Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 542

Bây giờ, tất cả đều vẫn chưa biết, chỉ có thể đợi đợi tin tức của Phương Nhất Nặc!

“Tin nhắn gì vậy?” Tả Tiếu Niệm thò đầu tới.

“Là cuộc họp của Vu Minh, nghiên cứu kế hoạch làm sao đế giết ngươi” Tả Tiếu Đa ra vẻ hài hước, đưa điện thoại cho nàng xem.

“Nghe ngươi ăn nói lung tung”

Tả Tiểu Niệm cầm lấy nhìn một cái, hai mắt lập tức mở 1o: “Đây... là thật hay giả vậy? Kế hoạch này viết cũng quá rõ ràng tỉ mỉ tồi đấy, có vẻ không giống là giả!"

“Chắc chẩn không phải là giả, chính là chiến lược thật sự của Vu Minh muốn nhằm vào ngươi” Tả Tiếu Đa mỉm cười nói, vẻ mặt như đã định liệu từ trước, tất cá ta đều nắm gọn trong lòng bản tay.

“Sao ngươi... sao ngươi lại có được tin tình báo này? Sao ngươi có thế làm được chuyện này?"

Lúc này Tả Tiếu Niệm đã kinh ngạc tới mức không thế hình dung được nữa.

Em trai của nàng, vậy mà lại lấy được ghi chép của Vu Minh, đúng là quá... quá ngầu rồi?

Tả Tiểu Niệm thật sự ngỡ ngàng, trong đầu giống như bị úng nước vậy, không còn cảm giác nhanh nhạy nữa.


Bởi vì đây là chuyện người bình thường tuyệt đối không, thể nào làm được!

“Chẳng qua chỉ là một số thủ đoạn nho nhỏ, đế tăng thêm một ít phần thắng mà thôi..”

Tả Tiểu Đa mỉm cười nhàn nhạt, dùng giọng điệu ra vẻ nối: "Gì mà kinh ngạc như thế, chẳng qua chỉ là thao tác cơ bản”

Hắn nhún vai, mỉm cười: "... mà thôi, mà thôi!"

Tả Tiểu Niệm bất giác trợn tròn mất, lại không kìm được mà tiếp tục hỏi hẳn: "Đây là thật sao?”

“Đương nhiên là thật tồi! Tuyệt đối là thật! Bên phía Vu Minh có nội ứng do ta bố trí”

Chút cảm giác thấp thỏm bất an cuối cùng trong lòng. Tả Tiếu Niệm phút chốc cũng hoàn toàn tan biến, như không hề tồn tại

Tả Tiểu Đa vậy mà lại có thể làm ra được việc này, vậy thì chuyện đột phá của nàng, còn nguy hiếm gì nữa đâu chứ?

Thật đúng là... vô cùng bất ngờ.

“Cấu Đát, ngươi lợi hại thật!” Tả Tiếu Niệm khen ngợi từ tận đáy lòng.

“Thật ra, theo suy nghĩ trước đây của ta, đã xác định được vị trí của bọn họ, tập trung chiến lực cao cấp, làm một đòn đánh bất ngờ, loại bỏ hết những đám Vu Minh mai phục ngay trong cuộc họp, đây mới là cách tốt nhất cho sự đột phá của ngươi!”

Tả Tiểu Đa thở dài một hơi, nói: "Nhưng mà cha nói Phượng Mạch xung hồn, Phượng Hoàng Niết Bàn, chính là nguy hiểm mà Phượng Mệnh phải đổ mặt, phải tự dựa vào bản thân đột phá vòng vây trở ra mới coi là thành công... nếu như mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió, thì giờ phút nào đó trong tương lai, phản phệ bất ngờ của số mệnh cũng sẽ theo đó mà càng lớn hơn, càng nguy hiểm hơn!”

“Nói chung những cái gọi là phúc duyên quá mức, ngoại lực can thiệp, hỗ trợ thái quá, chỉ sẽ phản tác dụng... Long Phượng đều là như vậy, gặp mạnh càng mạnh, có sức chiến đấu mạnh mẽ trong gió tanh mưa máu trong truyền thuyết, nếu cứ an nhàn mà đột phá, thành tựu Long Phượng cũng sẽ có hạn chế tương đối!"

