Tiếp tục chọn bài hát của lão Hứa (Hứa Tung)!
Sở Từ vừa mới ra mắt, phong cách âm nhạc không thể nào quá đa dạng, tốt nhất là cứ tập trung vào nhạc cổ trang là được.
Cũng may lão Hứa không chỉ có một bài cổ trang.
“Tích Tích!”
Hệ thống rất nhanh đã hoàn thành đỉnh chế: [ Chúc mừng chủ nhân đã nhận được bài hát « Lư Châu Nguyệt »!
Dịch giả: Á á á, bài nay trên tiktok nổi á, còn hay nữa, trời ơi.
Wow, vậy mà lại là bài hát này?
Bài hát này được thu âm trong album solo thứ hai của Hứa Tung có tên « Tầm Vụ Khải Kỳ », « Lư Châu Nguyệt » xem như là tác phẩm chủ đề của album thứ hai này, vừa phát hành rất hot, hô phong hoán vũ trên bảng xếp hạng các bài hát, còn được dùng cho douyin, tiktok, độ lan tỏa mạnh nhất lúc đó.
1143 chữ
Chương 157: Cái điện thoại thứ baChất lượng so với « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » trước đó cũng không kém chút nào.
Lâm Trí Bạch rất hài lòng.
Hiện tại hắn cũng đã rút ra được kinh nghiệm.
Lấy Sở Từ mà nói, phong cách bài hát có thể thay đổi, nhưng phải từng bước từng bước một.
Ví dụ như giai đoạn trước có thể tận lực làm trước tác phẩm của Hứa Tung, dù sao rất nhiều bài hát của người này, đều được sinh ra để leo lên bảng xếp hạng.
Dù sao phong cách ba tác phẩm trước mắt của Bạch Đế cũng không có hệ thống gì, chỉ cần không quá thái quá là được, dù sao cũng không cần tự bản thân hát, có thể giải thích là “Vì ca sĩ XX mà sáng tác riêng”
“Bài « Lư Châu Nguyệt » này tháng sau sẽ phát hành”
Chủ yếu là để cho Sở Từ có thêm một lượng fan hâm mộ.
Bất quá nói đến fan hâm mộ, Sở Từ còn chưa tạo tài khoản Cực Quang.
Vốn là muốn chờ công ty âm nhạc làm xong rồi mới làm, nhưng hiện tại Sở Từ vẫn đang xu hướng tìm kiếm, nếu có tài khoản Cực Quang thì có thể thu về không ít fan hâm mộ.
Nghĩ đến đây.
Lâm Trí Bạch lập tức bảo Giang Thành đi tạo tài khoản.
Giang Thành cười nói: “Hôm nay vừa lên xu hướng tìm kiếm ta đã lập xong tài khoản, buổi trưa hoàn thành xác minh, ta đem tài khoản cùng mật khẩu gửi cho ông chủ, chú ý ngàn vạn lần đừng đăng nhầm, nếu không thì toang đấy…”
“Ngươi nghĩ ta ngốc đến mức đó sao?
Ba cái áo giáp làm sao có thể ngốc đến mức nhầm lẫn.
Giang Thành suy nghĩ một chút thì thấy cũng đúng, hắn chưa từng thấy qua người nào cẩn thận hơn Lâm Trí Bạch.
Tài khoản mật mã rất nhanh được chuyển đến, những chuyện này Giang Thành dường như luôn đi trước Lâm Trí Bạch một bước.
Điều này càng làm cho Lâm Trí Bạch cảm thấy đã tìm được một người đại diện vô cùng đáng tin cậy cho Côn Bằng.
Sau khi dùng máy tính phòng ngủ đăng nhập vào tài khoản Cực Quang của Sở Từ, Lâm Trí Bạch phát hiện fan hâm mộ đã vượt con số ba mươi nghìn..
Hẳn là nhờ vào công lao của xu hướng tìm kiếm, còn có ưu thế của ca sĩ ăn mày, dù sao bản thân Lâm Trí Bạch cũng là ca sĩ.
Nhưng mà nếu so sánh thì Bạch Đế thì vẫn chưa bằng Sở Từ trong mảng này.
Vì sao mà tài khoảng của Bất Dạ Hầu và Sở Từ lại có thể thu hút nhiều fan hâm mộ hơn Bạch Đế.
Đúng là thiệt thòi cho tiền bối.
Lâm Trí Bạch chửi bới, sau đó dùng tài khoản của Sở Từ, chuyển tiếp video quảng cáo về tuyết rơi ở khu thắng cảnh Tây Hồ, kèm theo vài chữ “Tuyết thật đẹp”
Chỉ dùng mấy chữ đơn giản.
Tất nhiên Lâm Trí Bạch làm điều này là có chủ ý.
Tài khoản của Bạch Đế đăng tải nội dung quá văn nghệ văn gừng.
Lâm Trí Bạch cũng không thể để Sở Từ cũng làm vài câu thơ, rất dễ khiến người ta sinh ra sự liên tưởng, đơn giản thẳng thắn một chút sẽ tốt hơn.
Từ điểm này mà nói, Lâm Trí Bạch thật sự rất cẩn thận.
Càng cẩn thận hơn, Lâm Trí Bạch đã bắt đầu đăng nhập vào ứng dụng mua hàng trực tuyến mua một chiếc điện thoại mới.
“Màu hồng đi”
Lâm Trí Bạch hiện tại có hai cái điện thoại, một trắng một đen.
Điện thoại di động màu trắng là máy chính của Lâm Trí Bạch, dùng để đăng nhập tài khoản của Bạch Đế.
Điện thoại di động màu đen chuyên dùng để đăng nhập vào tài khoản Bất Dạ Hầu, dù sao phong cách của áo giáp này chính là đen tối mà.
Về phần điện thoại di động màu hồng muốn mua tiếp theo, là muốn dùng để đăng nhập vào tài khoản Sở Từ, như vậy ba điện thoại di động liền phân biệt tương ứng với ba cái áo giáp.
Hoàn toàn không có khả năng dùng sai tài khoản.
Hoặc có thể nói là chỉ cần không bị mù màu, sẽ không có khả năng nhầm lẫn.
Sau khi đặt hàng thành công, Lâm Trí Bạch nhìn nội dung ở khu vực bình luận của Sở Từ, quả nhiên đều là bình luận trêu chọc.
“Xu hướng tìm kiếm đã mang ta đến đây”
“Hãy chỉ cho ta cách gọi tuyết rơi đi!”
“Chúc mừng ngươi đạt được vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng, công lao của trận tuyết rơi này rất lớn nha!”
“Sở Từ là tên thật sao?”
“Vì sao lại đặt tên là Sở Từ?”
“Ngươi có phải có một người anh trai gọi là Thi Kinh phải không?”
“Thích nhất là “Đoạn Kiều Tàn Tuyết”, nhạc sĩ Sở Từ khi nào mới phát hành bài hát mới?”
“Người yêu thích nhạc cổ trang đến để báo danh, thích giọng hát của Sở Từ!”
“Toàn bộ người yêu thích âm nhạc cổ trang đều đang đợi tác phẩm mới của nhạc sĩ Sở Từ!”
“Tên bình luận lầu trên, ta đã từng nhìn thấy ở tài khoản của Bạch Đế, hắn nói những lời giống nhau như đúc, chỉ là đổi Sở Từ thành Bạch Đế”
Lâm Trí Bạch bật cười.
Hắn tự nhiên cũng ở chỗ Bạch Đế xem được bình luận tương tự.
Giới yêu thích nhạc cổ trang hiện tại hình như đặc biệt chú ý đến Bạch Đế và Sở Từ, ước chừng trước mắt chỉ có Bạch Đế cùng Sở Từ mới có thể đưa âm nhạc cổ trang lên một trình độ nhất định.
Không biết sau này các bài hát quốc ca xuất hiện, mọi người còn có thể phân loại nó vào thể loại nhạc cổ trang không?
Không trả lời bình luận, Lâm Trí Bạch trực tiếp đăng xuất khỏi tài khoản.
Đương nhiên cũng xuất phát từ sự cẩn thận của Lâm Trí Bạch, tuy rằng không có khả năng đó…
Lỡ như có ai đó dùng máy tính của hắn?
Vậy chẳng phải là thấy được tài khoản của Sở Từ sao?Dù sao cẩn thận thêm một chút cũng không có gì sai.
Mà ngay khi Lâm Trí Bạch chuẩn bị rửa mặt đi ngủ, ca ca gọi điện thoại tới, giọng nói có chút hưng phấn.
“Ngày mai sẽ bắt đầu diễn tập Gameshow, ngươi có muốn đến đó xem thử không!”
1120 chữ
Chương 158: Phỏng tay trên ba gã khổng lồCa ca tìm Lâm Trí Bạch là chuyện rất bình thường, bởi vì cả ba người Lâm Hi, Lâm Thắng Thiên và Lâm Trí Bạch đều ra sức vì Gameshow này, danh sách ca sĩ tham gia là bọn họ cùng nhau thảo luận.
“Được”
Lâm Trí Bạch mở miệng nói: “Vậy ta dành chút thời gian qua đó xem một chút.
Chủ yếu là để đề phòng bất trắc, phải xác nhận Gameshow này cùng không có quá nhiều khác biệt so với kiếp trước, tuy rằng hắn đã viết rất rõ ràng trong kế hoạch.
Ngày hôm sau, bảng xếp hạng mùa giải lúc này vẫn vô cùng hot, « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » vẫn đang ở vị trí thứ hai.
Buổi tối sau khi tan học, Lâm Trí Bạch bắt xe đến Thần Thoại Entertainment, ở dưới đài yên lặng xem diễn tập Tôi Là Ca Sĩ ”
Sau khi diễn tập xong.
Lâm Trí Bạch nhẹ nhàng thở phào.
Ca ca quả nhiên nghiêm khắc dựa theo yêu cầu kế hoạch của Lâm Trí Bạch để sản xuất Gameshow, tuy rằng chỉ là diễn tập, nhưng cũng có thể thấy được rất nhiều thứ.
“Cảm giác thế nào?”
Lâm Thắng Thiên rất hài lòng với hiệu quả diễn tập của chương trình, hắn càng ngày càng cảm thấy tiết mục này có thể thành công!
“Ổn”
Ý của Lâm Trí Bạch là khen: “Gameshow này rất lợi hại.
Mặc dù Lâm Trí Bạch cũng không biết lời này là khen Lâm Thắng Thiên hay tự khen bản thân.
Ca ca lại bắt đầu giảng giải sau khi Gameshow này phát sóng đại khái là đạt được hiệu quả gì, Lâm Trí Bạch chỉ có thể tiếp tục nghe cho có lệ, khi hắn nhận được kế hoạch, đã được hệ thống đem toàn bộ thông tin nhét vào đầu.
Có thể nói:
Các thông tin của kiếp trước về « Tôi Là Ca Sĩ » như là lượt “xem”, các khó khăn trong quá trình hậu kỳ, phải làm gì để tăng độ hot… Lâm Trí Bạch còn hiểu rõ hơn ca ca.
“Để ta đưa ngươi về”
Lâm Thắng Thiên lái xe đưa Lâm Trí Bạch về nhà, chỉ là trên đường đi không ngừng lằn nhằn luôn miệng bên tai. Nói là cái gì lúc trước hắn tìm người xem qua buổi diễn tập, những người này đối với chương trình hài lòng đến mức nào vân vân, Lâm Trí Bạch lại chỉ quan tâm một vấn đề.
“Vậy khi nào có thể phát sóng được?”
“Thời gian cụ thể còn chưa xác định, chúng ta còn chưa bắt đầu chính thức thu âm, bất quá có thể khẳng định đang phát sóng trên trang web Thần Thoại”
“Ừm.”
Lâm Trí Bạch cảm thấy việc này không ngoài ý muốn.
Trang web của Thần Thoại ai nghe qua cũng đều biết.
Trang web video của Tập đoàn Thần thoại.
Trang web video này đứng đầu về số lượng người dùng ở Tần Châu, Nathan và Thiên Quang không có nhiều thành công thể loại giải trí web video.
Không có cách nào khác.
Thần Thoại mới là người đứng đầu thật sự trong ba gã khổng lồ.
Hầu hết các mảng khác, Thiên Quang và Nathan không thể nào đấu lại Thần Thoại.
Không chừng « Bão Lửa » đến lúc đó cũng sẽ phát sóng trên trang web video của Thần Thoại, về phần đài truyền hình có thể đồng bộ phát sóng online hay không thì không rõ ràng lắm.
Sau khi Lâm Thắng Thiên trở về, Lâm Trí Bạch rửa mặt nghỉ ngơi.
Mấy ngày kế tiếp, sức ảnh hưởng của xu hướng tìm kiếm đã dần giảm xuống.
Bất quá « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » vẫn kiên cường như cũ, không ngừng thu hẹp chênh lệch với vị trí thứ nhất. Ngày hai mươi sáu tháng mười hai.
Tám giờ sáng, bảng xếp hạng mùa giải.
Vị trí đầu tiên « Tháng Mười Hai » lượt tải về 18 087 687 Vị trí thứ hai « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » lượt tải về 17 905 438 Mười hai giờ trưa.
Vị trí đầu tiên « Tháng Mười Hai » lượt tải về 18 097 612 Vị trí thứ hai « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » lượt tải về 18 005 438 Buổi chiều.
Bốn giờ.
Giang Thành nín thở nhìn theo « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » vượt qua vị trí số một, trở thành quán quân mới của mùa giải.
“Thắng rồi!”
Giang Thành giống như đã chứng kiến lịch sử, hét lên trong công ty, tuy công ty chỉ có một mình hắn, tuy rằng thời gian này lệch so với dự tính của hắn hai tiếng đồng hồ, nhưng tất nhiên điều này không quan trọng.
Cùng lúc đó.
Các nhóm chat lớn trong giới cũng nhao nhao chia sẻ ảnh chụp màn hình « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » giành được vị trí quán quân.
“Vị trí thứ nhất và thứ hai đã đổi chỗ…”
“Bài hát đầu tiên đã có thể đánh bại một vị ca hậu sao?”
“Bạch Đế! Sở Từ! Hai người mới này đúng là những tên yêu nghiệt nghịch thiên!”
“Ta lại có chút cảm giác được giới âm nhạc Tần Châu chúng ta, hình như thật sự đã có điều gì đó thay đổi?”
“Làm gì có thay đổi gì, ngươi bị nguà.
“Ba gã khổng lồ mới là kẻ thống trị của ngành âm nhạc tại Tần Châu, thậm chí là toàn bộ ngành giải trí Tần Châu”
“Ta lại cảm thấy được Sở Từ này, đã tìm được điểm yếu của ba gã khổng lồ! Hắn rõ ràng đã phỏng tay trên với ba gã khổng lồ!”
Có người vừa ra mắt đã đạt đỉnh vinh quang, sau đó lại như một tia pháo hoa tỏa sáng, rồi chìm vào bóng tối.
Có người vừa ra mắt đã đạt đỉnh vinh quang, sau đó lại xây nhà trên đỉnh vinh quang ở luôn trên đó. Người trong ngành đều tò mò, bài hát đầu tiên Sở Từ Xuất ra đã giành được quán quân bảng xếp hạng mùa giải, sau này sẽ trở trường hợp đầu tiên hay trường hợp thứ hai?
Đó là ngày hai mươi sáu tháng mười hai.
Blue Star đang ở giữa năm 2000.
