Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1594 - Chương 1594: Tô Huyền Quân? (3)

Chương 1594: Tô Huyền Quân? (3) Chương 1594: Tô Huyền Quân? (3)

Cửu tế tự và Tuyết Diệp nghe xong, càng thêm cười khổ.

Cửu tế tự kiên nhẫn giải thích: "Cảnh Diễm, Huyền Quân Kiếm Chủ sớm ở năm trăm năm trước đã mất đi, đây là chuyện người U Minh Chi Địa đều biết. Huống chi, Tô Dịch so sánh với Huyền Quân Kiếm Chủ, chênh lệch cũng không chỉ là một hai cảnh giới, ngay cả địa vị và thân phận, cũng một trời một vực."

Thôi Cảnh Diễm lắc đầu nói: "Ngươi hiểu lầm ý tứ ta rồi, ta hoài nghi, Tô Dịch rất có thể là chuyển thế chi thân của Tô Huyền Quân!"

Luân hồi chuyển thế!

Mí mắt Cửu tế tự cùng Tuyết Diệp đều hung hăng nhảy dựng.

Sau đó, Tuyết Diệp liền lắc đầu nói: "Không có khả năng, bí mật luân hồi chuyển thế, đặt ở U Minh Chi Địa chúng ta, cũng là mờ mịt tựa như truyền thuyết. Trong năm tháng từ xưa đến nay, hầu như không ai có thể làm được."

"Huyền Quân Kiếm Chủ ở mấy vạn năm trước, từng xông pha ở U Minh Chi Địa, cũng vì là tìm kiếm bí mật luân hồi, nhưng cuối cùng, hắn cũng chưa thể như nguyện."

Cửu tế tự cũng mở miệng nói: "Trong lời đồn, ai có thể đến bờ đối diện Khổ Hải, người đó có thể tìm kiếm được bí mật luân hồi, nhưng người đời đều rõ, Khổ Hải vô biên! Mạnh như nhân vật Hoàng cảnh, cũng rất khó từ chỗ sâu trong Khổ Hải còn sống trở về, càng đừng nói đến bờ đối diện Khổ Hải."

Dừng một chút, ánh mắt Cửu tế tự nhìn về phía Thôi Cảnh Diễm, nói: "Mấu chốt nhất là, Huyền Quân Kiếm Chủ là ở năm trăm năm trước lìa trần, hắn mặc dù thật sự luân hồi chuyển thế, tới bây giờ cũng năm trăm tuổi rồi, sao có thể trở thành Tô Dịch một thiếu niên mười tám tuổi như vậy?"

Nghe tới đây, Thôi Cảnh Diễm nhất thời ý thức được, suy đoán của mình xảy ra vấn đề, nhìn như hợp lý, thực ra không chịu nổi cân nhắc.

Nàng mặt mày đau khổ, lẩm bẩm: "Hắn nếu không phải Tô Huyền Quân, lại nên có lai lịch như thế nào?"

"Đáp án này, có lẽ chỉ có Tài Quyết Minh Tôn đại nhân rõ nhất."

Cửu tế tự nói: "Chờ về sau quay về U Minh Chi Địa, Cảnh Diễm ngươi tự mình đi hỏi một câu, nhất định có thể chân tướng rõ ràng."

Thôi Cảnh Diễm bĩu môi nói: "Cũng chỉ có thể như thế."

Tuyết Diệp đột nhiên nói: "Có lẽ, chúng ta cũng có thể đi tiếp xúc Tô Dịch một phen, nếu có thể tìm hiểu được một ít tin tức, đủ có thể biết được lai lịch của hắn."

Đôi mắt đẹp của Thôi Cảnh Diễm sáng ngời, nói: "Chủ ý này không tệ."

Cửu tế tự trầm ngâm nói: "Kẻ này lai lịch kỳ quái, trên người đều là bí ẩn, vô luận như thế nào, chúng ta cũng tuyệt đối không thể là địch với hắn, nếu muốn tiếp xúc, tuyệt đối không thể mang ác ý."

Thôi Cảnh Diễm tức giận nói: "Cửu tế tự, vậy ngươi nói chuyện ta bị hắn bắt chẹt sáu viên Hoàng Tuyền Ngưng Thần Đan, cứ như vậy bỏ qua?"

