Chương 149: Lấy thuốc đổi thuốc. Dưỡng Lô ngũ cảnh (2)
Chương 149: Lấy thuốc đổi thuốc. Dưỡng Lô ngũ cảnh (2)
Lắc lắc đầu, Tô Dịch từ trong mặc ngọc bội lấy ra Lục âm Thảo, tùy tay đưa qua,"Tông sư Dưỡng Lô cảnh khi lấy linh dược này rèn luyện Thận cung, nhớ phải từ từ tính cho lâu dài, tốt nhất có thể sử dụng vật dương khí hừng hực làm thuốc dẫn, nếu không, thuốc này ngược lại sẽ hóa thành thuốc độc, thương đến căn cơ võ đạo của bản thân."
Dưỡng Lô cảnh rèn luyện là ngũ tạng, phân biệt là Tâm cung (tim), Can cung (gan), Tỳ cung (lá lách), Phế cung (phổi), Thận cung, đối ứng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ trong ngũ hành.
Dưỡng Lô cảnh cũng bởi vậy chia ra năm tầng cảnh giới, rèn luyện một tạng cung viên mãn, liền xưng là Dưỡng Lô nhất trọng cảnh.
Trong thế tục cũng mang tồn tại bậc này gọi là "Tông Sư nhất trọng cảnh" .
Đáng nhắc tới là, rèn luyện ngũ tạng, cũng không có quy luật đáng nói, đều xem công pháp bản thân tu luyện.
Mà Lục âm Thảo loại tam phẩm linh dược này, chỉ ở lúc rèn luyện "Thận cung" có thể tạo được diệu dụng.
Viên Lạc Hề tiếp nhận hai tay, cảm kích nói: "Đa tạ tiên sư!"
Trình Vật Dũng cùng các hộ vệ kia thì âm thầm cả kinh.
Tô Dịch khi tặng thuốc, thuận miệng còn chỉ điểm một chút nên lợi dụng thuốc này rèn luyện Thận cung như thế nào, đây quả thực là tương đương chỉ điểm một vị võ đạo tông sư tu luyện!
Ý nghĩa một màn này đại biểu, nghĩ một chút cũng làm nỗi lòng người ta rung động.
Mà Trình Vật Dũng càng sâu sắc chú ý tới, Tô Dịch là từ trong một khối mặc ngọc bội bên hông lấy ra Lục âm Thảo, mí mắt cũng hung hăng nhảy dựng.
Pháp bảo trữ vật!
Đây chính là bảo bối hiếm lạ rất nhiều võ đạo tông sư cũng vô duyên đạt được!
"Tô Dịch này nào phải một người ở rể nho nhỏ của Văn gia đơn giản như vậy, lai lịch của hắn nhất định không tầm thường."
Trong lòng Trình Vật Dũng bốc lên, nhận biết đối với Tô Dịch càng nhiều, lại càng khiến hắn không ức chế được sinh ra cảm xúc kính sợ.
"Dũng thúc, trên người thúc có đủ bảo vật hay không?"
Lời của Viên Lạc Hề, khiến Trình Vật Dũng từ suy nghĩ hỗn loạn tỉnh táo lại.
Hắn lấy ra bọc hành lý bên người mở ra, lật xem một chút, không khỏi do dự, nói: "Ta nơi này chỉ có mười hai cây nhất phẩm linh dược cùng năm cây nhị phẩm linh dược, ngoài ra, còn có bảy mươi tám khối linh thạch bậc một, ba khối linh thạch bậc hai."
Tô Dịch nghe xong, trong lòng cảm khái một phen.
Viên thị tông tộc lớn bực này, quả nhiên không phải các tông tộc thành Quảng Lăng có thể sánh bằng.
Linh vật trên người một hộ vệ mang theo, cũng so được với Văn gia tích lũy nhiều năm!
Viên Lạc Hề thấp giọng nói: "Tiên sư, chúng ta mang ba mươi cây nhất phẩm linh dược ngài cần, đổi làm năm cây nhị phẩm linh dược cùng mười hai cây nhất phẩm linh dược như thế nào?"