Đương nhiên không thể so sánh Blue Star của hiện tại và năm 2000 của Địa Cầu ở kiếp trước, dù sao cũng là hai thế giới song song nên sẽ không giống nhau, nhưng Blue Star năm 2000 đã xuất hiện hai người mới.
1203 chữ
Chương 159: Lâm Trí Bạch vào cuộc chơiBạch Đế.
Sở Từ.
Gây ấn tượng sâu sắc với nhiều người trong ngành.
Nhất là Sở Từ, nếu nói hắn phỏng tay trên của ba gã khổng lồ vào năm 2000 cũng không phải là sai.
Chỉ vì:
Top mười bảng xếp hạng mùa giải Blue Star trong những năm gần đây đã được chia phần bởi ba gã không lồ, rất ít nhạc sĩ bên ngoài có thể chen chân vào mẫu đất đã được chia phần này.
Về phần vị trí đầu tiên?
Không nói đến những Khúc Đa cá biệt chơi trò nhảy dù, trên cơ bản hoặc là Thiên Quang hoặc là Nathan hoặc là Thần Thoại!
Sở Từ là người xuất thân không thuộc về ba gã khổng lồ đầu tiên trong hai năm gần đây, nhưng cuối cùng lại giành được vị trí quán quân tên bảng xếp hạng mùa giải, xem như đột phá vòng phong tỏa lớn.
Mà đối với Lâm Trí Bạch mà nói, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu.
Tối hôm đó, hắn bắt đầu biên soạn “Lư Châu Nguyệt” và sẽ tiến hành thu âm vào ngày hôm sau.
Để đảm bảo bài hát này phát huy tốt hơn, Lâm Trí Bạch còn cố ý thêm điểm kỹ năng vừa mới nhận được và chỉ số thanh nhạc.
Thanh nhạc đạt đến bốn mươi mốt.
Đúng nghĩa “Một điểm” tiến bộ. Thu xếp mọi chuyện xong xuôi, Lâm Trí Bạch chuyển bài hát cho Giang Thành Giang Thành sau khi nhận được bài hát, vội vàng gọi điện thoại cho Lâm Trí Bạch, giọng điệu vô cùng nặng nề:
“Ông chủ hãy nghĩ lại đi!”
“Vì sao?”
“Ông chủ dự định tháng một phát hành bài hát này sao?”
“Đúng vậy đấy.”
“Bài hát này không thể phát hành!”
“Có vấn đề gì sao?”
“Tháng sau là Tết nguyên đán!”
Tết nguyên đán của Blue Star là ngày mùng một tháng một.
Tất nhiên sự khác biệt giữa các thế giới song song thế này cũng là điều bình thường. Chúng ta đều biết rằng ngành điện ảnh luôn có những bộ phim và chương trình dành riêng cho mùa tết.
Nhiều bộ phim bom tấn sẽ chọn để phát hành trong giai đoạn này, thường sẽ có doanh thu cao nhất trong năm. Mà ngành âm nhạc của Blue Star tất nhiên cũng sẽ có chương trình dành cho mùa tết.
Bởi vì tết sẽ có chương trình xuân vãn(1).
(1) Vào tối ngày 30 Tết âm lịch hàng năm, giống như Việt Nam, các đài truyền hình lớn ở TQ đều tổ chức chương trình mừng xuân, được đầu tư kỹ lưỡng, công phu. Tuy nhiên, nổi tiếng nhất và được yêu thích nhất phải kể tới Gala mừng xuân của đài truyền hình Trung ương TQ (CCTV), được gọi tắt là Xuân Vãn. Đây là một chương trình có lịch sử lâu đời, được lên ý tưởng từ năm 1979 và bắt đầu phát sóng từ năm 1983 cho tới nay. Xuân vãn đối với ngành âm nhạc chính là một chương trình mừng tết.
Một số bài hát nhân dịp này để phát hành vào đúng đêm giao thừa, lượng người truy cập cũng sẽ bùng nổ.
Bình thường một tháng chỉ cần được hai mươi triệu lượt tải xuống, là đã có thể giành lấy vị trí quán quân mùa giải.
Mà quán quân của mùa giải tháng một thì sao?
Lượt tải về không hơn tám mươi triệu thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Bởi vì những bài hát dám phát hành ở tháng này, đều là của Khúc đa hoặc ca vương ca hậu.
“Trận chiến của các vị thần!”
Ngành công nghiệp đánh giá bảng xếp hạng mùa giải tháng một như vậy.
Lâm Trí Bạch nghĩ đến tháng này hắn đánh bại bài hát của ca hậu Lý Tiêu đã vất vả như vậy, còn cần thiên thời địa lợi nhân hòa phối hợp, nếu gặp phải càng nhiều ca vương ca hậu thậm chí là Khúc Đa, quả thật không thể chơi lại.
“Ta hiểu rồi, vậy thì phát hành vào tháng hai đi”
Nếu bảng xếp hạng mùa giải tháng một là cục diện đánh nhau to như thế, vậy thì Lâm Trí Bạch cũng không muốn tham gia náo nhiệt làm gì.
Dù sao cũng là Khúc Đa cùng ca vương ca hậu, chưa kể còn có độ hot từ xuân vãn.
Căn bản là không có chút cơ hội nào.
Đây đã không còn là cuộc chiến về chất lượng bài hát nữa rồi.
Nhiều yếu tố khách quan bày ra trước mắt, ngoại trừ chất lượng bài hát, còn có cả yếu tố về lòng người và fan hâm mộ.
“Ông chủ anh minh”
Giang Thành chỉ sợ Lâm Trí Bạch tuổi trẻ nóng nảy, “Tránh đi trận chiến của các vị thần, chờ Côn Bằng chúng ta đủ lông đủ cánh sẽ phân cao thấp với bọn họ”
Chủ yếu là Sở Từ khởi đầu quá thuận lợi.
Bảng xếp hạng mùa giải tháng một chắc chắn sẽ không có được thứ hạng tốt.
Vậy tại sao không chờ tháng hai để cạnh tranh cho vị trí đầu tiên của mùa giải một lần nữa?
Qua một tháng sau, cuộc cạnh tranh trên bảng xếp hạng mùa giải sẽ đỡ khắc nghiệt hơn rất nhiều, độ khó của vị trí quán quân cũng giảm đi không ít.
Điều này không phải là hèn nhát.
Mà là dùng cái đầu để phân tích.
Nếu Sở Từ tháng hai không phát hành bài hát, năm sau liền chuyển trọng tâm công việc sang chỗ Bạch Đế trước đi.
Lâm Trí Bạch nghĩ như vậy.
Ngày hai mươi tám tháng mười hai, Đại học nghệ thuật Tần Châu chính thức bước vào kì nghỉ đông, Trần Lạc tạm thời dọn về nhà.
Cha hắn còn ở bên ngoài quay phim, nói là ngày Tết nguyên đán sẽ trở về, nhưng cùng gia đình ăn Tết xong phải vội vàng trở về đoàn làm phim tiếp tục công việc.
Ca ca Lâm Thắng Thiên cũng đang bận rộn chuẩn bị cho Gameshow.
Buổi tối về đến nhà, thấy Lâm Trí Bạch trở về, liền bắt đầu chia sẻ sự vui sướng, nói là qua Tết nguyên đán này sẽ chính thức bắt đầu bấm máy, sau đó không lâu sẽ có thể phát sóng.
“Chúc mừng”
Lâm Trí Bạch cảm giác ca ca vẫn luôn trò chuyện với hắn về chuyện Gameshow.
Thái độ nhiệt tình kia, giống như đã biết chương trình này là do Lâm Trí Bạch bày ra.
“Đừng chỉ chúc mừng thôi chứ.
Ca ca chà sát đôi bàn tay, “Gameshow này của ta vẫn còn thiếu một vị trí cố vấn âm nhạc, ngươi hiểu ta muốn nói gì đúng không”
Lâm Trí Bạch lúc này đã hiểu ra vấn đề.
Khó trách ca ca luôn cùng hắn tán gẫu những thứ này, hóa ra là muốn kéo Lâm Trí Bạch vào cuộc chơi?
“Dù sau thì nghỉ đông cũng không có việc gì làm, đành tham gia Gameshow của ngươi vậy”
1130 chữ
Chương 160: Chức năng mớiLâm Trí Bạch cười đáp ứng, cố vấn hay không cố vấn thì năng lực của hắn vẫn còn chưa đủ nhưng đối với Gameshow này hắn quả thật có thể giúp đỡ, cũng không sợ lộ ra bí mật, trải qua mấy tháng học tập, người khác sẽ không dễ nhìn ra sơ hở của hắn, ít nói chuyện một chút không phải là được sao?
“Thế này mới đúng là anh em ruột ở trong nhà chứ Lâm Thắng Thiên rất vui vẻ, hắn cảm thấy có “Bạch Đế” ở Gameshow này thì có thể yên tâm thêm vài phần.
Cho nên.
Ngày hôm sau.
Lâm Thắng Thiên mang theo Lâm Trí Bạch đi đến Thần Thoại Entertainment.
Bộ phận Gameshow của Thần Thoại Entertainment, tổng cộng có mười bộ phận nhỏ.
Lâm Thắng Thiên thuộc bộ phận 8 Gameshow, vị trí nằm ở tầng ba mươi tám của tòa nhà, lúc trước Lâm Trí Bạch đã đến một lần vào buổi diễn tập.
Đến lầu thứ ba mươi tám của 8 Gameshow.
Lâm Thắng Thiên cười nói: “Trương Hi Dương đang ở phòng diễn tập số một, Thủ Chuyết thì đang ở phòng số bảy, trùng hợp là hai người họ cùng tập luyện vào hôm nay, ngươi có thể qua đó xem thử”
Lâm Trí Bạch gật gật đầu.
Mười phút sau Lâm Trí Bạch tiến vào phòng diễn tập số một, Trương Hi Dương đang hát một bài hát cũ.
Mặc dù chỉ là diễn tập, nhưng thái độ của Trương Hi Dương rất nghiêm túc, nhìn thấy Lâm Trí Bạch cũng không dừng lại, tiếp tục hát trên sân khấu.
“Phi Hồng”
Lâm Trí Bạch trong lòng gọi ra hệ thống, thử hỏi: “Có thể phát hiện ra giá trị thanh nhạc của Trương Hi Dương đại khái là bao nhiêu không?”
Phi Hồng: “Cần tiêu hao một ngàn điểm danh tiếng”
Khóe miệng Lâm Trí Bạch giật giật, không nghĩ tới hệ thống thật đúng là có chức năng này, xem ra hệ thống này còn có rất nhiều chức năng ẩn dấu cần hắn tự tìm hiểu, về sau không có việc gì phải hỏi nhiều hơn mới được. Nhưng mà chức năng này lại cần tiêu hao điểm danh tiếng?
Thôi, dù sao điểm danh tiếng của hắn đang cao, một ngàn cũng không tính là nhiều, Lâm Trí Bạch trực tiếp trả tiền.
Sau một khắc.
Kết quả kiểm tra hệ thống đã được đưa ra: “Giá trị thanh nhạc hiện tại của Trương Hi Dương là 82.
Lâm Trí Bạch ngạc nhiên, chỉ số thanh nhạc của hắn mới được bốn mươi mốt, nói cách khác thì Trương Hi Dương đang gấp đôi hắn.
Suy nghĩ một lúc.
Lâm Trí Bạch hỏi: “Chỉ số của ca vương ca hậu khoảng bao nhiêu?”
Phi Hồng đáp: “Chỉ số thanh nhạc của ca vương ca hậu tại Blue Star là trên tám mươi.
Lâm Trí Bạch lại hỏi: “Chỉ số của Chu Hàn Tẫn là bao nhiêu?”
Phi Hồng lần nữa trả lời: “Chỉ có thể kiểm tra chỉ số của những người đang trong phạm vi một trăm mét”
Lâm Trí Bạch hơi hơi nhíu mày.
Nếu nói thế thì kỹ năng ca hát của Trương Hi Dương đã đạt đến tiêu chuẩn của ca vương?
Nếu như kỹ năng hát đạt tiêu chuẩn ca vương, có phải là chỉ cần có thêm vài bài hát hot, Trương Hi Dương thật sự có thể trở thành ca vương?
Lúc này.
Trương Hi Dương đã kết thúc buổi diễn tập, đi xuống sân khấu, vừa cười vừa đi lại vị trí Lâm Trí Bạch đang đứng.
“Đã lâu không gặp”
“Vốn định hỏi xem có thể giúp được gì không, hiện tại xem ra là không cần, lão Trương ngươi định lấy vị trí quán quân của Gameshow này đúng không Lâm Trí Bạch cũng cười nói.
Cho dù không so sánh chỉ số thanh nhạc, Lâm Trí Bạch vừa rồi cũng cảm nhận được Trương Hi Dương hát rất tốt, chắc chắn có hy vọng tranh đoạt quán quân chương trình.
“Cũng chưa chắc đâu”
Trương Hi Dương nói: “Sau này còn phải nhờ vả nhạc sĩ Bạch Đế nhiều hơn.
Lâm Trí Bạch cũng không có ý tránh né, đáp: “Ta vẫn đang chuẩn bị bài hát mới cho ngươi, nhưng mà vẫn cần thêm chút thời gian.
Kỹ năng ca hát của Trương Hi Dương đã đạt đến tiêu chuẩn của ca vương.
Tỷ tỷ Lâm Hi trước đó không phải nói rằng trong bộ phận không có ca vương sao?
Lâm Trí Bạch hoàn toàn có thể giúp Trương Hi Dương trở thành một ca vương thật sự.
“Vậy ta chờ tin tức từ nhạc sĩ Bạch Đế. Trương Hi Dương mong đợi nói.
Hai người lại nói chuyện thêm một hồi.
Lâm Trí Bạch chào tạm biệt, không làm phiền Trương Hi Dương tập luyện nữa, quay đầu đi sang chỗ của Lâm Thủ Chuyết.
Lâm Thủ Chuyết hiện tại đang trao đổi gì đó với một vị giảng viên âm nhạc, giống như đang gặp phải vấn đề gì đó.”
“Thủ Chuyết”
Lâm Trí Bạch gọi một tiếng.
Lâm Thủ Chuyết nhìn thấy Lâm Trí Bạch lập tức hưng phấn chạy tới.
“Chú ruột sao lại đến đây?”
“Đến để xem ngươi tập luyện thế nào, dù sao ta cũng là ngươi giới thiệu ngươi tham gia vào Gameshow này”
Lâm Trí Bạch cười nói.
Lâm Thủ Chuyết cười khổ nói: “Ta đang tập luyện « Tiêu Sầu », tập đầu tiên của Gameshow ta muốn phải ổn một chút, nhưng giám đốc âm nhạc của chúng ta nói nên thay đổi một chút, bằng không thì sẽ không có gì mới, đáng tiếc trước mắt chúng ta còn chưa tìm được phương án thay đổi nào tốt, chuyện này có thể cần chú ruột hỗ trợ, dù sao bài hát này cũng là do chú viết Lâm Trí Bạch: ””
Lúc trước còn nghĩ bản thân hẳn sẽ không lộ ra chút sợ hãi nào, kết quả vừa tới đã gặp phải loại vấn đề nan giải này.
Cải biên « Tiêu Sầu »?
Chú ruột của ngươi, không làm được đâu!
Hơn nữa bài hát này cùng làm gì có phiên bản remix nào hot đâu.
