Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 544

Tả Tiểu Đa suy nghĩ một lát tồi nói: "Trước đây, chị ta từng nói, Cao Võ Tiềm Long Phong Hải không tệ. Hơn nữa bên đó xuất hiện không ít nhân tài, tài nguyên cũng nhiều, cũng có sân thí luyện.. ta muốn đi tới đó.”

“Phong Hải, Tiềm Long..."

Hà Viên Nguyệt chậm rãi nói: “Rất tốt. Rất giống với "rước đây ta từng nghĩ. Phong Hải, tương truyền chính là cố đô của bát triều, như thế, nhất định là có Long Mạch tồn tại Nhưng ngươi phải ghi nhớ..."

“Phàm là nơi có Long Mạch, đều là tâm điểm của đấu tranh”

Giọng nói của Hà Viên Nguyệt rất nặng nề: "Phàm là nơi có Long Mạch, Phượng Mạch, đương nhiên sẽ có Vu Minh mai phục, cũng sẽ có người có Long Mệnh tụ lại, trước giờ luôn luôn là nơi long bản hố cứ, nơi này, cơ hội có rất nhiều, nhưng bên cạnh đó cũng có rất nhiều nguy hiểm”

“Quần long quy tụ, tất có khí vận thôn phệ lẫn nhau.... bất cứ việc gì ngươi cũng phải lưu tâm chú ý, tuyệt đối đừng moi ruột moi gan ra cho người ta thấy hết”

Tả Tiểu Đa ra sức gật đầu: "Ta nhớ rồi!"

“Cuộc chiến giữa Vu Minh và đại lục Tỉnh Hồn, nói đến cùng cũng là khí vận chỉ tranh. Và xung quanh Nhật Nguyệt Quan chính là khí mạch lớn nhất của cả đại lục! Cho nên bên này, thường xuyên diễn ra chiến tranh”

“Nhưng mà, những chỗ khác khó mà đẽ phòng cho được. Vụ Minh thâm nhập vào, cũng là điều dĩ nhiên”

Hà Viên Nguyệt nhẹ giọng nói: “Tương tranh khí vận, khí mạch, long mạch, phượng mạch đều là những vùng ranh chấp. Phàm có tranh chấp, ắt có bí quyết. Câu này của ta rất là vô tình, nhưng tên nhóc ngươi bề ngoài tàn nhẫn, nội tâm đơn thuần, không thể không nhắc."

“Đánh rân không chết, sẽ bị cắn ngược. Nhớ lấy, nhớ lấy"

“Ta nhớ rồi”

“Sau khi ẩn long, nhất định phải đến Cao Võ Tổ Long, chính là vân đoan chỉ địa trong lòng các ngươi, tiến tu trường võ Long Hồn!"

Hà Viên Nguyệt căn dặn: "Tiểu Đa, chuyện này cực kỳ quan trọng đối với số mệnh của ngươi”

“Ta nhớ rồi”

"Ừm..."


“Ngươi được hạng nhất ở trường Cao Võ nào... cũng đừng quên, Nhị Trung thành Phượng Hoàng. Đừng quên, nói với ta một tiếng”

Hà Viên Nguyệt nhẹ nhàng nói: “Đây là chấp niệm của bà Hà, cũng là mơ ước lớn nhất cả đời này..”

“Tuyệt đối đừng để bà Hà thất vọng!”

"Dạ, ta nhớ rồi, vậy ta đi đây!"

Hà Viên Nguyệt chậm rãi nói: "Hôm nay chắc chắn là một ngày tốt!"

Nhìn thấy Tả Tiêu Đa lui ra, Hà Viên Nguyệt nhẩm mắt lại, vẻ mặt hiền dịu.

“Đây... chính là đứa trẻ của Nhị Trung ta..."

“Thật muốn xem thử... những đứa trẻ đó...."

“Nhược Vân à... một đống thư mới gửi đến mấy ngày nay, ngươi bóc ra giúp ta, đọc cho ta nghe... nhưng đứa trẻ này..."

Hà Viên Nguyệt khẽ mỉm cười: "Đây đều là những đứa trẻ trong lòng ta..."

“Vâng”

Hồ Nhược Vân lấy ra ba chồng thư dày cộm, bóc phong thư ở mặt trên cùng ra bất đầu đọc nội dung trong đó.

Đây là thư do học sinh Nhị Trung trên khắp tứ hải bát hoang viết cho Hà Viên Nguyệt. Báo cáo lại thành tích, niềm vui, còn có, một chút bối rối của bản thân trong khoảng thời gian này...

Mỗi khi đọc những lá thư này, Hà Viên Nguyệt luôn cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn.

Tâm trạng của Tả Tiểu Đa thì lại vô cùng nặng trĩu.

Ngay lúc vừa bước xuống lầu thì lập tức gọi ngay cho Cô Lạc Nhạn.

