Kì Tài Giáo Chủ

Chương 973

Bất kể năm trăm năm trước hay hiện tại, đại tông sư luyện khí vẫn cực kỳ thưa thớt, mỗi người đều cực kỳ tôn quý.

Ngày trước Côn Luân Ma Giáo đương nhiên có năng lực tự chế tạo binh khí, có điều cho dù vậy cũng chỉ có ba đại tông sư luyện khí mà thôi, không đủ dùng.

Sở Hưu không để ý tới Lục Giang Hà, y chỉ cung kính chắp tay với Mạc Dã Tử nói: “Đa tạ Mạc Dã Tử đại sư.”

Có nhiều thú giúp đỡ là tình cảm, không giúp là bổn phận, nhưng ân tình này Sở Hưu cũng ghi nhớ.

Mạc Dã Tử đại sư cười ha hả khoát tay một cái nói: “Chuyện này không cần nhiều lời. Ta luyện khí chỉ nhìn người. Sở Hưu ngươi phù hợp với yêu cầu của ta, nếu có ý tưởng thích hợp cho dù ngươi không có vật liệu, không nhờ ta, ta còn chủ động luyện khí cho ngươi nữa là.

Huống hồ sau khi chế tạo lại Thiên Ma Vũ cho ngươi, trình độ của lão phu về mặt luyện khí lại có tiến bộ. Không ngờ ta tới tuổi này rồi còn có đột phá, ta nên cám ơn Sở tiểu hữu ngươi mới phải."

Đúng lúc này Lạc Phi Hồng lại đi vào phòng khách, thấy Sở Hưu đang ở đây lập tức hưng phấn nói: “A, lại gặp ngươi rồi. Vừa hay vừa hay, kể cho ta về Đại chiến chính ma chút đi." 

Lần này Lạc Phi Hồng tới là để lấy binh khí nhờ Mạc gia chế tạo lần trước, không ngờ lại vừa vặn gặp Sở Hưu.

Lúc này giọng nói của Lục Giang Hà lại vang lên trong lòng Sở Hưu: “A, thật không ngờ, tiểu tử nhà ngươi cũng thật đào hoa.

Con bé này căn cốt thượng thừa, tướng mạo càng cao quý không tả nổi.

Có phượng bay tới, không phải ngô đồng chẳng dừng chân.

Nếu con bé này gả cho ai, người đó sẽ có số mệnh Chân Long Thiên Tử, tương lai chắc chắn sẽ làm được chuyện lớn.”

Sở Hưu vuốt mũi, Lục Giang Hà còn biết làm thầy tướng cơ à? Có điều hắn xem tướng rõ ràng là không chuẩn rồi.

Phượng là trống, hoàng mới là mái.

Lạc Phi Hồng dựa vào bản thân cũng tự dựng được nghiệp lớn, cần gì tới người khác.

Không quan tâm tới Lục Giang Hà, Sở Hưu kinh ngạc hỏi: “Đại chiến chính ma lớn như vậy, ngươi không tới xem náo nhiệt à?"

Lạc Phi Hồng vẻ mặt uể oải đáp: “Ta cũng muốn tới xem, có điều ta chỉ có chút thực lực như vậy, không có chỗ dựa cũng dám tới, khéo chết thế nào còn không biết.

Nghe nói Trần Thanh Đế tới xem náo nhiệt thôi cũng bị người ta tìm tới cửa hỏi rõ lập trường. Chút thực lực này của ta tốt nhất là ngoan ngoãn nghe tin tức từ chỗ Phong Mãn Lâu đi.

Có điều ngươi còn đích thân tới chắc chắn biết rõ hơn trong tin tức rồi. Kể rõ lại cho ta đi, trận chiến đó rốt cuộc ra sao?"

Sở Hưu lắc đầu nói: “Mặc dù ta là người tham gia nhưng trong lúc giao chiến ta chỉ nhớ tình hình giao thủ của mình, làm gì có thời gian quan sát nơi khác? Tin tức của Phong Mãn Lâu đương nhiên phải toàn diện hơn ta rồi.”

Có điều mặc dù nói vậy, Sở Hưu vẫn kể lại mọi chuyện cho Lạc Phi Hồng.

Sau khi nghe xong, bên phía Mạc gia cũng đã đem binh khí mà Lạc Phi Hồng nhờ rèn đúc tới. Lạc Phi Hồng vừa định dị, lại đột nhiên nhớ ra điều gì đó quay sang hỏi: "Đúng rồi, Việt Nữ Cung định tổ chức Nghênh Kiếm Đại Hội đấy, có mời ngươi không? Lã huynh cũng sẽ tham gia, thậm chí còn trở thành người tẩy lễ trong Nghênh Kiếm Đại Hội, trở thành người ngoài duy nhất trong mấy trăm năm nay thay thế đệ tử Việt Nữ Cung trở thành người tẩy lễ cho Thiên Kiếm.”

Lạc Phi Hồng nói xong vỗ đầu một cái nói: “Suýt nữa quên mất, với thân phận hiện tại của ngươi, lại vừa đánh một trận Đại chiến chính ma xong, cho dù Việt Nữ Cung không tham gia Đại chiến chính ma cũng chẳng mời ngươi."

Sở Hưu nghi hoặc: “Nghênh Kiếm Đại Hội nổi tiếng lắm sao?"

