Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 198 - Chương 198: Xích Lân Hổ Bí Vương Hầu Tài (1)

Chương 198: Xích lân hổ bí vương hầu tài (1) Chương 198: Xích lân hổ bí vương hầu tài (1)

"Tô tiên sinh, bên cạnh ngươi nếu thiếu thị nữ, ta có thể tìm giúp ngươi, vô luận tính cách gì, tìm bao nhiêu cũng được."

Nhìn theo Thanh Khâm rời khỏi, Viên Lạc Hề lúc này mới nhịn không được nói.

Tô Dịch cười lên, nói: "Ta chỉ là hiếm khi nhìn thấy một linh thể trời sinh, có chút tò mò mà thôi. Đương nhiên, nàng ấy dù từ chối cũng không sao, nhu cầu mỗi người khác nhau mà thôi."

Hoàng Càn Tuấn cảm khái nói: "Cũng chỉ có Tô ca mới có tự tin làm như vậy, đổi là người khác, lấy thủ đoạn của Thanh Khâm kia, sợ là sớm tức giận giết người rồi."

Trình Vật Dũng không khỏi cười lên, nói: "Theo ý ta, so với nói đây là Tô tiên sinh hướng nàng nói ra một yêu cầu, không bằng nói là Tô tiên sinh tặng cho nàng một đạo duyên, lấy hay bỏ, trông vào chính nàng."

Tô Dịch cười cười, từ chối cho ý kiến.

Viên Lạc Hề đột nhiên nhớ tới một sự kiện, nói: "Đúng rồi Tô tiên sinh, chạng vạng ngay kia, chúng ta có thể đến quận thành Vân Hà, ngài nếu chưa có nơi đặt chân tạm thời, không bằng tới nhà của ta đi?"

"Ta tự có chỗ đặt chân rồi."

Tô Dịch lắc đầu, trong đầu không kiềm được nhớ tới chuyện ba năm đó tu hành ở Thanh Hà kiếm phủ.

Cũng nhớ tới một ít người và sự việc trong quận thành Vân Hà.

Đương nhiên, còn có Văn Linh Tuyết. ...

Mùng tám tháng hai lịch Đại Chu.

Ngoài quận thành Vân Hà, trên bến tàu bờ sông Đại Thương, thuyền bè giao nhau, náo nhiệt bận rộn.

Xa xa, một chiếc lâu thuyền thật lớn chạy về phía bên này.

"Quận thành Vân Hà, Tô Dịch ta đã trở lại..."

Khoanh tay đứng ở chỗ cửa sổ hiên lầu các, nhìn đường nét thành trì to lớn hùng vĩ kia xa xa trên bờ, trong lòng Tô Dịch không khỏi lẩm bẩm.

Quận thành Vân Hà, nội địa mười chín thành quận Vân Hà, như thủ phủ một vùng, dân cư đông tới ba trăm vạn.

Thanh Hà kiếm phủ nổi tiếng mười chín thành quận Vân Hà, sừng sững ở nơi đó.

So sánh với thành Quảng Lăng, quận thành Vân Hà không thể nghi ngờ phồn hoa giàu có và đông đúc hơn nhiều.

Nơi này thế lực lớn nhỏ chiếm cứ, võ giả tập hợp.

Trong mười chín thành của quận Vân Hà, phàm là nhân vật phong lưu một thế hệ trẻ tuổi có chí vào võ đạo, hầu như đều hội tụ ở đây.

"Tô tiên sinh, lâu thuyền lập tức sẽ bỏ neo ở phụ cận bến tàu, chúng ta chuẩn bị rời thuyền chứ?"

Viên Lạc Hề mặc quân phục, trên mặt mang theo một tia hưng phấn.

Lập tức có thể về nhà, rõ ràng đã khiến thiếu nữ kiêu ngạo này vui sướng không thôi.

Trình Vật Dũng và Hoàng Càn Tuấn cũng đã thu thập thỏa đáng.

Thấy vậy, Tô Dịch gật gật đầu, lập tức rời khỏi lầu các.

"Tô Dịch."

Còn ở giữa đường, đã thấy Thanh Khâm từ nơi xa đi tới.

