Kì Tài Giáo Chủ

Chương 436

Trong số các tân tú Ma đạo, biểu hiện xuất sắc nhất hẳn là thánh nữ Bái Nguyệt Giáo. Đương nhiên mọi người đều không biết rốt cuộc tuổi tác thánh nữ này rốt cuộc bao nhiêu tuổi. Có điều Bái Nguyệt Giáo tuyên bố với bên ngoài, thánh nữ thế hệ này còn chưa trưởng thành, vậy chắc tuổi tác cũng không lớn.

Ngoại trừ Bái Nguyệt Giáo ra, biểu hiện mắt mắt nhất là Diệp Thiên Tà.

Bản thân hắn có lực lượng vô song, cầm Huyết Giao Thương trong tay đánh đâu thắng đó, võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên hầu như không ai chống được ba đòn của hắn.

Khi đánh tan đối thủ, Diệp Thiên Tà vô thức nhìn sang phía Sở Hưu. Dù sao trước đó trong Ma Đạo Hội Minh, hắn từng vô tình giao thủ với Sở Hưu, chẳng qua lúc đó chỉ là thăm dò, hai bên không dùng thực lực chân chính. Cho nên lúc này Diệp Thiên Tà cũng muốn xem xem rốt cuộc "Lâm Diệp" này mạnh tới mức nào.

Có điều khi thấy Sở Hưu đang giao thủ kịch liệt với Tuệ Chân ở phía xa, Diệp Thiên Tà lại nhíu mày. Lâm Diệp này rốt cuộc từ đâu chui ra, không ngờ lại có thể chọi cứng với hòa thượng Đại Quang Minh Tự tới mức này. Mặc dù chỉ là một lão hòa thượng nhưng dù sao. cũng là võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất của Đại Quang Minh Tự, điều này khiến Diệp Thiên Tà cảm thấy chút áp lực. 

Hăn là tuấn kiệt tỉnh nhuệ mà Tà Cực Tông bí mật bồi dưỡng, có thể nói Tà Cực Tông nghiêng toàn bộ tài nguyên vào người hắn, chỉ mong hắn quật khởi.

Trên thực tế bản thân Diệp Thiên Tà cũng nghĩ như vậy, hắn thấy thế hệ trẻ của Ma đạo nên tôn hắn làm chủ, mục tiêu của hắn là những người như Phương Thất Thiếu, Trương Thừa Trinh.

Chỉ tiếc lần này vừa đi ra khỏi Tà Cực Tông hắn đã phải chịu đả kích.

Đầu tiên là trong Ma đạo xuất hiện một Lâm Diệp không nhìn ra sâu cạn, còn cả thánh nữ của Bái Nguyệt Giáo, thực lực cũng thâm sâu khó lường.

Bên phía Chính đạo, Trương Thừa Trinh cùng Tông Huyền đều không tới, nhưng Phương Thất Thiếu xếp hạng ba lại có thực lực vô cùng kinh khủng. Tối thiểu khi Diệp Thiên Tà chưa bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất, hắn cũng không có dũng khí động thủ với Phương Thất Thiếu.

Lắc đầu, Diệp Thiên Tà vứt những cảm xúc vô dụng đó sang một bên.

Dùng thân người tu luyện công pháp của hung thú, Diệp Thiên Tà hắn có thể nói là người độc nhất vô nhị trên giang hồ, hắn tin rằng tương lai của mình chắc chắn không chỉ có vậy. Giờ hắn không đánh nổi đám người Phương Thất Thiếu, nhưng tương lai đám người này chắc chắn sẽ bị hắn giãm dưới chân! 

Lúc này Sở Hưu không biết suy nghĩ trong lòng Diệp Thiên Tà, y còn đang giao thủ kịch liệt với Tuệ Chân. Lão hòa thượng này mặc dù đã già nhưng vẫn giữ lại được chiến lực hết sức cường đại. Cánh tay khô gầy kia đánh ra vẫn tạo nên uy thế phá sông dời núi!

Cảm nhận được sát ý lạnh lẽo trên người Sở Hưu, Tuệ Chân cười lạnh nói: “Lão nạp đời này diệt trừ vô số hung đồ tà ma như ngươi, không biết bao nhiêu cao thủ Ma đạo nổi danh đã lâu cũng chết dưới tay ta. Tên tiểu tử Ma đạo nhà ngươi cũng đòi giết ta? Năm mơ giữa ban ngày!”

Dứt lời, cương khí phật quang quanh người Tuệ Chân lại bộc phát, một hư ảnh kim cương bốn tay hai mặt mơ hồ ngưng tụ phía sau hắn.

Trong hư ảnh Kim Cương này mặt đầu tiên là Nộ Mục Kim Cương, hung ác bạo ngược. Mặt còn lại lại là Bồ Tát trang nghiêm từ bi rộng lượng, buồn thay cho cả thiên hạ.

Đây mới là chân lý của Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh, tâm địa Bồ Tát, thủ đoạn Kim Cương.

Giết một người mà cứu mười người, Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh chỉ vì cứu người chứ không phải giết người, nếu rơi vào trong lửa giận sân niệm, đó là rơi xuống hạ thành, càng dễ tẩu hỏa nhập ma.