Lạc Phi Hồng cũng biết Sở Hưu có hơi ngu ngốc đối với một số kiến thức thông thường trên giang hồ, cho nên lập tức giải thích: “Đây là truyền thống của Việt Nữ Cung, cũng là một trong những thủ đoạn ẩn giấu của Việt Nữ Cung.

Ngươi cũng biết đấy, thực lực Việt Nữ Cung lúc mạnh lúc yếu.

Khi Việt Nữ Cung mạnh đương nhiên không cần phải nói, nhưng khi Việt Nữ Cung yếu, ngươi có biết các nàng dùng cách gì chống chọi không?”

Điểm này Sở Hưu cũng từng lấy làm lạ, bởi vì thực lực Ngũ Đại Kiếm Phái thường khá mạnh, đặc biệt là Tọa Vong Kiếm Lư cùng Phong Vân Kiếm Trủng, hai tông môn này cũng hay giấu tài nhất.

Tàng Kiếm Sơn Trang lại yếu hơn một chút, nhưng ưu thế duy nhất của Tàng Kiếm Sơn Trang không ở người mà là ở những thanh trường kiếm thần binh mà bọn họ tích lũy được.

Còn về Việt Nữ Cung ư, trừ Việt Nữ Kiếm Điển lúc mạnh lúc yếu của các nàng, Sở Hưu thật sự không nghĩ ra các nàng còn thủ đoạn gì.

Không đợi Sở Hưu trả lời, Lạc Phi Hồng đã nói tiếp: “Thủ đoạn chân chính của Việt Nữ Cung thật ra là một kiếm hồn truyền thừa từ thời thượng cổ, tên là Thiên Kiếm.

Mỗi trăm năm Việt Nữ Cung lại tổ chức Nghênh Kiếm Đại Hội một lần, chọn ra một đệ tử thiên phú xuất sắc nhất được kiếm hồn tẩy lễ, khắc sâu thêm lĩnh ngộ về kiếm ý.

Sau đó Việt Nữ Cung cũng nhận được tán thành của kiếm hồn, được kiếm hồn của Thiên Kiếm che chở trăm năm, thậm chí ba mươi năm đầu tiên cung chủ Việt Nữ Cung còn có thể điều khiển kiếm hồn.

Cho nên ba mươi năm sau Nghênh Kiếm Đại Hội là lúc Việt Nữ Cung mạnh nhất!”

Sở Hưu lấy làm lạ: “Vậy sao Việt Nữ Cung lại để Lã huynh tham gia tẩy lễ của Thiên Kiếm? Hắn có dùng kiếm đâu, lĩnh ngộ kiếm ý có tác dụng gì?” 

Lạc Phi Hồng lắc đầu nói: “Cái này ta không biết, có điều ta nghe nói kiếm hồn của Thiên Kiếm yêu cầu cực kỳ khắt khe. Kẻ tham gia tẩy lễ nhất định phải dưới bốn mươi tuổi, thực lực phải thật mạnh, lý giải đối với võ đạo cũng phải thật sâu sắc.

Vạn nhất nếu có điểm nào đó hơi yếu, có thể sẽ khiến kiếm hồn tức giận khiến tới tẩy lễ thất bại, Việt Nữ Cung mất đi trăm năm che chở của kiếm hồn, đây sẽ là đại nạn đối với Việt Nữ Cung.

Nữ nhân Nhan Phi Yên kia mặc dù thực lực không yếu nhưng so vẫn kém hơn nhiều so với Lã Phụng Tiên, có lẽ Việt Nữ Cung làm vậy cũng là để chắc chắn hơn?”

Nói đến đây, Lạc Phi Hồng đột nhiên cười hai tiếng nói: “Huống chỉ đối với Việt Nữ Cung, Lã huynh là người mình” . Sau khi lĩnh ngộ kiếm ý hắn không dùng thì có thể dạy cho Nhan Phi Yên. Người ta ân ân ái ái, đương nhiên không phân chia rõ ràng làm gì."

Sở Hưu hiểu ra gật nhẹ đầu, có điều y luôn cảm thấy có vẻ không đúng.

Lúc này giọng nói của Lục Giang Hà lại vang lên: “Tiểu tử, tên Lã Phụng Tiên kia là bằng hữu của ngươi à?”

Sở Hưu âm thầm nhíu mày nói: “Đúng, thì sao?”

Lục Giang Hà cười hắc hắc nói: “Bằng hữu của ngươi sắp gặp xui rồi, kiếm hồn Thiên Kiếm cái quái gì chứ, chẳng phải chỉ là một con hồ ly thối ư? Thứ này lại bị Việt Nữ Cung nhận được, tiện nhân đi cùng hồ ly tinh, đúng là xứng đôi.”

“Nói rõ hơn chút đi, rốt cuộc là chuyện gì?” 

Lục Giang Hà nói: “Đầu tiên ngươi hỏi con bé này xem, cái trò tẩy lễ Thiên Kiếm bỏ đi này có phải bắt đầu từ năm trăm năm trước không? Hóa thân kiếm hồn có phải có hình dáng cửu vĩ hồ không?”

Sở Hưu hỏi Lạc Phi Hồng xong, Lạc Phi Hồng lấy làm lạ nhìn Sở Hưu.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website



Bình Luận (0)
Comment