Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1310 - Chương 1310: Thử Thì Thử (2)

Chương 1310: Thử thì thử (2) Chương 1310: Thử thì thử (2)

Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đường hầm không gian ngang giữa hai thế giới bực này, khí tức cùng cảnh tượng cỡ đó, trực tiếp giống như thần tích.

"Hẳn là một vị Hoàng giả Huyền U cảnh ra tay, Huyền Chiếu cảnh mượn dùng lực lượng pháp trận tế đàn, cũng có thể làm được một bước này, nhưng đường hầm không gian xây dựng ra sẽ không củng cố như vậy."

Tô Dịch lộ ra vẻ mặt suy nghĩ,"Như vậy xem ra, nhân vật để lại ấn ký ở trong thần hồn Nguyệt Thi Thiền, đạo hạnh cũng không tầm thường."

Con đường Huyền đạo ba cảnh giới lớn, lại được gọi là Hoàng cảnh.

Phân biệt là Huyền Chiếu, Huyền U, Huyền Hợp.

Ở Đại Hoang Cửu Châu, Hoàng giả Huyền Chiếu cảnh, đã đủ tư cách chấp chưởng một đạo thống đỉnh cấp, hô mưa gọi gió, uy hiếp thiên hạ.

Hoàng giả Huyền U cảnh, đã rất ít hành tẩu trên thế gian, phần lớn ở sâu ít ra, tùy tiện bế quan một lần, động cái là mấy trăm hơn một ngàn năm.

Nhân vật bực này, thường thường là Định Hải Thần Châm của một đạo thống đỉnh cấp, tuy không để ý tới công việc tông môn, lại có thể chấn nhiếp đại địch bên ngoài.

Về phần Huyền Hợp cảnh...

Lại được gọi là Hoàng Cực cảnh, là bá chủ sừng sững ở đỉnh Đại Hoang Cửu Châu, đại thụ che trời trong mắt Hoàng cảnh! Mỗi một người, đều như hoá thạch trên đại đạo, có được uy lực thông thiên triệt địa, uy áp chư thiên.

Nhân vật bực này, cũng thưa thớt hiếm thấy nhất.

Tô Dịch kiếp trước, được tôn kính Huyền Quân Kiếm Chủ, vạn đạo chi sư, một mình lực áp Đại Hoang Cửu Châu độc tôn trên con đường Huyền đạo, lực áp chúng hoàng.

Dù là lão gia hỏa Hoàng Cực cảnh, cũng phải cúi đầu sụp mí!

Mà trước mắt, một nhân vật Huyền U cảnh lấy không gian bí ấn dẫn dắt, mở đường hầm không gian quán thông Thương Thanh đại lục, lực lượng hắn vận dụng không thể tưởng tượng nữa, lại nào có thể dọa được Tô Dịch?

Đột nhiên, một đợt tiếng bước chân từ chỗ sâu trong đường hầm không gian kia trong trời đêm vang lên.

Trong lòng đám người Cát Khiêm căng thẳng.

Không chờ bọn họ phản ứng, liền thấy thần quang chợt lóe, một bóng người yểu điệu thon dài từ trong đường hầm không gian kia đi ra, hiện ra trên hư không.

Quanh bóng người này ánh sáng bay tán loạn, hào quang tràn ngập, bầu trời đêm cũng bị chiếu sáng lên.

Hơi thở của đám người Cát Khiêm, Nguyên Hằng, Bạch Vấn Tình đều cứng lại, cảm nhận được áp lực đập vào mặt, thân thể lần lượt trở nên căng thẳng cứng ngắc, sắc mặt theo đó thay đổi.

Thật mạnh! !

Chỉ thấy bóng người yểu điệu kia, là một nữ tử dung nhan giống như thiếu nữ, mặc váy dài màu xanh đen, tóc dài quấn lên cao cao, cái cổ ngỗng trắng như tuyết, mắt ngọc mày ngài, dung mạo cực xuất chúng.

Ở bên cạnh vòng eo thắt đáy lưng ong của nàng treo một cái vỏ kiếm màu bạc, toàn thân lưu chuyển hào quang, khí tức thì như kiếm sắc ngang trời, sắc bén khiếp người.

