Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1624 - Chương 1624: Phát Hồ Vu Tình Hợp Hồ Vu Đạo (2)

Chương 1624: Phát hồ vu tình hợp hồ vu đạo (2) Chương 1624: Phát hồ vu tình hợp hồ vu đạo (2)

Lấy lịch duyệt mười vạn tám ngàn năm kiếp trước của Tô Dịch, vô cùng tin tưởng, ở trong năm tháng từ xưa đến nay của Đại Hoang Cửu Châu, tuyệt đối tìm không ra bất cứ một ai có thể đánh đồng với đại đạo pháp tướng của mình!

Cho dù là Tuyệt Võ Hoàng từng ở Linh Tướng cảnh xưng tôn chín ngàn năm, được xưng vô địch cảnh giới này...

Cũng không được!

Thẳng đến đêm khuya.

Tô Dịch từ trong ngồi thiền tỉnh lại.

"Khuynh Oản."

Tô Dịch gõ gõ hồ lô dưỡng hồn.

Theo một làn khói lưu chuyển, bóng người yểu điệu của Khuynh Oản bỗng dưng hiện lên.

"Chủ nhân, có gì phân phó?"

Thiếu nữ váy đỏ lay động, da thịt trắng như tuyết, khuôn mặt thanh lệ như vẽ ở dưới ánh đèn chiếu rọi, nổi lên một tầng vầng sáng nhàn nhạt.

Tô Dịch cười cười, nói như lẽ đương nhiên: "Tự nhiên là song tu."

"A..."

Thiếu nữ trợn to đôi mắt sáng, khẽ hé bờ môi đỏ, gò má đỏ ửng.

Bất ngờ không kịp đề phòng, dù là Khuynh Oản sớm biết một ngày này sẽ đến, giờ phút này tâm thần vẫn như cũ không ngăn được run rẩy.

Giống như nai con kinh hãi.

Tô Dịch thấy mà thú vị, nói: "Ta nhớ rõ, ngươi trước kia còn từng hỏi Trà Cẩm rất nhiều chuyện song tu, nghĩ hẳn cũng sớm làm đủ chuẩn bị rồi nhỉ?"

"Cái này..."

Khuynh Oản rụt rè, khuôn mặt xinh đẹp nóng lên, đôi mắt sáng xấu hổ mang theo rụt rè.

"Song tu chi đạo, phát từ tình, hợp với đạo. Đương nhiên, ngươi nếu không muốn, vậy thì thôi."

Tô Dịch thuận miệng nói.

Khuynh Oản ngẩn ra một phen, vội vàng nói: "Chủ nhân, Oản Nhi tự nhiên là một trăm cái bằng lòng, chỉ là... Chỉ là..."

Giọng thiếu nữ trong veo leng keng, tràn ngập thẹn thùng.

Tô Dịch cười nói: "Chê ta quá đường đột sao?"

Khi nói chuyện, hắn đã đứng dậy, lấy ra bầu rượu, nói: "Đến, ngươi ta cùng uống một phen, thừa dịp rảnh rỗi này, ta mang thuật song tu lần lượt giảng cho ngươi nghe."

Hắn lấy ra hai chén rượu, lần lượt rót đầy, sau đó lười biếng ngồi ở nơi đó.

Khuynh Oản thấy vậy, chần chờ một phen, lúc này mới ngồi ở bên cạnh Tô Dịch.

"Nam nữ hoan ái, phong hoa tuyết nguyệt, vốn là thường tình con người."

Tô Dịch uống một chén rượu, nhẹ nhàng nói: "Huống chi, đạo song tu, vốn là một loại thiên địa đại đạo, vô luận Phật môn, đạo môn, hoặc là ma giáo, yêu tu, không cái nào không có truyền thừa có liên quan với song tu..."

"Kế tiếp, phép song tu ta muốn truyền thụ ngươi có chút khác biệt, ngươi phải thật nghiêm túc."

Khuynh Oản vốn cực ngượng ngùng cùng thấp thỏm, nghe vậy nhất thời lộ ra vẻ mặt lắng nghe, vứt bỏ tạp niệm, trên đường nét khuôn mặt tinh xảo thanh tú tràn đầy nghiêm túc chuyên chú.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Ánh nến lay động, khi Tô Dịch truyền thụ đạo nghiệp, ngẫu nhiên còn uống với Khuynh Oản một chút, dần dần, thiếu nữ cũng hoàn toàn trầm tĩnh lại.

