Chương 1358: Hướng đi (3)
Chương 1358: Hướng đi (3)
Khi đó, Tô Dịch mới chỉ tu vi Bàn Huyết cảnh từng nói, muốn thu nàng ở bên người làm thị nữ.
Điều này bị Thanh Khâm không chút do dự từ chối, thậm chí vì thế tức giận không thôi, cho rằng hành động này của Tô Dịch, rõ ràng không biết tự lượng sức mình.
Còn có một lần là ở quận thành Vân Hà trong thanh lâu Lãng Đào Sa, bởi vì nàng từng châm chọc Trà Cẩm, Tô Dịch không chút khách khí tát nàng một cái.
Tư vị nhục nhã cỡ đó, Thanh Khâm đến nay cũng không thể quên.
Nhưng bây giờ, Thanh Khâm lại ngơ ngẩn, không biết nên hận Tô Dịch, hay nên đi cảm kích, hoặc là hối hận lúc trước không đáp ứng đi làm thị nữ cho Tô Dịch?
Hồi lâu sau, Thanh Khâm âm thầm lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ lung tung đó.
Nàng nhìn nhìn đứa bé cánh tay trái Tô Dịch ôm, không nhịn được hỏi: "Đây... Là con của ngươi?"
"Không phải, vừa nhặt được."
Tô Dịch nói.
Thanh Khâm ngẩn ra, nói: "Bé trai hay bé gái?"
"Bé gái."
Tô Dịch nói.
Thanh Khâm thấp giọng nói: "Vậy nó sau khi lớn lên, chắc chắn cực xinh đẹp."
Đứa bé gương mặt ngây thơ vô tà, da thịt trong suốt trắng trẻo, vừa thấy đã khiến người ta nhịn không được sinh lòng thương yêu.
"Cũng sẽ trở nên rất đáng sợ."
Tô Dịch nghĩ một chút, nói.
Bé gái này dù sao cũng là ma duệ trời sinh, có được Linh Ma Kim Huyết thiên phú đứng đầu hiếm thấy bực này.
Đừng nhìn nó bây giờ chỉ là đứa bé, nhưng cho dù là mặc kệ nó, bằng vào bản năng của nó, cũng có thể ương ngạnh sống sót!
Mà nó có được Linh Ma Kim Huyết, về sau cho dù không có ai truyền thụ nó thuật tu luyện, cũng có thể bằng vào thiên phú bực này, nuốt linh luyện máu, nhanh chóng lột xác trở nên mạnh mẽ!
"Đáng sợ?"
Thanh Khâm nghi hoặc, rõ ràng không thể mang một đứa bé như vậy liên hệ cùng một chỗ với hai chữ đáng sợ.
"Ngươi nếu thích, tặng cho ngươi như thế nào? Nó về sau lớn lên, khẳng định sẽ trở nên rất mạnh."
Tô Dịch nói.
Hắn là nghiêm túc, đối với nuôi trẻ con, hắn thứ nhất không có kinh nghiệm, thứ hai rất khó ở trên đường tu hành, dẫn theo một gánh nặng như vậy.
Vẻ mặt Thanh Khâm dại ra, vốn cho rằng Tô Dịch là nói giỡn.
Nhưng khi nhìn thấy nét nghiêm túc trên khuôn mặt của hắn, trong lòng nàng hoảng hốt, vội vàng nói: "Đứa nhỏ này đã bị ngươi nhặt được, nhất định có duyên với ngươi, ta cũng không thể nhận."
Tô Dịch nghĩ một chút, gật đầu như đã hiểu, nói: "Cũng đúng, ngươi dù sao chưa kết hôn, nếu dẫn theo một đứa nhỏ ở bên người, khó tránh khỏi rước lấy lời đồn đãi chuyện nhảm. Chờ về sau, ta lại tìm nơi gửi gắm tốt cho nó."
Nói đến đây, bé gái trong lòng đột nhiên bĩu môi, giống như nghe hiểu, ủy khuất, phát ra tiếng y y nha nha, giọng kẹo sữa.