Bất quá nhìn ánh mắt chờ mong của Thủ Chuyết, Lâm Trí Bạch cũng không thể nói thẳng là hắn không có bản lĩnh đó.
“Vị giám đốc kia nói không sai”
Lâm Trí Bạch nói: “Tập đầu tiên của Gameshow tất nhiên phải có sự mới mẻ, trùng hợp là ta đang có một bài hát…”
Lâm Thủ Chuyết hai mắt tỏa sáng: ”Bài hát mới!?”
1146 chữ
Chương 161: Trở mặtLâm Trí Bạch nhẹ gật đầu, hắn quyết định đem « Người Giống Như Tôi » cho Lâm Thủ Chuyết hát.
Dù sao bài hát này cũng đã định để cho Lâm Thủ Chuyết.
Chỉ là Lâm Trí Bạch không nghĩ đến việc phải dùng bài hát này sớm như vậy, nhưng tình huống này đã không còn cách nào khác.
Nhạc sĩ Bạch Đế muốn đánh rắm một cái cũng không được thì đúng là rất mất mặt, trước tiên cứ dùng bài hát này vậy.
“Quá tốt rồi!”
Lâm Thủ Chuyết hưng phấn lên, “Cám ơn chú ruột”
Lâm Trí Bạch buồn cười nói: “Ngươi không nghi ngờ chất lượng của bài hát mới sao?”
Lâm Thủ Chuyết liền nói ngay: “Chỉ cần là bái hát của chú ruột thì ta không cần suy nghĩ!”
Đúng là miệng lưỡi trơn tru.
Lâm Trí Bạch gật đầu nói: “Để ta gửi cho ngươi bài hát mới.
May là trước đó bài hát này đã chuẩn bị xong, Lâm Trí Bạch đem giai điệu lẫn lời bát hát gửi qua điện thoại cho Lâm Thủ Chuyết.
Không phải tất cả bài hát đều phải lên bảng xếp hạng mùa giải.
Bài hát này giao cho Lâm Thủ Chuyết, mượn gameshow « Tôi Là Ca Sĩ » để phát hành, cũng có thể thu được độ hot.
Sau đó không lâu.
Lâm Thủ Chuyết liên hệ giám đốc âm nhạc: “Ta quyết định tập đầu tiên sẽ dùng bài hát mới này!”
Bài hát mới?
Giám đốc âm nhạc nhăn mặt, đáp: “Không ổn đâu!”
Lâm Thủ Chuyết chân thành nói: “Ta cảm thấy bài « Tiêu Sầu » này đã bị mọi người nghe đến ù ù lỗ tai rồi, cho dù có remix thì cũng không ổn, thà là hát bài hát mới còn hơn.
“Bài hát mới là một con dao hai lưỡi.
Giám đốc nói thầm: “Ngươi nghĩ rằng có thể thành công, nhưng con dao hai lưỡi này lại có thể cũng làm ngươi bị thương, ta nói ngươi dùng « Tiêu Sầu » là có cơ sở..”
“Nhưng không có bản remix nào hay Lâm Thủ Chuyết dựa vào lý lẽ biện luận, giám đốc âm nhạc lại nhăn mặt.
Lâm Thủ Chuyết kiên trì nói: “Dù sao ta đã quyết định, tập đầu tiên phải hát bài hát mới của nhạc sĩ Bạch Đế…”
“Bài hát mới của ai?” Giám đốc âm nhạc sững sốt “Nhạc sĩ Bạch Đế” Lâm Thủ Chuyết nói.
Giám đốc lặng người, bỗng nhiên biến sắc lộ ra nụ cười, “Cẩn thận ngẫm lại thì, quả thật hát bài hát mới cũng không phải là không được…
Sau khi gửi bài hát mới cho Lâm Thủ Chuyết, Lâm Trí Bạch liền đi đến phòng làm việc của Lâm Thắng Thiên Đến cửa phòng làm việc.Lâm Trí Bạch lại nghe được bên trong truyền đến giọng nói tức giận của ca ca:
“Ngươi cũng muốn đi?”
“Lâm Báo cho ngươi điều kiện gì hả?”
“Lúc trước những chương trình hot nhất đều giao cho ngươi làm, Gameshow mới này ta cũng nghĩ đến ngươi đầu tiên, vậy mà ngươi định báo đáp ta như vậy sao?”
“Chỉ còn vài ngày nữa mà ngươi nói với ta rằng đang bị bệnh?”
“Chỉ e rằng mấy ngày này ngươi và Lâm Báo đang bàn bạc điều kiện với nhau đúng không?”
“Thà làm đầu gà không làm đuôi phượng, bộ phận của hắn có nhiều nhân vật lớn như vậy, ngươi sang đó thì có vị trí tốt thế này sao? Những năm gần đây ta đối xử với ngươi thế nào, ngươi thử nói ra, chỗ ta không có chỗ tốt nào cho ngươi nghe xem?”
“Hãy tha thứ cho ta, con người ai không có khát vọng”
Một giọng nói khác vang lên, sau đó một người đàn ông vẻ mặt khó coi đi ra khỏi phòng, bởi vì vội vàng mà còn đụng phải vai của Lâm Trí Bạch.
Hắn liền trừng mắt nhìn Lâm Trí Bạch.
Sau đó liền vội vã rời đi.
Lâm Trí Bạch bước vào phòng làm việc, nhìn thấy ca cai Lâm Thắng Thiên đang đứng ở cửa sổ, sắc mặt so với người đàn ông vừa ra khỏi cửa còn khó coi hơn.
“Thế nào rồi?”
Lâm Trí Bạch đại khái có thể đoán được tình hình hiện tại, nhưng vẫn cố ý hỏi một câu.
Lâm Thắng Thiên nhìn thấy đệ đệ, sắc mặt dịu đi một chút, khẽ thở dài nói: “Người dẫn chương trình của ta muốn chuyển đến bộ phận của Lâm Báo, còn đem đến quyết định của giám đốc.
“Lại báo đốm”
Lâm Trí Bạch lắc đầu “Hành động này của hắn quá cẩu thả.
Lâm Báo là con trai út nhà chú hai, hắn cũng nóng tính giống như Lâm Thắng Thiên, ngay cả chó hoang còn không thèm nhìn đến mặt hắn, cũng nhậm chức tại bộ phận Gameshow, phụ trách bộ phận Gameshow One. Trên danh nghĩa là cùng cấp với Lâm Thắng Thiên.
Lâm Thắng Thiên bất đắc dĩ nói: “Thủ đoạn tuy hơi cẩu thả một chút, nhưng người dẫn chương trình muốn đi ta cũng không có biện pháp để giữ, cũng không thể cưỡng ép hắn ở lại, huống hồ trái tim người này đã không còn ở đây nữa.
Lâm Trí Bạch hỏi: “Có ảnh hưởng gì không?”
Lâm Thắng Thiên gật đầu, “Không có bất kỳ ảnh hưởng gì, vốn muốn hắn ta quảng cáo thứ hạng cuối cùng của ca sĩ một chút, ta chính là tức giận chuyện này.
Chuyện này quả thật không ảnh hưởng đến bản thân Gameshow.
Người làm Host cũng chính là MC cho chương trình, công việc chủ yếu là chào mời các ca sĩ lên biểu diễn, có kiến thức về gameshow một chút.
Ngoài ra, chương trình sẽ sắp xếp một người đại diện tạm thời cho mỗi ca sĩ.
Lâm Báo có lẽ cũng không biết điểm này, cho rằng nếu hắn lôi kéo đi một người dẫn chương trình, có thể làm cho tiết mục của Lâm Thắng Thiên chịu ảnh hưởng lớn.
Lúc này.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa.
Sau đó một gương mặt xuất hiện, khóe miệng mang vết sẹo, “Tiểu Thiên giúp ta một việc, Lưu Vũ chuyển đến Gameshow One của ta, ngươi vẫn còn chưa ký tên xác nhận. Ồ, đây không phải là em trai nhỏ bé của chúng ta sao? Ta đã không gặp hắn trong suốt nhiều năm!”
“Ba năm”
Lâm Trí Bạch mỉm cười nhìn về phía đến người kia.
Người này chính là Lâm Báo, chuyện lúc trước ở trang viên phía nam, đối phương cũng tham dự, Lâm Trí Bạch vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
1137 chữ
Chương 162: Báo đời trong Lâm gia“Ngươi vẫn đi học đúng không, sức khỏe đã ổn chưa?”
Lâm Báo cười cười, khẩu phật tâm xà, nói: “Phải cố gắng học tập chăm chỉ để đóng góp cho Thần Thoại nha Lâm Trí Bạch dùng khăn tay lau đi khóe miệng, “Vết thương cũ vẫn còn ở đây, mà chú hai vậy mà lại dám ra tay sao”
Nụ cười của Lâm Báo liền cứng đờ.
Lúc trước Lâm Trí Bạch bị thương phải nhập viện, Lâm Đông muốn ông nội Lâm Trí Bạch phải đưa một lời giải thích.
Ông nội liếc nhìn chú hai, sau đó chú hai về nhà đem Lâm Báo ra đánh một trận thừa sống thiếu chết, vết sẹo trên miệng của hắn là vì chuyện này mà có.
“Hừ”
Hừ lạnh một tiếng. Lâm Báo trực tiếp đem tờ đơn đập lên trên bàn, “Ký tên xác nhận đi Lâm Thắng Thiên không muốn nói nhảm, sau khi xem xong nội dung trực tiếp ký tên, “Không tiễn.
“Ta tốt xấu gì cũng là anh họ của ngươi”
Lâm Báo lạnh lùng cười: “Ngươi bày vẻ mặt đó ra cho ai xem?”
“Ta thích bày vẻ mặt gì ngươi cản nổi ta sao, rồi sao, ngươi muốn đánh nhau không?” Lâm Thắng Thiên nhìn Lâm Báo.
Lâm Báo cầm lấy tờ đơn rời đi, hắn cũng không phải là đối thủ của Lâm Thắng Thiên, người này thể hình cường tráng, mỗi ngày không phải làm việc thì chính là tập luyện thể hình.
Vừa ra tới cửa.
Lâm Báo đột nhiên quay đầu lại, mang theo vẻ mặt cười khinh bỉ: “Vận khí của Lâm Hi không tệ, có thể tìm được một tên Bạch Đế, trong bộ phận của ngươi không phải cũng nên xuất hiện một Bạch Đế sao? Nếu như không có ông trời giúp, bộ phận của ngươi cũng sẽ sớm bị giải tán thôi? Ta tới đây đã cảm thấy có tử khí rất nặng nề, không có một chút sức sống, vẫn phải cố gắng nhiều hơn nha, EM TRAI”
“Không phải ta đã đến đây rồi sao?”
Lâm Thắng Thiên đang muốn trả lời, Lâm Trí Bạch đã đột nhiên mở miệng.
Lâm Báo ngẩn người, chợt bật cười nói: “Có liên quan gì tới ngươi?”
“Ngươi đoán xem Lâm Trí Bạch trừng mắt nhìn.
Lâm Báo nhíu mày, nhưng không nói thêm gì, chỉ là lúc đi cố ý đóng cửa một cái rầm.
“Hình như hắn còn không biết ngươi chính là Bạch Đế”
Lâm Thắng Thiên mở miệng nói.
Lâm Trí Bạch cười cười, “Ta cũng có chút ngoài ý muốn, không hổ là thằng ngu số một đời thứ ba của Lâm gia, ngược lại những người khác chắc là đều biết hết rồi, đám người kia chắc là nói sau lưng nhà ta không ít”
“Không sao”
Lâm Thắng Thiên thấp giọng nói: “Bọn chúng hạn chế ta và tỷ tỷ, nhưng lại không thể nào hạn chế được ngươi” Nhạc sĩ dựa trên tài năng để kiếm cơm.
Không giống Lâm Thắng Thiên cùng Lâm Hi, thậm chí là Lâm Đông, cần đủ loại tài nguyên.
“Đáng lẽ lúc nãy ca ca ngươi nên đánh hắn một trận Lâm Trí Bạch tiếc nuối nói: “Hắn đánh không lại ngươi, huống hồ chúng ta hai đánh một, mà hai đánh một, thì một mình hắn chột, hai ta cũng chẳng què.
Lâm Thắng Thiên bật cười nói: “Tên nhóc này, còn muốn đánh nhau, nói chuyện hợp ý ta quá”
“Thật sao?”
Lâm Trí Bạch nói: “Ba năm trước ngươi cũng không phải trẻ con, sao lại lên trang viên phía nam để đánh nhau với bọn chúng? Không phải là ta không thấy ngươi trở về với đầy vết thương trên người sao”
Lâm Thắng Thiên không nói gì.
Mà sau khi Lâm Báo trở về phòng làm việc của hắn, lấy điện thoại ra nhắn tin vào một nhóm chat.
Lâm Báo: [ Bạch Đế là con nhà thằng nào? 1 Đời thứ ba lâm gia ngoại trừ một nhà Lâm Tri Bạch, đều ở trong nhóm này, chủ nhóm là Lâm Cung, con trai trưởng nhà chú lớn.
Nhóm chat có tên là “Những người thừa kế”.
Một lát sau có người trả lời Lâm Báo trong nhóm.
Lâm Liễu: [ Anh hẳn là kẻ ngu cuối cùng trong nhóm này rồi. 1 Lâm Báo: [ Lâm Liễu mày nói vậy là có ý gì! 1 Lâm Hổ: [ Đúng là thằng ngu, Bạch Đế chính là Lâm Trí Bạch! 1 Lâm Báo trong nháy mắt đổi sắc mặt.
Không phải là bởi vì bị Lâm Hổ mắng.
Lâm Hổ là một đôi song sinh với Lâm Báo, đây là ca ca của hắn, hắn tất nhiên không dám cãi lại.
Điều làm hắn khiếp sợ chính là tên nít ranh Lâm Trí Bạch kia vậy mà lại là Bạch Đế!
Đám người này tất nhiên đã biết, nhưng lại giả vờ như mắt mù tài điếc, không ai nói ra tin tức này!
Lâm Báo: [ Lâm Trí Bạch mới bao nhiêu tuổi? )
Không ai phản ứng.
Lâm Báo tiếp tục gõ chữ.
Lâm Báo: [ Ta vừa mới gặp hắn ở văn phòng của Lâm Thắng Thiên, Lâm Thắng Thiên làm một chương trình Gameshow mới. 1 Lâm Liễu: [ Chắc là hắn nhờ Lâm Trí Bạch trợ giúp, ta cũng có nghe nói đến chương trình Gameshow này, có thể thành công không?1 Lâm Báo: [ Mặc kệ có thành hay không, dù sao người dẫn chương trình của hắn cũng bị ta đào đi, đủ để hắn tức giận ba ngày ba đêm. )
Lâm Liễu: [ Ngu nhưng làm tốt lắm! 1 Lâm Báo: [ Mày nói chuyện ít có md lại! 1 Lâm Liễu cũng ở bộ phận âm nhạc, quan hệ với Lâm Hi rất kém. Khoảng thời gian trước Trương Hi Dương tái xuất thành công, khiến Lâm Liễu vô cùng tức giận.
Trương Hi Dương vốn là người của Lâm Liễu, lúc trước bị Lâm Liễu đá ra ngoài, không ngờ lại dựa vào Bạch Đế đông sơn tái khởi.
Đồng thời.
Lâm Liễu cũng nghe nói Trương Hi Dương muốn tham gia chương trình Gameshow mới của Lâm Thắng Thiên.
Đáng tiếc chuyện này nàng ta không nhúng tay vào được.