Có lẽ là bởi uống rượu, da thịt mịn màng trắng muốt như mỡ đông kia của thiếu nữ nổi lên một tầng màu hồng, ánh mắt có chút dấu hiệu mê ly ngà ngà say, khi nhìn, trong lơ đãng toát ra khí tức mị hoặc tuyệt diễm kinh người.

Khuynh Oản vốn vẻ ngoài cực đẹp, mắt sáng thâm thúy thanh tú, môi đỏ đầy đặn, thân thể thon dài yểu điệu, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng đàn hồi, lại thêm có chút rượu, trong thanh thuần quyến rũ mang theo một tia khí tức mị hoặc trêu chọc hồn phách người ta.

Dù là Tô Dịch nhìn thấy, tâm thần cũng hơi rung động.

Tuyệt thế vưu vật hại nước hại dân, cũng chỉ đến thế này thôi.

So với Trà Cẩm tươi đẹp, Khuynh Oản càng có một loại khí chất thanh lệ nhu nhuận, rất dễ dàng gợi lên ham muốn chinh phục của nam nhân.

May mắn, Tô Dịch không phải hạng người bị sắc dục làm váng đầu, hơn nữa ở trên việc nam nữ cũng tính là kinh nghiệm sa trường, tự nhiên sẽ không mất khống chế.

Thẳng đến lúc truyền thụ xong phép song tu, bầu rượu đã thấy đáy.

"Chủ nhân, ta..."

Khuynh Oản ngẩng đầu lên, mắt sáng như nước, lấp lánh quyến rũ.

Không đợi nói xong, đã bị Tô Dịch bế lên, đi về phía giường.

Vù -

Đèn nến lặng yên tắt, căn phòng nhất thời lâm vào bóng tối.

Một đợt tiếng cởi quần áo sột soạt vang lên, trong đó còn kèm theo từng đợt tiếng thở gấp dồn dập, tiếng hít thở ồ ồ...

Trong phòng tuy tối, nhưng đâu có thể nào ảnh hưởng tầm nhìn của Tô Dịch?

Khi nhìn thấy thiếu nữ nằm thẳng, vẫn còn mang cái yếm che trước người cũng chống đỡ lên một cặp cao ngất kia, Tô Dịch lại một lần nữa bị kinh diễm.

Ai dám tưởng tượng, cái này thanh thuần như họa cô gái, tiền vốn nhưng lại như vậy chừng?

Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại một tay có thể ôm hết đang bất an vặn vẹo, da thịt mịn màng trắng bóc mang theo một tia mát mẻ, cặp chân ngọc cực thẳng tắp thon dài kia gập lại, hiển lộ ra mềm mại co giãn kinh người, tay chạm vào thấy mịn màng.

Hương thơm cơ thể thoang thoảng thấm vào ruột gan ở trong bóng đêm này, giống như liều thuốc mạnh mở trói cho dục vọng trong lòng, ở giờ khắc này hoàn toàn phóng thích. ...

Ngoài cửa sổ, gió đêm hiu hiu, tùng trúc lay động.

Dưới bóng đêm như mực, trong phòng tràn đầy kiều diễm không nói hết, vô cùng phong lưu.

Sự thú vị to lớn trong đó, không thể nói cho người ngoài. ...

Ước chừng một nén nhang sau.

"Hử?"

Trong phòng tối tăm vang lên tiếng của Tô Dịch, lộ ra một tia bất ngờ.

"Chủ nhân, làm sao vậy..."

Thanh âm Khuynh Oản lộ ra một tia mềm mại lười biếng.

"Không có việc gì, tiếp tục, chớ phân tâm."

"A... Ô... Ưm..."

Song tu vẫn đang tiếp tục.

Chỉ là, trong lòng Tô Dịch lại nổi lên một trận dao động.

Song tu chi đạo, là linh cùng dục giao dung, là cộng hưởng cùng va chạm khoảng cách nhỏ hơn 0.
Bình Luận (0)
Comment