“Cái gọi là thiên đạo cân bằng, một người cẩn phải chịu đựng bao nhiêu kiếp nạn, trước giờ đều là do số mệnh đã định, ta dùng mọi thủ đoạn, hóa giải kiến nạn, chính là dùng biến số làm giảm kiếp số, nhưng khi thật sự hóa giải hết tất thảy mọi kiếp số, sẽ dẫn đến những nguy kiếp càng lớn, càng khó bề lường trước được, cho dù không ứng nghiệm ngay lúc này, thì cũng ứng nghiệm cho tương lai."

Tả Tiểu Đa nói: “Cho nên, trong quá trình đột phá lần này vẫn còn có nguy cơ hung hiểm. Nhưng... những thứ này ngươi không cần phải lo lắng, chỉ cần yên tâm đột phá là được"

"Ừm."


Tả Tiểu Niệm dịu dàng đáp một tiếng, phô ra dáng vẻ nhu mì hiếm có.

“Thế... kế hoạch này?”

“Ngươi không cần lo, cứ xem như không nhìn thấy. Sáng mai đi học, ta sẽ đi tìm thầy Tân, vẫn còn thời gian để hành động, bây giờ, ưu thế lớn nhất bên phía chúng ta chính là có thế xác định được thời gian đại khái mà đối phương hoạt động, chỉ khi ngươi bắt đầu đột phá, đối phương mới theo đó mà hành động!"

Tả Tiếu Đa điềm nhiên nói: “Cho nên bây giờ chúng ta không cần phải manh động, mặc kệ là chúng ta đang tu luyện, hay ăn cơm ngủ nghí tin chắc trong bóng tối sớm đã không biết có bao nhiêu tai mất đang lãm le chúng ta, một khi có hành động lạ thường, sợ là kế hoạch bên này sẽ thay đổi do chúng ta mất”

“Bây giờ chúng ta đã biết xu hướng khả năng của đối phương, như thế... cứ cố gắng ổn định được bọn họ, để bọn họ làm theo kế hoạch đã bàn bạc xong này, đây chính là ưu thế lớn của chúng ta”

“Căn cứ vào lý do này, cuộc sống của chúng ta không thể rối loạn dù chỉ một chút, cứ duy trì bình thường như trước đây!"

“Ừm,ta hiếu rồi”

“Nhưng chuyện này, tuyệt đối không được nói cho sư phụ của ngươi biết..”

Tả Tiếu Đa nghiêm túc nhắc nhở: "Bây giờ Mục sư phụ vẫn có Bạch Hổ Sát chiếu mệnh, là một điểm của trận chiến phía ta, hiện giờ ta không thế xác định được nguồn gốc hung kiếp của nàng, chỉ có thể tạm thời buông trôi bỏ mặc, nhưng bây giờ xem ra sát khí mà nàng gặp phải cũng may là không chí mạng.

“Ta đã cũng đã nhắc nhớ sư phụ rất nhiều lần” Tả Tiểu Niệm buồn rầu nói.

“Bây giờ nhắc nhở cũng đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi."

Tả Tiếu Đa âm trầm, nói: “Tối mai... tất cả mọi thứ đều sẽ kết thúc!”


Tiếng gió bên ngoài càng lúc càng gấp, đặc biệt sau khi qua 0 giờ, sức gi lại tăng mạnh thêm một cấp, đã giật tới cấp 9!

Và sức gió này, đã đặt tới sức gió cực hạn cao nhất mà rất nhiều nhà dân có thể chống đỡ được.

Vô số công trình xây dựng bên ngoại ô, không được kiên cố lầm, đã bắt đầu xuất hiện trạng thái rung lắc, chao động!

Rất nhiều đồ đạc đặt bên ngoài đều bị cưỡng phong "hổi tung đi hết, lượn vòng trên bầu trời thành Phượng Hoàng, rồi không biết rơi xuống nơi nào!

Nhiệt độ, đã từ giây phút này, chính thức giảm xuống dưới 0 độ, cũng chính là thời điểm nhiệt độ thích hợp nhất đế mặc áo bông!

Gió bấc rít gào còn cường bạo hơn trước đây, dường như muốn thối bay đi hết chút nhiệt lượng còn sớt lại giữa trời đất này!

Tả Tiểu Đa bước lên tầng thượng tòa nhà mình ở, mới nhìn thoáng qua, đã lập tức đi xuống.

"Phượng Hoàng chỉ tức đã hoàn toàn rút ra ngoài, tự do bay lượn, ung dung vỗ cánh

Giống như, đang vừa dạo chơi, vừa nhìn ngắm mảnh đất đã sinh ra mình!

Bình Luận (0)
Comment