Bất quá Lâm Liễu cũng không để chương trình Gameshow này ở trong lòng.
Bộ phận của Lâm Thắng Thiên là một mớ hỗn độn, đời thứ ba của Lâm gia ai cũng biết việc này.
Mọi người không có việc gì làm sẽ cố ý đưa vài ngón chân ra ngáng một chút, có thể dễ dàng kẹp cổ họng Lâm Thắng Thiên, hắn có muốn phản kháng cũng không còn cách nào khác. Gameshow mới sao?
1117 chữ
Chương 163: Trận chiến đầu tiên của Côn BằngKhông cần nghĩ, chắc chắn là sẽ thất bại, dù sao mấy năm nay dưới sự chèn ép của mọi người, Lâm Thắng Thiên làm chương trình nào chắc chắn cầm lấy thất bại.
Buổi tối Lâm Thắng Thiên lại lái xe chở Lâm Trí Bạch về nha.
“Ca ca, khi nào thì ngươi mới có thể lên chức?”
Lâm Trí Bạch nghe ngóng nói.
Lâm Thắng Thiên cười cười nói: “Bộ phận Gameshow của Thần Thoại có mười bộ phận nhỏ, ai là tổ trưởng của 8 Gameshow, nếu muốn thăng chức thì đầu tiên ta phải triệt để áp đảo chín tổ trưởng khác về thành tích, đây không phải điều làm một chương trình Gameshow là có thể làm được”
“Mỗi bộ phận Gameshow đều chỉ có một chương trình sao?
“Cái này không cố định, bộ phận của Lâm Báo đang đồng thời làm ba Gameshow, trong đó có một chương trình Gameshow hiện đang phát sóng lúc mười một giờ tối trên đài truyền hình Thần Thoại”
“Còn 8 Gameshow thì sao?”
“Trước đó 8 Gameshow đã có một chương trình gọi là “Cà Phê Tám Chuyện”, chính là mời một ít khách mời lên nói chuyện phiếm, khách mời phần lớn là ngôi sao tương đối hot trong công ty, thỉnh thoảng cũng sẽ mời nghệ sĩ của Thiên Quang hoặc Nathan, quan hệ giữ ba gã khổng lồ khá phức tạp, loại hợp tác này cũng rất phổ biến.
Dừng một chút.
Lâm Thắng Thiên thở dài:“Bất quá tiết mục này phải cắt bỏ, tỉ lệ người xem càng ngày càng kém, có lẽ đây chính là nguyên nhân Lưu Vũ vội vã muốn rời đi, cũng may ta có tiết mục mới.
Lưu Vũ chính là người dẫn chương trình lúc nãy.
Lâm Trí Bạch hỏi: “Hắn có biết về kế hoạch của « Tôi Là Ca Sĩ » không?” Lâm Thắng Thiên nói: “Hắn tất nhiên không biết về kế hoạch Gameshow lần này, mấy ngày trước đã nói với ta là bị bệnh, vẫn kéo dài không tham gia diễn tập, đương nhiên cho dù biết cũng không sao, chương trình đã đăng ký trí tuệ và bản quyền, các công ty khác không được phép bắt chước theo, mấy bộ phận Gameshow khác trong nội bộ càng không thể bắt chước”
Lâm Trí Bạch nhíu mày.
Lưu Vũ này coi như kẻ cắp gặp bà già.
Trước đây Lâm Thắng Thiên ở Thần Thoại luôn bị chèn ép, nhưng nay đã có trong tay « Tôi Là Ca Sĩ » thì mọi thứ đã thay đổi.
Mặt khác trên tay Lâm Trí Bạch còn có chương trình gameshow « Sàn Đấu Ca Từ » trên tay.
Nếu 8 Gameshow của Lâm Thắng Thiên có năng lực, vậy thì chi bằng giao luôn « Sàn Đấu Ca Từ » cho hắn.
Một cái Gameshow không đủ thì đưa luôn hai cái.
Hai cái Gameshow mà vẫn chưa đủ?
Vậy thì làm ba cái cũng không phải là quá khó.
Chức năng đỉnh chế của hệ thống rất toàn diện, Lâm Trí Bạch không chỉ có thể đỉnh chế bài hát, mà còn có thể đỉnh chế tiểu thuyết, nếu vậy, ngay cả Gameshow chắc chắn cũng bao gồm trong số đó.
“Ngày ba này bắt đầu bấm máy.
Đến nhà, ca ca mở miệng nói.
Hắn đã cùng các bên thương lượng xong, bao gồm cả bộ phận marketing bên kia cũng đã giải thích đầy đủ Tình cảnh kém thì kém, công ty có chương trình mới, bên bộ phận marketing nhất định phải ra sức.
Quả nhiên.
Đêm đó Lâm Trí Bạch ở trên trang web video của Thần Thoại, thấy quảng cáo trước « Tôi Là Ca Sĩ », hoàn toàn dựa theo kế hoạch mà triển khai.
“Giọng hát của một người buông xuống, nó thấu cảm hơn là một nhóm nhạc nhiều người; Thấu cảm đến tuyệt vọng có thể mang cảm xúc của một người chết đi. Cuộc sống xung quanh phát triển quá nhanh hay đang chết dần đi?
Mỗi ca sĩ chỉ có một lựa chọn khoảnh khắc này quyết định hay từ bỏ.
Âm nhạc không chỉ là một mục đích, nó còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống.
Xin hãy nghi ngờ ta, chế giễu ta, làm tổn thương ta.
Bỏ qua toàn bộ lời của thiên hạ, yêu ghét ta, ta chỉ có một lần, tại sao không hát bằng cả con tim?”
Vì chúng ta không còn sợ hãi nữa rồi”
Đoạn video quảng cáo này rất hot, hình ảnh cũng có tính thẩm mỹ, hợp nhãn, hợp nội tâm rất cao.
Bình luận của cư dân mạng cũng không tệ, đã có hàng trăm bình luận.
“Những lời này thật lợi hại!”
“Đây là chương trình mới của Thần Thoại à?”
“Bảy ca sĩ thi đấu, rất sáng tạo, có ai tham gia nhỉ?”
“Có ca vương ca hậu sao?”
“Ca vương ca hậu chắc chắn sẽ không tham gia Gameshơ có tính chất cạnh trạnh thế này, dù sao thì bọn họ cũng không cần phải chứng minh thực lực bản thân nữa, bởi vì các giải thưởng lớn đã sớm chất đầy trong phòng của họ.
“Nhưng tính sáng tạo của chương trình này cũng không tệ.
“Để ca sĩ pk với nhau?”
“Đều là ca sĩ nổi tiếng tham gia thì phải.
“Có người còn nói lần này sẽ có Trương Hi Dương tham gia.
“Trương Hi Dương không phải là không tham gia Gameshow sao?”
“Nếu có Trương Hi Dương, vậy thì cũng đáng để ta chờ đợi.
“Báo danh hình như sẽ có cơ hội lấy được vé tham gia trực tiếp, ta đăng ký nhận vé thử xem sao”
Ánh mắt Lâm Trí Bạch dần nhắm lại.
Chương trình Gameshow này không chỉ là một chương trình Gameshow mới của mỗi Lâm Thắng Thiên, mà còn là trận chiến đầu tiên của Côn Bằng, chuẩn bị tàn sát tứ phương!!Rạng sáng ngày một tháng một, bàng xếp hạng mùa giải ở tháng mười hai chính thức đóng, « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » đoạt giải quán quân.
Nhưng kết cục này đã được định sẵn từ trước, trước đó mọi người đã bàn luận rất nhiều, nên hiện tại đây không phải chủ đề được bàn luận nhiều nhất.
Chủ đề được bàn luận nhiều nhất là xuân vãn.
Không có đề tài nào hot hơn là xuân vãn, bởi vì hiện tại đã là mùa xuân.
Ca vương ca hậu lên hát, sau đó còn có thêm tiết mục nhảy múa đủ kiểu.
1176 chữ
Chương 164: Trương Hi Dương hát Chu Hàn TẫnMà các tác phẩm mà ca vương ca hậu hát đều do Khúc Đa sáng tác, có thể xem như lần phát hành đầu tiên của những bài hát này là trên sân khấu xuân vãn, các nền tảng phát sóng lớn cũng bắt đầu đăng tải bài hát, lập tức cuộc tranh giành bảng xếp hạng mùa giải tháng một chính thức bắt đầu.
Hoặc có thể nói… Cuộc chiến giữa các vị thần đã bắt đầu.
Lâm Trí Bạch không quan tâm bảng xếp hạng mùa giải tháng giêng có bao nhiêu vị thần đang đánh nhau, sớm muộn gì cũng có một ngày chính hắn cũng sẽ là một trong những vị thần đó, hiện tại hắn muốn cùng người nhà xem xuân vãn. Đêm xuân vãn của thế giới này không khác gì của kiếp trước, người một nhà vừa xem chương trình vừa nói chuyện phiếm, thuận tiện lại đập hạt dưa cùng đậu phộng các loại rất có không khí tết đến xuân về, cũng khó tránh khỏi vỏ hạt dưa và đậu phộng rơi đầy dưới đất.
Lâm Đông tất nhiên cũng đã trở về nhà.
Gần đây Lâm Đông ở nơi khác quay phim khó về nhà, lúc cả nhà xem xuân vãn tán gẫu, Lâm Đông đột nhiên nói với Lâm Trí Bạch về Phong Thạc: “Bạn học kia của ngươi rất có thiên phú, ta bảo hắn làm trợ lý cho nhiếp ảnh gia và hắn làm rất tốt. Phong Thạc trước đó được Lâm Trí Bạch đề cử đến đoàn làm phim.
Trên điện thoại di động còn nhận được lời chúc mừng năm mới của Phong Thạc, đương nhiên không chỉ Phong Thạc, còn có đám người Giang Thành, Trương Hi Dương, Lâm Thủ Chuyết, Doãn Đông Noãn cũng chúc tết.
Lâm Trí Bạch cùng người nhà nói chuyện phiếm đồng thời cũng trả lời những người này, hắn cảm thấy bạn bè của mình hình như càng ngày càng nhiều, tết nguyên đán năm trước không hề náo nhiệt như vậy.
Náo nhiệt cho đến ngày thứ ba.
Lâm Đông về đoàn làm phim tiếp tục quay phim, Lâm Thắng Thiên cũng bắt đầu làm việc, hôm nay là ngày chính thức bấm máy tập đầu tiên của « Tôi Là Ca Sĩ ».
Lâm Trí Bạch ngồi ở hàn ghế khán giả.
Trường quay có khoảng năm trăm khán giả, năm trăm người này chính là cái gọi là ban giám khảo quần chúng, bọn họ muốn bình chọn cho các ca sĩ, đương nhiên là sau khi nghe xong bài hát.
Khán giả mọi lứa tuổi đều có mặt trong trường quay.
Tuổi trẻ, trung niên, thậm chí một số người lớn tuổi, không ít người kết bạn với nhau, trước khi chương trình bắt đầu đã bàn tán xôn xao.
“Không biết là có ca sĩ nào?”
“Ta cũng không rõ lắm.
“Ta xem trailer cũng không thấy ai”
“Đoạn trailer rất hot nha, ta sau khi xem liền bị hấp dẫn.
“Đoạn trailer chạm vào trái tim của ta, coi xong ta xúc động cực kỳ “Mong muốn đăng ký giành một trong những vé xem trực tiếp hiện trường sẽ thế nào?!”
“Chương trình của Thần Thoại rất đáng để mong chờ”
“Đừng có gáy sớm, một số chương trình của Thần Thoại cũng có ra gì đâu”
“Người dẫn chương trình là ai thế?”
“Không biết nữa, có phải là người này hay không, nhìn có chút xa lạ, không giống như là người dẫn chương trình”
Mọi người đang thảo luận náo nhiệt.
Có một người đàn ông đeo kính đột nhiên đi về phía sân khấu, cầm micro nói: “Chào mừng tất cả mọi người đã đến với trường quay của chúng ta ngày hôm nay, ta là nhà sản xuất chương trình và đạo diễn Lâm Thắng Thiên, tập đầu tiên của « Tôi Là Ca Sĩ » sắp bắt đầu, mọi người hãy bắt đầu đếm ngược hai mươi giây.
Khán giả sửng sốt.
Ekip chương tình này rất có cá tính, sao mà đạo diễn đi lên nói vài câu đã bắt đầu rồi?
Ban giám khảo đâu?
Người dẫn chương trình đâu?
Ai là người tương tác?
Lâm Trí Bạch không hiểu sao lại cảm thấy chua xót, người dẫn chương trình ban đầu đã bỏ đi, ca ca Lâm Thắng Thiên kiêm đạo diễn chỉ có thể tự thân lên mở màn.
Đột nhiên.
Ánh đèn tối dần.
Mọi người trong nháy mắt vứt bỏ những nghi vấn khác, chỉ còn lại sự tò mò về thân phận ca sĩ đầu tiên xuất hiện hôm nay.
Tách tách tách!
Ánh đèn được chiếu xuống.
Có một hình ảnh của một ca sĩ, thông qua cánh cửa hình hình bầu dục đằng sau hậu trường, dọc theo ánh đèn dưới chân đi đến giữa sân khấu.
“A!”
“Trương Hi Dương”
“Thế mà lại là hắn!”
“Thế nào lại là hắn?”
“Trương Hi Dương không phải được gọi là người không tham gia bất kiỳ Gameshow nào hay sao?”
“Wow!”
“Bất ngờ chết mất thôi!”
“Trương Hi Dương hát live sẽ vô cùng khủng bố!”
“Không biết là hắn định hát bài gì?”
Mọi người lúc đầu vẫn chưa xác định được, chương trình Gameshow này có thất bại hay không, nếu ngươi tham gia đều là những ca sĩ không có danh tiếng, cảm giác đến đây cũng không có ý nghĩa gì, nhưng Trương Hi Dương vừa xuất hiện đã làm tất cả mọi người kích động, sau khi nổi tiếng, fan hâm mộ của Trương Hi Dương rất nhiều, ngay cả người qua đường cũng đặc biệt yêu thích hắn.
Khó trách khi Lâm Thắng Thiên muốn tổ chức Gameshow này, ca sĩ đầu tiên muốn mời chính là Trương Hi Dương.
Kỹ năng hát? Đủ!
Sự nổi tiếng? Có!
Phong cách? Rất bụi!
Không mời được ca vương ca hậu, Trương Hi Dương chính là người tốt nhất có thể tham gia chương trình này, cho dù các ca sĩ khác biểu hiện không tốt, có hắn ít nhất cũng có thể làm tạo nên độ hot nhất định.
Lúc này.
Giai điệu vang lên.
Khán giả sửng sốt khi nghe giai điệu, đây là một bài hát có cảm giác rất quen thuộc sau khi nghe khúc dạo đầu.
“Mẹ kiếp!”
“Là « Tuế Nguyệt » !”
“Đây là tác phẩm phong thần của Chu Hàn Tẫn mà, độ khó của bài hát quá cao, người bình thường không phải ai cũng dám cover lại!”
“Trương Hi Dương quá đỉnh!”
“Thật sự dám hát sao!”
“Tiết mục đầu tiên đã trực tiếp hát tác phẩm phong thần của Chu Hàn Tẫn, không sợ bị lấy ra so sánh với ca vương?”
“Rốt cuộc là có bao nhiêu tự tin?”
“Không sợ phản tác dụng sao?”