Thanh Khâm nhìn thấy vậy, thương tiếc một phen, nói: "Nó... Có phải đói rồi hay không?"
Tô Dịch nhíu nhíu mày, lấy ra một khối linh thạch bóp nát thành khối nhỏ, lấy ra một viên trong đó, nhét vào trong miệng bé gái.
Thanh Khâm ngạc nhiên nói: "Ngươi có thể nào để nó ăn cục đá?"
"Ngươi có thể cho ăn sao?"
Tô Dịch hỏi.
Khuôn mặt Thanh Khâm nhất thời đỏ lên, quẫn bách lắc đầu.
Tô Dịch thuận miệng nói: "Không có sữa, chỉ có thể dùng tạm một phen, huống chi, đối với nó mà nói phàm là vật phẩm ẩn chứa linh khí, đó là mỹ vị, hết thảy có thể lấy để ăn."
"Còn có thể như vậy?"
Thanh Khâm trợn to một đôi mắt đẹp, rõ ràng không tin.
Nhưng ngay sau đó, nàng liền ngây người, trong tầm nhìn chỉ thấy bé gái kia mút vào một khối linh thạch đó, ăn ngon lành, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào cũng hiện lên nét say mê.
Một lát sau, nó há mồm phun, giống như phun vỏ hạt dưa, phế liệu linh thạch liền bay ra.
Tô Dịch thuận tay lại nhét một khối linh thạch nhỏ qua.
Thanh Khâm thấy vậy sửng sốt, trên đời này đứa bé nào mới ra đời không lâu, đã thích ăn linh thạch?
Hồi lâu sau, nàng mới cảm khái nói: "Đứa nhỏ này... Quả nhiên không phải người bình thường."
Khi nói chuyện với nhau, bọn họ tới trước một tòa cung điện nguy nga toàn thân do đá lớn màu đen xây.
Sáu tu sĩ Thiên Ngục Ma Đình đóng tại phụ cận cung điện, sớm ở trước đó, đã bị Tô Dịch lấy thần hồn chi thuật đánh chết ngay tại chỗ.
"Tô công tử, ở sâu trong cung điện này, chính là nơi Thiên Ngục Ma Đình giam giữ tù binh."
Thanh Khâm nói xong, đã theo Tô Dịch cùng nhau tiến vào trong đó.
Ở sâu trong cung điện mở những tòa lao ngục, trong đó giam giữ rất nhiều võ giả, nam nữ già trẻ đều có, âm trầm tối tăm.
Tô Dịch tìm một vòng, cũng chưa tìm được vợ chồng Văn Trường Thái cùng Cầm Thiến.
Ngược lại ở trong quá trình tìm kiếm, thấy được một ít gương mặt quen thuộc, như Đại Chu quốc sư Hồng Tham Thương, Thôn Hải Vương Cát Trường Linh vân vân.
Sau khi cứu Cát Trường Linh ra, Tô Dịch mới từ trong miệng hắn biết được, ở sáng sớm ngày hôm qua, vợ chồng Văn Trường Thái đã bị người ta đưa đi.
Nghe nói là áp giải vợ chồng Văn Trường Thái tới Loạn Linh hải, giao cho trưởng lão Sở Tu của Thiên Ngục Ma Đình xử trí!
Khi biết được tin tức này, mắt Tô Dịch lặng yên ngưng trọng.
Cát Trường Linh là thụ nghiệp ân sư của Cát Khiêm.
Lời của hắn, Tô Dịch tự nhiên không thể không tin.
"Mang đi vợ chồng bọn họ, là cường giả tu vi cỡ nào?"
Tô Dịch hỏi.
Cát Trường Linh nói: "Hai tên ma tu Nguyên Phủ cảnh."
Tô Dịch lâm vào suy nghĩ.
Sáng sớm hôm qua rời khỏi, lấy thực lực của hai ma tu Nguyên Phủ cảnh, dù sở trường phi độn chi thuật, nếu muốn đến Loạn Linh hải cảnh nội Đại Tần, cũng cần ba ngày thời gian.