Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 2355 - Chương 2355: Nhắm Mắt (2)

Chương 2355: Nhắm mắt (2) Chương 2355: Nhắm mắt (2)

Thấy vậy, Thanh Hủy Yêu Hoàng nghiêm nghị dâng lên sự kính trọng, nói: "Bạch Ý đạo huynh là hảo nam nhi tính tình thật, yêu ghét rõ ràng, khoái ý ân thù, Tiểu Ngưu ta bội phục!"

Mọi người: "..."

Ai còn có thể nhìn không ra, lão ngưu này là đang tận dụng mọi cơ hội nịnh bợ?

Quá vô sỉ rồi!

Sơn Minh Yêu Hoàng cũng không khỏi nói thầm một câu.

Xích Tùng Yêu Hoàng lại đá một cước vào trên mông Thanh Hủy Yêu Hoàng,"Qua một bên đi, đừng quên, ngươi bây giờ vẫn là kẻ mang tội!"

Thanh Hủy Yêu Hoàng ngượng ngùng, vội vàng lui đến một bên.

Tô Dịch tự nhiên mặc kệ Thanh Hủy Yêu Hoàng.

Ánh mắt hắn một lần nữa nhìn về phía Ân lão, nói: "Ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

Ân lão ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Tô Dịch, nói: "Ra tay là được!"

Tô Dịch lập tức nâng tay, xách Ân lão bay lên trời, tới dưới bầu trời.

Sau đó, hắn giải trừ lực lượng giam cầm Ân lão, nói: "Cho lực lượng ý chí của tổ sư các ngươi ra đi."

Ân lão hít sâu một hơi, trong miệng niệm tụng bí chú tối nghĩa.

Sau đó, đạo thể của hắn sáng lên, toàn bộ đạo hạnh đang nhanh chóng tiêu hao, mà nguyên thần hắn, thì từ chỗ thiên linh cái bay vọt ra.

Ân lão cùng nguyên thần của hắn cùng nhau nghiêm túc lên tiếng: "Xin tổ sư ra tay, giúp đệ tử giết địch!"

Thanh âm chấn động thiên địa.

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn qua.

Chỉ thấy nguyên thần Ân lão chợt kịch liệt sôi trào một phen, trên khuôn mặt hắn hiện ra biểu cảm cực kỳ thống khổ.

Cùng lúc đó, một luồng khí tức kinh khủng uy nghiêm, chợt từ trong nguyên thần Ân lão lao ra, lao thẳng đi cửu thiên thập địa.

Ầm!

Núi sông biến sắc, thiên địa run rẩy.

Một mảng ánh sáng chói mắt chợt xuất hiện ở trên không trung, chợt phác họa thành một bóng người áo trắng hơn tuyết như hư ảo, cao ngạo như thần, uy thế bao phủ mảng núi sông này!

Trên mặt đất nơi xa, đám người Dạ Lạc, Bạch Ý, Xích Tùng Yêu Hoàng đều biến sắc, bỗng sinh ra cảm giác áp lực như hít thở không thông.

Bọn họ đều nhìn ra, vị nam tử áo trắng kia tuy chỉ là một luồng lực lượng ý chí biến thành, nhưng khí tức trên thân thể lại khủng bố vượt quá tưởng tượng, làm người ta thậm chí không thể đo lường được, đạo hạnh bản tôn hắn rốt cuộc đạt tới trình độ khủng bố cỡ nào!

"Đây, chẳng lẽ là một vị cường giả vượt lên trên Hoàng cảnh?"

Xích Tùng Yêu Hoàng rung động.

Lão là tu vi Huyền Hợp cảnh sơ kỳ, cũng càng thêm có thể cảm nhận được, nam tử áo trắng kia uy năng khủng bố, xa không phải cấp bậc huyền đạo có thể so sánh.

"Đệ tử không nên thân Ân Văn, bái kiến tổ sư!"

Dưới bầu trời, Ân lão khàn khàn lên tiếng, vẻ mặt đầy kính sợ.

