Chương 1755: Táng đạo minh thổ! (1)
Chương 1755: Táng đạo minh thổ! (1)
Lão mù nói nhanh: "Tạm thời còn chưa phân biệt ra, nhưng ta dám khẳng định, kẻ nấp trong bóng tối kia, ngay tại phụ cận quảng trường này. Hơn nữa, người này rõ ràng là cao thủ, cực kỳ cảnh giác gian dối, mỗi khi ta có điều phát hiện, loại cảm giác bị nhìn thẳng đó sẽ biến mất không thấy nữa."
Tô Dịch như có chút suy nghĩ nói: "Nói như vậy, đối phương rất có thể đã nhìn thấu thân phận của ngươi."
Cần biết, trong ba người bọn họ, bị người ta chú ý nhất đó là Thôi Cảnh Diễm, dung mạo của thiếu nữ cực xuất chúng, phong tư tuyệt đại, như tiên tử tới trần gian, đi đến nơi nào, cũng sẽ trở thành tiêu điểm vạn người chú ý.
Tựa như bây giờ, cũng không ngoại lệ.
Nhưng ở trong bóng tối kia, lại ngược lại có người theo dõi lão mù, điều này không thể nghi ngờ ý nghĩa, đối phương rõ ràng nhận ra thân phận lão mù, hơn nữa còn sợ mất dấu!
Lão mù hạ giọng nói: "Hẳn là như thế, ta đã vận dụng Dạ Du Phù, vô luận là ai, đợi lát nữa nhất định điều tra rõ ràng."
Tô Dịch gật gật đầu.
Mà lúc này, một thanh âm lộ ra ngạc nhiên lẫn vui mừng đột nhiên từ chỗ cao của Túy Tiên lâu vang lên:
"Cảnh Diễm cô nương! Ngươi sao lại ở đây?"
Khi thanh âm vang lên, chỉ thấy chỗ cửa sổ hiên tầng lầu các cao nhất chừng ba mươi trượng của Túy Tiên lâu, một bóng người chợt nhảy xuống.
Trong chớp mắt, giống như lông vũ, bay xuống ở trước người Thôi Cảnh Diễm.
Mọi người lúc này mới thấy rõ, đây là một nam tử áo bào ngọc tuấn mắt tu mi, dáng vẻ đường đường.
Bóng người xuất chúng kia đứng trong đám người, như châu ngọc ở giữa gạch ngói vụn.
Nam tử áo bào ngọc xuất hiện, đưa tới đám người phụ cận xôn xao một phen.
Hình Nhạc!
Hậu duệ cổ tộc Hình thị một trong U Minh chín đại vương tộc, công tử hậu duệ quý tộc hàng ngũ đứng đầu thành Thiên La!
"Khí tức A Tị Luyện Ngục đạo, xem ra, người này chính là hậu duệ dòng chính Hình thị, kế thừa 'A Tị Tu La Kinh' tổ truyền của họ."
Tô Dịch tuy không biết tên họ nam tử áo bào ngọc, nhưng liếc một cái liền từ trong khí tức của đối phương, nhìn ra lai lịch của đối phương.
Cổ tộc Hình thị, vốn là cổ Tu La nhất mạch, đạo kinh tổ truyền của họ có liên quan với "A Tị Luyện Ngục đạo", trung tâm là đào móc lực lượng huyết mạch, đánh thức máu Tu La thật sự.
"Ngươi tên tiểu bạch kiểm thích trêu hoa ghẹo nguyệt này sao lại ở chỗ này?"
Thôi Cảnh Diễm kinh ngạc.
Ánh mắt Hình Nhạc hiện lên một mang xấu hổ, nói: "Ta hôm nay đang ở Túy Tiên lâu này mở tiệc chiêu đãi một ít bạn tốt, chưa từng nghĩ, lại trong lúc vô tình thấy được Cảnh Diễm cô nương ngươi."
Nói xong, ánh mắt hắn tỏa ra xung quanh, sau đó nụ cười nhiệt tình nói: "Cảnh Diễm cô nương, các ngươi cũng đến dùng bữa đi, đi, ta đã đặt 'Lãm Nguyệt các' tầng cao nhất, cùng đi là dược."
