Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1368 - Chương 1368: Khó Thoát Khỏi Cái Chết (2)

Chương 1368: Khó thoát khỏi cái chết (2) Chương 1368: Khó thoát khỏi cái chết (2)

Lực lượng của Cửu Tuyệt Phong Thiên Trận do Ninh Tự Họa nắm giữ, đủ có thể ngay lập tức đưa vợ chồng Văn Trường Thái vào trong di tích Quần Tiên Kiếm Lâu.

"Nhưng ngươi nếu không giao người thì sao?"

Sở Tu do dự.

Tô Dịch lạnh nhạt nói: "Ta không giống loại người như ngươi."

Vẻ mặt Sở Tu ngưng trệ, cuối cùng cắn chặt răng, vung tay ném vợ chồng Văn Trường Thái ra ngoài.

Ông!

Lực lượng cấm chế luôn lơ lửng ở mảng không gian kia cuồn cuộn, cuốn theo bóng người vợ chồng Văn Trường Thái, chợt biến mất không thấy.

Văn Linh Tuyết cùng Ninh Tự Họa, Trà Cẩm trong di tích Quần Tiên Kiếm Lâu đều như trút được gánh nặng.

"Tới lượt ngươi rồi!"

Mắt Sở Tu nhìn chằm chằm Tô Dịch, giống như sợ Tô Dịch đổi ý.

Tô Dịch lấy tay xách ma anh, cách không trung ném qua.

Sở Tu ám thở phào nhẹ nhõm một hơi, đưa tay vừa muốn tiếp nhận ma anh.

Keng!

Một tiếng kiếm ngân réo rắt trào dâng vang vọng, giống như thanh âm áp lực đã lâu khát vọng ăn no nê máu tươi, vô tận khí tức sát khí lạnh lẽo theo đó tràn ngập toàn trường.

Con ngươi Sở Tu co rụt lại.

Thân thể Thanh Lạc hơi cứng ngắc.

Liền thấy Tô Dịch lúc trước còn lạnh nhạt bình tĩnh, giờ phút này lại giống như một cơn gió giật, đột ngột biến mất tại chỗ, lao về phía các tu sĩ Thiên Ngục Ma Đình kia.

Tốc độ nhanh hơn so với hắn là Huyền Ngô Kiếm!

Dưới một kiếm, kiếm khí dày đặc như tia sáng bắn nhanh, lao đi bốn phương tám hướng.

Xẹt xẹt xẹt!

Nơi kiếm khí sắc bén đến mức tận cùng đi qua, hư không như tấm vải, xuất hiện từng vết nứt giăng khắp nơi.

Trong nháy mắt.

Mười mấy tu sĩ Thiên Ngục Ma Đình đều không kịp phản ứng, thân thể đã bị từng đạo kiếm khí nghiền nát, ầm ầm nổ tung, vỡ tan tành.

"Không ổn!"

"Mau lui!"

Tiếng thét chói tai kinh hoảng vang lên, các tu sĩ Thiên Ngục Ma Đình kia loạn hết cả lên, từng người đều lấy ra bảo vật, thúc giục bí pháp, toàn lực tiến hành ngăn cản cùng né tránh.

Nhưng mặc kệ pháp bảo cùng bí thuật cỡ nào, ở trước mặt Tô Dịch đều yếu ớt không chịu nổi như tờ giấy.

Lại thêm hắn tốc độ nhanh như điện, lưu lại ở nơi đây từng đạo tàn ảnh, nhìn qua một lần, giống như khắp nơi đều là bóng người của hắn, làm người ta không nhận ra cái nào là thật, cái nào là giả.

Mà tốc độ như vậy, phối hợp Huyền Ngô Kiếm trong tay Tô Dịch, quả thực là đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, mọi việc đều thuận lợi.

Ầm! Ầm! Ầm!

Một rồi lại một tu sĩ Thiên Ngục Ma Đình ngã xuống, có kẻ bị chém đầu, có kẻ bị đâm thủng ngực, có kẻ bị chém thành hai nửa...