Cửu tế tự cười lên, nói: "Chúng ta có thể coi việc này là một cơ hội, dùng để tiếp xúc Tô Dịch. Huống chi, hắn đã có thể nhận ra ngọc bội Tài Quyết Minh Tôn đại nhân luyện chế, rất có thể chính là người Tài Quyết Minh Tôn đại nhân muốn tìm, tự nhiên sẽ không đối địch với Cảnh Diễm ngươi."

Thôi Cảnh Diễm chớp đôi mắt đẹp, hồi lâu sau mới nói: "Điều này cũng đúng nha..."

"Ba ngày sau, đại thế rực rỡ của Thương Thanh đại lục này chắc chắn tiến đến, chờ cướp đoạt 'Hạt Giống Thương Thanh' tới tay, chúng ta phải đi bái phỏng Tô Dịch một lần!"

Cửu tế tự làm ra quyết đoán. ...

Tinh khư thứ chín.

Cây thần khổng lồ kia cắm rễ ở trong hư vô, cành cây treo đầy tinh hài, đã tràn đầy dấu hiệu điêu linh đổ nát.

Ngay cả trên thân cây thần, cũng xuất hiện những vết nứt nhìn ghê người, tựa như có thể gãy bất cứ lúc nào, sụp đổ hủy diệt từ đây.

"Tiểu Tước, chúng ta nên rời khỏi rồi."

A Thương đứng ở trên một cành cây, vẻ mặt thương cảm.

Thiếu nữ mặc một bộ váy vân nghê, mái tóc dài trắng như tuyết mềm mại xõa ra, lõa lồ ra một đôi chân trần như nhuyễn ngọc, sau lưng nàng lộ ra một vầng băng luân thần ảnh sáng tỏ tròn trịa, làm nền bóng người yểu điệu của nàng kỳ ảo mà thần bí.

Một bên của cành cây, một con chim sẻ lông vũ xám xịt trầm mặc hồi lâu, nói: "Ta đi thu lại thi cốt tiểu hầu tử."

Nói xong, nó bay vút lên, tới nơi xa trên khối lục địa rộng lớn lơ lửng ở trên không trung kia.

Một nấm mộ cô đơn đứng sừng sững ở đó, trên tấm bia đá tuyên khắc chữ "Viên Ma Thiên chi mộ".

Ngôi mộ này, là lúc trước Tô Dịch rời khỏi nơi đây, làm cho Tu Di Yêu Hoàng Viên Ma Thiên.

Mà lúc này, chim sẻ xám vỗ cánh, dễ dàng phá vỡ phần mộ, dùng bí pháp lấy ra thi hài Viên Ma Thiên, phong ấn ở trong một cái hộp đá mang đi.

"A Thương, chúng ta đi đâu?"

Chim sẻ xám hỏi.

"Ta muốn đi gặp Tô đạo hữu một lần."

A Thương nhẹ nhàng nói.

Nàng sớm có dự tính như thế.

Chim sẻ xám nói: "Là muốn đi đòi hắn Hạt Giống Thương Thanh sao?"

A Thương lắc đầu nói: "Chỉ có Tô đạo hữu tồn tại cỡ đó, mới có thể bảo vệ được Hạt Giống Thương Thanh, ta lần này đi gặp hắn, chỉ là muốn thỉnh giáo một ít vấn đề mà thôi."

"Đi thôi."

Nói xong, nàng đã cất bước rời khỏi.

Con chim sẻ xám kia vội vàng lắc mình, bay tới đáp trên vai của nàng. ...

Ngày bốn tháng Tư.

Thiên địa chợt sinh ra biến hóa lạ, rõ ràng là ban ngày, trên bầu trời Thương Thanh đại lục, lại chợt toát ra tinh tú dày đặc.

Theo tinh tú chợt sáng chợt tắt, sắc trời rơi vào trong một loại cảnh tượng đục ngầu như hoàng hôn.

Một khí tức áp lực làm người ta tim đập nhanh, theo đó toát ra ở mỗi một chỗ của Thương Thanh đại lục.
Bình Luận (0)
Comment