Chương 2481: Không chịu nhận thua? (1)
Chương 2481: Không chịu nhận thua? (1)
Về phần mảng thiên địa này, sớm đã bị đánh cho luân hãm, hoàn toàn hóa thành khu vực như phế tích, tràn ngập vết thương, khắp nơi là khí tức hủy diệt càn quét.
Thời gian chuyển dời.
Một trăm chiêu, hai trăm chiêu, ba trăm chiêu...
Thẳng đến hoàng hôn.
Trong mảng thiên địa này, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người hãy còn đang cường thế đánh nhau, cả hai đều tràn đầy vết thương, đều thê thảm chật vật, thảm thiết vô cùng.
Đến cuối cùng, ở lúc một thân tu vi của Tô Dịch đều đã ở bên bờ vực dầu hết đèn tắt, một trận chiến này cũng chưa từng phân ra thắng bại.
Tương tự, nữ thương khách rõ ràng cũng cạn kiệt tinh lực, thỉnh thoảng dồn dập thở dốc.
Nhưng vô luận là Tô Dịch, hay nữ thương khách, đều chưa từng lùi bước, hãy còn như liều mạng chém giết, giống như không hoàn toàn hạ được đối thủ, dù chết cũng sẽ không dừng tay!
"Ngươi không được rồi, một đòn này, ta khiến ngươi nằm xuống!"
Chợt, nữ thương khách cười khẽ một tiếng, cất bước trên không, vung quyền đánh tới.
Ầm!
Quyền ra như rồng, bộc phát một luồng vô thượng uy áp, nhằm vào không chỉ có đạo thể Tô Dịch, còn có thần hồn cùng tâm cảnh của hắn.
Xa xa nhìn lại, một quyền này, giống như muốn mang Tô Dịch và mảng thiên địa kia cùng nhau chôn vùi hủy diệt!
"Ta thấy cuối cùng vẫn là ngươi nằm xuống trước!"
Tô Dịch hừ lạnh một tiếng, xông lên nghênh đón.
Rắc!
Cánh tay phải hắn bị đánh gãy, máu tươi bắn tung tóe.
Nhưng ở một cái chớp mắt này, bóng người hắn chợt lao tới phía trước, thế như thần sơn lướt ngang, cứng rắn lao vào trong lòng nữ thương khách, cánh tay trái cùng lúc đó vươn ra, hung hăng nện ở bụng nữ thương khách.
Nữ thương khách rên rỉ, thân thể như con tôm nấu chín lưng cong lại, run rẩy dữ dội không thôi.
Nhưng nàng cũng đủ kiên cường hung ác, hai cánh tay như linh xà vây quanh, chợt thít chặt cổ Tô Dịch, cái này nếu bị thít chặt, nhất định thua không thể nghi ngờ!
Tô Dịch ngay lập tức trở tay kiềm chế, lấy tay trái chống đỡ cánh tay đối phương.
Nhất thời, hai người giống như cái quẩy xoắn vào nhau, đồng loạt nện lên trên mặt đất.
Ầm! !
Khói bụi tràn ngập.
Ở thời khắc cuối cùng, nữ thương khách bị hung hăng đè ở phía dưới, nhịn không được phát ra một tiếng kêu đau.
Mặt đất nứt nẻ, xuất hiện một cái hố to.
Thân thể nữ thương khách, bị Tô Dịch hung hăng đè ở phía dưới, xương cốt toàn thân đều đang vang lên kẽo kẹt, lục phủ ngũ tạng cũng giống như sắp lệch vị trí.
Bởi vì mặt nạ đồng xanh che lấp, không thể thấy rõ vẻ mặt của nàng, chỉ có đôi mắt tỏa ra màu tím kia hiện lên một tia cáu giận.
Nàng nghiến răng một cái, hai cánh tay thít cổ Tô Dịch chợt phát lực, ý đồ kẹp chặt cổ Tô Dịch, hoàn toàn giam cầm hắn.