Tô Dịch gật gật đầu.
Thực sự luận giá trị, một cây nhị phẩm linh dược xa không phải nhất phẩm linh dược có thể so sánh.
Viên Lạc Hề âm thầm nhẹ nhàng thở ra, mặt mày hớn hở, hiển nhiên là vì lần này có thể đạt được Lục âm Thảo mà vui vẻ.
Trình Vật Dũng đưa qua những linh dược đó, bị Tô Dịch tùy tay thu vào trong mặc ngọc bội.
Một màn này, Viên Lạc Hề cùng các hộ vệ kia nhìn mà đều không khỏi động dung, cũng rốt cuộc ý thức được, Tô Dịch trước mắt mang theo bên người, chính là bảo bối trữ vật!
Mà trong lòng Tô Dịch cũng rất hài lòng.
Tu vi hắn cách trình độ tông sư còn có một khoảng cách, bây giờ cũng thực sự không dùng tới Lục âm Thảo linh dược bực này, cho nên mới sẽ hết thảy đổi làm linh dược nhất phẩm, nhị phẩm.
"Như vậy, toàn bộ linh dược trên người cộng lại, cũng đủ ta rèn luyện cấp bậc Luyện Cốt đến mức độ viên mãn."
Tô Dịch thầm nghĩ.
"Tiên sư, chúng ta tính trời sáng ngày mai liền lên đường quay về, xin hỏi ngài khi nào quay về?"
Trình Vật Dũng hỏi.
"Ta muốn đi nơi khác của Quỷ Mẫu lĩnh nhìn một chút."
Tô Dịch nói xong, liền vươn người đứng dậy.
"Cô gia, ngài đây là muốn hành động ngay bây giờ?"
Quách Bính cả kinh.
"Không sai, thừa dịp bóng đêm, có lẽ có thể nhìn thấy thứ ban ngày không thấy được."
Tô Dịch gật gật đầu.
"Không ổn, dưới bóng đêm Quỷ Mẫu lĩnh vô cùng nguy hiểm, ngài..."
Không đợi Quách Bính nói xong, Tô Dịch cười nói,"Lũ quỷ vật đó nên sợ ta mới đúng. Quách lão ngươi cứ ở cùng một chỗ với bọn họ, nếu ta trước khi trời sáng quay về, chúng ta liền cùng nhau trở về thành."
"Nếu không, các ngươi có thể tự rời đi."
Nói xong, hắn liền nắm gậy trúc, đi ra khỏi đại điện, bóng người cao gầy rất nhanh biến mất ở trong bóng đêm.
Đám người Viên Lạc Hề cùng Trình Vật Dũng nhìn nhau, nhưng trong lòng lại không lo lắng an nguy của Tô Dịch.
Ngay cả Lục Tuyệt âm Thi cũng bị tiên sư một kiếm tiêu diệt, trên Quỷ Mẫu lĩnh này còn có quỷ vật nào là đối thủ của tiên sư?...
Bóng đêm như mực, trên núi hoang sương mù lượn lờ.
Tô Dịch đi ra khỏi miếu đổ nát, liền nhẹ nhàng vỗ hồ lô dưỡng hồn bên hông,"Khuynh Oản."
Vù -
Hồ lô dưỡng hồn dâng lên những làn sương trắng, trong sương mù lượn lờ, Khuynh Oản váy màu máu, thanh lệ như thiếu nữ trong tranh trôi nổi ra.
Tu luyện "Thập Phương Tu La kinh" đến bây giờ, Khuynh Oản rõ ràng đã xảy ra rất nhiều biến hóa nhỏ.
Đầu tiên là hồn thể xinh đẹp của nàng ngưng thực hơn rất nhiều, màu da cũng không trắng bệch trong suốt như vậy nữa, ngược lại nổi lên cảm giác sạch sẽ bóng loáng như ngọc.
Một đôi mắt phượng quyến rũ đẹp đẽ kia của nàng cũng mang theo một mảng hào quang linh tính, khi nhìn quanh, lơ đãng toát ra mị hoặc kinh người.