Thôi Cảnh Diễm lại mang ánh mắt nhìn về phía Tô Dịch, nói: "Tô huynh, ý ngươi thế nào?"
Hình Nhạc không khỏi kinh ngạc, lúc này mới một lần nữa đánh giá thiếu niên áo bào xanh kia bên cạnh Thôi Cảnh Diễm lúc trước bị hắn xem nhẹ.
Tô Dịch khẽ gật đầu nói: "Được."
Thôi Cảnh Diễm lúc này mới liếc Hình Nhạc một cái, nói: "Tiểu bạch kiểm, ngươi tới dẫn đường."
Hình Nhạc cười khổ nói: "Bà cô của ta ơi, nhiều người như vậy nhìn, chừa chút mặt mũi cho ta biết không?"
"Không được."
Thôi Cảnh Diễm trả lời không chút khách khí.
Hình Nhạc nhất thời nghẹn lời.
"Tô huynh, người này là hậu duệ cổ tộc Hình thị, một tên ăn chơi trác táng tự xưng phong lưu, thực ra không học vấn không nghề nghiệp, chẳng qua, phẩm tính trái lại cũng không xấu."
Thôi Cảnh Diễm giới thiệu: "Ngươi nếu ngại hắn chướng mắt, hoàn toàn có thể không để ý tới hắn."
Hình Nhạc bị nói móc tới mức nụ cười cứng ngắc, nhưng hắn rõ bản tính của Thôi Cảnh Diễm, trái lại cũng vẫn chưa tức giận.
Ngược lại đoạn lời này của Thôi Cảnh Diễm, khiến hắn càng thêm ý thức được, thiếu niên áo bào xanh trước mắt này sợ là rất có lai lịch!
Cần biết, ở trong thế lực đứng đầu Lục Đạo vương vực, ai chẳng biết Thôi Cảnh Diễm vị đại tiểu thư này tính tình cao ngạo kiêu căng cỡ nào?
Nhưng lúc này, Thôi Cảnh Diễm dù được mời, cũng còn phải trưng cầu ý kiến của Tô Dịch, điều này bảo Hình Nhạc làm sao không kinh ngạc?
Hình Nhạc thu liễm tâm tư một phen, tiến lên chào, cười sang sảng nói: "Xin hỏi vị công tử này là?"
Không đợi Tô Dịch mở miệng, Thôi Cảnh Diễm đã mất kiên nhẫn nói: "Bảo ngươi dẫn đường, sao nói lời thừa nhiều như vậy, đợi lát nữa lại hàn huyên không được?"
Hình Nhạc cười khổ một phen, sờ sờ mũi, áy náy hướng về Tô Dịch cười cười, lúc này mới thành thành thật thật tiến lên dẫn đường.
Ở dưới ánh mắt phức tạp của đám người xếp hàng chờ đợi nhìn chăm chú, đoàn người theo Hình Nhạc cùng nhau thông suốt không chịu cản trở tiến vào Túy Tiên lâu.
Tầng thứ chín, Lãm Nguyệt các.
Trong phòng riêng trang trí xa hoa, sớm đã có bảy tám nam nữ ngồi.
Chỉ từ quần áo trang phục mà nói, liền biết những nam nữ này lai lịch phi phàm.
Người chia theo nhóm, vật họp theo loài, trên thực tế nhân vật có thể ngồi chung một phòng với Hình Nhạc công tử ca đại tộc đỉnh cấp bực này, tự nhiên không có khả năng là hạng người tầm thường.
Chẳng qua, khi Hình Nhạc dẫn theo bọn Thôi Cảnh Diễm, Tô Dịch tiến vào, các nam nữ đang ngồi hầu như cùng nhau đứng dậy, ùn ùn hướng về Thôi Cảnh Diễm chào.
"Cảnh Diễm cô nương, đã lâu không gặp."
"Cảnh Diễm cô nương, ngài còn nhớ ta không, ba năm trước đây, ta từng cùng tổ phụ tới Mạnh Bà điện làm khách, may mắn từng gặp ngài một mặt."... Những nam nữ này, lời nói nhiệt tình, vẻ mặt hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo nét kính ngưỡng.