“Chính Chu Hàn Tẫn đã nói bài hát này nếu không dùng hết khả năng để hát, sẽ bị phản tác dụng”1166 chữ
Chương 165: Trương Hi Dương làm… khán giả cười ngấtNghe khán giả bàn tán sôi nổi, Lâm Trí Bạch cũng hơi sửng sốt, trước đó khi luyện tập đã nghe Trương Hi Dương hát bài hát này, nhưng hắn cũng không biết bài hát này lại là tác phẩm đại diện của Chu Hàn Tẫn.
Vẫn là lão Trương chơi trội.
Đang đùa giỡn với Chu ca vương đúng không?
Sau khi khúc dạo đầu kết thúc bài hát liền bắt đầu, độ khó khi hát của bài hát này đúng là siêu cao, có thể nói ngoài ca vương ca hậu thì không ai dám thử.
Bài hát này yêu cầu kỹ thuật thanh nhạc cao siêu, thay đổi giọng mái, giọng thật, khi cao trào phải đẩy giọng gió mượt mà không bị nứt vỡ.
Bài hát đại khái kể lại một người đàn ông đối với việc bị người yêu phản bội, bản thân còn cố gắng trấn an chính mình, lời bài hát như đang kể chuyện, làm người ta liên tưởng đến những hình ảnh được kể.
Có thể nói đây là sự châm biếm không để lại dấu vết nào trong tình yêu giữa nam và nữ thời hiện đại, yêu cầu ca sĩ phải dùng vô số kỹ thuật để hát.
“Ha ha…”
Bài hát dần đi đến đoạn điệp khúc, Trương Hi Dương nhẹ nhàng cười cười, tiếng cười này vừa có cảm giác đắng cay vừa có cảm giác trào phúng cuộc đời, vừa có vài phần khinh bỉ giữa đời người, trong nháy mắt làm cho tất cả khán giả căng thẳng trong lòng, cảm giác toàn thân giống như có kiến đang bò.
“Má oi!”
“Quá hay!”
“Tiếng cười này làm ta yêu mất rồi!”
“Hình như ta cảm giác được kỹ năng hát của Trương Hi Dương không hề thua kém Chu ca vương, bài hát này giống như là một phiên bản khác, chỉ có thể dùng hai từ rất hay để diễn tả!”
“Quá xuất sắc!”
“Kỹ thuật điêu luyện!”
“Điều kinh khủng nhất là đi kèm với sự mê hoặc kia, chuyện tình cảm của hắn cũng rất phù hợp, tiếng cười lúc này không biết là có chuẩn bị hay là tự phát, nhưng đúng là rất phù hợp.
Dễ nghe!
Rung động!
Quá phê!
Đây không chỉ là cảm xúc của toàn bộ khán giả, mà còn là cảm xúc của Lâm Trí Bạch.
Lâm Trí Bạch hiện tại cũng được coi như là một ca sĩ bán chuyên nghiệp, trước kia ngũ âm không đầy đủ, hiện tại hắn có thể từ góc nhìn của ca sĩ bán chuyên nghiệp mà cảm nhận được thực lực của đối phương, quả thật là quá mạnh, kỹ năng ca hát của bản thân hoàn toàn bị đối phương nghiền nát, ít nhất hiện tại Trương Hi Dương hát bài hát thì này Lâm Trí Bạch căn bản không có cách nào hát được.
“Chu Hàn… à nhầm! Trương Hi Dương!”
“Trương Hi Dương!”
“Trương Hi Dương”
“Trương Hi Dương!”
“Trương Hi Dương!”
“Trương Hi Dương!”
Khi Trương Hi Dương hát xong bài hát này, cả trường quay đều điên cuồng hét tên hắn, giống như hôm nay là buổi diễn của riêng hắn.
“Cám ơn”
Trương Hi Dương là một người đàn ông nhìn rất bụi còn là kẻ si tình, giờ phút này lại lộ ra nụ cười, cầm micro nói với toàn bộ khán giả: “Tôi là ca sĩ Trương Hi Dương”
Khán giả phía dưới lại hò hét kịch liệt hơn!
Trong tiếng hò hét, khán giả lại có chút bất ngờ, bởi vì Trương Hi Dương không rời khỏi sân khấu, vẫn còn đứng trên sân khấu, còn rút ra một quyển sổ nhỏ từ trong ngực.
Đây là đang muốn làm gì?
Khi khán giả đang tò mò, Trương Hi Dương thở dài nói: “Ta được nhạc sĩ Bạch Đế mời, mới đến đây tham gia tiết mục này, vốn tưởng rằng chỉ cần hát là được rồi, nhưng ekip lại quá nghèo, nói là không mời nổi người dẫn chương trình, để ta kiêm nhiệm luôn vị trí đó, lần đầu tiên làm người dẫn chương trình, nếu có gì không ổn mong mọi người bỏ qua…
Khá lắm.
Khán giả dở khóc dở cười.
Ekip nghèo như vậy, khó trách ngay cả người dẫn chương trình cũng không mời nỗi, vừa rồi là đạo diễn chương trình tự bước lên sân khấu mở màn.
Bất quá…
Điều này thật mới mẻ!
Để Trương Hi Dương đến làm khách mời lần người dẫn chương trình mới thú vị làm sao, ai nấy chẳng những không cảm thấy không ổn, ngược lại càng thêm hưng phấn!
Muốn người dẫn chương trình sao!
Chỉ cần Trương Hi Dương thôi là đủ!
Bài hát vừa rồi Trương Hi Dương dùng mở màn quá bùng nổ, tất cả mọi người đều có chút luyến tiếc khi hắn hát xong, có thể nhìn thấy Trương Hi Dương trên sân khấu đúng là rất tuyệt, Đúng rồi.
Vừa rồi Trương Hi Dương còn nói là được Bạch Đế mời mới tham gia Gameshow này, Bạch Đế và ekip của Gameshow này có quan hệ gì đây?
“E hèm”
Trương Hi Dương hắng giọng: “Theo lý thuyết thì ta hẳn là đọc một đoạn quảng cáo đi, nhưng thật đáng tiếc tổ làm chương trình trước mắt còn chưa bắt đầu quảng cáo mời gọi đầu tư, đương nhiên điều này đối với ta mà nói là một tin tốt, tạm thời không cần lo lắng đến chuyện đọc quảng cáo, vậy chúng ta trực tiếp mời vị võ sĩ tiếp theo..”
Không cẩn thận nên đọc sai.
Tất cả khán giả đều cười to.
Trương Hi Dương vội vàng chữa cháy: “Vậy chúng ta trực tiếp mời vị ca sĩ tiếp theo, đây là một vị tiền bối có thâm niên trong ngành, cũng là một vị tiền bối mà cá nhân ta vô cùng thích…
Trương Hi Dương đọc hơi vấp.
Tuy nhiên, không có khán giả nào cảm thấy đáng chê trách.
Còn cảm thấy đáng yêu.
Nếu như người dẫn chương trình chuyên nghiệp phạm sai lầm, trong lòng mọi người chắc chắn sẽ cảm thấy người này không chuyên nghiệp, thậm chí kéo chất lượng của chương trình xuống, nhưng Trương Hi Dương là một khách mời tạm thời, càng nói vấp, mọi người ngược lại càng cảm thấy vô cùng thú vị, có thể nói Trương Hi Dương càng run hay càng lấp vấp. thì bọn họ càng hưng phấn.
Đây không phải hiệu quả cần có của một Gameshow sao?
Tuy nhiên, khi vị ca sĩ thứ hai xuất hiện, sự hứng thú của mọi người đã giảm đi rất nhiều, chủ yếu là các khán giả trẻ đang bối rối, căn bản không biết đó là ai.
“Là ai vậy?”
“Lão tiền bối?”
“Vừa rồi Trương Hi Dương giới thiệu như vậy”
1090 chữ
Chương 166: Thanh xuân trở về“Ngay cả Trương Hi Dương cũng gọi tiền bối, ít nhất phải năm mươi tuổi phải không?”
“Các ngươi cũng không biết hắn?”
“Đừng nói là Hạ Vũ Long tiền bối nha!”
“Thực lực siêu cấp như vậy mà mời được sao!”
“Lúc hắn còn trẻ thì rất hot, nhưng mà đã bảy tám năm gần đây không có hoạt động gì nhiều nữa”
“Hắn còn có thể hát được sao?”
“Nghe thử chứ biết sao được.
“Hạ Vũ Long! Thần tượng của ta!”
Khán giả trẻ có vẻ không hứng thú, nhưng những khán giả trên ba mươi lăm tuổi lại hưng phấn đến mức đứng dậy cả lên, tiết mục này không tệ, thế nhưng lại có thể mời được vị ca sĩ kỳ cựu này.
Tuy rằng danh tiếng hiện tại không tốt, nhưng năm đó đã từng rất nổi tiếng!
Thế hệ trẻ có thần tượng riêng của họ.
Những người lớn tuổi hơn một chút tất nhiên cũng có thần tượng riêng.
Hạ Vũ Long đối với những khán giả lớn tuổi mà nói chính là thần tượng như vậy, nhưng giới giải trí ngày nay đã không còn nhiều sân khấu dành cho hắn, rất khó để cho những khán giả lớn tuổi này nghe lại tiếng hát của thế hệ thần tượng trước kia của họ!
“Ta là ca sĩ, Hạ Vũ Long”
Hạ Vũ Long cười nói, sau đó bắt đầu hát.
Giai điệu vừa bắt đầu, giọng hát của hắn liền theo đó vang lên, mang theo dấu vết của năm tháng. Trong chát giọng khàn khàn lộ ra sự tang thương, giống như có cảm giác câu chuyện đang hiện ra trước mắt, hơi thở cực kỳ ổn định, những khán giả lớn tuổi dần dần đỏ hoe đôi mắt, đây chính là thanh xuân của thế hệ bọn họ.
Trở về!
Tất cả đã trở về!
Vẫn là những cảm xúc của năm tháng ấy!
Sắc mặt của khán giả trẻ cũng dần dần thay đổi, có lẽ rất nhiều người đều cảm thấy xa lạ với Hạ Vũ Long. Nhưng bài hát mà Hạ Vũ Long hát lúc này là tác phẩm nổi tiếng nhất của hắn khi còn trẻ.
Những người trẻ tuổi này bây giờ không nghe bài hát này, nhưng khi bọn họ còn nhỏ chắc chắn đều đã nghe qua!
“Bài hát này rất quen thuộc!”
“Ta đã từng nghe qua rồi!”
“Khi ta còn bé thì mẹ ta rất hay nghe bài hát này!”
“Cha ta ngày trước khi lái xe đều sẽ nghe bài hát này!”
“Ta nhớ rất rõ, mẹ ta nói bà ấy lúc có thai rất hay nghe bài hát này, mà thai nhi đó chính là em của ta, thì ra Hạ Vũ Long chính là người hát bài hát này, ta nói sao giọng nói lại quen thuộc như vậy”
“Không hiểu sao lại có chút cảm động”
“Rõ ràng là không dùng đến nốt cao nào, lại có thể hát đến mức động lòng người.
“Vị lão tiền bối này tuy già nhưng bảo đao vẫn còn sắc bén.
“Một sự thật rất đáng sợ, hắn tiếp nhận sân khấu từ Trương Hi Dương, bài hát của Trương Hi Dương bùng nổ như vậy, thế nhưng hắn cũng xử lý tốt, thật có cảm giác đã là một bài hát kinh điển!”
Mọi người đang thảo luận.
Ai đó cất tiếng hát theo.
Ban đầu chỉ là khán giả lớn tuổi hát theo, sau đó dần dần có khán giả trẻ cũng tham gia. Khán giả trẻ có thể không quen thuộc với lời bài hát, nhưng giai điệu này đã ăn sâu vào tiềm thức, rất nhiều bài hát xưa là như vậy, ngươi có thể sẽ không biết tên, nhưng khi giai điệu mang theo vẻ cũ kỹ đó vang lên, có thể họ sẽ hát theo được vài câu điệp khúc, có thể thoải mái ngân nga.
Rốt cuộc.
Hạ Vũ Long đã hát xong.
Tất cả khán giả vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Có một khán giả trẻ nhẹ nhàng lau nước mắt, “Không nghĩ tới bài hát xưa như vậy lại có thể lấy được nước mắt của ta, trước kia ta đã nghe rất nhiều lần, nhưng không biết tên bài hát, chỉ là cảm thấy nghe rất hay”
“Trước kia ta nghe không có cảm giác”
“Giai điệu quá cũ kỹ, quả thật không có cảm giác, nhưng hôm nay được nghe trực tiếp tại đây, cảm giác hoàn toàn không giống với lúc trước, lần này hình như không giống với bản gốc, giọng hát cũng khác với bản thu âm lúc trước, tóm lại chính là vô cùng thoải mái, giống như tiếng hát đi vào lòng người, khiến ta cảm động một cách khó hiểu.
“Ta rất thích Hạ Vũ Long”
“Vị ca sĩ kế tiếp là ai?”
“Ta lại có chút thích tiết mục nghèo nàn này”
“Ta cũng cảm thấy vậy, vừa nãy nghĩ điều ngạc nhiên lớn nhất chính là Trương Hi Dương, sau đó là ai không quan trọng, không ngờ Hạ Vũ Long lại có thể mang đến sự ngạc nhiên còn lớn vậy “Người trẻ tuổi các ngươi chớ xem thường lão Hạ”
“Bài hát này của lão Hạ tập một này chính dùng chiến thuật an toàn trước, tiết mục đặc sắc chắc là vẫn còn ở phía sau, các ngươi nên nghe thật kỹ các tiết mục tiếp theo đi Sau đó, Hạ Vũ Long rời sân khấu.
Trương Hi Dương tiếp tục công việc dẫn chương trình.
“Bài hát vừa rồi của Hạ Vũ Long tiền bối, lần đầu tiên ta nghe là năm hai mươi ba tuổi, lúc đó ta vừa mới ra mắt không bao lâu, nghe bài hát của Hạ tiền bối không khỏi nhớ lại năm đó, phía sau còn có bất ngờ gì nữa, chúng ta hãy mời vị ca sĩ tiếp theo đi”
Ca sĩ thứ ba xuất hiện.
Khán giả đều giật mình, bất kể là già trẻ lớn bé nam nữ.
Chủ yếu là ca sĩ này nhìn qua thì không giống là ca sĩ, diện mạo không thể nói xấu, nhìn thì giống như là một bác gái lớn tuổi hay gặp ở ngoài đường, hoàn toàn không giống là người trong giới giải trí.
“Đây là ai?”
“Không biết.
“Không ai biết sao”
“Ủa có đi lộn chương trình không? Sao lại là một bà thím?”
1103 chữ
Chương 167: Rất nhiều người vỗ tay vì ta“Bây giờ ta đã tin rằng ekip của chương trình này rất nghèo, những khách mời tên tuổi lớn chỉ có một mình Trương Hi Dương, Hạ Vũ Long thì chỉ tính là một nửa nổi tiếng, đến bà thím ca sĩ này chắc lại là ca sĩ hạng ba, cái này khác nào là mời cho đủ số lượng “Ca sĩ hạng ba cũng tới đây à?”
“Ca sĩ hạng ba cho dù tốt xấu gì ta cũng có thể quen mặt, cái này không chừng là ca sĩ hạng chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, nhìn có chút giống những bà thím tập múa dưỡng sinh quê ta, điểm đáng nói ở đây là quần áo quá quê mùa”
Mọi người thảo luận xôn xao.
