Kiếm Chủng

Chương 65

Dịch: quantl

Thông Vân đạo trưởng là người có kinh nghiệm, sau khi hai người trao đổi một lúc thì y lập tức ly khai

Nháy mắt một cái, lại một tháng qua đi.

Hôm đó Kim Tượng Đế ngồi trong doanh trướng tu hành, Ba Tứ từ bên ngoài tiến vào.

Ba Tứ nhìn có vẻ do dự, muốn nói lại thôi

“Làm sao?” Kim Tượng Đế hỏi

“À, chả là…”

Kim Tượng Đế nghi hoặc nhìn gã

“Trước ngươi gặp phải hoa yêu tại sao lại không đồng ý với nàng?” Ba Tứ nói

Kim Tượng Đế càng thêm ngờ vực nói: “Vì sao phải đồng ý với nàng, đó là một con yêu ma tiến vào Thiên Giới, khẳng định có mục đích mờ ám”

“Kệ mục đích của nàng chứ, hại là thiên giới cũng có phải hại ngươi đâu” Ba Tứ nhanh nhẩu nói

Kim Tượng Đế dường như hiểu ra cái gì sau đó nói: “Rồi, sau này ta sẽ đồng ý”

Ba Tứ lập tức cao hứng nói: “Ta biết ngươi không phải dạng người này”

“Dạng người nào?”

“Dạng yêu thần phục Thiên Đình”

Kim Tượng Đế cười, đúng là hắn chẳng quan tâm tới Thiên Đình, chẳng qua con hoa yêu kia thiếu chút nữa đã lấy mạng mình, nếu như có cơ hội thì sẽ cho nàng đẹp mặt.

Kim Tượng Đế vẫn tiếp tục tu hành chỉ có điều hắn phát hiện ra tu hành của mình đã đình trệ, mười bảy tầng Như Ý Linh Phù đã được kết nhưng không cách nào kết được tầng mười tám. Tầng này cứ dung hợp vào là sẽ tán đi cảm giác như không hợp vời mười bảy tầng trước.

Là một xà yêu, Kim Tượng Đế từ lúc khai linh đến giờ đều cố gắng trở nên cường đại, trong sơn cốc vô danh thổ nạp linh khí nhìn thấy thiên địch bị đạo nhân thu làm tọa kỵ khiến tâm linh của hắn chịu phải chấn động. Kim Tượng Đế lập tức hiểu được chỉ có trở nên cường đại mới không bị ngườii ta thu phục hoặc chém giết.

Về sau khi Kim Tượng Đế đi qua trùng trùng sơn mạch tới tiểu thôn của nhân gian học tập văn tự của nhân loại, nhận lão phu tử làm thầy nhiều năm, sau đó đi cùng Thanh Y mong học tập pháp thuật, lại từng cô độc đi trong gió tuyết bước lên con đường mênh mang tìm kiếm điểm hóa, có thể thấy tâm cầu đạo của hắn kiên định biết bao nhiêu.

Kim Tượng Đế vẫn còn ở trên Thiên Hà bởi thứ nhất là do lệnh của sư phụ thứ hai là tu vi của của mình liên tục tăng lên nhưng bây giờ tu vị đã dừng lại.

Vài ngày qua đi vẫn y nguyên như cũ trong lòng Kim Tượng Đế bắt đầu cảm thấy phiền não. Ngay khi hắn vừa đả tọa thì ý thức phảng phất như bị một vòng xoáy hút vào trong một không gian, mở mắt ra thì phát hiện mình ở trong một vùng hư không mênh mông, trước mặt có một lão già râu tóc bạc phơ ngồi ở đó, chính là sư phụ của mình.

“Sư phụ đây là nơi nào?”

“Đây chính là linh đài của ngươi”

“Sư phụ người tìm đệ tử có việc gì, có phải đã tới lúc đệ tử rời nơi đây không”

“Vi sư tới truyền cho ngươi phù pháp quan tưởng tầng thứ mười tám của Như Ý Pháp Phù, chỉ cần ngươi kết đủ mười tám tầng là có thể rời đi”

“Sư phụ vì sao đệ tử luôn thất bại khi kết tầng thứ mười tám?” Kim Tượng Đế hỏi

“Ngươi có biết vì sao vi sư muốn ngươi tới thiên hà tu hành không?”