“Sao rồi?”

“Chuẩn bị lên đường bất cứ lúc nào.”

“Sau tám giờ đêm nay, hai Thấn Ảnh dưới trướng của. ngươi chắc chắn phải đến đúng lúc, không được chậm trễ”

“Không thành vấn đề!”

“Trông cậy vào ngươi đấy.”

Tả Tiểu Đa hít thật sâu một hơi

“Vẫn còn... mười một tiếng!”

“Mười một tiếng cuối cùng này, ta vẫn có thế làm chút gì đó?

Tả Tiểu Đa cau mày, đang trăm ngâm nghĩ ngợi, lần lượt suy nghĩ lại sự sắp xếp của mình, liệu đã hoàn hảo, đã không một kẽ hở, hay liệu có còn quên mất gì không.

Mục Yên Yên và Hàn Tùng, còn có đám người Tần Phương Dương cùng nhau tụ họp lại, bàn bạc khấn cấp, giải tán toàn bộ học sinh ở viện Tính Võ thành Phượng Hoàng

Xác định địa điểm đột phá!


Tinh Võ Hồn Tỉnh!

Hôm nay, khó mà tránh khỏi trận đại chiến giữa Tỉnh Hồn và Vu Minh, đổi với phe mình, cần chọn ra một vị trí chiến đấu có lợi, dễ thú khó công!

Tần Phương Dương lập tức phản hồi tin tức lại cho Tả Tiểu Đa.

“Xác định địa điểm đột phá: Tỉnh Võ Hồn Tính!"

“Đã nhận được!"

Tả Tiểu Đa đi tới đi lui trong phòng trọng lực.

“Tinh Võ Hồn Tỉnh, Tỉnh Võ Hồn Tỉnh”

Ngay lúc xác định được địa điểm đột phá, Tả Tiểu Đa nhất thời cảm thấy lòng dạ rối bời, suy nghĩ hỗn loạn chưa từng có, khó mà khống chế.

Và lúc này, gió trong không trung lại càng mạnh lên, đã đạt tới cấp mười rồi!

Hơn nữa sức gió có dấu hiệu tiếp tục tăng mạnh, xu hướng không ngừng gia tăng!

Tiếng gió lúc này cứ như ma quỷ đang gào thét, đang, lộng hành ngang ngược trên bầu trời vô tận!

Vô số cỏ cây rừng núi gần đó, đều bị sức gió làm cho đổ gãy!

Bầu trời thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, trước mắt chỉ còn là mớ hỗn độn!

Trên bầu trời sao, mưa sao băng với tần suất vượt quá sức bình thường, giống như một trận mưa lớn, đổ ập về phía thành Phượng Hoàng.

Nếu đứng trên không, dùng Vọng Khí thuật quan sát, thì sẽ thấy một vùng đất lớn mênh mông, có một con Phượng Hoàng cực lớn màu trắng như tuyết, phô hết dáng vẻ tuyệt đẹp cùng thân hình uyển chuyển của nó đi về phía đông, tồi đi về phía tây, trông bận như vẫn ung dung, thuần khiết vô tà, có vẻ như đang tò mò mọi thứ.

Tùy ý dạo chơi, tự do tự tại.

Và ngay lúc này, nhiệt độ lại càng giảm xuống, đã giảm tới mức âm tám chín độ, đúng là gió lạnh thấu xương, không rét mà run.

Phương Nhất Nặc từ đầu đến cuối đều không truyền tin tức đến, Tả Tiểu Đa đợi mãi tới bảy giờ tối, cũng chẳng hấy tin tức hẳn đâu.

Điều này có nghĩa là, mọi thứ được thực hiện theo. đúng kế hoạch đã được gửi đi trước đó.


Tám giờ tối.

Nhà họ Tả.

Tả Tiếu Đa và Tả Tiểu Niệm ngồi đối diện nhau.

“Ta phải đi tồi” Tả Tiểu Niệm nói.

“Đợi đã” Tả Tiếu Đa nói.

Nói tồi hắn lấy điện thoại ra, rõ rằng là muốn thúc giục

Cô Lạc Nhạn đưa ra xác nhận cuối cùng.

“Không cần thúc giục nữa”

Bên cạnh có người lên tiếng: "Bọn ta đã tới tồi”

Trong phòng khách nhà họ Tả, một giọng nói đột nhiên vang lên.

Sau đó, hai bóng người giống như tự dưng mà có, dần dần xuất hiện.

Hai người con gái.

Đều dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chăm vào Tả Tiểu Đa.

Hai vị Thần Ảnh Hóa Vân đi theo phía sau Cô Lạc Nhạn cũng bất thình lình xuất hiện.

Tả Tiếu Đa đứng dậy, cúi đầu thật sâu: “Chuyện ngày hôm nay, xin trông cây cả vào hai vị!”

Bình Luận (0)
Comment