"Thiên hạ Đại Hoang này, vậy mà có người có thể làm ngươi không tiếc hao tổn đạo hạnh bản thân, chẳng lẽ... Là nhân vật đứng đầu trong Huyền Hợp cảnh ra tay?"

Lực lượng ý chí của Họa Sư thản nhiên mở miệng, ánh mắt nhìn quét xung quanh.

Phàm là người bị ánh mắt hắn quét trúng, đều như bị sét đánh, thể xác và tinh thần áp lực, theo bản năng cúi đầu.

Chỉ có Tô Dịch coi như không thấy.

"Chẳng lẽ là tiểu tử Huyền Chiếu cảnh kia?"

Họa Sư kinh ngạc, như khó có thể tin.

Ân lão vẻ mặt đầy xấu hổ, đang muốn nhắc nhở.

Tô Dịch đã trực tiếp ra tay.

Hắn cùng lực lượng ý chí của Họa Sư từng quyết đấu hai lần, sớm rõ chi tiết của đối phương, nào còn có tâm tư lãng phí thời gian nói lời thừa với y.

Keng!

Thanh Ảnh Kiếm nở rộ hào quang, giơ cao hướng về Họa Sư chém tới.

"Cuồng vọng!"

Họa Sư hừ lạnh, vung tay áo bào, đánh ra một chưởng.

Đại chiến từ đây bùng nổ.

Chỉ trong mấy chớp mắt, Họa Sư liền động dung, phát hiện không thích hợp, khẽ biến sắc, không thể không vận dụng toàn lực.

Mà ở nơi xa, khi thấy một màn như vậy, Ân lão ánh mắt đăm đăm, trong lòng chấn động, quả nhiên, họ Tô này có được lực lượng đối kháng dấu ấn ý chí của tổ sư! !

Hắn nhớ tới Phùng Cát cùng Phi Vân chết ở thư viện Thiên Huyền, trong lòng càng thêm có chút bối rối.

Làm sao bây giờ?

Nếu thừa cơ hội này đào tẩu, nếu bị tổ sư nhìn thấy, thế nào cũng nổi trận lôi đình.

Nhưng nếu lưu lại, nhỡ đâu để họ Tô kia thắng, mình nào còn có cơ hội bỏ chạy?

Ân lão lo được lo mất, vẻ mặt cũng biến ảo không ngừng.

"Ngươi vật nhỏ này, vậy mà lại nắm giữ lực lượng có thể khắc chế Niết Linh pháp tắc? !"

Chợt, trong chiến trường truyền ra thanh âm chấn động của Họa Sư.

Ân lão giật mình một cái, vội vàng khàn cả giọng nhắc nhở: "Tổ sư, họ Tô kia chính là Huyền Quân Kiếm Chủ, hắn từng giết Phùng Cát sư đệ cùng Phi Vân sư đệ! Ngài tuyệt đối đừng sơ ý!"

Trong chiến trường, Họa Sư rốt cuộc biến sắc, ý thức được không ổn.

Bởi vì ở trong thần hồn của Phùng Cát cùng Phi Vân, cũng có dấu ấn ý chí của hắn, mà hai người này lại đã chết, cái này không thể nghi ngờ ý nghĩa, thiếu niên Huyền Chiếu cảnh kia có được thực lực có thể giết lực lượng ý chí đó của hắn!

Vừa nghĩ đến đây, Họa Sư không dám chần chờ nữa, muốn vận dụng toàn lực, một hơi hủy diệt đối thủ.

Nhưng giống như hiểu rõ tâm tư của hắn, Tô Dịch giờ khắc này đột nhiên rút ra Tam Thốn Thiên Tâm, như lần trước chém giết lực lượng ý chí Họa Sư trong thần hồn Phi Vân, trực tiếp xuống tay độc ác.

Keng!

Kiếm ngân leng keng, kích động cửu thiên thập địa.

Một tích tắc đó, tâm thần mọi người đau đớn.

Bạch Ý và Dạ Lạc liếc nhau, đều cảm xúc dâng trào, Tam Thốn Thiên Tâm! Đó là bội kiếm sư tôn kiếp trước đắc ý nhất cũng mạnh nhất! !
Bình Luận (0)
Comment