“Bởi vì thên hà là do một thiên địa cấm pháp biến thành?” Kim Tượng Đế đáp lại

“Đó là điều thứ nhất. Ngươi tuy là rắn khai linh nhưng lúc hóa hình lại trừ bỏ yêu khí, thân thể thanh linh, khi ngồi nghe đạo của ta ngộ được rất nhiều pháp, cho nên vi sư lệnh ngươi tới thiên hà bởi trong sóng nước của thiên hà có chứa vô số pháp đan vào nhau tạo thành một con sông, không thể tách rời, vi sư muốn ngươi biết, ngộ pháp nhiều vẫn cần phải dung nạp lại, nếu có người giống như ngươi nhất định sẽ nhặt một vài thuật pháp để chuyên tu còn lại thì thì vứt bỏ nhưng có một cách khác đó là giống như thiên hà dung nạp tất cả”

“Vạn pháp nạp tại tâm, nhất phù hóa vạn pháp”

“Cho nên tầng thứ mười tám sau khi kết thành Như Ý Linh Phù sẽ hóa thành Như Ý Chân Linh Đạo Phù, mỗi người tu hành sẽ có một Như Ý Chân Linh Đạo Phù khác nhau, giống như Tuệ Ngôn sư huynh đạo phù là một vùng tinh không do hắn nhìn tinh không ba mươi hai năm tạo thành còn Như Ý Chân Linh Đạo Phù của Trí Thông là một con Thái Cổ Bạo Viên”

“Sư phụ, đó là pháp tượng sao?”

“Đó là căn bản của pháp tượng, linh đài của ngươi có hình ảnh của tuyết sơn, nếu ngươi kết đan phù thành tuyết sơn đương nhiên sẽ dễ dàng chỉ là điều này cũng sẽ lãng phí thiên phú của ngươi”

“Vậy con nên kết nguyên hình pháp tượng ra sao?” Kim Tựng Đế cẩn thận hỏi con đường tu hành của mình sau này.

“Đây là lí do mà ta muốn ngươi đi tới thiên hà tu hành, thiên hà cuồn cuộn, dung nạp vạn pháp, vạn pháp quy nạp, mới thành thiên hà, nếu ngươi có thể cảm nhận được điều này thì không cần lo gì khác”

“Vâng, đa tạ sư phụ chỉ điểm”

Đêm đó, Kim Tượng Đế ở trong linh đài tiếp thụ sự dạy bảo của sư phụ, khi hắn tỉnh lại thi trời đã sáng. Hắn đi tới cạnh thiên hà, nhìn vào dòng sông cuồn cuộn không dứt này.

Như Ý Linh Phù trong đan điền so với lúc hắn mới lên thiên hà cũng không có mấy biến hóa, nhưng lại có thêm một chút thần vận phảng phất như là một vật sống, chợt hắn đưa mắt nhìn kỹ thì linh phù kia tựa như một con sông đang cuộn chảy. Đó chính là thần vận hắn cảm thụ được khi kết phù cạnh thiên hà.

Pháp chú, ngự bảo, sử kiếm, then chốt đều ở thần vận nếu có thần vận, pháp chú, ngự bảo và kiếm thuật đều sẽ tăng uy lực lên nhiều.

Pháp thuật có thể tích tụ, cũng có thể luyện nhưng chung quy còn phải dựa vào ngộ tính, ngàn người ngàn pháp.

Tầng mười tám của Như Ý Linh Phù cũng là Như Ý Chân Linh Đạo Phù, chỉ cần kết được sẽ sơ thành pháp tượng, Kim Tượng Đế biết bởi vì mình đã ngộ ra rất nhiều pháp cho nên sư phụ mới bắt mình sao chép vạn sách pháp thuật, cuối cùng lại bảo mình đến thiên hà, chính là hy vọng mình có thể kết thành thiên hà pháp tượng.

Đây cũng là con đường sư phụ dắt mình đi, cũng là thích hợp với mình nhất nhưng có thành hay không còn phải dựa vào bản thân.

Người trên Thiên Hà này đều tới nơi đaay tu hành có điều từ nơi này ngộ tới cái gì thì mỗi người lại bất đồng.

Pháp Tượng là một loại ý cảnh, Thiên Hà tạo cho Kim Tượng Đế ấn tượng sâu nhất là hỗn loạn vô tình, vạn pháp đan xen dung hợp.

Hắn cần làm là cảm ngộ sâu hơn một chút

Chớp mắt đã qua một tháng, mỗi ngày hắn đều đi cảm thụ Thiên Hà. Như Ý Linh Phù trong đan điền cũng biến hóa mỗi ngày. Lúc hắn nhập định tu hành tâm thần chìm vào trong đan điền lại nghe được trong Như Ý Linh Phù phát ra tiếng chảy cuồn cuộn. Nếu như có người nhìn được đan điền của hắn sẽ nhìn thấy trong đan điền là một vùng sóng nước dập dềnh.

Lại thêm vài tháng, Kim Tượng Đế đang ngồi trong trướng tu hành thì đỉnh đầu bỗng nhiên trở nên mông lung sau đó tiếng nước chảy xiết ào ào vang lên, một vùng sóng nước cuồn cuộn. Đôi mắt hắn mở ra, trong mắt hiện vẻ vui mừng.

“Nguyên lai đây là cảnh giới Pháp Tượng”

Một vùng nước sông cuồn cuộn kia nuốt trọn Kim Tượng Đế khiến hắn dường như ẩn vào trong hư không.

Nước sông lại cuộn, hắn lại hiển lộ ra.