Nhưng ai ngờ, hành động như vậy, liền như mang Tô Dịch ép vào trong lòng nàng.
Càng đòi mạng hơn là, Tô Dịch cánh tay phải tuy gãy, nhưng cánh tay trái thì ép ngang chỗ ngực của nàng, cứng rắn chặn lại một cánh tay của nàng.
Hai người giống như cái quẩy dây dưa, khoảng cách quá gần, một đôi mắt nhìn nhau, không khí nhất thời có chút quỷ dị yên tĩnh.
Chẳng qua, Tô Dịch lại chưa cảm thấy bất cứ hương vị kiều diễm gì.
Lúc trước đánh nhau, hung hiểm thảm thiết, tanh máu tàn khốc.
Hắn thân thể tàn phá, cánh tay phải cũng đã gãy, cả người là máu.
Nữ thương khách bị thương tương đối nhẹ một chút, nhưng cũng mình đầy thương tích, da thịt máu chảy đầm đìa.
Tình cảnh như vậy, nào có cái gì kiều diễm đáng nói.
Nhưng...
Không thể không nói, mang một nữ nhân cực đoan khủng bố như vậy gắt gao đè ở dưới thân, trong lòng Tô Dịch vẫn có chút khác thường.
Chợt, trong mắt nữ thương khách lóe lên nét hung hăng, mười ngón tay như móc câu, chộp về phía cổ họng Tô Dịch.
Tô Dịch căn bản bất chấp nghĩ nhiều, lấy cánh tay trái chống ở ngực nữ thương khách, chợt phát lực, ý đồ dựng thân thể lên, tránh đi một đòn này.
Nữ thương khách sao có thể để hắn chạy thoát, đôi chân dài giao nhau, như cây kéo kẹp trên lưng Tô Dịch, chợt phát lực.
Ầm!
Thân thể Tô Dịch vừa mới chống đỡ lên nhất thời lại hung hăng nện ở trên người nữ thương khách.
Chẳng qua, Tô Dịch không kịp nghĩ nhiều, nữ thương khách rõ ràng đã xấu hổ thành giận, trở tay móc về phía con mắt hắn.
Hai chân nàng kẹp lấy lưng Tô Dịch, hai cánh tay như linh xà thít chặt cổ Tô Dịch, cả người như dây thừng, hầu như mang cả người Tô Dịch gắt gao trói trụ.
Mà lúc này, mắt thấy nàng thế mà lại tàn nhẫn muốn móc mắt, đầu Tô Dịch theo bản năng chôn xuống, đồng thời phần eo phát lực, cánh tay trái chợt chống đỡ, ý đồ giãy giụa thoát vây.
Lần này, tuy tránh được cái tay móc mắt kia của nữ thương khách, còn chưa đợi hắn đứng dậy, phần eo chợt trầm xuống, theo hai chân đối phương hung hăng phát lực, cả người hắn lại nện ở trên người nữ thương khách.
Ầm! !
Ngay sau đó, nữ thương khách thu hồi hai cánh tay, tay ngọc đẩy ngang, cả người Tô Dịch bị đánh bay ra.
Hắn vừa mới đứng vững, nữ thương khách đã từ trong cái hố kia lao ra, cả người tỏa ra sát ý như ngập trời.
Một đôi mắt tỏa ra màu tím, như lôi điện sắc bén, lạnh lùng tập trung Tô Dịch, tràn ngập hận ý.
Ầm!
Quanh thân nàng lưu chuyển hào quang.
Trong chớp mắt mà thôi, thương thế trên người khép lại toàn bộ, da thịt nứt nẻ khôi phục như lúc ban đầu, ngay cả máu đầy người cũng bị hoàn toàn bốc hơi hết.
Mà uy thế toàn thân nàng, thì trở nên cực đoan khủng bố, làm mảng thiên địa này cũng theo đó kịch liệt bốc lên, bày ra một loại dấu hiệu giống như trời sập đất lún.