, giúp Đường Hân Viện nói hai câu  đều sẽ bị fan Thẩm Hi mắng trở về không dám xuất đầu nữa.

Ba tháng đầu mùa xuân như cũ thực là lạnh, quần mùa thu cô còn chưa cởi, thân mình hơi hiện cồng kềnh, chỉ là ở thảm yoga ngồi một lát liền chịu không nổi, cảm thấy eo đau cực đau.

Cô từ thảm yoga đứng lên rồi nằm ở sô pha.

Mạnh Thử Hàn đem tóc rũ ở hai bên mặt vén ra sau rồi thở dài.

Rõ ràng chân tướng liền ở trước mặt nhưng cố tình những người này lại không tin.

Mạnh Thử Hàn ở thời điểm mấu chốt này đã đăng Weibo, không có nói rõ lại nhưng như là có ý khác.

[ chân tướng sẽ tới muộn, chính nghĩa sẽ không vắng mặt]

Cô không có nói rõ là có ý tứ gì, nhưng mọi người tự nhiên đem chuyện này cùng hotsearch Weibo gần đây liên hệ cùng với nhau.

Hơn nữa hành vi lúc trước của Thẩm Hi, các fan của Mạnh Thử Hàn đại khái đoán được chân tướng rất nhiều năm trước.

Thẩm Hi này rõ ràng là  tra nam!

Fan của Mạnh Thử Hàn không cam lòng yếu thế, gia nhập chiến trường và đứng ở phe của Đường Hân Viện.

Tam phương hỗn chiến, người xem nghẹn họng nhìn trân trối.

Đường Hân Viện cũng không phải loại người hiền lành gì, ít nhất vẫn là thiên kim của Đỉnh Minh, cô ta xóa bỏ mọi tài nguyên của Thẩm Hi, thiếu chút nữa tìm người kéo hắn xuống.

Biệt thự của Thẩm Hi.

Đàn ghi-ta đứt hai dây bị Thẩm Hi ném ở một bên.

Hắn suy sụp ngồi ở trên sàn nhà lạnh lẽo, tóc tai lộn xộn,quầng thâm ở đáy mắt hoàn toàn che dấu không được.

Chuông cửa vang lên, hắn thất thần mà mở ra, Đường Hân Viện đang đứng ở cửa.

Tinh thần Đường Hân Viện cũng không tốt lắm, cả người đều gầy đi một vòng.

Cô vốn dĩ đã gầy, bây giờ lại càng gầy, thoạt nhìn có chút thoát tướng.

Thẩm Hi sửng sốt, không nghĩ tới lúc này Đường Hân Viện sẽ tìm tới cửa.

Hắn một tay đem Đường Hân Viện ôm lấy, nằm ở bên tai cô ta thấp giọng nói: "Hân Viện, em tin tưởng anh, anh không có anh không có!"

Đôi mắt Đường Hân Viện nhắm lại rồi chậm rãi mở ra, đem Thẩm Hi đẩy ra.

Biểu tình lạnh nhạt rồi đi vào phòng.

Thẩm Hi theo sau, nôn nóng giải thích: "Hân Viện! Có phải ai nói với em cái gì hay không?"

Đường Hân Viện tới phòng ngủ, tìm ra một cái hành lý, đem quần áo của mình trong tủ quần áo thu thập xong.

Thẩm Hi hoàn toàn luống cuống, hiện tại hắn còn không có được Mạnh Thử Hàn, cho nên không thể dễ dàng buông tay Đường Hân Viện!

Hắn giữ chặt Đường Hân Viện, Đường Hân Viện giãy giụa, "Thẩm Hi anh buông tôi ra! Anh có phải điên rồi hay không!"

"Điên rồi chính là em! Hân Viện! Em  nghe anh nói được chưa? Chúng ta không cần bị người khác châm ngòi!"

"Châm ngòi? Anh đi tìm Khương Kiền muốn Mạnh Thử Hàn cũng coi như là châm ngòi sao?" Đường Hân Viện không nói rõ chuyện khác, những  sự tình đó tận mắt nhìn thấy, chính tai  nghe, căn bản là không có khả năng là giả.

Mạnh Thử Hàn nói rất đúng, Thẩm Hi này là tra nam chính hiệu, hắn cả người đều là tiền chui vào trong mắt, trong ánh mắt căn bản là không có  tình cảm.

Thái độ Đường Hân Viện cứng rắn, Thẩm Hi không có biện pháp liền đem cô ta gắt gao ôm vào trong ngực, Đường Hân Viện liều mạng giãy giụa, "Thẩm Hi anh bệnh tâm thần! Anh buông tôi ra không được sao!"

"Buông cô ra cũng được, cô đem tài nguyên trả lại cho tôi, đem những chuyện trên mạng làm sáng tỏ một chút!"

Đường Hân Viện cười lạnh một tiếng, "Nằm mơ!"

"Bang" một thanh âm vang lên, một cái tát của Thẩm Hi dừng ở trên khuôn mặt tái nhợt của Đường Hân Viện.

Một dấu tay đỏ tươi rơi xuống trên khuôn mặt tái nhợt.

Trong phòng yên tĩnh hai giây, lúc sau tiếng khóc nháo của phụ nữ vang lên.

Đường Hân Viện mang theo túi xách đánh vào trên người Thẩm Hi, Thẩm Hi chịu không nổi liền duỗi tay đẩy một phen, nào đâu biết rằng Đường Hân Viện lại nhẹ như vậy, nhẹ nhàng đẩy liền đập vào trên tường.

Trên đầu lập tức chảy máu, theo gương mặt chảy xuống dưới.

Đường Hân Viện té xỉu trên mặt đất, máu theo gương mặt đọng lại trên mặt đất, thoạt nhìn có chút đáng sợ.

Thẩm Hi hô một tiếng: "Hân Viện?"

Đường Hân Viện không có trả lời, máu lan ra khắp nơi liền nhiễm hồng vạt áo của cô ta.

Dù Thẩm Hi có tra cỡ nào cũng chưa từng  gặp qua tình huống như vậy.

Hắn không biết Đường Hân Viện  đã chết hay chưa, hắn sợ hãi cực kỳ liền trực tiếp ném Đường Hân Viện xuống  chạy ra bên ngoài.

Hắn hiện tại không thể lưu lại, nếu lưu lại, Đỉnh Minh cùng Tinh Quang còn có Vạn Thịnh, khẳng định không tha cho hắn!
Bình Luận (0)
Comment