Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1750 - Chương 1750: Thông Linh Tử Mẫu Ngọc (2)

Chương 1750: Thông Linh Tử Mẫu Ngọc (2) Chương 1750: Thông Linh Tử Mẫu Ngọc (2)

Tô Dịch nhất thời trầm mặc.

Không thể nghi ngờ, người thần bí là hướng về phía Tô Huyền Quân hắn mà đến!

Hơn nữa, đối phương rất rõ, đạo biến ảo của Thiên Diện Quỷ Hầu tộc không thể gạt được pháp nhãn của mình!

Tô Dịch hỏi: "Người thần bí kia lúc ấy có từng có dặn dò gì đối với ngươi?"

"Có."

Ông lão áo bào xám gật đầu,"Hắn nói, nếu về sau có ai có thể nói chuyện với hung hồn Chu Tước kia trong cấm địa, thì bảo ta gặp đối phương một lần, nhớ kỹ dung mạo đối phương."

Đoạn lời này vừa ra, Ngụy Chung Khê và Ngụy Uẩn đều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.

Bởi vì ngay tại tối nay, Tô Dịch từng ở trong chỗ cấm địa kia, nói chuyện với hung hồn Chu Tước bị trấn áp kia!

Mà dựa theo cách nói của ông lão áo bào xám, thời điểm hơn ba trăm năm trước, người thần bí kia tựa như đã đoán trước được sẽ có một ngày này đến!

Cái này sao không khiến người ta chấn động?

Tô Dịch lại không kỳ quái, đổi là hắn, tương tự cũng có thể làm ra loại "bố cục" tương tự biết trước này.

Hắn uống một ngụm rượu, nói: "Sau đó thế nào?"

Ông lão áo bào xám thấp giọng nói: "Lúc ấy, người thần bí kia giao cho ta một khối ngọc thạch màu đen, nhưng chưa nói cho ta biết lai lịch cùng tác dụng vật này, chỉ nói bảo ta sau khi gặp được đối phương, tìm một cơ hội lập tức... Đào tẩu."

Ngụy Chung Khê và Ngụy Uẩn nhất thời hiểu ra.

Lúc trước, ông lão áo bào xám sở dĩ rời khỏi động phủ, chính là vì đào tẩu!

Chẳng qua, Tô Dịch lại như sớm đoán được sẽ như thế, liền ở chân núi Kim Hà lĩnh ôm cây đợi thỏ.

Nghĩ đến đây, hai người không khỏi nhìn Tô Dịch thêm một cái.

Tô Dịch ngay lúc đó, lại như thế nào suy đoán ra một điểm này?

Đâu chỉ hai người bọn họ, ngay cả trong lòng ông lão áo bào xám cũng hoang mang vô cùng.

Tô Dịch sao có thể nhìn không ra suy nghĩ trong lòng bọn họ, nhưng hắn vẫn chưa giải thích, nói: "Lấy khối ngọc thạch màu đen kia cho ta nhìn xem."

Ông lão áo bào xám vội vàng từ trong cổ tay áo lấy ra một cái hộp gỗ màu đen, hai tay trình lên.

Hộp gỗ màu đen cũng không phải bảo vật gì, cũng không cất giấu huyền cơ gì, Tô Dịch sau khi cầm vào tay, trực tiếp mở ra hộp gỗ.

Chỉ thấy trong hộp gỗ đặt một khối ngọc thạch giống như trứng ngỗng, toàn thân ngăm đen, bề mặt ngọc thạch bao trùm một tầng hào quang sâu thẳm thần bí.

Khi nhìn thấy vật ấy, Tô Dịch đột nhiên từ ghế mây ngồi thẳng người, lông mày nhíu lại từng chút một, khuôn mặt tuấn tú kia cũng trở nên lúc sáng lúc tắt.

Điều này làm đám người Ngụy Chung Khê đều ý thức được, Tô Dịch hẳn là nhìn thấu lai lịch vật này!

"Các ngươi dẫn theo người này rời khỏi động phủ trước."

