Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 633

Một đám giáo viên Cao Võ thấy tình hình hiện tại khó xử như vậy, có thể nói là cực kỳ đau đầu.

Nếu cho nghỉ ngơi một ngày rồi mới đánh tiếp vòng sau, vậy rõ ràng chính là không công bằng đối với Nhị Trung thành Phượng Hoàng: người ta rút được phiếu trống, cũng không phải chơi xấu có được!

Căn biết, từ xưa cho tới bây giờ, vận may đều là một phần của thực lực!

Chẳng lẽ ngươi nhất định phải kéo dài thời gian thời gian, làm mất đi ưu thế mà đáng nhẽ ra bọn họ phải được hưởng?

Vậy người ta rút được phiếu trống, còn có ý nghĩa gì nữa?

“Chờ hai đội cuối cùng đánh xong... Nghỉ ngơi bốn tiếng! Ba giờ chiều, bắt đầu đánh vòng vớt”

“Được”

“Gọi hai vị giáo viên dẫn đội của Nhị Trung thành Phượng Hoàng đến, giải thích với bọn họ, hi vọng bọn họ có thể thông cảm."

“Được”

Dù sao, nghỉ ngơi nhiều thêm bốn tiếng, đối với đội rút thăm được phiếu trống vẫn là không công bằng như cũ.


Bởi vì, chỉ căn có đầy đủ tài nguyên, bốn tiếng, đủ khiến người tham chiến phục hồi toàn bộ thực lực như cũ, chí ít thì cũng có thế khôi phục hơn phân nứa.

Nhị Trung thành Phượng Hoàng rất có thể sẽ phải chịu một phần thiệt thòi mà đáng lẽ ra họ không cần phải chịu, chỉ bởi vì thời gian nghỉ ngơi này.

Mà điều vượt khỏi dự đoán của các giáo viên trường Cao Võ chính là, cả giáo viên và thành viên của đội Nhị Trung thành Phượng Hoàng, hoàn toàn không quan tâm tới chuyện này.

“Không có gì. Nghỉ ngơi một chút cũng tốt, chúng ta đánh với một đội đã tàn phế cũng không có ý nghĩa gì, để người ta trò cười”

Mấy người Tả Tiểu Đa rất sảng khoái tiếp nhận, thống khoái đến khiến người khác rất bất ngờ, thậm chí là không thể tin nổi.

Đối với hành động lấy đại cục làm trọng của các thành viên Nhị Trung thành Phượng Hoàng và Tả Tiểu Đa, người của ban tổ chức biểu thị vô cùng vui mừng.

Không tiếc khích lệ bọn họ một phen, chuyện nàyrốt cục cũng được định ra.

Bốn tiếng sau, năm đội bị thua và đội Nhị Trung thành Phượng Hoàng rút được phiếu trống một lần nữa rút thăm, chọn ra ba đội cuối cùng lọt vào danh sách tám đội mạnh nhất.

Nhưng tất cả mọi người cũng không nghĩ là sẽ có bất ngờ gì xảy ra.

Nhị Trung thành Phượng Hoàng binh cường mã tráng, cho tới bây giờ, còn chưa có lăn nào đồng loạt ra tay, mỗi lần đều là một người đánh cả đội đổi thủ

Ngay cả đánh lôi đài sinh tử, cũng chỉ có mình đội trưởng ứng chiến mà thôi.

Có thể nói, đội bọn họ là một đường đi đến bây giờ là dễ như trở bàn tay, vòng đấu này, không ai nghĩ là bọn họ sẽ thua.

Sau bốn tiếng, sáu đội ngũ, rốt cục bắt đầu rút thăm.

Tả Tiểu Đa rút thăm được đội ngũ, không biết nên nói là khéo hay là không khéo nữa, chính là Trú Quân Điếm.

Hai đội trưởng đứng trên đài một hồi, đội trưởng của Trú Quân Điếm và các đội viên của hắn cùng nở nụ cười.

“Chúng ta nhận thua!”

Quyết định này, khiến những người đang chuẩn bị tinh thần xem một trận chiến hay cũng hơi bất ngờ một lát.


Nhất là năm đội ngũ đã đánh thẳng kia, ngay cả cơ hội dưỡng thương đều từ bỏ, tất cả đều lại đây xem so tài; bởi vì mọi người đều biết, Nhị Trung thành Phượng Hoàng chính là đối thủ mạnh mẽ nhất.