"Một nữ kiếm tu Linh Tướng cảnh."

Tô Dịch cũng không bất ngờ, như đường hầm không gian do không gian bí ấn xây dựng ra bực này, căn bản không thể thừa nhận lực lượng Hoàng cảnh, nếu không sẽ sụp đổ tán loạn.

Thiếu nữ váy xanh đen vừa xuất hiện, ánh mắt như tia chớp uốn lượn, nhìn về phía chỗ bọn Tô Dịch.

Một cái chớp mắt này, bọn Cát Khiêm trực tiếp giống như bị kiếm sắc dí vào cổ, cả người dựng tóc gáy!

Trái lại không phải ánh mắt đó khủng bố bao nhiêu, mà là uy thế trên người thiếu nữ quá mức sắc bén cùng khiếp người.

Chỉ có Tô Dịch vẻ mặt lạnh nhạt, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.

Chỉ là lông mày hắn lại khẽ nhíu.

Thiếu nữ vượt giới mà đến này, không chút nào thu liễm khí tức trên người, có chút quá cường thế rồi!

Mà lúc này, khi thiếu nữ váy xanh nhìn thấy Nguyệt Thi Thiền, trong một đôi mắt nhất thời nổi lên nét vui mừng, khom người vái ở trên không:

"Thị nữ Thanh Sương, đến đón thiếu chủ về nhà!"

Một câu, khiến đám người Cát Khiêm đều há hốc mồm, thiếu nữ uy thế khủng bố vượt giới mà đến này, vậy mà chỉ là một thị nữ! ?

Hơn nữa, nàng còn tôn xưng Thi Thiền cô nương là... Thiếu chủ?

Đây là tình huống gì?

"Thiếu chủ?"

Nguyệt Thi Thiền kinh ngạc, cũng có chút không kịp chuẩn bị.

Thiếu nữ xinh đẹp tự xưng Thanh Sương hãy còn duy trì tư thế vái chào, dịu dàng nói: "Thiếu chủ, chủ thượng đã đoán được, trong lòng ngài chắc chắn có vô số nghi hoặc, chỉ cần ngài theo ta quay về, chủ thượng tự sẽ lần lượt giải thích nghi hoặc cho ngài."

Điều này làm Nguyệt Thi Thiền cảm thấy rất hoang đường, theo bản năng nói: "Ngươi... Có phải hay không nhận lầm người?"

Thanh Sương nâng mắt lên, nhìn về phía Nguyệt Thi Thiền, nói: "Thiếu chủ, trong thần hồn ngài có một dấu ấn phải không?"

Nguyệt Thi Thiền gật đầu.

"Dấu ấn này chính là ở sau khi ngài sinh ra, do chủ thượng tự tay để lại, trên đó khắc một tia khí tức ý chí thuộc về chủ thượng."

Thanh Sương nói: "Chính bởi vì như thế, chủ thượng khi lấy không gian bí ấn xây dựng đường hầm không gian, mới có thể ngay lập tức cảm ứng được khí tức của ngài."

"Thật sao..."

Khuôn mặt tuyệt đẹp của Nguyệt Thi Thiền lúc sáng lúc tối, câu trả lời như vậy, không khác gì Tô Dịch lúc trước nói với nàng.

Không thể nghi ngờ, cái này chứng minh Tô Dịch lúc trước suy đoán là thật.

Đối phương... Thật sự rất có thể là chuyên môn tới tiếp dẫn mình!

"Chủ thượng trong miệng ngươi là ai?"

Nguyệt Thi Thiền hít sâu một hơi, kiềm chế cảm xúc bốc lên trong lòng.

Thanh Sương nhất thời lộ ra vẻ mặt kính sợ thành kính, nói: "Phụ thân của ngài, 'Dạ Tẫn Kiếm Hoàng' đại nhân."

Dạ Tẫn Kiếm Hoàng?

Đám người Cát Khiêm sợ hãi chấn động không thôi.
Bình Luận (0)
Comment