Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 532

Nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng Mục Yên Yên đây mất mát cũng hiểu được tâm tình của Mục Yên Yên, nhân tiện nói: “Mục sư phụ, ngươi nói xem tại sao nàng lại đến tìm ta? Nàng định dùng phương pháp Nguyên m Di Hồn làm điều kiện để bảo vệ tính mạng của nàng.”

Thân thể Mục Yên Yên mềm mại rồi lại đột nhiên chấn động: “Hả? Thế nhưng nàng lại...”

“Đây còn không phải chủ ý thật sự trong kế hoạch của nàng... Đại khái Mục sư phụ cũng không biết Nguyên m Di Hồn còn có điều kỳ lạ khác, trong tâm nàng tồn tại ác ý, muốn mượn lúc ta thực hiện Nguyên m Di Hồn thì đảo ngược công pháp, phản phệ ta và chị Tiểu Niệm, trở thành người làm chủ Phượng mạch...”

Tả Tiểu Đan nói: "Đối với người như vậy ta không thể tha thứ dễ dàng, cho nên phải giết. Ít nhất thì theo ý ta, đệ tử như vậy... có cũng như không.”

Cả người Mục Yên Yên chấn động, cắn răng nói: “Thật sự là đáng chết!”

“Huống chỉ với tính cách của ta, dù nàng không có tính toán ác độc đến cỡ này thì ta cũng sẽ không để lại tai họa về sau, sự tồn tại của nàng là một quả bom hẹn giờ!”

Tả Tiểu Đa cười cười: “Cho nên cái chết của nàng là lẽ đương nhiên!”

Mục Yên Yên buồn bã một lúc lâu rồi nói: “Không nói cái này nữa, ta đưa ngươi về nhà.”

“Được.”

“Mục sư phụ, ta hy vọng chỉ có mình ngươi biết chuyện Thần Ảnh của Cô Lạc Nhạc sẽ hộ pháp giúp chị ta.”

“Ta hiểu."

“Cho dù là người nào cũng không thể nói.”

Đây mới là chuyện Tả Tiểu Đa lo lắng nhất.


“Yên tâm đi.”

Mục Yên Yên thản nhiên nói: “Ta coi trọng chuyện này hơn bất luận người nào!

...

Tả Tiểu Đa về đến nhà, Mục Yên Yên bèn rời đi, cũng không biết đi phương nào...

Vào ban đêm, Tả Tiểu Đa nói đến chuyện mời được Thần Ảnh của Cô Lạc Nhạc hộ pháp cho Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Niệm im lặng một lúc lâu không nói chuyện, chỉ yên lặng bới cơm.

Chỉ có thỉnh thoảng nhìn Tả Tiểu Đa một cái, ánh mắt càng nhu hòa hơn.

Cẩu Đát suy nghĩ hết mọi cách để gia tăng an toàn cho ta... Chuyện này đã đến mức không từ thủ đoạn, dùng bất cứ phương pháp nào.

Vẫn nên nhanh chóng vượt qua một cửa này, để Đa Đa nghỉ ngơi một chút thì hơn!

Khoảng thời gian này hắn thật sự quá mệt mỏi.

“Niệm Niệm mèo...”

Một tiếng gọi của Tả Tiểu Đa khiến cảm động trong lòng Tả Tiểu Niệm lập tức chuyển thành giận sôi, dữ vô cùng.

Tả Tiểu Niệm nghiến răng hỏi: “Làm gì! Còn nữa, đã nói với ngươi bao nhiêu lần, không được gọi ta là Niệm Niệm mèo.”

“Được, Niệm Niệm mèo.”

Tả Tiểu Đa nói: “Ngươi đã áp chế tu vi trước sau tổng cộng bao nhiêu lần rồi?”

Nghe được câu hỏi này, ngay cả Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình cũng quan tâm nhìn sang.

Tả Tiểu Niệm có Phượng Mạch mạnh mẽ áp chế tiến độ tu vi, không cần lo lắng chuyện đột nhiên đột phá, trong thời gian đó tự nhiên bị áp lực rất nhiều, mỗi khi bị áp chế thêm một lần là lại càng nhiều một phần kỹ lưỡng.

Tả Tiểu Niệm vốn định nổi bão, dạy dỗ lại cái tên dạy mãi không sửa, lúc nào cũng ương bướng gọi Niệm Niệm mèo này, nhưng nhìn vẻ mặt thân thiết của cha mẹ, nàng đành phải nỗ lực nuốt trôi cục tức, nén giận nói: “Đại khái là bốn mươi lần. Còn sáu ngày nữa, ta đoán có thể sáu ngày này sẽ áp chế thêm một lần nữa, cũng chính là bốn mươi mốt lần.”