Lâm Trí Bạch lại hơi hơi nhíu mày.
Ca sĩ này không phải là người của Thần Thoại Entertainment, là Lâm Thắng Thiên từ một công ty nhỏ mời tới.
Nghe ca ca nói thực lực của bác gái này vô cùng khủng bố, chỉ là vẻ ngoài quá bình thường, cũng không có nhạc sĩ tốt nào viết bài hát, cho nên kỹ năng hát nghịch thiên bị chôn vùi dưới mười tấc đất.
Không sai.
Ca ca dùng hai từ “Nghịch thiên” để hình dung.
Điều này đã khiến Lâm Trí Bạch sinh ra sự tò mò rất lớn.
Trong sự tò mò của Lâm Trí Bạch, người ca sĩ kia bắt đầu cất tiếng hát.
Vừa mới bắt đầu.
Mọi người không nghĩ nhiều.
Ai ai cũng thờ ơ.
Liền nghĩ đến việc không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài, giọng hát của vị này rất nội lực.
Nhưng khi bài hát dần dần đi sâu vào điệp khúc, giai điệu của bài hát ngày càng cao, khán giả lúc này đã bị sốc!
Nốt cao!
Nốt cao nữa!
Nốt siêu cao!
Giọng hát vô cùng nội lực, giống như chuẩn bị lật tung nóc trường quay.
Lâm Trí Bạch đã bị dọa sợ, giọng hát này quá cao, giống như là một khẩu pháo khổng lồ!
A a a.
Màn nhĩ của tất cả khán giả đều bị rung động!
Rung động không phải là đau nhức…
Mà là rung động tới mức lỗ tai và da gà nổi lên từng cục!
Một số khán giả đã bắt đầu la hét!
Nhưng mà tiếng thét chói tai không đè nén được giọng hát của ca sĩ xa lạ này trên sân khấu, mọi người lúc này mới chú ý tới vị ca sĩ này thậm chí còn không đeo tai nghe.
“Má oi!”
“Nội công khủng khiếp vậy!”
“Đây là giọng hát gì thế này!”
“Ekip chương trình tìm được vị thần tiên này ở đâu vậy!”
“Chưa từng nghe qua bài hát này, quả thật rất tuyệt!”
“Các ngươi nhìn sắc mặt Trương Hi Dương kìa, ha ha ha ha ha, đã bị dọa sợ!
“Quá hay!”
“Ekip chương trình nghèo khổ này có chút chiêu trò, chỉ cần ba tiết mục đầu tiên thôi, các tiết mục tiếp theo chắc chắn phải liều mạng đuổi theo!”
“Trên sân khấu này tuyệt đối là một ca sĩ tốt bị chôn vùi!”
Đúng thế.
Tất cả mọi người đều cảm thấy, đây là một ca sĩ tài năng bị chôn vùi.
Nhìn diện mạo là biết, loại diện mạo này trong giới giải trí khẳng định không thể nổi tiếng, huống hồ tuổi của quá…
bác gái chắc chắn là đã hơn bốn mươi tuổi. Bất Giờ phút này sân khấu, vị ca sĩ kia đã khiến cho mọi người xem nhẹ vẻ bề ngoài, chỉ chú ý đến giọng hát của đối phương, nội lực bộc phát hùng hậu khủng bố làm cho người ta sợ hãi.
“Ta là ca sĩ Nhạc Sơn Lam”
Sau khi hát xong, vị ca sĩ không ai biết đến đứng trên sân khấu với đôi mắt đỏ hoe, giới thiệu tên của mình, khán giả phía dưới đang điên cuồng hò hét.
Lần đầu tiên trong đời!
Rất nhiều người vỗ tay cho Sơn Lam!
“Rất nhiều người vỗ tay vì ta!”
Trương Hi Dương trở lại sân khấu, im lặng một lúc lâu, đột nhiên nói đùa một câu:
“Đạo diễn..Ta có thể từ bỏ quyền thi đấu được không?”
Khán giả toàn trường quay cười vang, trong lòng càng thêm rung động, vị nữ ca sĩ vừa rồi tên là Nhạc Sơn Lam kia, thật sự là quá khủng bố, ngay cả Trương Hi Dương cũng dùng phương thức này để tán thưởng thực lực của đối phương.
“Rất lợi hại”
Trương Hi Dương xúc động nói: “Là ca sĩ dự thi, ta hy vọng mọi người đều sẽ bỏ phiếu cho ta, nhưng nếu ta là khán giả hôm nay, có lẽ ta sẽ cân nhắc bỏ phiếu cho Nhạc Sơn Lam, xin mọi người nhớ thật kỹ tên của cô ấy, đây là một cái tên khiến tất cả người yêu âm nhạc đều nên nhớ, cô ấy tên là…
“Nhạc Sơn Lam!”
Khán giả dưới khán đài hét lên, đồng thời trong lòng tràn ngập sự kính trọng dành cho Trương Hi Dương. Tuy rằng dẫn chương trình của hắn không đủ chuyên nghiệp, nhưng nhân phẩm của hắnlại đáng nhận được sự kính trọng, dám đứng trên sân khấu khen ngợi đối thủ như vậy, điều này thật sự rất khó.
“Ta lại cảm thấy thích phong cách dẫn chương trình của Trương Hi Dương”
Có khán giả cười nói.
Rất nhiều khán giả bày tỏ sự đồng tình với ý kiến này.
Ngay cả Lâm Trí Bạch cũng tỏ vẻ tán thành.
Trước đó, Lâm Trí Bạch muốn Lâm Thủ Chuyết đảm nhận vai trò người dẫn chương trình này..
Bởi vì Lâm Thủ Chuyết trẻ tuổi, đầu óc cũng linh hoạt, rõ ràng là biết nói chuyện hơn các ca sĩ khác.
Lâm Thắng Thiên lại nói rằng:
Trương Hi Dương là một ca sĩ trầm mặc ít nói, để hắn làm người dẫn chương trình sẽ có hiệu quả kỳ diệu.
Sự thật chứng minh là Lâm Thắng Thiên đã đúng.
Đây là một người có kinh nghiệm trong việc sản xuất Gameshow, phán đoán vô cùng chuẩn xác.
Sau đó.
Vị ca sĩ thứ tư xuất hiện.
Lại là một vị ca sĩ lớn tuổi.
Tuy nhiên, trải qua những cú sốc mà ba ca sĩ đầu tiên mang lại, mọi người đã không còn soi mói về danh tiếng và ngoại hình của những ca sĩ này có nổi tiếng hay không.
1281 chữ
Chương 168: Quá nhiều cú twistSân khấu này giờ đây đã biến thành một nơi chỉ dành cho người có thực lực.
Thực tế cũng chứng minh rằng ca sĩ thứ tư cũng xuất sắc không kém.
Mặc dù ca sĩ thứ tư ở vị trí ngay phía sau Nhạc Sơn Lam, chịu thiệt thòi rất lớn, lúc đầu còn có chút lấp vấp, nhưng phía sau điều chỉnh trạng thái, càng hát càng hay.
Tuy rằng không thể bằng được ba người đầu tiên.
Nhưng vị này hoàn toàn là một ca sĩ có thực lực, bài hát của vị ca sĩ này cũng đi vào lòng khán giả, nhiều khán giả nghe xong liền rơi nước mắt.
Cuộc thi này khiến người ta phải tự hỏi, phải chăng ekip đã dùng tiền để mua bình xịt hơi cay, bởi vì nước mắt rơi ở chương trình này nhiều hơn các chương trình khác.
Đương nhiên.
Ba người đầu tiên mạnh hơn.
Chương trình mà tìm được ca sĩ có thực lực tương đương ba người đầu tiên thì quá sức phi lý, huống hồ đây là một cuộc thi, ai cũng mạnh như nhau thì biết phải loại ai đây?Sau đó.
Vị ca sĩ thứ năm xuất hiện.
Bài hát kết thúc, tất cả mọi người đang thảo luận, bầu không khí đã được khuấy động hoàn toàn, các ca sĩ trong chương trình này rất uyệt vời, hoàn toàn ngoài mong đợi của mọi người!
“Cũng ngang tài với vị thứ tư”
“Ta biết hắn, một ca sĩ rất nổi tiếng trong một cộng đồng nhỏ, là vị thần của cộng đồng đó!”
“Cảm giác không nhỏ chút nào.
“Vấn đề là chọn bài hát, sở trường của hắn nhất không phải là phong cách này, hẳn là sợ khán giả không đón nhận.
“Ta cảm giác hắn so với vị thứ tư thì yếu hơn một chút.
“Bất quá bài tình ca này, cảm giác rất khác biệt.
“Không sai”
“Phong cách này, tham gia vào các cuộc thi sẽ không chiếm được ưu thế, nhưng ta rất thích.
Đang thảo luận.
Vị ca sĩ thứ sáu xuất hiện.
Đây là một nữ ca sĩ trẻ.
Một số người không biết, một số người nhìn thấy nữ ca sĩ xuất hiện đã ngay lập tức hét lên!
“Á á á!”
“Là nàng!”
“Tiểu ca hậu với lá phổi thép!”
“Tiểu ca hậu?”
“Sao ta chưa từng nghe nói qua?”
“Nàng ấy ra mắt ở Tề Châu, ngươi không biết cũng là điều bình thường, người ta vừa mới tới Tần Châu chúng ta dể phát triển không bao lâu, bất quá thực lực của nàng ta không thể xem thường được đâu, tuyệt đối là nữ ca sĩ trẻ tuổi thiên tài, không nghĩ tới ekip lại mời nàng ta đến đây”
“Thật vậy sao?”
Có khản giả nữa tin nữa ngờ hỏi.
Tuy nhiên, ngay sau đó, khán giả đã buộc phải tin!
Đây thật đúng là một nữ ca sĩ trẻ thiên tài, tuổi của nàng cũng chỉ hơn hai mươi, kỹ năng hát cũng không thua gì những tiền bối kia!
Điều quan trọng hơn là…
Nàng ta cũng rất xinh đẹp!
Mặc dù đây là một sân khấu để thi hát, nhưng ai mà lại không thích những em gái xinh đẹp cơ chứ.
Em gái xinh đẹp nhưng không thể hát thì sẽ bị mắng chửi, em gái xinh đẹp ngực to mông căng chỉ phù hợp cho các chương trình dùng xôi thịt thôi, đối với chương trình tầm cỡ mà xuất hiện sẽ bị phỉ nhổ.Nhưng nếu em gái xinh đẹp nhưng khả năng hát rất đỉnh thì sao?
“Không đơn giản!”
“Có vẻ nàng ta sẽ rất hot đây!”
“Nàng ta rất hot ở bên Tề Châu sao?”
“Tương đối hot, nhưng chỉ là trong thế hệ trẻ, đúng rồi, nàng ta vẫn là một ca sĩ ăn mày, bài hát này là do nàng ta tự viết, ta là fan hâm mộ của nàng, cho nên hiểu rất rõ”
“Ca sĩ ăn mày?”
“Giống như Sở Từ?”
“Sở Từ là ai?”
“Chính là tác giả của « Đoạn Kiều Tàn Tuyết » tháng trước đó, còn lên cả xu hướng tìm kiếm, cùng là tự sáng tác tu hát.”
“Đúng cùng loại với nàng ta.
“Bất quá em gái này hẳn là lợi hại hơn một chút, nàng mười tám tuổi đã tự mình viết bài hát, thành tích cũng không tồi”
...
Lâm Trí Bạch yên lặng nghe, ánh mắt suy tư.
Nữ ca sĩ trẻ này có chút tài năng, vậy mà lại là ca sĩ ăn mày?
Hình như là tỷ tỷ giới thiệu cho ca ca.
Xem ra tỷ tỷ cũng rất am hiểu chuyện đào móc ca sĩ nha.
Trước mắt những ca sĩ nhìn mạnh nhất, vẫn là ba người đầu tiên xuất hiện, bất quá người này cũng tiếp cận trình độ của ba vị trí đầu tiên.
Xem xét quá nhiều yếu tố ảnh hưởng đến trận đấu.
Lâm Trí Bạch cảm thấy nữ ca sĩ này cũng có thể chạm vào top ba.
“Haiz.”
Lâm Trí Bạch lau mồ hôi khi nghĩ đến Lâm Thủ Chuyết.
Đem Lâm Thủ Chuyết bỏ vào chương tình này, Lâm Thủ Chuyết chịu nổi sao?
Tập này vẫn còn đỡ.
Thứ hạng của Lâm thủ Chuyết hẳn là cũng không đến nỗi tệ, dù sao thì cũng đã đưa hắn một bản « Người Giống Như Tôi ».
Vậy còn những tập tiếp theo thì sao?
Lâm Trí Bạch không có khả năng mỗi tập đều giúp Lâm Thủ Chuyết viết bài hát mới.
“Phải xem bản lĩnh của hắn thế nào”
Kỹ năng hát của Lâm Thủ Chuyết không hề yếu, Lâm Trí Bạch cảm thấy vẫn có thể hy vọng được.
Mà đi kèm với sự hy vọng này, Ca sĩ thứ sáu đã kết thúc bài hát của mình.
Lâm Thủ Chuyết sau khi được Trương Hi Dương giới thiệu, chậm rãi bước lên sân khấu, hắn là ca sĩ thứ bảy, cũng là ca sĩ cuối cùng của ngày hôm nay.
“Lại là người trẻ tuổi”
“Lâm Thủ Chuyết!”
“Thủ Chuyết của ta!”
“Chít Chít của chúng ta!”
“A a, là hắn, người hát « Tiêu Sầu » đúng không?”
“Đúng vậy, chính là bài hát đó, do Bạch Đế viết, ta vô cùng thích bài hát đó!”
“Hắn lần này sẽ hát « Tiêu Sầu » sao?”
Hát « Tiêu Sầu » trên sân khấu này cũng rất ổn nha.
“Nhưng bù lại giọng hát của hắn rất tốt.
“Trong chương trình này thì hắn và nữ ca sĩ kia là trẻ nhất.
“Người ta có tên, tên là Hàn Nguyệt Sương”
“Nhất thời quên mất thôi…
“Nghe nhạc đi, Lâm Thủ Chuyết sắp bắt đầu”
“Im lặng, để Chít Chít của chúng ta thể hiện Tặng thêm 1 chương, cám ơn đạo hữu đẩy kim phiếu cho tụi muội, 5-10 KP là tụi muội có động lực rồi ạ. Team tụi muội sắp xong 60c đầu cho bộ Thượng Đế Chọn Ta Làm Giáo Hoàng, đạo hữu yêu thích đánh đấm khoa huyễn thì ghé ủng hộ ạ.
Dự kiến lịch ra mắt:
- Kiêm Chức Nghệ Thuật Gia: Mỗi ngày 4 chương – Nhất Đạo Triều Bái: Mỗi 3 ngày 2 chương – Thượng Đế Chọn Ta Làm Giáo Hoàng: Mỗi ngày 4 chương – Người Đời Nói Ta Là Ma Môn Tà Đạo: Tác giả ra chương nào đăng chương đó – Chức Nghiệp Thế Giới: Ngự Dưỡng Chiến Giả – Tác mới viết tới 3 chương, nên có chương nào up chương đó 1120 chữ
Chương 169: Người Giống Như Tôi – 1Đối với ca sĩ trẻ Lâm Thủ Chuyết, ấn tượng của mọi người đều đến từ « Tiêu Sầu », bài hát này phát hành vào khoảng cuối tháng tám, mới qua hơn bốn tháng, vẫn là một bài hát nhạc pop ballad rất được ưa chuộng, số người hát trong các quán karaoket rất nhiều, có thể thấy được mức độ cover rất tốt.
