Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1160 - Chương 1160: Chơi Với Ngươi Một Chút (2)

Chương 1160: Chơi với ngươi một chút (2) Chương 1160: Chơi với ngươi một chút (2)

Ầm! !

Một đạo thần quang màu máu lướt qua không trung, như lưỡi đao phá trời, dễ dàng chém Phiên Thiên Ấn thành hai nửa.

Nơi đây chấn động, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.

Trong cơn mưa ánh sáng bắn tung tóe, bóng người Hoàn Thiếu Du nhoáng lên một cái, đã tới trước người Nguyên Hằng.

Hắn mỉm cười, trong miệng bật khẽ ra hai chữ: "Quỳ xuống."

Thanh âm còn đang phiêu đãng, bàn tay hắn mang theo vô số ánh sáng màu máu, nhẹ nhàng vỗ xuống.

Nguyên Hằng phát ra tiếng quát to, hai tay giơ ngang trên không, mười ngón tay che không trung, thi triển "Phục Thiên Ấn".

Ầm!

Trên diễn võ trường vang lên tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.

Trong kình khí thổi quét, chỉ thấy Nguyên Hằng thế mà cứng rắn đỡ được một đòn bá đạo vô cùng này của Hoàn Thiếu Du.

Chẳng qua, làm trong lòng người ta phát lạnh là, trong miệng Nguyên Hằng trào máu, gân cốt trong cơ thể hắn phát ra một đợt tiếng ma sát không chịu nổi gánh nặng, bóng người cao lớn kia cũng đang kịch liệt run rẩy.

Hiển nhiên, hắn tuy chưa từng bị một đòn này trấn áp quỳ xuống, nhưng ở sau khi thừa nhận uy lực một đòn này, đã bị thương nặng!

"Thà bị thương, cũng không quỳ?"

Lại thấy Hoàn Thiếu Du cười lên, ánh mắt lạnh như băng trêu tức,"Vậy ta ngược lại muốn xem, xương cốt của ngươi rốt cuộc cứng rắn bao nhiêu!"

Nói xong, hắn bỗng lấy tay chế trụ vai trái Nguyên Hằng, bàn tay phát lực.

Rắc!

Xương bả vai Nguyên Hằng bị bóp nát, phát ra tiếng nổ tung làm da đầu người ta phát tê, máu thịt bả vai cũng bị xé toạc mất một khối, máu bắn tung tóe.

"Cái xương bả vai này, không giống như cứng rắn nha."

Hoàn Thiếu Du cười tủm tỉm.

Nguyên Hằng phát ra tiếng rên do đau, thân thể hắn phát sáng, lực lượng nổ vang, chợt nâng nắm tay phải đánh về phía mặt Hoàn Thiếu Du.

Hoàn Thiếu Du không tránh không né, tay phải như tia chớp bắt lấy cổ tay Nguyên Hằng, sau đó bẻ mạnh một phát.

Ở dưới ánh mắt giật mình nhìn chăm chú của mọi người nơi đây, tay áo bào cánh tay phải Nguyên Hằng như tan tác, từng sợi cơ thịt vặn vẹo sụp đổ, máu bắn tung tóe.

Đến cuối cùng, cả cánh tay phải như cái quẩy, gân cốt bị vặn gãy nát từng tấc một.

Ầm!

Theo Hoàn Thiếu Du nâng tay, cả người Nguyên Hằng bay ra ngoài, ngã xuống ở ngoài hơn mười trượng.

Toàn trường tĩnh mịch, đều bị thủ đoạn tàn bạo đó của Hoàn Thiếu Du làm chấn động.

Không ít người thậm chí không đành lòng nhìn.

Ai có thể nhìn không ra, Hoàn Thiếu Du hoàn toàn chính là đang chà đạp? Đang dùng loại phương thức hết sức nhục nhã này chà đạp Nguyên Hằng?

"Kẻ này, rõ ràng là cố ý trả thù!"

Đôi mắt sáng của Nguyệt Thi Thiền lạnh như băng, bắt đầu lo lắng thay Nguyên Hằng.

"Đây là đang hướng Tô huynh diễu võ dương oai nha..."

