Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1154 - Chương 1154: Tô Dịch Ăn Cơm Mềm (2)

Chương 1154: Tô Dịch ăn cơm mềm (2) Chương 1154: Tô Dịch ăn cơm mềm (2)

Nếu đổi là đối đãi Lôi Viễn Độ người xa lạ như vậy, Tô Dịch căn bản sẽ không để ý tới.

Xét đến cùng, tùy người mà xử lý.

Tiếng chuông xa xăm, vang vọng thật lâu.

Hoàng đế Đại Hạ ở dưới một đám nhân vật hiển hách của hoàng thất Đại Hạ vây quanh, đi lên đài ngọc trung ương.

Khi nhìn thấy Tô Dịch đứng dậy, ánh mắt hoàng đế Đại Hạ hiện lên một tia bất ngờ, trong lòng thì vui mừng không thôi, kẻ kiêu ngạo đến trong xương tủy này, lần này cuối cùng đã cho mình một ít tôn trọng...

"Các vị đều là hạng người tu hành, không cần khách khí như vậy, mời vào ngồi."

Hoàng đế Đại Hạ mở miệng, thanh âm như tiếng chuông, vang vọng trên đài ngọc.

Thẳng đến lúc mọi người đều ngồi xuống, hắn cũng ngồi xuống ở trên chủ tọa trung ương.

Tiếng chuông xa xăm kia cũng theo đó tiêu tán biến mất.

"Phụ thân, con muốn đi ngồi nơi đó."

Một thiếu nữ mặc váy dài cung đình màu xanh lục, mái tóc quấn lên, đẹp tuyệt trần nhanh chóng nói một câu ở bên tai hoàng đế Đại Hạ.

Theo ánh mắt của nàng, nhìn thấy chính là Tô Dịch.

Trong lòng hoàng đế Đại Hạ có chút không vui, đây là trường hợp nào, ngươi nha đầu này nếu qua đó ngồi, rơi vào mắt người khác, nên cảm tưởng thế nào?

Nhưng nhìn ánh mắt như chờ mong khẩn cầu đó của thiếu nữ, trong lòng hoàng đế Đại Hạ mềm nhũn, nói: "Chú ý thân phận cùng lễ tiết của mình, đừng làm ra cử chỉ khác người."

Thiếu nữ váy xanh lục nhất thời cười ngọt ngào,"Vâng ạ!"

Tiếng nói còn đang phiêu đãng, nàng nhanh như chớp chạy về phía chỗ ngồi của Tô Dịch.

Một màn này, khiến trong lòng hoàng đế Đại Hạ không khỏi có chút ghen, quả thật là con gái lớn không giữ được?

Thiếu nữ váy xanh lục không chút khách khí lập tức ngồi ở bên cạnh Tô Dịch, một đôi mắt đẹp sáng ngời nhìn góc nghiêng khuôn mặt Tô Dịch, cười mỉm mở miệng: "Tô huynh, đã lâu không gặp."

Tô Dịch liếc thiếu nữ một cái, nói: "Ta nên gọi ngươi Hạ Thanh Nguyên, hay là gọi ngươi Hoa Tín Phong?"

Thiếu nữ váy xanh lục chớp mắt, bờ môi óng ánh hơi mím lại, cười mỉm nói: "Xưng hô mà thôi, Tô huynh thích gọi là gì cũng được."

Tô Dịch nói: "Vậy gọi ngươi bé lừa đảo như thế nào?"

Thiếu nữ váy xanh lục 'Phốc' cười lên, nói: "Nghe giọng điệu Tô huynh, tựa như còn đang vì ta dùng Hoa Tín Phong cái tên giả này mà canh cánh trong lòng nha."

Không đợi Tô Dịch mở miệng, thiếu nữ váy xanh lục cầm lên bầu rượu, tự mình rót cho Tô Dịch một chén, giọng thanh thúy ngọt ngào nói: "Được rồi, bớt giận chút. Ta nghe phụ thân nói, Tô huynh ngươi hôm nay là tồn tại khó lường, sao có thể so đo với ta một nữ hài tử này chứ? Trong bụng tể tướng có thể chống thuyền, bụng Tô huynh ngươi ít nhất có thể chứa được một mảng thiên địa mới được."