Thương thế của nàng đã hoàn toàn khép lại, tóc dài cột thành đuôi ngựa, da trắng như ngọc, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp mang theo thần thái phấn chấn, kinh diễm tuyệt tục.

Nàng sau khi đi tới, không đợi Tô Dịch mở miệng, đã tuyên bố: "Ta đã nghĩ kỹ rồi, ngươi có lẽ là ý tốt, nhưng ta cũng không muốn thấp hơn ngươi một bậc!"

Dáng người thiếu nữ cao gầy thon dài, hai tay khoanh trước ngực, bờ môi đỏ mọng hơi nhếch lên, con mắt sáng long lanh, lộ ra kiêu ngạo.

Tô Dịch mỉm cười nói: "Ta rất thưởng thức quyết định của ngươi."

Chưa từ trên nét mặt của Tô Dịch nhìn thấy sự mất mát, khiến Thanh Khâm lại có chút bất ngờ.

Sau đó, nàng châm chước tìm từ nói: "Nhưng, ta chung quy nợ ngươi một ân tình cứu mạng loại tình cảm, ngày khác tự có báo đáp."

Tô Dịch không cho là đúng nói: "Không cần, theo ý kiến ta, ngươi vẫn là quan tâm nhiều hơn vị sư điệt kia của ngươi tốt hơn, đỡ lại gây ra tai họa gì."

Thanh Khâm do dự một phen, như có chút xấu hổ, nói: "Nếu không ngại, ta có thể mạo muội hỏi một lần, 'Linh Hà Chân Giải' kia trong tay ngươi là từ đâu có được không?"

Tô Dịch thuận miệng nói: "Ta tự mình cân nhắc."

Thanh Khâm giật mình, nhịn không được nói: "Theo ý kiến ta, diệu quyết như 'Linh Hà Chân Giải' bực này, dù là lục địa thần tiên thế gian, cũng không chắc có thể cân nhắc ra. Có phải ta không làm thị nữ của ngươi, khiến trong lòng ngươi rất thất vọng hay không, nếu không, ngươi sao có thể nói ra lời nhảm nhí bực này?"

Nàng rõ ràng cho rằng Tô Dịch đang che lấp, cố ý không muốn nói cho nàng chân tướng.

Tô Dịch không khỏi cười lên, nói: "Nhớ kỹ lời ta ngày hôm qua nói với ngươi, có thể làm thị nữ của ta, là phúc phận người khác tu không được, cứ như vậy đi, về sau có duyên gặp lại..."

"Không đúng, về sau tốt nhất không gặp, ta cũng không muốn vô duyên vô cớ lại bị cuốn vào trong phiền toái gì."

Dứt lời, hắn đã cất bước đi về phía trước.

Bọn Viên Lạc Hề vội vàng đuổi theo.

Dưới ánh mặt trời, thiếu niên mặc áo bào xanh, chắp tay sau lưng, nhàn nhã tự đắc.

Thanh Khâm dừng chân ở đó, chăm chú nhìn bóng người Tô Dịch càng lúc càng xa, trong lòng không hiểu sao có chút phức tạp.

"Cũng không biết có thể sử dụng biện pháp gì từ trong tay hắn đạt được toàn bộ nội dung của Linh Hà Chân Giải."

Trầm mặc hồi lâu, trong lòng Thanh Khâm lặng lẽ thở dài, buồn bã như mất mát.

"Thanh Khâm sư thúc, Tô Dịch nói như thế nào?"

Cách đó không xa, Chu Tri Ly đi tới, bên người còn dẫn theo bốn vị tùy tùng bọn Trương Đà.

"Trong lòng hắn khẳng định không vui."

Thanh Khâm khẽ mím bờ môi hồng, đôi mắt sáng như lưỡi đao cũng trở nên bình tĩnh như hồ.

Sau lưng nàng có sư môn mạnh mẽ đến mức có thể ảnh hưởng toàn bộ thế cục Đại Chu.

Cũng có rất nhiều sư trưởng đối với nàng chiếu cố có thừa.

Tự tin dù không mượn dùng Tô Dịch hỗ trợ, cũng có thể ở trên võ đạo tạo dựng ra một mảng thiên địa!
Bình Luận (0)
Comment