Hồi lâu, Tô Dịch đánh vỡ sự im lặng, dặn dò Ngụy Chung Khê.

Đây không phải thương lượng, mà là mệnh lệnh!

Ngụy Chung Khê và Ngụy Uẩn nhìn nhau, đều gật đầu đáp ứng, lập tức dẫn theo ông lão áo bào xám kia rời khỏi động phủ.

Bốn bề vắng lặng, Tô Dịch lúc này mới nâng tay, lấy ngọc thạch màu đen kia từ trong hộp gỗ ra, đầu ngón tay như lưỡi đao sắc bén, khắc một đợt ở mặt ngoài ngọc thạch màu đen.

Nhất thời, từng cơn mưa ánh sáng u ám giống như mảnh vụn ngọc thạch bay lả tả xuống.

Bề mặt ngọc thạch màu đen kia, thì bị Tô Dịch tuyên khắc ra một bức cấm đồ huyền ảo rậm rạp, một cái chớp mắt đó khi một bức cấm đồ này thành hình, hào quang tràn ngập, chợt toát ra từng vòng dao động gợn sóng không gian kỳ dị thần bí.

Xa xa nhìn lại, ở trong bàn tay Tô Dịch, giống như hiện ra một vòng xoáy không gian màu đen, quỷ dị dọa người.

Tô Dịch lẳng lặng nhìn một màn này, chưa cảm thấy bất cứ điều gì bất ngờ.

Vật này tên gọi "Thông Linh Tử Mẫu Ngọc", do cái sừng duy nhất của Linh Tê Thú luyện chế thành, chia ra một mẹ một con, diệu dụng của nó có chút tương tự với "Tha Tâm Thông" "Thiên Lý Nhãn" "Thuận Phong Nhĩ" những thần thông này.

Kẻ cầm trong tay Thông Linh Tử Ngọc, chỉ cần tuyên khắc ở trên đó 'Thông linh sắc lệnh', cho dù cách nhau nhiều tầng vách ngăn biên giới, cũng có thể được một kẻ khác cầm Thông Linh Mẫu Ngọc cảm ứng được, cũng tiến hành nói chuyện.

Bảo bối bực này cực kỳ hiếm lạ, nguyên nhân là ở chỗ, Linh Tê Thú quá mức hiếm thấy, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.

Ào -

Rất nhanh, Thông Linh Tử Ngọc trong tay Tô Dịch run lên, phóng ra từng luồng hào quang màu xám, làm tòa động phủ này cũng lâm vào trong một loại hào quang áp lực u ám.

Cùng lúc đó, một đợt tiếng chiến đấu chém giết kịch liệt, đột nhiên từ trong Thông Linh Tử Ngọc vang lên!

Trong đó còn kèm theo tiếng thét dài như thần ma rít gào, nổ vang như thiên địa núi sông tan vỡ, tiếng bảo vật va chạm như sấm sét rung động lòng người.

Làm người ta chỉ nghe tiếng, hoảng hốt gian phảng giống như đặt mình trong ở một mảng thần ma chinh chiến như huyết tinh chiến trường trong, nơi nơi là băng phôi, tử vong, huyết tinh cảnh tượng.

Tô Dịch nhíu nhíu mày, không để ý tới.

Rất nhanh, tiếng chém giết kịch liệt kia nhỏ đi rất nhiều.

Tựa như, vị cường giả kia tay cầm Thông Linh Mẫu Ngọc, đã rời xa khu chiến trường khủng bố đó.

Thẳng đến hồi lâu sau, ngay cả tiếng chém giết kịch liệt cũng không nghe thấy nữa, chỉ có từng đợt tiếng gió lạnh thấu xương đang gào thét, tăng thêm sự tịch liêu mênh mang.

Chỉ là, người nọ cầm Thông Linh Mẫu Ngọc, lại vẫn chưa nói gì.

Giống như đang đợi Tô Dịch mở miệng trước.
Bình Luận (0)
Comment