Giờ phút này, ngoại trừ là cơ hội tốt nhất để hiểu rõ hư thực của đối phương, nhưng cũng đang cầu khẩn, đội ngũ đối đầu Nhị Trung thành Phượng Hoàng, sẽ làm cho bọn họ bị hao tổn sức lực, tốt nhất là dùng hết khí lực, làm hao mòn đến mức lớn nhất.

Kết quả lại là hai đội ngũ vừa mới bốc thăm xong, Nhất Trung Trú Quân Điếm lại trực tiếp nhận thua!

Giờ khắc này, ba mươi người của năm đội đã chiến thắng, trong lòng cùng giận mắng một câu: mẹ kiếp!

Trong lòng không ngửi chửi thề.

Tả Tiểu Đa cũng là cảm thấy buồn bực không thôi, lập tức nói: “Đa tạ, đa tạ sáu bạn học bên Trú Quân Điếm đã nhường, về sau nếu là có may mắn gặp mặt, nhất định phải kết bạn cùng các ngươi!”

Đội trưởng của Trú Quân Điểm cười ha ha: “Mục tiêu của Trú Quân Điếm chúng ta vốn cũng chỉ mong tiến vào được top hai mươi! Bây giờ đánh đến bây giờ, đã là vượt xa mong đợi! Thật ra nguyện vọng lớn nhất mấy năm này của chúng ta, chính là... đá Nhất Trung Tiềm Long cao cao tại thượng xuống!”

“Bây giờ, chúng ta hữu tâm vô lực, không có cách nào làm được! Vậy chỉ có thể gửi gắm hi vọng lên người của các ngươi! Chúng ta cũng đã quyết định rồi, một trận chiến này, mặc kệ là gặp được ai, chúng ta cũng sẽ không ham chiến, chúng ta, sẽ không làm ảnh hưởng tới chiến lực của đội bạn!”

Hân cười lớn, bắt đầu giới thiệu toàn đội đội viên của mình: "Ta tên Mạnh Trường Quân, đây là phó đội trưởng Hách Hán; đây là hoa khôi của đội ta Chân Phiêu Phiêu, đây là Trương Hạo Nam, đây là Phùng. Quân Thành, đây là Cổ Cuồng”

“Sáu người chúng tai Tất cả đều là gia đình quân nhân, con của quân nhân!"

Sáu người Mạnh Trường Quân đồng thời đứng khép hai chân lại, vậy mà lại chào theo kiểu nhà binh:

“Chúc Nhị Trung thành Phượng Hoàng, thẳng ngay từ trận đầu, đánh bại Tiềm Long!”


Tả Tiểu Đa nghiêm sắc mặt, quát: “Toàn đội tập hợp!”

Nhóm người Lý Thành Long lập tức xếp hàng chỉnh tề, đồng thời hành võ đạo lễ: “Định toàn lực ứng phó! Không phụ nhờ vải”

Mười hai người hành lễ với nhau, cùng nhau cất Tiếng cười to, sau đó Mạnh Trường Quân vung tay lên, mang theo đội viên của mình thong dong rút lui, không thấy chút uể oải nào!

Thế nhưng mà một bên khác, người của năm đội chiến thẳng đều rất khó chịu

Nhất là Nhất Trung Tiềm Long, sắc mặt càng là như cùng ăn pahri sh!t

“Trú Quân Điếm đáng chết!” Sáu người Tiềm Long nhao nhao chửi mắng, trên mặt đã không che giấu chút nào.

Lúc đối đầu với chúng ta, thì người nào người nấy cũng liều mạng đánh, không tiếc đồng quy vu tận, lưỡng bại câu thương, gây ra cho chúng ta tổn thương lớn như vậy, bây giờ đổi đầu người khác, thế mà ngay cả đánh cũng không đánh!

Đám hỗn đản kia, đáng chết!

Xế chiều hôm đó, đã xác định được danh sách của tám đội mạnh nhất.

Xếp hạng như sau, Nhị Trung thành Phượng Hoàng, Nhất Trung Tiềm Long, Nhất Trung Thủy thành, Nhất Trung Dương Lạc, Tam Trung Phong Hải, Nhất Trung Thương Sơn, Nhất Trung Phượng Vĩ, Nhất Trung Long Phúc.

Bình Luận (0)
Comment