Kim Cương Viện nhiều người nhất trong Lục Đại Võ Viện của Đại Quang Minh Tự nhưng thực lực lại không phải mạnh nhất, nguyên nhân chính là do mặc dù tăng nhân Kim Cương Viện giai đoạn trước tiến cảnh tương đối nhanh, nhưng võ giả thật sự lĩnh ngộ được chân lý của Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh đã ít lại càng ít.

Giờ thủ tọa Kim Cương Viện Hư Ngôn lĩnh ngộ đường, của Tuệ Chân thật ra cũng lĩnh ngộ, nhưng hắn lĩnh ngộ đã hơi muộn, thọ nguyên đã sắp cạn, khí huyết suy bại, đã không còn tư cách xung kích lên tông sư võ đạo.

Phật quang bừng lên trên Kim Cương hai mặt, uy áp. mạnh mẽ ập tới, theo từng quyền của Hư Ngôn đánh ra, Kim Cương hai mặt cũng ngưng tụ thành từng thế chưởng bằng cương khí, liên tục đánh về phía Sở Hưu.

Tuệ Chân đột nhiên bộc phát ra uy thế kinh người, thân hình Sở Hưu nhanh chóng thối lui, tay niết ấn quyết, phía sau hiện lên một bóng phật mơ hồ mông lung khiến người ta không cách nào nhìn rõ tướng mạo nhưng lại cho người ta cảm giác vô cùng to lớn, dung nạp vạn vật.

Đại Kim Cương Thần Lực, Hải Nạp Bách Xuyên Tướng!

Công kích liên miên cuồng bạo của Tuệ Chân đều bị Hải Nạp Bách Xuyên Tướng của Sở Hưu dung nạp, chỉ có điều pháp tướng này Sở Hưu còn chưa thuần thục, năng lực phòng ngự còn lâu mới sánh được với Độc Cô Ấn, chỉ giữ được một hồi đã bị Tuệ Chân triệt để đánh tan. 

Có điều như vậy đã đủ rồi. 

Ngay trong khoảnh khắc này, Sở Hưu đã ngưng tụ ma khí của bản thân tới cực hạn, Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền dung nhập ma khí ngập trời, theo thế quyền của Sở Hưu đánh ra, quanh người y thậm chí vang lên một tiếng gầm của ma thần như thật như ảo

Một quyền này đánh xuống, ma khí sát khí ãm ầm bộc phát, phật quang bị xé tan, Kim Cương hai mặt sau lưng Tuệ Chân lập tức sụp đổ.

Nhưng vậy còn chưa hết, sau lưng Sở Hưu lại hiện lên một hư ảnh Minh Vương trợn mắt, thủ ấn cương khí ầm ầm đánh ra, trực tiếp đánh bay Tuệ Chân, khiến hắn lần đầu phun ra một ngụm máu tươi.

Trấn Ngục Minh Vương Tướng!

Ánh mắt Tuệ Chân lộ vẻ kinh hãi: “Đây là công pháp. Phật môn ta! Ngươi rốt cuộc là ai?”

Thật ra trước đó khi Sở Hưu vừa động thủ, Tuệ Chân đã phát một chút vết tích công pháp Phật môn trên người người trước mặt.

Đại Kim Cương Thần Lực mặc dù chủ tu khí lực bản thân, có điều vẫn kèm theo dấu tích của Phật môn, đương nhiên Tuệ Chân phát hiện được.

Có điều Sở Hưu lại vận dụng Ma La Kim Cương Tướng, khiến cho Tuệ Chân vô thức nghĩ rằng Sở Hưu là người của Đệ Lục Thiên Ma Tông. Tới giờ y vận dụng Trấn Ngục Minh Vương Tướng, Tuệ Chân mới xác đinh, Sở Hưu này rõ ràng tu luyện công pháp Phật môn! 

Thân hình Sở Hưu như làn gió, ma khí mãnh liệt, sát ý bùng nổ, vừa điên cuồng tấn công vừa nói: “Ta đã nói rồi, xuống dưới mà hỏi Phật Tổ! Có điều bên dưới có vẻ không có Phật Tổ, ngươi đi hỏi Địa Tạng Vương cũng được, đều là người trong Phật môn, tin răng hắn sẽ vui lòng giải đáp cho ngươi!”

Tuệ Chân bị Sở Hưu đánh cho từng bước lui lại phía sau, nội phủ chấn động, máu tươi không ngăn nổi tràn ra từ khóe miệng.

Hành động này của Sở Hưu coi như ức hiếp người già, không ngừng tiêu hao lực lượng và khí huyết của đối phương, đối với võ giả sắp hao hết tuổi thọ như Tuệ Chân, như vậy sẽ càng đánh càng yếu.

Có điều Sở Hưu lại không thấy tội lỗi gì. Trước nay y không coi những thứ như tôn nghiêm võ đạo ra gì. Đối với y, võ đạo chẳng qua chỉ là một thủ đoạn giết địch mà thôi, thắng đứng, chết nằm ngửa. Chỉ cần giải quyết được kẻ địch trước mắt, trước nay Sở Hưu không từ thủ đoạn. 
Bình Luận (0)
Comment