Tô Dịch không khỏi nghẹn lời.

Mà nhìn thấy Hạ Thanh Nguyên và Tô Dịch ngồi sánh vai, vẻ mặt các đại nhân vật đang ngồi đều trở nên có chút khác thường.

Tô Dịch này trách không được dám kiêu ngạo như vậy, thì ra là đu bám hoàng thất Đại Hạ cành cao này!

Như Hoắc Minh Viễn coi Tô Dịch là địch, sắc mặt trở nên càng thêm âm trầm.

Dù là Mạch Dương Chân Nhân, Lô Đạo Đình, Ngọc Cửu Chân đám nhân vật chưởng giáo, cũng không khỏi nhíu nhíu mày.

Tô Dịch có hoàng thất Đại Hạ chỗ dựa như vậy, vô luận ai muốn đối phó hắn, chỉ sợ đều phải cân nhắc hậu quả một chút.

"A, ta còn coi kẻ này có bối cảnh lợi hại bao nhiêu, thì ra chỉ là một tên ăn cơm mềm* hoàng thất Đại Hạ!"

* ăn bám phụ nữ

Nơi xa, Hoàn Thiếu Du cũng thấy một màn như vậy, trong mắt lộ ra một mảng khinh thường.

"Chậc chậc, trách không được thiếu niên áo bào xanh kia dám gọi nhịp với Hoàn Thiếu Du, thì ra là ôm đùi hoàng thất Đại Hạ."

Có người cười khẽ.

"Kẻ này tài gì đức gì, có thể lọt mắt xanh thiên chi kiêu nữ của hoàng thất Đại Hạ?"

Có người ghen tị.

"Ta còn cho rằng tên kia xuất sắc bao nhiêu, thì ra cũng là dựa vào quan hệ mới dự thính trên đài ngọc trung ương đó."

Có người khinh rẻ.

Như là đám người Cổ Thương Ninh, Tằng Bộc, Xích Giản Tố, Khương Ly, Vũ Văn Thuật, cũng đều vẻ mặt khác nhau, một bộ dáng mơ hồ hiểu ra.

Không thể nghi ngờ, ở trong mắt đại đa số người, giờ phút này, Tô Dịch đã bị coi là nhân vật ăn bám phụ nữ.

"Lấy hoàng thất Đại Hạ làm chỗ dựa? Trách không được hắn tối hôm qua dám nói mạnh miệng như vậy."

Hàn Yên Chân Nhân cũng như đã hiểu, tâm tình có chút phức tạp,"Chỉ là, Tô Dịch tiểu tử này tựa như có chút quá phong lưu rồi..."

Nàng nhớ tới Nguyệt Thi Thiền, nhớ tới đồ nhi Văn Tâm Chiếu của mình.

Lại nhìn xa xa trên đài ngọc trung ương, bên cạnh Tô Dịch còn một thiếu nữ hoàng thất xinh đẹp động lòng người làm bạn, thế này còn có thể không gọi là phong lưu?

"Tiểu tử này thoạt nhìn lạnh nhạt xuất trần, dáng vẻ đường đường, nào ngờ trong xương cốt lại là kẻ phong lưu, chỉ bằng thủ đoạn trêu hoa ghẹo nguyệt này, Tâm Chiếu nếu chung tình với hắn, về sau còn không biết phải chịu bao nhiêu tủi thân và uất ức..."

Hàn Yên Chân Nhân thầm than.

Văn Tâm Chiếu và Nguyệt Thi Thiền hai nàng, tự nhiên cũng đều chú ý tới Hạ Thanh Nguyên bên cạnh Tô Dịch.

Chẳng qua, không như người khác, hai người đều không nghĩ ngợi nhiều cái gì, hai người đều hiểu tính tình cùng cách làm người của Tô Dịch, mặc dù thực có tình yêu nam nữ với Hạ Thanh Nguyên, cũng tuyệt đối sẽ không che giấu cái gì.

Mà nếu trước kia Tô Dịch hầu như chưa từng nhắc tới Hạ Thanh Nguyên, vậy tự nhiên ý nghĩa, giữa hắn cùng Hạ Thanh Nguyên cũng không có quá nhiều giao tình.

Ít nhất... Trước mắt không có.
Bình Luận (0)
Comment