Cổ Thương Ninh lẩm bẩm.

Hắn làm sao nhìn không ra, mục đích Hoàn Thiếu Du làm như vậy?

"Ài, đây là kết cục đối nghịch với Hoàn Thiếu Du, nếu không phải Tô Dịch kia lúc trước ở ngoài Lan Đài khiêu khích Hoàn Thiếu Du, người hầu của hắn nào sẽ gặp đả kích cùng làm nhục như vậy?"

Rất nhiều người thầm than.

Một màn trước đó Tô Dịch ở ngoài Lan Đài giằng co với Hoàn Thiếu Du, đã sớm lan truyền ra.

Khi thấy một màn như vậy, mọi người làm sao không rõ, đây là trả thù đến từ Hoàn Thiếu Du?

"Lấy tính tình của Tô Dịch, trải qua một chuyện này, nhất định sẽ không chết không thôi với Hoàn Thiếu Du!"

Khương Ly thầm nghĩ.

"Đáng hận!"

Đôi mắt đẹp của Văn Tâm Chiếu toát ra sự giận dữ.

Trên đài ngọc trung ương, các đại nhân vật kia vẻ mặt cổ quái, bọn họ làm sao nhìn không ra, hành động này của Hoàn Thiếu Du là hướng về phía Tô Dịch?

Người hầu chịu nhục, hắn kẻ làm chủ nhân này, mặt mũi lại đặt vào đâu?

Không ít người đều mang ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch.

Lại thấy Tô Dịch ngồi ở nơi đó, vẻ mặt lạnh nhạt như cũ, giống như hoàn toàn không bận tâm.

Điều này làm rất nhiều người bất ngờ, cũng đến lúc này rồi, hắn lại vẫn có thể nhẫn nhịn được?

"Nguyên Hằng, đừng trách ta đối đãi ngươi như vậy, ai bảo... Ngươi có chủ nhân tốt chứ? Hắn chưa tham dự vào trong Lan Đài pháp hội, vậy ta cũng chỉ có thể tìm ngươi xả giận trước."

Trên diễn võ trường, trên mặt Hoàn Thiếu Du tràn đầy nụ cười, cất bước đi về phía Nguyên Hằng,"Ngươi vừa rồi không muốn quỳ, vậy ta liền đánh nát xương cốt toàn thân ngươi, không muốn quỳ cũng chỉ có thể quỳ ở đó."

Cách đó không xa, Nguyên Hằng sắc mặt trắng bệch, từ trên mặt đất gian nan bò dậy, gặp thương thế nghiêm trọng như vậy, hắn hãy còn cắn chặt khớp hàm.

Khi nhìn thấy Hoàn Thiếu Du tới gần, Nguyên Hằng thậm chí nhếch miệng cười lên: "To mồm không biết ngượng, nếu chủ nhân nhà ta thực tham dự vào, ngươi thằng ma con này đã sớm quỳ cầu xin tha thứ."

"Ha, còn dám mạnh miệng, quỳ xuống!"

Hoàn Thiếu Du cười khẩy, bóng người chợt lóe, bỗng nhiên tung một cú đấm.

Cho dù Nguyên Hằng toàn lực ngăn cản, vẫn như cũ bị một cú đấm này đánh cho xương khớp toàn thân không biết gãy bao nhiêu cái, cả thân thể cong đi, mắt thấy sắp quỳ ở trên đất.

Nhưng ở thời khắc mấu chốt này, Nguyên Hằng trợn mắt muốn nứt, phát ra tiếng gào rống, thân thể uốn mạnh, ngã ngồi ở một bên, cuối cùng chưa quỳ xuống đất.

Nhưng hắn đã bị thương nghiêm trọng, cả người chảy máu, cực kỳ thê thảm.

Mặc cho ai cũng có thể nhìn ra, Nguyên Hằng đã không có bất cứ đường sống nào chống trả.

Một tích tắc này, Nguyệt Thi Thiền, Văn Tâm Chiếu đều chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn khuất, bị thủ đoạn tàn bạo đó của Hoàn Thiếu Du chọc giận.
Bình Luận (0)
Comment