“Pháp tượng là một loại cảnh giới như hiện giờ ta còn chưa thể dùng để giao chiến với người được” Kim Tượng Đế thầm nghĩ, hắn biết rõ điểm này, cũng suy nghĩ cách để thay đổi. Điều này khiến hắn không khỏi nghĩ tới lúc chiến đấu với nữ tiên kia, mình thi nhiều pháp nhưng lại không thể ảnh hưởng người khác, bây giờ mình còn thiếu loại pháp thuật mạnh mẽ có thể giải quyết dứt khoát đối thủ.

Nghĩ tới đây hắn khẽ động ngón tay, trên đầu ngón tay xuất hiện một đạo linh quang, linh quang tựa như gợn sóng. Đây là Như Ý Chân Linh Đạo Phù, đạo phù này có thể hóa thành một con sông sóng nước cuộn chảy, có thể cuốn người vào hay không, có thể khóa chặt hoặc chém giết ở trong đó hay không thì còn phải đợi thực nghiệm và tu hành.

Mỗi pháp của người tu hành đều cần phải do tự mình thể ngộ và đề thăng.

Như Ý Linh Phù trong đan điền của hắn đã hoàn toàn không còn mang dáng dấp của một đạo phù mà chỉ thấy sóng nước phiên đằng.

“Rào rào rào …”

Đột nhiên trên trời thiên hà vang lên mấy tiếng trống, Kim Tượng Đế cảm thấy tim mình nhảy lên theo tiếng trống, huyết dịch sôi trào, phảng phất như tiếng trống kia vang lên trong linh hồn, thiên hà pháp lệnh treo bên eo hắn đột nhiên xuất hiện linh quang.

Tiếng trống này là trống trận, nó vang lên biểu thị có ngoại địch xâm nhập. Nếu chỉ có một vài tiểu yêu mà thì không thể có tiếng trống vang lên được, nếu như trống đã vang thì đây là một cuộc xâm nhập với số lượng yêu ma lớn.

Sao lại thế được, có yêu ma nào dám can đảm xâm nhập Thiên Đình thống lĩnh tam giới.

Kim Tượng Đế vội cất bước đi ra khỏi doanh trướng, chỉ thấy trên Thiên Binh Thần Bia to lớn có một luồng kim quang tuôn xuống, một luồng sát khí phô thiên cái địa ép tới, chiếu rọi cả một vùng trời, không người có thể trốn được.

Từng vị tuần tra sứ từ trong doanh trướng đi ra, ai cũng nghi hoặc.

“Trống trận, tại sao có trống trận vang lên, do có yêu ma tiến vào Thiên giới sao?”

“Thật lớn mật, những yêu ma này quá cuồng vọng rồi, Thiên Đình hẳn nên phát binh tiễu trừ toàn bộ yêu ma”

“Đúng”

“Không thể nói như vậy được, phải xem xét rõ tình huống đã, thiên hạ này còn có nhiều yêu lương thiện”

Từng đạo linh quang bay nhanh về phía quân doanh, hạ xuống trước quân doanh rồi hóa thành người, đều là những người đang tại chức.

“Tướng quân có lênh, tập hợp ở đại doanh” Người truyền lệnh là một trong hai hộ vệ ở trướng tướng quân mà Kim Tượng Đế đã gặp khi mới tới Hạt Vĩ Doanh

Kim Tượng Đế theo chân mọi người cùng đi tới trướng của hạt vĩ tướng quân. Hắn nhìn thấy trong đám người không có Ba Tứ. Nếu như có mặt y thì nhất định sẽ bắt chuyện với mình, chỉ là y không có ở đây, lại nhìn tiếp thì thấy những tu sĩ của thượng thanh mạch cũng không có, cho du người đang tại chức cũng chưa thấy trở về.

Thế nhưng Thông Vân đạo trưởng lại ở đây, chỉ là gã yên lặng đứng đó, phảng phất như không quan tâm. Kim Tượng Đế nhìn gã, gã cảm thấy ánh mắt liền quay đầu lại lông mày khẽ nhíu tựa như có chút lo lắng nhưng vì đang trong đại trướng nên không nói chuyện.

Hạt Vĩ tướng quân khuôn mặt nghiêm túc đứng đó, hai mắt âm lãnh nhìn chư vị tu sĩ trong trướng.

“Chư vị đều là quân tướng của thiên hà, có yêu ma xâm nhập thiên hà là lúc chư vị dùng pháp, mỗi người tới lĩnh một cái quân lênh, đi tới trước thần bia cùng với một vạn thiên binh chống đỡ yêu ma, nếu có lơi lỏng thì đừng trách ta thủ hạ vô tình”

Nói xong sát khí lộ ra, Kim Tượng Đế chỉ cảm thấy một cảm giác cực kì nguy hiểm truyền tới từ Hạt Vĩ tướng quân. Tròng mắt hắn hơi híp lại trong mắt xuất hiện linh quang nhàn nhạt, nhìn tới sau người Hạt Vĩ tướng quân thì dường như hư không đang vặn vẹo, trong đó ẩn hiện một cái đuôi bò cạp, cái đuôi bọ cạp ẩn hiện hung quang kia phảng phất như lúc nào cũng có thể đâm xuống, hung ác vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment