Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 1827 - Chương 1827: Manh Mối Để Lại - Phục Mạch Ngàn Dặm (2)

Chương 1827: Manh mối để lại - phục mạch ngàn dặm (2) Chương 1827: Manh mối để lại - phục mạch ngàn dặm (2)

Cửu U Minh Nha rõ ràng cả kinh, nói: "Ngươi... ngươi biết những bí mật này?"

Bà Sa thấy vậy, trong lòng không khỏi cảm khái, nàng làm sao không biết, lúc trước Huyền Quân Kiếm Chủ du lịch U Minh, từng cầm kiếm xông vào thành Uổng Tử?

Nếu luận hiểu biết đối với thành Uổng Tử, trên đời này sợ là ít có ai có thể so sánh với Huyền Quân Kiếm Chủ!

Hơn nữa, Bà Sa vô cùng hoài nghi, những bí mật này Tô Dịch bây giờ tung ra, rất có thể chính là hắn lúc trước gây ra!

"Muốn biết đáp án? Có thể, nói ra lai lịch của ngươi làm trao đổi."

Tô Dịch mở miệng.

Cửu U Minh Nha trầm mặc một lát, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, bổn tọa không có một chút hứng thú nào đối với những chuyện này."

Tô Dịch cười cười, ý vị sâu xa nói: "Mà thôi, ngươi bây giờ đã không muốn tán gẫu, ta cũng không miễn cưỡng, chẳng qua, ta tin tưởng ngươi về sau khẳng định sẽ chủ động tới gặp ta."

Nói xong, hắn nói với Bà Sa: "Chúng ta đi thôi."

Thanh âm còn đang quanh quẩn, hắn đã sải bước lao về phía thành Tử La.

Phải nói là tiêu sái.

Bà Sa đi theo bên cạnh hắn, mái tóc bạc như thác nước tung bay, yểu điệu kỳ ảo.

Hai người càng lúc càng xa.

Cửu U Minh Nha cũng có chút không kịp chuẩn bị, không ngờ bọn Tô Dịch nói đi là đi.

"Thật đúng là cuồng vọng, đây rõ ràng là không đặt bổn tọa ở trong mắt mà..."

Một đôi mắt màu máu kia của Cửu U Minh Nha lóe lên, còn vài lần sinh ra ý niệm ra tay giết người.

Nhưng cuối cùng, vẫn nhịn xuống.

"Trở về nói cho tộc nhân Thôi gia, trận tai kiếp này sắp trình diễn ở tết Vạn Đăng, thành Tử La và Thôi gia bọn họ, nhất định đều phải bị diệt!"

Thanh âm lạnh như băng kia của Cửu U Minh Nha xa xa truyền ra.

Rất nhanh, tiếng cười nhạt của Tô Dịch từ nơi xa vang lên:

"Con quạ đen nhỏ, đến lúc đó ngươi nếu dám xuất hiện, ta cam đoan ngươi không bay ra khỏi lòng bàn tay ta, tự giải quyết cho tốt."

Cửu U Minh Nha không khỏi cười lạnh, đây là lời một tu sĩ linh đạo có thể nói? Ngông cuồng cỡ nào!

Nhưng rất nhanh, nó liền trầm mặc.

Nó tuy không rõ lai lịch của Tô Dịch, lại nhìn ra được, thiếu niên áo bào xanh này cả người lộ ra một sự tà dị, không chỉ đạo hạnh nghịch thiên, tựa như còn hiểu biết rất nhiều bí mật có liên quan với thành Uổng Tử.

Ngay cả linh thể bổn nguyên Thôi gia Vạn Đạo Thụ, cũng cam tâm làm bạn bên cạnh hắn!

Điều này quá mức không thể tưởng tượng.

"Kẻ này... Rốt cuộc là ai? Thôi gia lại là lúc nào xuất hiện một nhân vật như vậy?"

Ánh mắt Cửu U Minh Nha lúc sáng lúc tối.

Cuối cùng, con ngươi màu đỏ của nó chợt lóe sát khí,"Mặc kệ là ai, một lần này, ai cũng đừng mơ ngăn cản thành Tử La cùng Thôi gia bị diệt!"

Vô thanh vô tức, bóng người Cửu U Minh Nha biến mất không thấy. ...

Trên đường quay về thành Tử La.

"Lúc trước, ta còn cho rằng ngươi sẽ mời ta cùng nhau ra tay, đi bắt giữ con Cửu U Minh Nha kia, vì sao cuối cùng lại từ bỏ?"

Bà Sa có chút khó hiểu.

"Bắt cũng vô dụng, ta lúc trước từng quan sát, đó không phải bản thể của nó."

Tô Dịch nói.

Bà Sa kinh ngạc nói: "Thật?"

Vừa rồi, nàng thế mà chưa hề phát hiện!

"Tự nhiên là thật."

Tô Dịch nói đến đây, đột nhiên cười cười,"Chẳng qua, nó khẳng định sẽ lại tới tìm ta."

"Do đâu thấy được?"

Bà Sa hỏi.

"Ở thành Uổng Tử nơi cấm kỵ cỡ đó, cũng phân bố các sinh linh có thể xưng là khủng bố, trong những bí mật kia ta lúc trước nói, vô luận là Huyết Nguyệt Thần Quân bị giết chết, Bạch Cốt Hoàng sa đọa trong u ám kia, hay là một cây thông thiên yêu đằng chiếm tiểu Minh Đô kia, đều là trong thành Uổng Tử nhân vật hung ác nhất."

Tô Dịch nói: "Trong đó, Huyết Nguyệt Thần Quân đến từ 'Tai Ách thiên lĩnh' một trong chín đại cấm địa của thành Uổng Tử, Bạch Cốt Hoàng và thông thiên yêu đằng thì đến từ 'Hỗn Loạn đại khư' ."

"Năm đó, ta lúc xông pha thành Uổng Tử, từng có tiếp xúc với các sinh linh khủng bố này, trong đó Huyết Nguyệt Thần Quân, là bị ta giết chết, Bạch Cốt Hoàng bị ta giam cầm ở trong u ám."

"Về phần một cây thông thiên yêu đằng kia, cũng coi như nó biết điều, lúc trước giúp ta một việc lớn, bánh ít đi, bánh quy lại, ta ở lúc rời khỏi, giúp nó chiếm cứ 'Tiểu Minh Đô' ."

"Chuyện này, ở U Minh giới lúc đó hầu như không có ai biết, nhưng ở trong thành Uổng Tử, thì nhấc lên một hồi chấn động, nhưng tương tự không có ai biết, chuyện này rốt cuộc là ai làm."

"Đổi lại mà nói, chuyện này ở thành Uổng Tử, vẫn là bí mật."

"Nếu Cửu U Minh Nha từng nghe nói chuyện này, vậy nó tất nhiên sẽ muốn biết, lúc trước làm những chuyện này rốt cuộc là ai."

"Đương nhiên, chỉ dựa vào những thứ này, còn không thể khiến Cửu U Minh Nha ngoan ngoãn tới gặp."

Tô Dịch nói đến đây, mới công bố đáp án thật sự,"Chẳng qua, chỉ cần nó có tâm tư cứu viện Bạch Cốt Hoàng, thì nhất định sẽ tới gặp ta."

Bà Sa hoàn toàn bị gợi lên lòng hiếu kỳ, nói: "Đây là vì sao?"

Tô Dịch cười cười, nói: "Loại khí tức quỷ dị tai ách kia trên thân Cửu U Minh Nha, cùng khí tức trên thân Bạch Cốt Hoàng, bắt nguồn từ một nhánh. Vừa rồi chính là nhìn ra một điểm này, ta mới sẽ nhắc tới Hỗn Loạn đại khư, cùng với chuyện Bạch Cốt Hoàng bị trấn áp."

Bà Sa lúc này mới rốt cuộc hiểu ra, ánh mắt cổ quái nói: "Ta bây giờ bắt đầu có chút lo lắng một sự kiện."
Bình Luận (0)
Comment