Tiếng pháp bảo nổ tung, tiếng đạo pháp phá diệt, tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu rên liên miên không dứt vang lên, máu tươi nóng bỏng đậm đặc, như những quả pháo hoa màu máu, nổ tung ở trong mảng hải vực này.

Vô luận là Ích Cốc cảnh, Nguyên Phủ cảnh, hay là Tụ Tinh cảnh, đều không chịu nổi một đòn, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ!

Chỉ trong ba chớp mắt.

Trừ Sở Tu cùng một nhân vật Tụ Tinh cảnh bên cạnh hắn, tu sĩ Thiên Ngục Ma Đình khác ở đây, đều bị tàn sát ngay tại chỗ.

Đúng như gió cuốn mây tan!

Sương mù máu tràn ngập, mảnh thi hài chìm nổi ở mặt biển.

Cảnh tượng tanh máu gần như tàn sát kia, làm bọn người Ninh Tự Họa, Trà Cẩm, Văn Linh Tuyết đều kinh hãi, tâm thần chấn động.

Thanh Lạc khẽ nhíu mày, từ đầu đến cuối cũng chưa ra tay.

Mà Tô Dịch sát phạt, vẫn chưa chấm dứt ở đây.

Vù!

Hắn áo bào xanh vang lên phần phật, lao đi chém giết Sở Tu.

Một đạo kiếm khí màu xanh như cầu vồng lướt qua, chiếu sáng trời đất.

Sở Tu đột nhiên biến sắc, không chút do dự lấy ra một cây như ý màu bạc*.

* Ruyi (

如意

) là một vật trang trí cong của Trung Quốc, được dùng như một vương trượng nghi lễ trong Phật giáo Trung Quốc hoặc một lá bùa tượng trưng cho quyền lực và vận may trong văn hóa dân gian Trung Quốc.

Ầm!

Như ý màu bạc phát sáng, nở rộ ra một mảng sấm sét mỹ lệ lấp lánh, khí tức hủy diệt ngập trời.

Huyền âm Như Ý!

Một món linh bảo khắc một luồng lực lượng ý chí Linh Luân cảnh.

Mấy ngày trước, chính là bằng vào bảo vật này, khiến Sở Tu có được năng lực có thể chống lại Ứng Khuyết.

Keng! ! !

Tô Dịch chém ra một kiếm, tuy phá vỡ sấm sét màu bạc đầy trời, lại cuối cùng bị Huyền âm Như Ý kia ngăn trở.

Nhưng dù vậy, vẫn như cũ chấn động làm Sở Tu khí huyết bốc lên, bóng người lảo đảo, khó chịu thiếu chút nữa hộc máu.

Ầm!

Không đợi Sở Tu phản ứng, Tô Dịch lại lần nữa lao tới.

Kiếm khí huy hoàng, kiếm ý vô phương!

Khí cơ cùng lực lượng khủng bố cỡ đó, sớm hoàn toàn bao phủ khu vực này, làm Sở Tu căn bản không có khả năng né tránh, chỉ có thể kiên trì lấy Huyền âm Như Ý cứng rắn chống đỡ.

Keng! Keng! Keng!

Tiếng nổ kinh thiên động địa không ngừng vang lên, mảng hải vực này sôi trào mãnh liệt, dòng lũ thần quan như hủy diệt khuếch tán ra, làm mảng thiên địa này bày ra cảnh tượng hỗn loạn rách nát.

Rất nhanh, Sở Tu đã bị thương, hộc máu liên tục.

Lấy tu vi của hắn, vốn đã không phải đối thủ của Tô Dịch, nếu không phải một món Huyền âm Như Ý kia, căn bản là ngăn không được sát phạt bực này.

Thê thảm nhất là tu sĩ Tụ Tinh cảnh kia vốn đứng ở phụ cận Sở Tu, ở trong lúc giao chiến bị liên lụy, chưa kịp né tránh, đã bị một dải kiếm khí mênh mông như thác nước quét trúng, thể xác tan vỡ, hồn phi phách tán.
Bình Luận (0)
Comment