Đây là ưu thế của Lâm Thủ Chuyết, cũng là bất lợi cho hắn.
Hắn còn quá trẻ mà chỉ có một tác phẩm hot như vậy, đôi khi sẽ không đáp ứng được sự kỳ vọng của khán giả, dù sao những ca sĩ trước đó đều là trường phái thực lực, cho dù là nữ ca sĩ Hàn Nguyệt Sương kia cũng trẻ tuổi như hắn.
Nhưng kinh nghiệm sân khấu của người ta rất phong phú, có lẽ Lâm Thủ Chuyết là người có thực lực kém nhất ngày hôm nay.
Trong hắn như một con gà con đụng phải một đám gà rừng, làm cho người xem theo bản năng mà đổ mồ hôi, hoài nghi rốt cuộc hắn có thể làm được hay không.
Được hay không thì nghe hắn hát là biết.
Lâm Thủ Chuyết cũng không có thời gian để nói mấy chuyện này, sau khi lên sân khấu thì nhắm mắt lại.
Ban nhạc bắt đầu đàn một đoạn piano.
Vài giây ngắn ngủi sau đó, Lâm Thủ Chuyết mở mắt ra, giọng hát trầm đầy nội lực pha với chút khàn khàn:
“Người ưu tú như tôi Lẽ ra nên được sống một cuộc đời xán lạn Vậy mà ngoảnh đầu nhìn lại, hai mấy năm qua Vẫn phải chìm nổi trong biển người mênh mông …”
Phía bên trên màn hình phía sau sân khấu xuất hiện lời ca khúc.
Lời bài hát mộc mạc, giọng hát chậm rãi, không nhanh không chậm phác họa ra một loại không khí ấm áp, khán giả trong trường quay nhất thời lộ ra biểu cảm ngoài ý muốn, nhịn không được mà bắt đầu suy nghĩ về lời bài hát như đang kể chuyện.
“Đây là bài hát gì?”
“Ủa? Bài này sao ta chưa biết tới?”
“Chưa từng nghe qua “Là bài hát mới!”
“Là bài hát mới của Bạch Đế!”
“Trên màn hình có ghi kìa!”
“Sáng tác Bạch Đế, soạn nhạc Bạch Đế, viết lời Bạch Đế!”
“Lời bài hát nghe qua cũng có ý nghĩa.
“Lại một bài hát chữa lành”
“Cảm giác bài hát này phong cách giống « Tiêu Sầu » , nhưng giai điệu lại hoàn toàn khác biệt, lời bài hát giống như khiến cho người ta thổn thức.
Mọi người nhao nhao thảo luận.
Giọng hát lại vang lên.
Lâm Thủ Chuyết giống như đang lẩm bẩm, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng của hắn, nhẹ nhàng chia sẻ.
“Người thông minh như tôi đây Đã sớm nói lời tạm biệt với sự ngây ngô đơn thuần Vậy mà vẫn cứ sa chân vào một đoạn tình Để đổi lấy những vết sẹo đầy thân..”
Lâm Thủ Chuyết lúc nhỏ đã từng cảm thấy bản thân hắn là một người khác biệt với tất cả mọi người.
Mà theo tuổi tác dần lớn lên, hắn dần dần phát hiện bản thân có thể cũng không có đặc biệt đến như vậy, đối với loại cảm giác đứng một mình trong biển người mênh mông này, làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu, hắn cảm thấy rất không cam lòng, lại bất lực, cũng từng ý nghĩ muốn thoát khỏi hiện thực, nhưng lại không biết đi đâu. Lâm Thủ Chuyết rất hứng thú khi nhạc sĩ Bạch Đế viết ra một bài hát như vậy cho hắn.
Bài hát này viết theo tâm trạng của hắn, viết ra cảm giác của hắn, cũng viết ra cảm xúc của rất nhiều người khác trên thế giới này.
Đúng vậy, bài hát này không phải viết về một mình Lâm Thủ Chuyết, hoặc có thể nói là tất cả mọi người đều đã từng như Lâm Thủ Chuyết lúc nhỏ.
Mọi người hẳn là đã từng có một khoảng thời gian như vậy, cảm thấy bản thân chính là nhân vật chính của thế giới.
Thế giới này tồn tại và phát triển vì bẩn thân, những người có nhận thức giống như vậy, thường thường sau khi trải qua một ít sự bất lực mới có thể tỉnh ngộ.
Khán giả phía dười cũng dần yên lặng.
Không ai đang châu đầu ghé tại thảo luận nữa, mà tất cả chỉ nhìn bóng dáng đang đứng trên sân khấu, ai ai cũng cảm thấy bài hát này hoàn toàn khác với những bài hát trước đó.
“Người sống trong mê mang như tôi Người mải miết đi kiếm tìm ý nghĩa cuộc đời như tôi Người tầm thường vô vị như tôi Bạn còn gặp qua được bao nhiêu người như tôi?...”
Nghe giai điệu, hiểu được lời bài hát…Trái tim của khán giả lúc này đã bị bài hát dẫn dắt, rồi nhìn thấy bản thân mình trong đó.
Nếu như nói phía trước mọi người nghe rất nhiều giọng hát cao, đắm chìm trong cảm xúc kích động kích thích, vậy bài hát này liền dùng cảm giác đơn giản cùng với mộc mạc, đem cảm xúc của tất cả mọi người kéo trở về hiện thực.
Đúng vậy.
Hầu hết tất cả chúng ta đều đang mê mang trong thế giới đã từng nghĩ nó rất tầm thường, sau đó lại luôn suy nghĩ cách thoát khỏi hiện thực tàn khốc này, nhưng rồi lại không biết phải đi đâu.
Nhất là những khán giả trẻ tuổi. Những người này có thể vừa bước ra khỏi cổng trường, hoặc là sắp phải đối mặt với một trường đại học, và sau khi nói lời tạm biệt với giảng đường thời sinh viên, vậy thì con đường phía trước đang chờ đón họ có gì? Nghe hiểu lời bài hát, họ mới bắt đầu nhận ra bản thân đã hiểu cuộc sống này thêm một chút. Cảm xúc của mọi người lúc này, chắc chắn có rất nhiều người khó tránh khỏi những suy nghĩ không cam lòng!
“Kẻ thô thiển như tôi ấy mà Chẳng hề thích khoác lên dáng vẻ thâm trầm đâu Vậy mà ngẫu nhiên nghe thấy khúc ca ngày xưa cũ Bỗng dưng cũng giật mình hoảng thốt xúc động đến lạ…”
Khi bài hát được hát đến đây, ngay cả một số khán giả lớn tuổi cũng phải dùng ánh mắt dịu dàng để nhìn Lâm Thủ Chuyết 1122 chữ
Chương 170: Người Giống Như Tôi – 2Khi người ta ở độ tuổi này, người ta càng có thể chấp nhận thực tế tàn khốc và sự tầm thường của họ, nhưng cũng giống như lời bài hát hát, chúng ta không phải là những người sâu sắc, nhưng khi nghe bài hát cũ cũng sẽ giật mình, cảm xúc bồi hồi.
Giống như bài hát xưa mà Hạ Vũ Long hát vừa nãy.
Mọi người ban đầu đến đây chỉ muốn nghe các kỹ thuật thanh nhạc bùng nổ và xem biểu hiện của ca sĩ mà họ yêu thích, nhưng nghe được những bài hát đúng với tâm trạng bản thân, tất cả mọi người không nhịn được mà ngân nga theo, ai còn quan tâm ca sĩ biểu hiện như thế nào?
Đơn giản chỉ là tưởng niệm thời thanh xuân đã qua. Đơn giản chỉ là nghẹn ngào vì cảnh còn nhưng người đã mất.
Điều đơn giản của bài hát là đưa một bàn tay vô hình chạm tới đến tận trái tim, giống như giờ phút này, nhớ lại câu chuyện của riêng bản thân, chỉ là câu chuyện của đại đa số mọi người, kết thúc cũng giống nhau.
“Người yếu đuối như tôi đây Làm chuyện gì cũng tính toán đường lui Vậy mà cũng từng vì một ai đó Nghĩ rằng phải cố gắng hết sức phấn đấu quên mình…”
Lâm Thủ Chuyết ngân nga đoạn này rất dài, điệp khúc lại lần nữa xuất hiện, dần đần đẩy cảm xúc của mọi người lên cao trào. Bài hát không thể so sánh với « Tiêu Sầu » bằng vào ánh sáng chữa lành chói mắt, nhưng lời bài hát đơn giản và mộc mạc lại có thể dễ dàng chạm đến trái tim hơn, từng câu từng chữ giống như là nói lên tiếng lòng của nhiều người đang ở đây.
Dù sao thì… Có ai mà chưa từng vì một người mà phấn đấu tới quên cả bản thân?
Có thể nói là mười năm nhiệt huyết co dù có gặp phải mùa đông khắc khiệt cũng không nguội lạnh, nhưng nhiệt huyết như vậy thường không kéo dài, thường thì đại đa số thời gian con người ta sẽ nhu nhược.
Chỉ là cho dù là người nhu nhược yếu đuối đến mức nào, cũng đã từng có một thời nhiệt huyết cháy bỏng hết mình.
Theo lời giải thích của những người lớn tuổi là:
Trong suốt cuộc đời này ngươi đã từng vì ai là liều mạng chưa?
“Người cô đơn giống như tôi đây Người khờ khạo giống như tôi này Người không cam lòng sống hết một đời đơn giản như tôi ấy Thế gian này liệu có được bao nhiêu người giống như tôi?...”
Giờ phút này khán giả trong trường quay càng thêm yên lặng, có người còn rưng rưng đôi mắt.
Ánh đèn sân khấu rất ôn hòa, Lâm Thủ Chuyết không có động tác dư thừa chính là lẳng lặng đứng ở nơi đó, biểu cảm như đang đồng tình với khán giả. Chúng là đều không cam lòng làm một kẻ tầm thường, những kẻ ngốc cô đơn.
Sân khấu này cần một bài hát cao trào, cần một bài hát tình cảm gợi lên những ký ức đã từng có, cần bài hát khó để phô ra kỹ thuật chuyên nghiệp, cần phong cách độc đáo để cho người ta cảm nhận được sự đa dạng của âm nhạc, càng cần Lâm Thủ Chuyết thản nhiên hát như vậy, nhẹ nhàng hát, lẳng lặng an ủi trái tim mọi người.
“Người kỳ lạ khó hiểu không giống với bất kỳ ai như tôi Thế gian này, liệu sẽ có người vì tôi mà đau lòng phải không?”
Chân thành và đơn giản, thường không phải là thứ mà người ta tìm kiếm.
Rất nhiều người, chỉ tìm tới những thứ mình thích, nhưng miệng thì lúc nào cũng cần chân thành!
Blue Star rất nhiều bài hát đáng chú ý, nhưng có mấy bài có thể đi vào trong lòng người?
Sẽ có người vì mình mà đau lòng sao?”
Đây hẳn là khát vọng của toàn bộ nhân loại, cho nên bài hát này mới đi vào lòng người, cũng giống như câu nói bình tĩnh của Lâm Thủ Chuyết khi kết thúc bài hát, chính là đụng trúng tim đen của mọi người:
“Có lẽ các ngươi rồi cũng sẽ có lúc giật mình nhận ra Sẽ có một người rất giống như ta…”
Một số khán giả nhạy cảm đã bắt đầu nhẹ nhàng lau nước mắt.
Những người quen thuộc với « Tiêu Sầu » sẽ nhận ra rằng bài hát đó thể hiện một sự bất lực nhẫn nhịn với thế giới tàn ác này.
Mà bài « Người Giống Như Tôi » này lại là tự giễu bản thân trước hiện thực của thế gian, nói rằng tất cả mọi người đều không cam lòng trở thành một kẻ tầm thường, sống một cuộc sống tầm thường nhạt nhẽo làm chi.
Núi cao biển sâu, nhân loại có bằng không?
Con người ta bất quá chỉ là một kẻ tầm thường.
Giống như bài hát đã viết, ta là một người như ngươi, ngươi cũng là một người giống như ta.
Trường quay yên tĩnh.
Lâm Thủ Chuyết nhẹ nhàng mở miệng: “Tôi là ca sĩ, Lâm Thủ Chuyết”
Tôi là ca sĩ.
Đây vừa là tên tuổi của chương trình, vừa là độc thoại trong lòng mỗi ca sĩ, sau nhiều lần nhấn mạnh của bảy vị ca sĩ ra mắt đêm nay, khán giả thực sự hiểu được được ý nghĩa của bốn chữ này.
Sau một giây trôi qua.
Tiếng vỗ tay vang lên!
Tiếng thét chói tai vang lên!
Có người còn huýt sáo!
Có người rơi lệ!
Có người lau đi những giọt nước mắt!
Cũng có người, bừng tỉnh!
Gameshow này đã hoàn toàn được mọi người chấp nhận, cho dù chỉ mới có một tập, đã hoàn toàn bị bảy vị ca sĩ thuyết phục, bọn họ sau khi trở về cũng nguyện ý tiếp tục đuổi theo một đường ủng hộ những tập kế tiếp!
“Lâm Thủ Chuyết cũng thật là mạnh!”
“Lâm Thủ Chuyết ở trước mặt nhiều boss thực lực như vậy cũng hề không rơi vào thế mất cân bằng, thật làm cho người ta ngoài ý muốn, ta cảm giác chất lượng bài hát này không thua gì « Tiêu Sầu », hôm nay thật sự là đáng giá!”
“Sao mà ai cũng lợi hại hết vậy!”
“Thì ra đây là thực lực của ca sĩ chuyên nghiệp sao?”
1155 chữ
Chương 171: Khán giả bối rốiAi cũng đồng ý rằng những ca sĩ tham gia chương trình tối hôm đều rất giỏi, cũng có thể nói rằng do bọn họ đã có kinh nghiệm nhiều năm, kể cả Trương Hi Dương cũng mới hot lại gần đây.
Nhưng không ai có thể lên tiếng phủ nhận thực lực của bảy người bọn họ!
Họ có thể không giành được nhiều giải thưởng âm nhạc, nhưng họ cũng là những vị vua không ngai vàng của thế giới ca hát này!
“Sự sáng tạo của chương trình này đúng là vô cmn địch!”
“Đem những vị ca sĩ từng huy hoàng như vậy lên sân khấu, hiện tại có thể đã giải nghệ, cũng có những người chưa từng được lên sân khấu, hoặc chỉ là những ca sĩ giấu mặt ở phía sau, nhưng thực lực vẫn khủng bố như cũ, thậm chí càng thêm khủng bố khi tất cả bọn họ tập trung lại cùng một chỗ để thi đấu, quá là động lòng người!”
“Tất cả Gameshow thi đấu âm nhạc khác sẽ bị vả cho vỡ mồm!”
“Những vị này là tượng đài của giới ca hát, mỗi người bọn họ đều là trình độ cấp giám khảo, cho nên Gameshow này căn bản là không cần giám khảo!”
“Thật quá tuyệt vời!”
“Ai có thể nói đội hình này không xa hoa, sau khi nghe bọn họ hát, ngươi còn có thể quan tâm đến danh tiếng hiện tại của bọn họ như thế nào sao?”