Nàng nhíu đôi mày thanh tú, nói: “Có lẽ là bấy nhiêu lần. Ta có thể cảm giác được, còn cả chân nguyên khí đang mơ hồ bắt đầu khởi động... Tính tổng cả chắc là có năm mươi lần.”

Bốn mươi mốt lần!

Năm mươi lần!

“Khu khụ khụ...”

Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình đều không nhịn được ho kham.

Nhìn thoáng qua bên kia, bọn họ đều không nói nên lời.


Nhìn chung cả Đại lục Tỉnh Hồn cũng chưa từng có ai tích lũy kỹ lưỡng như vậy!

Ngô Vũ Đình thầm tính toán tình huống của mình năm đó, thời điểm tấn chức từ Thai Tức lên Đan Nguyên, nàng cố gắng đủ đường, liều mạng cũng mới chỉ áp chế được chín lần, sau đó trở thành một nhân vật huyền thoại...

Tả Trường Lộ cũng nhớ lại, năm đó ta được mấy lần? Là tám hay là chín lần? Nhưng dù nói thế nào cũng là... Hoàn toàn không thể so sánh với bốn năm mươi lần của con gái!

Tuy rằng thành tựu này của Niệm Nhi phần lớn nhờ có Phượng Mạch góp vào, nhưng sự chênh lệch này cũng quá là quá mức rồi!

“Tương lai Đan Nguyên đấu với Anh Biến... Chủ yếu chính là thao tác cơ bản của Tiểu Niệm..."

Tả Trường Lộ thở dài: “Mặc dù là Hóa Vân đấu với Ngự Thần, ta cũng sẽ không lấy làm lạ! Thậm chí là chiến thắng... Cũng chưa chắc Tiểu Niệm không làm được, nếu là thật sự có thể như thế, đó chính là mở đầu cho trang sử mới của Đại Lục!”

Tả Tiểu Đa mờ mịt.

Áp chế càng nhiều chứng tỏ tư chất càng tốt, tiền đồ càng rộng mở, tương lai càng có nhiều thành tựu.

Nhưng ngươi áp chế nhiều lần như vậy, bảo ta phải theo đuổi như thế nào?

Chẳng lẽ Tả Tiểu Đa ta đường đường là nam tử hán đại trượng phu thế mà lại phải bị Tả Tiểu Niệm đè đầu cả đời, không thể xoay mình được sao?!

Trời ơi, đất hối, các ngươi muốn chơi chết ta đúng không?!

Tả muốn xoay người làm chủ mà!

“Vậy mấy thứ như kiếm pháp bộ pháp độn pháp... Ngươi có làm theo cả không? Thần niệm thế nào rồi?”

Tả Trường Lộ cố gắng ra vẻ 'áp chế bốn năm mươi lần thôi, cái này rất bình thường, hắn bình tĩnh hỏi han.

“Cách của cha quả nhiên có tác dụng.”

Tả Tiểu Niệm cười cong mắt, nói: “Thần niệm của ta tăng gần gấp đôi rồi.”


“Ngươi thì sao?”

Tả Tiểu Đa mới cúi đầu ủ rũ nói: “Ta đại khái là tăng gấp rưỡi, lực lượng thần niệm tăng gần gấp đôi, hì..."

Tả Tiểu Niệm cả giận nói: “Ngươi hơn ta nhiều như vậy, sao ngươi chán nản thế! Muốn ăn đánh hay sao?”

Nói xong bèn muốn mượn lý do này để chỉnh người nào đó.

“Cũng không phải bốn năm mươi lần... Có gì đáng kiêu ngạo." Tả Tiểu Đa thở dài.

Tả Trường Lộ đương nhiên biết trong lòng con trai muốn cái gì, cười khanh khách nói: “Tu vi của chị Niệm Niệm ngươi chính là Thai Tức, thần niệm vốn mạnh hơn ngươi, ngươi gia tăng bấy nhiêu quả thật không tính là gì.”

Tả Tiểu Đa càng ủ rũ hơn: “Đúng vậy... Ta hiểu, hix...”

Một tiếng thở dài này mang theo niềm u oán cùng cực, thâm nhập vào tim phổi.

...

Sau khi ăn cơm chiều xong, Tả Tiểu Đa đã bị Tả Tiểu Niệm lôi ra ngoài.

Bây giờ Tả Tiểu Đa cần rèn luyện rất nhiều thứ.

Chùy, kiếm, ám khí, khí lực, thân pháp, bộ pháp, độn pháp...

Cái gọi lại là tinh túy trong công việc ở chăm chỉ chứ không ở chơi, sao có thể không nắm chặt thời gian được?I

Bình Luận (0)
Comment