Không có ban giám khảo! Không có host chương trình!
Không có ai để tương tác!
Chương trình này không giống như những chương trình chỉ vì hư vinh kia, ca sĩ chỉ là đơn giản hát một bài hát sau đó liền đi xuống, nhanh gọn lẹ không dài dòng!Kết quả thì sao?
Ekip chương trình chỉ dùng bảy vị ca sĩ đã có thể chinh phục tất cả mọi người!
Mà trước khi vào sân khấu, ekip chương trình đã nói với từng khán giả, bọn họ sau khi nghe xong phải bỏ phiếu cho ca sĩ mà bản thân thích nhất, bọn họ chính là giám khảo của tiết mục này, mọi người nghe cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ đến lúc đó tôi bỏ phiếu cho ca sĩ mà bản thân thích nhất là được, tùy tiện bỏ phiếu không phải là xong rồi sao? giờ.
Mà bây Tất cả mọi người cảm thấy nội tâm của mình rối rắm vô cùng, thậm chí cũng không dám nói mình thích ai nhất!
“Làm sao bỏ phiếu bây giờ?”
“Ta thích tất cả bảy người bọn họ!”
“Lúc trước xem những Gameshow khác thấy ban giám khảo giả vờ nói gà nói vịt, không biết bỏ phiếu cho ai, gì mà ai cũng xuất sắc, gì mà không biết phải lựa chọn thế nào… Ai ai cũng biết đó là chiêu trò, chỉ là vì sao bản thân ta ngày hôm nay lại rơi vào trường hợp không biết bỏ phiếu cho ai, bảy vị này ai nấy đều khủng bố như nhau!”
“Phiền chết đi được!”
“Thật khó để bỏ phiếu mà!”
“Tại sao chỉ có thể chọn ba người thôi?”
“Chỉ hận số phiếu quá ít!”
“Ta thích tận bốn người trong số họ!”
“Ta còn bất thường hơn ngươi, ta thích đến năm người.
“Ta thích đến sáu người đây này, các ngươi quỳ xuống!”
“Ha ha ha.”
“Mê trai đầu thai mới hết, còn các ngươi, mê ca đám ma mới hết.
“Ha ha ha.”
“Không giống như ta, trái tim đã tan thành bảy cánh hoa, ai ta cũng thích.
“Rối quá để.
Khán giả không ngờ họ lại rối rắm như vậy vào lúc này.
Mọi người đều có thể bỏ phiếu cho ba ca sĩ, nhưng mọi người đều cảm thấy nếu bỏ phiếu cho ca sĩ nào thì sẽ quá tàn nhẫn với những người còn lại.
Hoặc có thể nói là.
Mỗi một khán giả, đều thích nhiều hơn ba vị ca sĩ, nhưng trên tay chỉ có ba phiếu nên buộc lòng phải đưa ra lựa chọn tàn nhẫn của bản thân.
Không còn cách nào khác.
Đành phải làm vậy thôi.
Bình chọn hết cả ba phiếu, rất nhiều khán giả đột nhiên cảm thấy áy náy trong lòng.
Lâm Trí Bạch thậm chí còn thấy mấy khán giả bỏ phiếu xong liền hối hận, chạy hỏi nhân viên:
“Ta có thể thay đổi quyết định không?”
Lâm Trí Bạch tất nhiên không thay đổi quyết định, mặc dù hắn cũng phân vân.
Cuối cùng ba phiếu của Lâm Trí Bạch dành cho ba người Trương Hi Dương, Hạ Vũ Long cùng Lâm Thủ Chuyết, mặc dù hắn cũng rất muốn bỏ phiếu cho Nhạc Sơm Lam…
Đó là ba phiếu bầu của Lâm Trí Bạch, tương đương với dự đoán ba người lọt vào top ba.
Nhưng Lâm Trí Bạch cảm thấy bảng xếp hàng này rất không ổn, khán giả quá rối, ngay cả hắn cũng rối không kém, khả năng rất lớn là bản xếp hạng lần này sẽ mang tính ngẫu nhiên.
Sau khi kết thúc tập đầu tiên, khán giả bắt đầu rời khỏi trường quay, Lâm Trí Bạch lẫn trong đám người, nghe mọi người xôn xao thảo luận, khóe miệng lộ ra nụ cười. Theo phản ứng của khán giả lúc này, chương trình chắc chắn đã gặt hái những bước thành công.
Về phần hiệu quả sau khi phát sóng thế nào, vậy thì phải đợi vào tài edit của ban biên tập, dù sao Lâm Thắng Thiên đã làm theo chi tiết của kế hoạch, Lâm Trí Bạch cảm thấy ca ca sẽ không đến mức thất thủ.
Tiếp theo là phần tuyên bố bảng xếp hạng.
Đây là bí mật, khán giả không thể biết trước, ngay cả Lâm Trí Bạch cũng không tham dự vào, chỉ là buổi tối khi về nhà hỏi ca ca, ba người đầu tiên là nhưng gương mặt nào.
“Không thể tiết lộ trước.
Lâm Thắng Thiên lắc đầu liên tục, thần thần bí bí nói: “Ngươi kiên nhẫn chờ đến lúc công bố là biết.
“Ngày phát sóng là ngày mấy?”
“Ngày tám tháng này sẽ được lên sóng, bên phía trang web video của Thần Thoại sẽ công bố vào đêm nay”
“Được lắm”Lâm Trí Bạch cảm thấy giữ lại chút hồi hợp lo lắng cũng rất tốt.
Về đến nhà Lâm Thắng Thiên vô cùng hưng phấn, kể lại buổi trực tiếp hôm nay cho Lâm Hi, “Khán giả đều phát điên cả rồi, ngươi không hình dung nổi trường quay lúc đó náo nhiệt đến mức nào đâu, Tiểu Hắc còn viết cho Lâm Thủ Chuyết một bài hát mới, bài hát mới này cuối cùng…
Lâm Thắng Thiên bỗng nhiên dừng lại.
1159 chữ
Chương 172: Bị lộ thông tinĐã nói là không thể tiết lộ trước.
Trước đó mấy ngày Lâm Hi đã biết về chuyện này, liền nhìn sang Lâm Trí Bạch.
“Ủa? Tác giả Bạch Đế lại viết một bài ballad mới sao? Bài hát cổ trang mới của ta đâu?”
“Tính thế ép buộc mà Lâm Trí Bạch vừa cười vừa nói, kế hoạch luôn luôn sẽ có những biến hóa khó lường.
Bất quá theo miêu tả của Lâm Thắng Thiên quả thật khiến Lâm Hi sinh ra chờ mong, Gameshow này hình như sắp bùng nổ?
Tin vui liên tục kéo đến với cả nhà Lâm Trí Bạch.
Sau đó Lâm Thắng Thiên lại lôi mẹ ra nói, còn mời bà đến trường quay của tập hai, hắn không thể chờ đợi được muốn chia sẻ phần vui sướng này.
“Vậy lúc đó ta đến xem thử.
Mẹ cười nói: “Chúc Gameshow mới của ngươi bùng nổ.
Mặc dù mẹ chỉ cảm thấy Gameshow này của Lâm Thắng Thiên chỉ hơi hot một chút, dù sao thì các Gameshow trước đây của hắn cũng chưa từng bùng nổ lần nào.
Tần Châu quá lớn.
Đương nhiều sẽ có rất nhiều Gameshow cạnh tranh lẫn nhau, đâu phải chỉ cần nói bùng nổ là sẽ bùng nổ! Còn chưa nói đền việc Gameshow của Lâm Thắng Thiên là thi đấu âm nhạc, loại tiết mục này sớm đã quá nhiều rồi, khán giả muốn xem chương trình cùng loại nhưng phải đặc sắc hơn, nhưng cuối cùng xem đi xem lại cũng như nhau, thật sự rất thiếu ý tưởng sáng tạo.
Đương nhiên.
Bất luận kết quả có như thế nào đi nữa, cũng phải phát sóng mới có thể biết được, dù sao loại chương trình này không phải chỉ cần khán giả phản ứng tốt là có thể bùng nổ, bên trong có rất nhiều thứ liên quan. Giống như quảng cáo.
Lâm Thắng Thiên ở công ty dù có thể nào đi nữa thì cũng là người đứng đầu của 8Gameshow.
Mà « Tôi Là Ca Sĩ » lại rất thiếu kinh phí tổ chức, dù sao cũng là Gameshow mới của Thần Thoại Entertainment, quy mô của chiến dịch quảng cáo đã được định sẵn từ đầu.
Bảy giờ tối.
Trang web video Thần Thoại.
Như Lâm Thắng Thiên đã nói, « Tôi Là Ca Sĩ » được trang web video của Thần Thoại quảng cáo, báo trước thời gian phát sóng của chương trình, về phần thân phận của các ca sĩ ra mắt, ekip lựa chọn giữ bí mật, đây là chiến lược quảng cáo đã được đề cập trong kế hoạch, duy trì cảm giác thần bí mới có thể tạo ra cảm giác chờ mong! Bộ phận marketing tất nhiên đã làm theo kế hoạch.
Các ca sĩ và nhân viên trong ê-kíp chương trình cũng không hề tiết lộ nửa chữ.
Bất quá rất nhanh Lâm Thắng Thiên đã bắt đầu đau đầu, bởi vì phía dưới khu bình luận của đoạn video quảng cáo mới nhất xuất hiện một ít bình luận hot, đám người này tuy rằng không biết thứ hạng cuối cùng của trận đấu, nhưng bọn họ đã biết ca sĩ nào tham gia!
Trương Hi Dương có tham gia!”
“Lâm Thủ Chuyết cũng vậy!”
“Còn có ca sĩ Hạ Vũ Long danh tiếng một thời!”
“Ca sĩ của bên Tề Châu cũng đến tham gia nha!”
“Đều là ca sĩ lão làng, thuộc phái siêu cấp thực lực”
Những bình luận này vừa nhìn đã biết là của khán giả xem trực tiếp ở trường quay, đám người này đương nhiên cũng không có ác ý gì, chỉ là muốn khoe khoang bản thân đã biết trước mọi việc, ekip chương trình cũng không có cách nào để ngăn chặn những thông tin này.
Vậy thì phải làm sao?
Lâm Thắng Thiên gọi Lâm Trí Bạch và Lâm Hi tới, dường như muốn hai người bọn họ hỗ trợ cách giải quyết, dù sao thì ba người bọn họ trước đó cũng hay cùng nhau thảo luận về chương trình này.
“Xóa topic cấm bình luận?”
Lâm Hi nói xong liền tự lắc đầu, nhiều khán giả như vậy, cho dù có xóa topic và chặn bình luận cũng không giải quyết được gì.
“Lấy độc trị độc đi!”
Lâm Trí Bạch đột nhiên đưa ra một đề nghị: “Khán giả có thể tiết lộ, chúng ta cũng có thể tiết lộ, trực tiếp quậy cho đục nước là được rồi.
”
“Ý của ngươi là…”
Ánh mắt Lâm Thắng Thiên hơi sáng lên.
Lâm Hi cũng trong nháy mắt nghe hiểu ý của Lâm Trí Bạch, vẻ mặt xấu xa cười nói: “Ta liền nói đệ đệ chúng ta từ nhỏ đã là một tên đầu óc mưu mô xảo quyệt nhất, ít nhất có tám nghìn con mắt.
Dừng một chút.
Lâm Hi lần nữa mở miệng nói: “Cứ làm theo ý tưởng của Tiểu Hắc đi, ta có thể chào hỏi các ca sĩ có danh tiếng trong bộ phận, mượn danh tiếng của bọn họ, quảng cáo một chút về chương trình Gameshow này của ngươi. Ví dụ như ngươi có thể để nhân viên dưới trướng đăng bài, Tôn Cốc hát « Nguyệt Quang » kia cũng tham gia, còn hát một bài nhạc cổ trang mới nhất của Bạch Đế trong chương trình, đương nhiên chuyện này là làm mồi thôi.
Nhưng bí quyết của quảng cáo chính là thật thật giả giả, ngươi đem một ít ca sĩ tham gia vào, sau khi quậy cho đục nước thì mọi người sẽ không có cách nào phân biệt.
“Có thể được đấy!”
Lâm Thắng Thiên cười ha ha.
Nếu bảy ca sĩ trương Hi Dương, Lâm Thủ Vụ, Hạ Vũ Long vân vân vân đều bị tiết lộ, vậy chúng ta sẽ tiết lộ thêm nhiều ca sĩ nữa.
Đây chính là chiêu lấy độc trị độc.
Lâm Hi lại bĩu môi nói: “Chiêu này cũng không có nhược điểm, ta mượn danh tiếng của những ca sĩ trong bộ phận, trước đó sẽ nói chuyện với bọn họ, chỉ cần việc này không ảnh hưởng đến danh tiếng của bọn họ thì sẽ không sao”
“Nói cũng đúng!”
Không nói trước mà đã dùng tên tuổi của bọn họ đúng là không nên, nhưng chào hỏi trước một tiếng thì khác, ai bảo Lâm Hi là người đứng đầu Team 10 của Thần Thoại Entertaiment, ca sĩ có danh tiếng trong bộ phận tất nhiên không ít, những người này chắc chắn cũng phải nể mặt Lâm Hi.
Lúc này.
Lâm Thắng Thiên trực tiếp để cho người trong bộ phận đục nước béo cò, ở khu vực bình luận các bình luận gây hoang mang cho mọi người liên tục xuất hiện, đúng là rất chuyên nghiệp.
“Làm xong rồi”
1251 chữ
Chương 173: Ba khuôn mặt hết hồn!Nhìn thấy khu vực bình luận có nhiều cư dân mạng với biểu cảm lú ngủ hết, hỏi rốt cuộc cái nào mời là sự thật, Lâm Thắng Thiên liền biết kế hoạch này đã thành công rồi.
“Ngủ thôi”
Lâm Hi ngáp một cái thật dài.
Lâm Trí Bạch không nói thêm gì nữa, nhưng sau khi trở về phòng lại lên trang web video Thần Thoại, khoác lên mình một acc clone mới tạo: “Sở Từ cũng tới Gameshow này, còn hát « Đoạn Kiều Tàn Tuyết », cảm giác bản hát live so với bản thu âm lại hay hơn nhiều!”
Lâm Hi nói không muốn liên lụy đến ca sĩ khác.
Lâm Trí Bạch rất tán thành, dù sao hắn cũng đã xem như chào hỏi với Sở Từ rồi.
Về phần vì sao lại nghĩ ra được tuyệt chiêu này?
Đương nhiên là học được từ Mango TV ở kiếp trước rồi.
Kiếp trước « Tôi Là Ca Sĩ » mỗi mùa đều có một làn sóng quảng cáo thật giả lẫn lộn như vậy, đem nước trong giới ca hát khuấy cho đục, tuy rằng hiệu quả sau này không quá rõ ràng, nhưng mấy mùa đầu tiên thật sự có hiệu quả, khiến cho toàn bộ netizen phải thảo luận, nhưng người của Blue Star tất nhiên chưa từng thấy qua loại thủ đoạn này, hiệu quả khẳng định không tồi.
Bọn họ làm còn tốt hơn Mango TV.
Ít nhất trước đó cũng đã chào hỏi một tiếng với những vị ca sĩ kia đúng không?
Trong tay Lâm Hi có rất nhiều ca sĩ, trong đó không thiếu các ca sĩ tương đối nổi tiếng, đủ để khiến cho khán giả bị choáng váng.
Không có cách nào khác.